Trang thơ Nguyễn Minh Châu
Thơ - Tuấn TT
Chùm thơ Đông Hương
Thơ - Huy Văn
Một ṿng quay
Dư âm ĐH 2018
Khấn nguyện
Nỗi buồn người
ở lại
Mùa Thánh
Đông về...
Gọi tên đồng đội
Nhớ mày
43 năm trôi qua, 43
năm ṃn mỏi đợi chờ
Ước mơ... Phá
Tam Giang
Huynh Đệ chi binh
Thu dĩ văng
Quê hương ơi…?
T́m mày …ḿnh nằm chung
Kư ức Quận Tư
Về đâu
nhỉ…khi tôi chết?
Tôi sẽ chết
Một ḿnh trên
căn gác
Nỗi buồn nín câm
Chùm khế ngọt
Nhiều đêm trăn
trở
Hành trang bỏ dở
Chiều thu
Hoài cổ
Màu cờ
Kỷ niệm 64 năm
sinh nhật BC/TQLC
Cho người yêu
dấu
Cổ Thành ơi !
Tiệc khao quân
Xin đừng hỏi tôi
Gửi hồn theo gió
Chuyện lạ nước nhà
Anh hùng
tử, khí hùng nào tử
Bên nầy bờ Đại
Dương
Thu chờ đợi
Cổ lai chinh chiến
Nếu có thể
Chinh phụ
Tiễn bạn
Thu buồn
Hoài cảm "Lính xa
nhà"
Mộng buồn
Hoài niệm
Năm mốt năm
Nhớ hè xưa
Tôi phải là tôi
Mùa hoa phượng
Gọi thầm
Thầm lặng
Ngàn năm măi
t́nh chung
Phím rối
Đứng vùng lên
Nỗi buồn vong quốc
Nỗi ưu tư
Mộng tưởng
Trời mờ... mưa đêm
Mẹ
Những giọt lệ cho những tấm thẻ bài
Mày hỏi tao?
Nhớ thằng bạn cũ
Tấm h́nh rách
Kư Ức khó quên
Những dấu xuân xưa
Câu hỏi đầu xuân
Thắp lại ánh xuân
Chiến hữu của
tôi
Kư ức ngày găy
súng
Nhớ ngày cũ
Trả tôi về
Xuân khuất đoá
măn khai
Khóc mùa xuân
Mừng Mậu Tuất, nhớ Mậu
Thân
Mưa buồn
Mừng Xuân
Xuân trong
tiềm thức
Nỗi đau mẹ Việt Nam
Nhạn lạc bầy
Tuổi trẻ Việt Nam
Xuân nhớ đến Mẹ
Người Lính Già (Đại
Bàng Tango)
Mùa Giáng Sinh xưa
Nhớ về chốn cũ
Nhớ nhà (Nhớ ngày ấy)
Saigon của tôi
T́nh sen
Mănh Hổ “Tây Đô”
Kư Ức khó quên
(Ngày tàn cuộc chiến)
Người lính già (Cọp
nhớ rừng)
Khi tôi chết
(Tâm sự người lính già)
T́m phương giác
Gục đầu xuống
Đêm trăng nhớ
bạn
Người lính và
nỗi nhớ
Hương xưa của
tôi
Người lính VNCH
Huyền thoại mưa Sài G̣n
Vịt Tiềm
Thắp nhang cho
bạn
Tấm thẻ bài
Thăng trầm
Hoa nước mắt
Khi tôi đi
Độc ẩm
Nh́n đất mẹ
Nợ núi sông đă trả, chỉ c̣n nợ em
Tận cùng nỗi nhớ
Một câu hỏi
Một thoáng suy
tư
Mày hỏi tao
Bạc màu áo trận
Thơ - Đông Hương
1 - 2 -
3
Đồng đội
Quận Tư, xóm nhỏ
Người lính già (Cọp
nhớ rừng)
Cảm xúc Tháng
Tư Đen
Nhớ Bạn tuổi thơ
Tháng Tư
hoài vọng
Nhớ Phá Tam
Giang
Khi cha già
cha sẽ về đâu??
Biển ấy, mùa này
Tháng Ba rồi ....
Một ngày và
một đời TQLC
Buồn như một sớm trời không nắng
Huế xa
rồi - Mai mốt về em nhé
Mê thư lính
T́nh khúc
cho một người
Nỗi nhớ buồn hiu
D́u nhau đi cho hết....
