Niềm riêng đêm thánh
Nỗi đau thẩm
Tình tôi lãng mạn....
Tàn thu
Em cao nguyên
Thu từ phương ấy
thu sang
Kỷ nhân hồi
Hoài Thu
Tịch liêu
Tình gửi từ
trên đôi cánh sắt
Trầm tích
Ngồi giữa Eden
nhớ Saigon
Nhớ quá
Tìm nhau
Một khúc hoài
Muộn màng
Bước lưu vong
Tháng 7
Nhìn biển nhớ người
Chuyện một đời người
Rượu đầy làm sao cạn
Bó tay!
Vô thường bóng em
Đón xuân
Nói đi em
Đêm Giáng Sinh xưa
Nhớ em
Cám ơn
Đêm Thu
Hồng Quế
Tháng tám mưa rơi
Lòng vẫn xuân xanh
Ước gì
Nhớ áo xưa
Hạ vàng trong kỷ niệm
Tóc mây
Lửa Việt
Xuân giữa trời đông
Khi muà xuân đến
Bóng xuân
Hẹn một mùa xuân
Lời cho hải đảo
Đừng do dự
Một vòng quay
Một mình trên căn gác
Mùa hoa phượng
Gọi thầm
Thầm lặng
Ngàn năm mãi tình
chung
Đứng vùng lên
Nỗi buồn vong quốc
Ngày rời Đà Nẵng
Câu hỏi
MÙA HOA PHƯỢNG
Hoàng hôn giăng mây tím
Như cánh phượng vương sầu
Thơ gợi mùa kỷ niệm
Hỏi: Tình lắng nơi đâu?
Hè vương buồn theo nắng
Thấp thoáng tia ráng chiều
cho mây trời xa vắng
giữa muôn trùng tịch liêu.
Nhớ một mùa hoa phượng
Ươm màu nắng tinh khôi
Hè về trong lưu bút
cho nét chữ bồi hồi!
Khi xưa hồn... thật lạ
Cứ ray rứt khôn nguôi!
Bây giờ xa xôi quá
Nhớ cả mắt, môi cười!
Ước gì Hè theo gió
vượt đường mây: thiên di
Người cũng về bên đó
tìm dáng Em nhu mì.
Đây nỗi lòng lữ thứ
gửi qua vạn dặm đường
Nhìn hoàng hôn tắt nắng
Nhớ Em và Quê Hương.HUY VĂN