Thơ

Trang thơ Nguyễn Minh Châu

Tuổi trẻ Việt Nam
Xuân nhớ đến Mẹ
Người Lính Già (Đại Bàng Tango)
Mùa Giáng Sinh xưa
Nhớ về chốn cũ
Nhớ nhà (Nhớ ngày ấy)
Saigon của tôi
T́nh sen
Mănh Hổ “Tây Đô”
Kư Ức khó quên (Ngày tàn cuộc chiến)
Người lính già (Cọp nhớ rừng)
Khi tôi chết (Tâm sự người lính già)
T́m phương giác
Gục đầu xuống
Đêm trăng nhớ bạn
Người lính và nỗi nhớ
Hương xưa của tôi
Người lính VNCH
Huyền thoại mưa Sài G̣n
Vịt Tiềm
Thắp nhang cho bạn
Tấm thẻ bài
Thăng trầm
Hoa nước mắt
Khi tôi đi
Độc ẩm
Nh́n đất mẹ
Nợ núi sông đă trả, chỉ c̣n nợ em
Tận cùng nỗi nhớ
Một câu hỏi
Một thoáng suy tư
Mày hỏi tao
Bạc màu áo trận
Thơ - Đông Hương 1 - 2 - 3
Đồng đội
Quận Tư, xóm nhỏ
Người lính già (Cọp nhớ rừng)
Cảm xúc Tháng Tư Đen
Nhớ Bạn tuổi thơ
Tháng Tư hoài vọng
Nhớ Phá Tam Giang
Khi cha già cha sẽ về đâu??
Biển ấy, mùa này
Tháng Ba rồi ....
Một ngày và một đời TQLC
Buồn như một sớm trời không nắng
Huế xa rồi - Mai mốt về em nhé
Mê thư lính
T́nh khúc cho một người
Nỗi nhớ buồn hiu
D́u nhau đi cho hết....
Chùm thơ Đông Hương
Ta về
Ưu tư vận nước
Tưởng niệm 40 năm
Đêm ngủ tôi mơ
Tháng Tư lại đến nữa rồi
Cái chết của một tượng đá
Xuân Buồn
Anh sẽ đưa em về
Bức dư đồ
Tâm sự lính Mũ Xanh
Ngồi xuống đây
Hăy nhặt ǵum cha
Xin giữ
Mây tháng Tư
Xuân xứ người
Lời cho này anh
Giấc mơ tương lai
Cô giáo Tịnh Như
Nhớ Cao Xuân Huy
Bông hồng Hậu Nghĩa
Anh đi...
Chiều trên quê nội
Nội tướng của t́nh thương
30 tháng 4 - Sống và Chết
Với MX Sóng Thần một thuở...
Tháng Tư đen
Tao nợ mầy...
Pho tượng người lính...
Đôi nạng gỗ...
Tôi nợ anh...
Chùm thơ Áo Trắng 
Nhớ một chiều Xuân
Thơ của Trần Khoa Danh
Tâm sự người Thương Binh
Nhà xưa đă khép

 

 

 

 

 

 


BIỂN VẪN ĐỢI CHỜ

Khi những loạt đạn sau cùng được bắn đi từ những khẩu đại bác 105 ly tại mặt trận Cửa Việt th́ cũng là giây phút cuối cùng để chấm dứt một cuộc chiến tranh đă kéo dài hơn một phần tư thế kỷ đă để lại cho đất nước Việt Nam tang thương và đổ nát.