Chùm thơ Đông
Hương
Ta về
Ưu tư vận nước
Tưởng niệm 40 năm
Đêm ngủ tôi mơ
Tháng Tư
lại đến nữa rồi
Cái chết của một
tượng đá
Xuân Buồn
Anh sẽ đưa em về
Bức dư đồ
Tâm sự lính Mũ
Xanh
Ngồi xuống đây
Hăy nhặt ǵum
cha
Xin giữ
Mây tháng Tư
Xuân xứ người
Lời cho này anh
Giấc mơ tương
lai
Cô giáo Tịnh Như
Nhớ Cao Xuân Huy
Bông hồng Hậu
Nghĩa
Anh đi...
Chiều trên quê nội
Nội tướng của t́nh
thương
30 tháng 4 - Sống và Chết
Với MX Sóng Thần một
thuở...
Tháng Tư đen
Tao nợ mầy...
Pho tượng người
lính...
Đôi nạng gỗ...
Tôi nợ anh...
Chùm thơ Áo Trắng
Nhớ một chiều Xuân
Thơ của Trần Khoa Danh
Tâm sự người Thương Binh
Nhà xưa đă khép
H́nh như trong tôi vẫn c̣n bềnh bồng cơn say của những ngày qua, của những khoảnh khắc ngắn ngủi đến độ vừa gặp lại bạn bè th́ đă chia tay, vừa họp mặt th́ đă vội tàn. H́nh ảnh những màu áo sóng biển của một thời quá khứ vẫn c̣n chập chờn vây bủa trong tôi….Tiếng phi cơ chạm bánh trên phi đạo làm rung chuyển ḷng tàu kéo tôi về thực tại.
Nhớ lại buổi sáng nơi khách sạn trước khi trở về Oregon, tôi đă nói với anh Tô Văn Cấp là có thể tôi sẽ không viết bài về những ngày của Đại Hội v́ đă có anh rồi. Thấm thoát đă hơn hai năm tôi chưa một lần viết lại về những người bạn áo rằn kể từ sau buổi chia tay Phan Đông vào buổi sáng hôm nào.
Tôi có thói quen lúc nào cũng viết lại sau những lần đi v́ viết đă là một thói quen cần thiết không thể thiếu đối với tôi. Nó là những thước phim quay chậm cho những cảm xúc, kỷ niệm và h́nh ảnh bạn bè của một phần đời. Thế nhưng trôi dần theo tháng năm, mỗi lần cầm bút lên tôi lại cảm thấy khó khăn để viết, v́ mỗi lần về gặp nhau th́ lại có thêm những mất mát, những hụt hẫng, những xa rời. Có những câu nói đùa ngày nào dường như chỉ để dành cho từng người bạn vẫn c̣n được lập lại đâu đây nhưng người th́ đă về một chốn nào đó xa xôi, để mắt tôi nh́n quanh quẩn và ḷng nghe nặng chút bùi ngùi.
Bên tai tôi vẫn c̣n nghe đâu đây tiếng chửi thề của anh Mười 202 QC:
-Đ.M. Thằng Hùng nó chọc tao đó. Tụi bay đừng có tin!
Vậy mà anh cũng bỏ chúng tôi mà đi hơn ba năm rồi. Cho đến bây giờ tôi vẫn c̣n nghe văng vẳng bên tai tiếng chửi thề đuổi theo của anh Mai Lệ Huyền trước khi tôi rời ĐH IOWA cùng với Phan Đông. Giờ th́ Phan Đông đă bỏ đi xa, và anh MLH th́ không thể đi dự Đại Hội nữa. Có thể v́ thế mà bỗng dưng buổi sáng trước khi rời San Jose để về lại Oregon tôi đă thèm nghe quay quắt lại tiếng chửi thề của các anh vô cùng.
Tiếng anh Mai Văn Tấn rổn rảng vọng xuống từ tầng hai của khách sạn trêu tôi v́ thấy tôi được các bà chị áo rằn ưu ái ôm choàng trước khi chia tay. Tôi đùa và nói với anh rằng:
-Nếu muốn được như tôi, anh hăy nhảy xuống đi th́ anh sẽ được ôm ngay.
Anh cười v́ biết tôi đá đểu với anh. Tôi thầm tiếc và nghĩ sao lúc đó anh không buông một tiếng chửi thề kỷ niệm để tôi được mang theo về Oregon như lúc chia tay cùng các áo rằn ở IOWA dạo nào.
Rời Portland về San Jose lần này h́nh như nỗi mong chờ háo hức trong tôi không c̣n sôi nổi như những lần trước. Thôi th́ “lá rụng về cội” như lời anh Cang nói với tôi:
- Tao được anh em chọn làm THT ở San Jose vào năm 2010 th́ năm nay San Jose cũng là nơi tao được thấy câu “Về đi anh” chứ không phải là “Về đây anh “.
