MÙA HOA PHƯỢNG


Hoàng hôn giăng mây tím
Như cánh phượng vương sầu
Thơ gợi mùa kỷ niệm
Hỏi: T́nh lắng nơi đâu?

Hè vương buồn theo nắng
Thấp thoáng tia ráng chiều
cho mây trời xa vắng
giữa muôn trùng tịch liêu.

Nhớ một mùa hoa phượng
Ươm màu nắng tinh khôi
Hè về trong lưu bút
cho nét chữ bồi hồi!

Khi xưa hồn... thật lạ
Cứ ray rứt khôn nguôi!
Bây giờ xa xôi quá
Nhớ cả mắt, môi cười!

Ước ǵ Hè theo gió
vượt đường mây: thiên di
Người cũng về bên đó
t́m dáng Em nhu ḿ.

Đây nỗi ḷng lữ thứ
gửi qua vạn dặm đường
Nh́n hoàng hôn tắt nắng
Nhớ Em và Quê Hương.

HUY VĂN