Những người lính trong khẩu đội ngồi tựa lưng vào bờ tường bằng bao cát được xếp chung quanh khẩu đại bác, gương mặt thật mệt mỏi sau một đêm dài, dài hơn cả ngày D "The longest day" cuả quân đội đồng minh khi đổ bộ lên bờ biển Normandie cuả nước Pháp.Suốt một đêm,cả pháo đội đă tác xạ nhiều ngàn quả đại bác vào mục tiêu ,lệnh trên cho biết đúng 08 giờ ngày 28 tháng 1 năm 1973 th́ ngưng bắn, nhưng tại mặt trận Cửa Việt th́ đến 08 giờ 20 phút mới hoàn toàn ngưng tiếng súng và trong thời gian 20 phút đó không biết đă có thêm bao nhiêu người nằm xuống trong giờ phút thứ 25 cuả lịch sử? Và cũng sau trận chiến này, tôi đă được tưởng thưởng huy chương Anh Dũng Bội Tinh với ngôi sao bạc cấp sư đoàn, đó cũng là một niềm an ủi lớn lao cho một người lính sau những ngày tháng đầy gian khổ và hiểm nguy.

Ngoài biển,mặt trời đang nhô lên cao làm sáng tỏa cả một vùng mây nước như để đón chào một ngày đầu của hoà b́nh, một hoà b́nh thật mong manh và đầy trắc trở bởi được sự đạo diễn cuả một tay "phù thuỷ chính trị" người Mỹ gốc Do Thái. Nó có thể tan vỡ bất cứ lúc nào khi vẫn c̣n nhiều sư đoàn quân lính chính quy Bắc Việt hiện diện trên khắp lănh thổ Việt Nam Cộng Ḥa. Hiệp định Geneve 1954 được kư kết, ḍng sông Bến Hải ,cầu Hiền Lương ngăn đôi đất nước nhưng không ngăn cản được xe tăng,đại pháo cùng quân lính chính quy Bắc Việt tiến đánh miền Nam.Với Cộng Sản, kư kết một hiệp định ngưng bắn không có nghĩa là ḥa b́nh mà chỉ là chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh khác quy mô và khốc liệt hơn,lịch sử đă chứng minh điều đó.

Gió từ biển khơi thổi vào thật mát dịu, tôi lấy bao thuốc lá trong túi áo trận đưa cho từng người, mùi thuốc lá quyện lẫn mùi thuốc súng vẫn c̣n phảng phất vây quanh tạo thành một cảm giác chỉ có tại chiến trường.Mọi người đang nói về ḥa b́nh,cánh cửa chiến tranh đă được khép lại,trước mặt họ là cả một tương lai khi rời bỏ quân ngũ trở về lại với quăng đời xa xưa có ruộng đồng bao la,những ḍng sông hiền ḥa trôi chảy,giây thép gai sẽ không c̣n quanh đồn pḥng ngự,bước chân người lính sẽ trở về cày lại đám ruộng xưa đă một thời hoang phế bởi chiến chinh.

Điếu thuốc trên môi tàn thật trọn ven,trong lúc chiến tranh đă có biết bao nhiêu điếu thuốc cháy dở dang trên môi người lính,đă có một lần,một người lính trong khẩu đội,điếu thuốc vừa loé sáng trên môi,bỗng một quả đạn pháo bay tới,tiếng nổ chát chuá mảnh đạn ghim vào thân thể, người lính ngă xuống và tôi đă hút điếu thuốc dang dở đó như một lời tiễn biệt. Số phận người lính như thế đó,mong manh và nghiệt ngă hơn tơ trời,chiến đấu âm thầm,gục ngă âm thầm,bạn bè,người thân thương tiếc rồi ḍng đời trôi theo lăng quên chỉ c̣n lại nấm mộ cô đơn, lạnh lẽo trong nghiă trang.

Mọi người đang hàn huyên với nhau th́ bỗng có lệnh chuẩn bị để đón tiếp phái đoàn chính phủ từ Sài G̣n ra thăm, tôi nói với các nhân viên khẩu đội sắp xếp lại những vỏ đạn cho gọn ghẽ và chờ đợi. Khoảng xế trưa th́ phái đoàn đến, họ đứng trên một mô đất cao nh́n về hướng chúng tôi,cà vạt bay phất phới trong gió ,rồi buổi tối trên băng tần số 9 cuả đài truyền h́nh Sài G̣n trong phần tin tức thời sự,người dân thành phố sẽ được nh́n thấy h́nh ảnh các ông đi thị sát mặt trận, một mặt trận đă hoàn toàn im tiếng súng.