Thôi th́ cứ xem như nhân dịp này tôi cũng đến để giă biệt người anh đă cùng nhau làm việc bấy lâu nay.
Phi trường San Francisco sau khi lấy hành lư đă thưa người mà anh Nhàn vẫn bóng chim tăm cá! Thế rồi anh cho biết là anh đang rất bận rộn với các anh em nên chưa đến đón kịp. Tôi đành gọi Uber cho xong, nhưng v́ cuối tuần giờ này kẹt xe nên cũng phải chờ. May mà có anh chị Lộc Quân Y (Michigan) báo tin sẽ ra đón. Dân quân y mà đi cứu th́ coi như dữ ít, lành nhiều. Quả đúng như tôi dự đoán, anh chị Lộc với những chiếc bánh croissant và ly nước mía đă làm tôi tỉnh hẳn cả người sau thời gian vất vưỡng chờ đợi ở quầy lấy hành lư của phi trường. Cám ơn anh chị Lộc đă đem đến tin vui trong giờ tuyệt vọng. Đối với tôi, anh chị là một trong những “cặp đôi hoàn hảo” của gia đ́nh áo rằn mà tôi đă may mắn được gặp.
V́ trùng ngày, giờ nên tôi đă bỏ lỡ dịp đến chung vui cùng các anh chị em MXRC v́ như mọi lần, trước ngày TĐH anh em PTMX thường tổ chức họp mặt.. Sau này tôi được biết MXRC đă thành công tuyệt vời như họ đă chứng minh vào ĐH 2010 của tám năm về trước. Xin thứ lỗi cùng các bạn MXRC và gà con nửa kư (như MX Giang Văn Nhân cho biết cũng như theo lời bài viết của MX Tài Carol).
Vẫn là căn nhà cũ của tám năm về trước đă đón mừng các PTMX. Anh chị Trường (Lôi Hỏa) niềm nở giang rộng ṿng tay chờ đón chúng tôi, nhưng lần này anh Cảo, anh Đông, anh Thinh, và anh Lộc đă ra đi không về. Anh Cao Xuân Huy sẽ không bao giờ c̣n ghé thăm, và Ó Biển Trần Như Hùng th́ đang ở tận cuối chân trời nào. PTMX Phúc Yên và Châu Oregon th́ sức khỏe không cho phép! Và c̣n nhiều nữa những khuôn mặt ngày cũ vắng bóng không biết ở đâu bây giờ?
Vẫn những cái ôm, cái bắt tay thật chặt từ những ông anh, những người bạn, mà tôi cảm thấy h́nh như không c̣n “mạnh” như lần gặp trước để biết rằng chúng ta thật sự c̣n đâu có bao ngày…
Chia tay cùng các PTMX, tôi cùng anh Tang trở về căn pḥng nhỏ khách sạn mà tôi “bị mướn” v́ Phạm Phù Tang mướn cho gia đ́nh một tên áo rằn đă hủy bỏ v́ đă có nơi tạm trú. Thôi th́ ḿnh ghé vai cùng anh Phù Thủy này cho vui. Không ngờ căn pḥng này được quá nhiều anh em áo rằn có máu “Lệnh hồ Xung” chiếu cố như: Hội trưởng Houston Phán mập, (Lệnh) Hồ Dự, Truyền, Luân (Louisiana), Hà, Lộc (Michigan), Hai Vancouver (Canada), Hà VT, Bắc Thần Ưng (Nam CA.) Gắt Ḱnh Ngư ( người vừa nhận bắc CA. làm quê hương vài tháng nay). Căn pḥng này bắt đầu từ đêm thứ sáu trước đêm TĐH và ĐH của “Về đây anh 2018” không có lúc nào nào vắng tiếng cười đùa và trên tay các tên áo rằn trong pḥng không lúc nào thiếu chai hoặc lon bia!