Trời sẩm tối, tôi thả bộ đi dọc theo bờ biển, dấu giầy sault in trên cát mịn màng, từng đợt sóng xô dạt vào bờ mang theo những đám rong biển nằm lại trên băi, biển cả bao la, biển cuả Ernest Hemingway trong The Old Man and the Sea được chuyển dịch sang Việt ngữ mà tôi đă đọc khi c̣n đi học. T́m một chỗ khô ráo tôi ngồi xuống, biển vẫn chập chùng, dĩ văng trôi về với những ngày tháng cũ ...

Khi hoa phượng bắt đầu nở báo hiệu cho biết một năm học sắp hết, cuốn nhật kư được chuyền cho nhau với những ḍng chữ thật ngây ngô học tṛ, rồi có thằng vào lính,có kẻ theo chồng bỏ cuộc vui. Đôi lần trở về thành phố,đi ngang trường cũ nh́n màu kỷ niệm ḷng thầm nghĩ:

Bây giờ c̣n nhớ hay không,
Ngày xưa hè đến phượng hồng nở hoa,
Bây giờ anh vẫn chưa quên,
Ngày xưa phượng đỏ anh cài tóc em ...

Cuốn nhật kư c̣n đó ,những ḍng chữ ngày xưa c̣n đó, có thằng vẫn mặc áo lính, có thằng đă nằm xuống sau một trận đánh ở một góc chiến trường nào đó, có người con gái năm xưa nay tay bế tay bồng và cũng có những người đă trở thành goá phụ bên song. Biển đă khuya ,trên trời một vài v́ sao lấp lánh, tôi trở về lều và thiếp đi trong lúc ngoài kia sóng vỗ dạt dào.

Đă hơn 37 năm trôi qua kể từ khi những người lính rời bỏ vùng Cửa Việt,vùng trời biển ngày xưa đó vẫn ngày đêm từng cơn sóng vỗ như đợi chờ và réo gọi:

Hỡi những người lính Mũ Xanh năm xưa cũ,
Bây giờ các anh ở đâu?

Pháo Thủ Mũ Xanh Phạm Thành Nhân

 


Văn


Cách sử dụng "I" và"Y"...
Cải cách tiếng Việt
Dấu "hỏi & ngă" trong tiếng Việt
Luật dấu hỏi & ngă
Gạch nối trong tiếng Việt
Xưng hô tiếng Việt...