Rồi ngay cả đêm cuối ĐH, trước hành lang của khách sạn tôi cùng anh Phán Houston đă bị security của khách sạn ưu ái cảnh cáo rằng nếu các quư vị tiếp tục ồn ào như thế chúng tôi sẽ gọi cảnh sát làm tôi nhớ lại cũng đêm cuối cùng của ĐH ở Oregon năm nào: Tôi, Ó Biển Trần Như Hùng, Long TCĐT, Bác Ái Thuỷ Kích, Trần Hải Thọ VT.v.v đă phải di chuyển từ nơi này qua nơi khác v́ quá ồn ào. Cuối cùng nhân viên khách sạn cũng chào thua cho các tên áo rằn và phải t́m một chỗ cho chúng tôi gầy ṣng! Những kỷ niệm như thế đó là lư do năm nào tôi cũng phải t́m về tham dự. ĐH-TQLC tự nó đă đầy sức thu hút những anh em áo rằn t́m về từ những phương trời xa xôi, những tiểu bang mù xa thăm thẳm để rồi ngày vui qua mau mà anh em vẫn c̣n cố níu kéo với nhau cho đến phút cuối chia tay, và tôi khóc như Phan Đông đă từng khóc trong lần chia tay ở ĐH Iowa.
Buổi sáng trước khi đến nơi gặp gỡ của TĐH nơi pḥng ăn sáng của khách sạn tôi đă hạnh phúc gặp lại các ông anh bà chị như anh chị tư Đông Kinh, anh chị Hiếu Sói Biển, anh chị Giang Văn Nhân, anh chị phó nḥm Truyền Khôi, anh chị VT Hồ Dự v..v… Cám ơn trời đất đă cho anh em tôi sức khoẻ để về gặp nhau. Rồi những câu chuyện thăm nhau cứ thế mà vang động cả pḥng ăn ….
Nơi tổ chức TĐH là một nhà hàng không rộng lắm cho nên phải chia đôi lúc vào nhập tiệc. Theo tôi biết, th́ BTC cũng đă làm hết khă năng rồi nên đành chịu.
Lần này anh Lâm tài Thạnh nói chuyện duyên dáng hơn tám năm về trước, trước khi trao micro cho anh Phạm Cang. Anh THT Phạm Cang đă tŕnh bày diễn tiến làm việc của BCH trước khi đến phần bầu cử cho tân THT. Rất tiếc là trong phần tŕnh bày, cái projector đă không chịu hợp tác với anh nên tôi cũng gặp trở ngại khi phải tŕnh bày về phần tu chỉnh cuốn quân sử TQLC của chúng ta sau đó.
Đă lâu lắm rồi anh em chúng tôi lại có dịp phải chọn người đại diện thay mặt cho anh em chúng tôi tại hải ngoại. Sự lựa chọn lần này thật khó v́ hai vị đàn anh đều tài sức vẹn toàn. Niên trưởng Lê Quang Liễn th́ khiêm nhường, c̣n Niên trưởng Lâm Tài Thạnh th́ tự tin và thẳng thắn. Cuối cùng NT Lê Quang Liễn đă thắng với số phiếu 2/3. Tuy nhiên thực sự tôi rất vui và cũng nhiều anh em đồng ư. Cá nhân tôi cầu cho anh Thạnh thua. Thay v́… tháng bảy trời không mưa, tôi cứ lạy trời mưa… ( th́ ) anh không thua, tôi cứ lạy anh thua. Tôi tuy rất cảm kích trước sự nhiệt t́nh của anh đối binh chủng, nhưng khi thấy anh đẩy chị ngồi trên xe lăn sau lần stroke, tôi mong anh sẽ thua để anh có thời gian ở bên chị nhiều hơn. Tôi không quá ích kỷ để mong cho anh thua và lời cầu nguyện của tôi và nhiều bạn áo rằn có ư nghĩ giống tôi đă được đáp ứng.
Cũng trong lần này tôi có dịp tŕnh bày trước anh em về cuốn quân sử của chúng ta trong tương lai nếu có phải tu chỉnh th́ sẽ như thế nào, nhưng không may cho tôi thời gian th́ quá hạn hẹp và cái projector lại có vấn đề nên việc không như ư mà tôi muốn tŕnh bày. Thôi th́ cứ chờ quyết định của tân THT và tân BCH vậy.
Tôi trở về lại khách sạn cố t́m giấc ngủ nhưng không thể được v́ các vị khách áo rằn không hẹn mà lại lôi thùng beer bỏ dở tối hôm qua trong pḥng của tôi ra uống và cứ tiếp tục như thế cho măi đến giờ anh em kéo nhau ra chỗ hẹn cùa buổi tiệc TĐH.