Cuộc tṛ chuyện bất ngờ
Thư Hậu phương
Nhắc chuyện xưa
Một chuyến đi Oklahoma 
Thăm lại “Mái Nhà” xưa
Hăy kể cho tôi nghe
Young Marines trong ngày Tưởng Niệm 30/04/17
Trận QT 72 của Lữ Đoàn 258 TQLC
Sớ Táo Quân TQLC - Đinh Dậu 2017
Đọc "Chặng Đường Nối Tiếp"
NT Nguyễn Thành Yên
NT Hoàng Lăm
Cái chào của Niên Trưởng
Chuyến tản thương cuối cùng
Tháng Ba chôn súng
Các NT TQLC
TQLC mà bà không biết sao?
Người Y-Tá chiến trường
Thôi ! Ḿnh về Linh Xuân Thôn, đi em !
Một thời để nhớ
T́m cha
Biệt đội Sóng Thần
Lăo lượm “Ve Chai”
Trâu Điên Và Cố Vấn Mỹ... Muộn Vẫn Phải Nói...
Trâu Điên and Cố vấn Reunion 46 years later (1969-2015)
Trung đội 2 Tiểu Đoàn 7 TQLC và những ngày cuối cùng
Quận Trưởng Quận Triệu Phong, Quảng Trị - Chuẩn Úy Lê Đ́nh Lời
Người lính tiên phuông
Anh hùng bất tử
40 Năm tỵ nạn... Nh́n lại đoạn đường
Người Pháo Thủ TQLC trong cuộc chiến 1972
Mùa Football năm nay sẽ không c̣n...
Đoàn 76 tù binh
Những con Quạ Đen trên nóc nhà xác
Mảnh đời tị nan tại Đức
Người lính già không bao giờ chết
Cơn mưa hạ Atlanta 2014
Cánh Đại Bàng c̣n lại giữa vùng trời TQLC
Vui buồn đời lính -T́nh đồng đội
Nghĩa cử cao quư
Rũ áo thênh thang
30-4 những giờ phút sau cùng của một người Trung đội trưởng TQLC
Người Việt Viết Tiếng Việt. "Người Giệc Giết" Tiếng Việt
Chỉ c̣n là kỷ niệm
Chuyện về cột cờ đầu tiên tại Little Saigon
Nhớ Chú Cảo
Chúc mừng Trường Can
Chuyện ngày xưa…thật xưa
Viết cho con gái Cao Xuân Huy
Những ngày vui ở Nam Cali
Ḍng sông êm đềm
Điệp khúc buồn
Cháu Ông Nội, Tội Bà Ngoại!
Nợ Mẹ hai tiếng yêu thương
Nỗi buồn tháng Tư
Cuộc hội ngộ của Sĩ Quan TQLC/VNCH  và em bé gái mà Ông đă cứu 41 năm trước...
Những cái chết thầm lặng
Dục Mỹ, ḷ luyện thép
Người hát rong nhạc vàng
Khoá 22 và Lam Sơn 719 Hạ Lào
Nụ cười xinh
Những ngày xưa thân ái
Quê hương bỏ lại
Biển vẫn đợi chờ
Buồn vui Đại Hội 2012 tại Oregon
Kỷ Niệm Ngày QL.VNCH. 19/6 - Người lính Việt Nam Cộng Ḥa sau 37 năm nh́n lại...
Nỗi ḷng người lính VNCH nhân ngày Chiến Sĩ Trận Vong
Khóc bạn
Người Lính TQLC bên bờ Bến Hải
Ông Cháu tựa má đầu
Mùa xuân trên đỉnh Torkham
Chiến thắng đầu Xuân
Một thời để yêu, một thời để nhớ
Tuổi 70… Chán mớ đời!
Chút ân t́nh rất đỗi mong manh
Người c̣n nhớ hay người đă quên
Cao Xuân Huy - Chuyện chưa ai kể
Nhớ về Cao Xuân Huy “Tháng Ba găy súng”
Chút ánh nắng mặt trời trong mùa thu Oregon
Ḍng sông tuổi nhỏ
Vui buồn đời lính 1 - 2 - 3 - 4 - 5
Ḍng thời gian và những âm giai của một người lính TQLC
Huyền thoại chiến sĩ Mũ Xanh
Cuộc chiến không dừng ở đây
Nỗi ḷng biết ngỏ cùng ai?
Chiêu hồn Quái Điễu
Thiên hùng ca dựng một ngọn cờ
Thuận An, hành quân triệt thoái
Thư t́nh viết muộn
Người lính miền Nam
Thăm lại Quảng Trị – Khe Sanh & chiến sĩ vô danh
Hăy thắp cho anh một ngọn đèn
Tôi đi lính...
Giờ phúc sau cùng của người Trung Đội Trưởng
Đôi bờ chiến tuyến
Cuộc gặp gỡ kỳ diệu
Thoáng nhớ ngậm ngùi
Mối t́nh Sơn Khê
Hai anh em tên Cờ, họ Việt Nam Cộng Ḥa
Hạt bụi vĩ đại
Thư Khu Bưu Chính (KBC)
Hai h́nh ảnh, một cuộc đời
Vé Đây! Vé Đây!
Tháng Ba buồn thiu, tháng Tư găy súng
Bà Mẹ Quê
Ôm M60, M79 đánh ghen
Nghe Nhạc Trang Thủy