Lần này ĐH “Về Đây Anh 2018” trong đêm TĐH lần đầu tiên tôi gặp Thần Ưng Dzuy Lynh của “Người lính không bao giờ chết” cũng như “Giữa quê người tôi hát tên anh”. Anh ở ngoài trẻ hơn tôi h́nh dung. Tôi không khen anh đẹp trai, (v́ tên áo rằn nào mà chả đẹp trai) tôi cám ơn anh về những bài hát đă cho tôi có nhă hứng làm những karaoke nghêu ngao hát khi nghĩ về màu áo rằn cuả một thời để nhớ. Cũng xin cám ơn VT Nguyễn Dự với “Người lính già” anh đă hát tặng một số người và trong đó có tôi trong đêm TĐH. Xin lỗi đă không kịp trao anh cái DVD mà tôi làm có bài hát của anh trước lúc chia tay như đă hứa.
Tiền Đại Hội lần này tôi thật may mắn v́ “được” ngồi cùng bàn với nguyên THT Phạm Cang và nguyên THP Mai văn Tấn (h́nh như tôi chưa có lần nào được hân hạnh ngồi chung bàn cùng hai vị khi hai anh là THT và THP).
Nhờ đùa như thế mà anh Tấn cảm thấy (guilty) đă mua beer cho cả bàn đêm hôm ấy. Anh Cang th́ có lẽ buồn v́ không c̣n được d́u dắt anh em, nên không thèm để ư đến lời trêu chọc của tôi.
Trong đêm này, cũng như bao ĐH TQLC của anh em chúng tôi là đêm vui thật sự. Tôi như tan loăng trong màu áo rằn. Rượu uống mềm cả môi, những khuôn mặt mới, cũ lần lượt hiện về (Về đây anh) anh Đông, anh Huy, anh Cảo, anh Lộc …rồi cứ thế tôi lang thang từng bàn của các bạn để nâng ly ..Tiếng tôi bắt đầu lè nhè “...Hăy cố nâng ly mà uống…lâu dần thằng nào cũng say… Hăy cố nâng niu đời sống…lâu rồi đời người cũng qua…”.
Buổi sáng của ngày ĐH “Về đây anh 2018” sau đêm say của TĐH không hiểu sao tôi được may mắn thế. Tôi, Ḱnh Ngư Gắt, Thần Ưng Hai Canada, Hà Michigan cùng PT Phù Thủy, và PT Châu Nỏ Thần được Khoẻ Hắc Long mời đi ăn sáng. Trước khi đi, anh Khỏe ghé nhà anh cho các phu nhân của anh Gắt, anh Hai ở lại cùng chị Nghiêm để đi rong phố San Jose, c̣n đám MX th́ sẽ đi ăn sáng. Sau khi đi lanh quanh cũng đến nhà anh. Ngôi nhà đẹp nằm trên ngọn đồi. Phía sau vườn nhà nh́n xuống là có thể thấy trọn Thung Lũng “Cỏ Vàng” xin lỗi nhé v́ tôi nào thấy hoa vàng. Từ dạo ĐH Oregon măi đến nay tôi mới gặp lại chị Nghiêm. Tôi đùa và bảo rằng:
-Không ngờ anh chị giàu thế, tôi định bỏ Oregon về miền nắng ấm nhưng nhà ở đây mắc quá nên tôi định xuống anh chị mượn khoảng sáu trăm ngàn để down payment.
Ḱnh Ngư Gắt lại lên tiếng chen vào nói:
-Thôi Hùng ba trăm thôi, chừa phần tôi ba trăm nha.
Chị Nghiêm chỉ biết cười cho sự đùa nghịch cuả đám bạn áo rằn. Tuy vậy khi về lại Oregon tôi vẫn tiếc hùi hụi giá mà ḿnh đừng đùa biết đâu chị Nghiêm sẽ cho ḿnh vay đấy chứ? Nhưng mà nếu mà chị vui vẻ cho vay mà tiền lời hơn cả nhà bank th́ sao? Thôi chả dám đùa thế.
Tôi và các bạn MX theo Hắc Long Khỏe đến quán cafe ăn sáng th́ gặp toán MX 4/71 rời bàn nhường cho bọn tôi. Khoảng vài phút sau th́ Ó Biển Nhàn ḷ ḍ đến cùng với các anh em MX khác như: HT Houston Phán, VT Hiếu, Thần Ưng Bắc, Đức Nỏ Thần .v.v. Thế là những câu chuyện giữa các MX lại bắt đầu rộn ră cả một góc quán. Tôi tự hỏi sao các bạn tôi chuyện nhiều thế (chứ không phải nhiều chuyện nhé), nói măi không hết. Mà cũng chẳng trách các bạn tôi, xa nhau cả một khoảng thời gian dài nay gặp lại nhau th́ có khối ǵ chuyện để nói. Chuyện ngày xưa, chuyện bây giờ, chuyện tù đày và chuyện bên nhà th́ nói sao cho hết và nói mấy cho vừa phải không các bạn tôi?
Cũng nơi chốn cũ này của ngày ĐH 2010 khi xe vợ chồng tôi sau khi vượt qua cổng gác của Hùm Xám Trần Văn Thuận, đă được Ó Biển Trần Như Hùng thương yêu hướng dẫn cho vào đậu một nơi thật gần chỗ ĐH. Thấm thoát đă tám năm rồi c̣n ǵ? Một đời người có được bao nhiêu cái tám năm, khi chúng ta đă đang mờ dần theo ngày tháng? Tháng ngày chúng ta gặp nhau cứ măi thưa dần và lần hẹn cùng nhau cho mùa ĐH tới đôi khi sẽ măi là lời hẹn không tṛn.
Lần này tôi về dự hội một ḿnh có lẻ v́ thế mà không có ai đưa đón? Vẫn c̣n đâu đây ánh mắt như trách nhẹ thằng em từ Đồ Sơn khi ông hỏi :
- Kỳ này cậu về một ḿnh à, c̣n cô ấy đâu?
Rồi đến bà xă của anh tư Đông Kinh hỏi:
- Thủy không về hả em?
Rất nhiều anh chị em áo rằn đă hỏi thăm và từ đó tôi đă hiểu ra, v́ sao sau lần dự hội đầu tiên của ĐH 2010 cũng tại nơi đây năm nào bà xă tôi cũng bị quyến rủ bởi những chân t́nh của các anh chị em màu áo rằn, nhưng lần này v́ có các cháu ngoại ở xa về chơi v́ đă yêu cháu hơn chồng nên “Nàng” đ̣i ở nhà!
Vạt nắng vàng cuối ngày của ĐH TQLC-VN 2018 lung linh ḥa lẫn với màu áo sóng biển, hợp cùng những màu áo các binh chủng bạn, tạo nên một sắc màu đậm nét. Trên những khuôn mặt già dặn phong sương hiện lên một thời tuổi trẻ oai hùng đă khuất. Tiếng chào, tiếng gọi những âm thanh vang động mơ hồ như tiếng quân reo đâu đây.
Đêm vui của ngày cuối rồi cũng đến sau một năm dài ḥ hẹn đợi chờ với nhau. Cuộc vui hội ngộ chưa bắt đầu tôi đă nghĩ đến lúc phải chia tay. Chưa tiễn nhau về, đă thấy mong.
Tiếng Đại bàng Đồ Sơn vang lên cho bài nói chuyện trong đêm nay không làm tôi “cảm động” như bài nói chuyện của ông vào TĐH cuả tám năm về trước. Thay vào sự cảm động là sự “cảm thương”. Nh́n dáng ông từng bước, từng bước xuống bục gỗ thật cô đơn. Ông là một trong những cánh chim đại bàng c̣n lại của màu áo rằn trong bầu trời. Bầu trời mà bây giờ đă có nhiều cánh chim đă trở thành loài kên kên chuyên ăn xác đồng đội. Nó thật đáng KINH (tởm) (như bài viết của tân THT MX Lê Quang Liễn). Nếu được nói cùng anh tôi sẽ nói:
- Anh ạ, những con kên kên đó không xứng đáng để có trong ư nghĩ của anh em chúng ta. Dù là nghĩ đến đễ mà kinh tởm!
Và trong đêm ĐH tôi lại gặp thêm vài khuôn mặt mới dễ mến như Hùng Xe Lửa Hắc Long và bà xă mà tôi chỉ biết trên face book. Rồi anh chị Vũ Uôi của xứ Kangaroo. Tôi cũng rất vui gặp lại vợ chồng Trâu Điên Điển Thu. Trông anh chị vẫn vậy không có ǵ thay đổi. Từ dạo ghé thăm nhà vợ chồng anh đă hơn ba năm rồi, mà tưởng chừng như mới đây. Cựu THT Nguyễn Bác Ái lôi tôi lại bàn của các anh em thuộc toán Nha Kỹ Thuật mà tôi đă quen khi họ ghé Oregon. Lại từng ly rượu trôi theo niềm vui hội ngộ. Những khuôn mặt bạn bè thân yêu kẻ mất, người c̣n như trôi cuộn về trong men rượu cay.
Tôi lại ḥa tan trong anh em tôi. Tôi muốn thật say thật vui đêm nay v́ biết đâu trong lần hẹn tới chính tôi hoặc một trong những người bạn của tôi lại lỡ hẹn như câu thơ:
“Hôm nay lỡ hẹn một giờ
Ngày mai muốn gặp phải chờ trăm năm….
(Bùi Giáng)
Tại căn pḥng của tôi. Đêm cuối, cũng những khuôn mặt, như HT Phán Houston , VT Hồ Dự, Hiếu, Thần Ưng Truyền, Bắc, Vơ Hà , Hai Canada, Ḱnh Ngư Gắt, Lộc Quân Y, PT Phù Thủy, Châu v.v. dù ngày mai có anh phải ra phi trường sớm vẫn cứ quây quần bên nhau nói cười bên tiệc rượu, không muốn rời.
Ngoài trời đêm đă xuống thật sâu vài nguời đă trở về pḥng chỉ c̣n anh Hồ Dự, anh Phán, Vơ Hà, anh Tang và tôi.
Câu chuyện của cuối mùa ĐH bằng những tiếng cười bất tận khi anh Hồ Dự cho anh em biết anh HT Phán bị bắt ở Thuận An v́ không biết bơi! Nhưng sau đó anh Phán đính chính với anh em là:
-Tao biết bơi mà.
Anh Hồ Dự lại cho biết khả năng anh Phán là đă từng bơi qua sông Thị Nghè! Sau này được bổ túc thêm ở hồ tắm Ngọc Thủy! Thế là anh em lại được dịp cười gập cả người. Anh Phán đứng lên nói:
- Đừng tin thằng Dự, nó chơi tao. Thôi tao đi ngủ đây.
Cũng vừa lúc đó tôi nh́n đồng hồ vừa chỉ 2:38 AM và nói:
- Ngày mai tôi cũng phải ra phi trường sớm!
Anh Phán ơi! Không riêng ǵ anh, rất đông Mănh Hổ, Hùm Xám, Trâu Điên đă đều bất lực trước đại dương của tháng ba oan nghiệt, và biết bao nhiêu là Ḱnh Ngư đă phải phơi thây trên cát khi biển cả chính là quê hương của ḿnh!?
Hôm nay đây chúng ta rất may mắn c̣n có ngày “Về đây anh” để chia sẻ với nhau chút thời gian cuối đời. Nên gặp nhau hăy cố giữ chút t́nh của màu áo nhé tuy biết rằng nó rồi cũng phai nhạt dần theo thời gian. Nhưng “Người lính chỉ mờ đi mà không chết bao giờ!”.
MX Nguyễn
Đức Hùng
Oregon 7-2018
Cách sử dụng "I"
và"Y"...
Cải cách tiếng Việt
Dấu "hỏi
& ngă" trong
tiếng Việt
Luật dấu hỏi & ngă
Gạch nối trong
tiếng Việt
Xưng hô tiếng
Việt...
55 năm rồi mới gặp!
“Người
Việt” giết tiếng Việt!
Hy sinh và mờ nhạt
Họp mặt “Về Đây Anh” và Cọp Biển
Về đây anh 2018
Một Góc
Nh́n - Đại Hội Về Đây Anh 2018
Dư Âm Ngày Đại Hội
2018
Vết thương 43 năm
Happy
Father’s Day - Cha ơi! Con rất hănh diện về Cha
Biệt
Cách Dù tại Cổ Thành Quảng Trị năm 1972
Lỗi tại tôi
Những
cấp chỉ huy đáng Kính... Có người bạn đáng “Kinh”
Nói
về tuổi trẻ sau 42 năm tỵ nạn...
Chạnh ḷng
tháng Tư
Cuộc t́nh 50 năm
Một cuộc cờ đệnh
mệnh
Những
chuyện “Phiếm” về cs Việt Nam
Cuộc tṛ
chuyện bất ngờ
Thư Hậu phương
Nhắc chuyện xưa
Bạn đường
Một chuyến đi Oklahoma
Thăm lại
“Mái Nhà” xưa
Hăy kể cho tôi
nghe
Young Marines trong ngày Tưởng Niệm 30/04/17
Trận QT 72 của Lữ Đoàn 258 TQLC
Sớ Táo Quân
TQLC - Đinh Dậu 2017
Đọc "Chặng Đường Nối Tiếp"
NT Nguyễn
Thành Yên
NT Hoàng Lăm
Cái chào của Niên
Trưởng
Chuyến
tản
thương cuối cùng
Tháng Ba chôn súng
Các NT TQLC
TQLC mà bà
không biết sao?
Người
Y-Tá chiến trường
Thôi ! Ḿnh
về Linh Xuân Thôn, đi em !
Một thời để nhớ
T́m cha
Biệt đội Sóng Thần
Lăo lượm “Ve Chai”
Trâu Điên Và Cố Vấn
Mỹ... Muộn Vẫn Phải Nói...
Trâu
Điên and Cố vấn Reunion 46 years later (1969-2015)
Trung đội 2 Tiểu Đoàn 7 TQLC và những ngày cuối cùng
Quận
Trưởng Quận Triệu Phong, Quảng Trị - Chuẩn Úy Lê Đ́nh Lời
Người lính tiên
phuông
Anh hùng bất tử
40 Năm tỵ nạn... Nh́n lại
đoạn đường
Người
Pháo Thủ TQLC trong cuộc chiến 1972
Mùa
Football năm nay sẽ không c̣n...
Đoàn 76 tù binh
Những con
Quạ Đen trên nóc nhà xác
Mảnh đời tị nan tại Đức
Người lính già không bao giờ chết
Cơn mưa hạ Atlanta
2014
Cánh Đại Bàng c̣n lại
giữa vùng trời TQLC
Vui buồn đời
lính -T́nh đồng đội
Nghĩa cử cao quư
Rũ áo thênh thang
30-4 những
giờ phút sau cùng của một người Trung đội trưởng TQLC
Người Việt Viết
Tiếng Việt. "Người Giệc Giết" Tiếng Việt
Chỉ c̣n là kỷ niệm
Chuyện về
cột cờ đầu tiên tại Little Saigon
Nhớ Chú Cảo
Chúc mừng Trường Can
Chuyện ngày xưa…thật xưa
Viết cho con gái Cao
Xuân Huy
Những ngày vui ở
Nam Cali
Ḍng sông êm đềm
Điệp khúc buồn
Cháu Ông Nội, Tội
Bà Ngoại!
Nợ Mẹ hai tiếng
yêu thương
Nỗi buồn tháng Tư
Cuộc hội ngộ của Sĩ
Quan TQLC/VNCH và em bé gái mà Ông đă cứu 41 năm trước...
Những cái chết
thầm lặng
Dục Mỹ, ḷ luyện thép
Người hát rong
nhạc vàng
Khoá 22 và Lam Sơn 719 Hạ Lào
Nụ cười xinh
Những ngày xưa thân ái
Quê hương bỏ lại
Biển vẫn đợi chờ
Buồn vui Đại Hội 2012
tại Oregon
Kỷ Niệm Ngày QL.VNCH.
19/6 - Người lính Việt Nam Cộng Ḥa sau 37 năm nh́n lại...
Nỗi ḷng người
lính VNCH nhân ngày Chiến Sĩ Trận Vong
Khóc bạn
Người Lính TQLC bên
bờ Bến Hải
Ông Cháu tựa má đầu
Mùa xuân trên
đỉnh Torkham
Chiến thắng đầu Xuân
Một thời để yêu, một
thời để nhớ
Tuổi 70… Chán mớ đời!
Chút ân t́nh rất đỗi
mong manh
Người c̣n nhớ
hay người đă quên
Cao Xuân Huy -
Chuyện chưa ai kể
Nhớ về Cao Xuân Huy
“Tháng Ba găy súng”
Chút ánh nắng mặt trời trong mùa thu Oregon
Ḍng sông tuổi
nhỏ
Vui buồn đời
lính 1 -
2 - 3
- 4 -
5
Ḍng
thời gian và những âm giai của một người lính TQLC
Huyền
thoại chiến sĩ Mũ Xanh
Cuộc chiến
không dừng ở đây
Nỗi ḷng
biết ngỏ cùng ai?
Chiêu hồn Quái
Điễu
Thiên
hùng ca dựng một ngọn cờ
Thuận
An, hành quân triệt thoái
Thư t́nh viết muộn
Người lính miền Nam
Thăm lại Quảng
Trị – Khe Sanh & chiến sĩ vô danh
Hăy thắp cho
anh một ngọn đèn
Tôi đi lính...
Giờ phúc
sau cùng của người Trung Đội Trưởng
Đôi bờ chiến tuyến
Cuộc gặp gỡ kỳ diệu
Thoáng nhớ ngậm ngùi
Mối t́nh Sơn Khê
Hai anh em tên Cờ,
họ Việt Nam Cộng Ḥa
Hạt bụi vĩ đại
Thư Khu Bưu Chính (KBC)
Hai h́nh ảnh, một
cuộc đời
Vé Đây! Vé Đây!
Tháng
Ba buồn thiu, tháng Tư găy súng
Bà Mẹ
Quê
Ôm M60, M79 đánh ghen
Nghe Nhạc
Trang Thủy