Thơ

Trang thơ Nguyễn Minh Châu

Tuổi trẻ Việt Nam
Xuân nhớ đến Mẹ
Người Lính Già (Đại Bàng Tango)
Mùa Giáng Sinh xưa
Nhớ về chốn cũ
Nhớ nhà (Nhớ ngày ấy)
Saigon của tôi
T́nh sen
Mănh Hổ “Tây Đô”
Kư Ức khó quên (Ngày tàn cuộc chiến)
Người lính già (Cọp nhớ rừng)
Khi tôi chết (Tâm sự người lính già)
T́m phương giác
Gục đầu xuống
Đêm trăng nhớ bạn
Người lính và nỗi nhớ
Hương xưa của tôi
Người lính VNCH
Huyền thoại mưa Sài G̣n
Vịt Tiềm
Thắp nhang cho bạn
Tấm thẻ bài
Thăng trầm
Hoa nước mắt
Khi tôi đi
Độc ẩm
Nh́n đất mẹ
Nợ núi sông đă trả, chỉ c̣n nợ em
Tận cùng nỗi nhớ
Một câu hỏi
Một thoáng suy tư
Mày hỏi tao
Bạc màu áo trận
Thơ - Đông Hương 1 - 2 - 3
Đồng đội
Quận Tư, xóm nhỏ
Người lính già (Cọp nhớ rừng)
Cảm xúc Tháng Tư Đen
Nhớ Bạn tuổi thơ
Tháng Tư hoài vọng
Nhớ Phá Tam Giang
Khi cha già cha sẽ về đâu??
Biển ấy, mùa này
Tháng Ba rồi ....
Một ngày và một đời TQLC
Buồn như một sớm trời không nắng
Huế xa rồi - Mai mốt về em nhé
Mê thư lính
T́nh khúc cho một người
Nỗi nhớ buồn hiu
D́u nhau đi cho hết....
Chùm thơ Đông Hương
Ta về
Ưu tư vận nước
Tưởng niệm 40 năm
Đêm ngủ tôi mơ
Tháng Tư lại đến nữa rồi
Cái chết của một tượng đá
Xuân Buồn
Anh sẽ đưa em về
Bức dư đồ
Tâm sự lính Mũ Xanh
Ngồi xuống đây
Hăy nhặt ǵum cha
Xin giữ
Mây tháng Tư
Xuân xứ người
Lời cho này anh
Giấc mơ tương lai
Cô giáo Tịnh Như
Nhớ Cao Xuân Huy
Bông hồng Hậu Nghĩa
Anh đi...
Chiều trên quê nội
Nội tướng của t́nh thương
30 tháng 4 - Sống và Chết
Với MX Sóng Thần một thuở...
Tháng Tư đen
Tao nợ mầy...
Pho tượng người lính...
Đôi nạng gỗ...
Tôi nợ anh...
Chùm thơ Áo Trắng 
Nhớ một chiều Xuân
Thơ của Trần Khoa Danh
Tâm sự người Thương Binh
Nhà xưa đă khép

 

 

 

 

 

 


CHÚT ÂN T̀NH RẤT ĐỖI MONG MANH

Chiều qua sau khi đi làm về tôi mở e-mail đọc thư th́ thấy anh Châu đăng lên những tấm chân t́nh chia xẻ cùng Ḱnh Ngư Nguyễn Xuân Loan.

Tôi thấy tên chị Ngọc Lan ( Vợ của MX Ngô Minh Ngọc, hiện tại anh vẫn c̣n đang kiên cường chống chỏi với căn bịnh hiểm nghèo), và chị Minh (vợ Ḱnh Ngư Cao Xuân Huy). Tôi thật sự cảm động trước những tấm chân t́nh của các chị dành cho anh Loan. Dù anh Huy đă không c̣n ở lại với chúng ta, cũng như anh Ngọc trí nhớ đă mất dần theo thời gian. Tuy ở xa xôi nhưng các chị vẫn luôn theo dơi và sát cánh cùng các anh em trong mọi t́nh huống nào. Ngay cả một MX ở tận bên Úc cũng đă góp phần gửi về chia xẻ cùng anh Loan. Điều này làm tôi tin tưởng rằng, dù đă trải qua bao năm trên xứ người, dù chúng ta không c̣n chiếc nón xanh trên đầu, nhưng câu nói “Một ngày TQLC là một đời TQLC” vẫn c̣n măi sống trong ḷng chúng ta.
 

Tôi c̣n nhớ măi buổi tối hôm ấy, cách đây hơn hai tuần trước lễ Giáng Sinh. Sau buổi họp với các anh em MX ở Oregon để bàn về Đại Hôi cho năm 2012. Tôi đă theo anh Châu đi thăm anh Loan. Trong suốt quăng đường gần một giờ đồng hồ lái xe, anh Châu đă cho tôi biết thêm là sau một thời gian dài điều trị th́ Bác sỹ đă chịu thua và cho anh Loan vào nhà an dưỡng (Rehab). Anh Loan đă nằm đây được hơn hai tuần để chuẩn bị cho những ngày tháng cuối đời.

Đến chỗ anh Loan th́ trời đă chập choạng tối. Tôi cùng anh Châu t́m pḥng của anh Loan. Ở đây h́nh như không khí không c̣n sự sống bao trùm. Những dẫy hành lang chạy dài im lặng. Những cánh cửa khép hờ với đâu đó bóng tối vây quanh. Có những căn pḥng có đèn bật sáng với sinh khí và tiếng cười. Tôi ṭ ṃ đưa mắt nh́n vào th́ đó là những bịnh nhân may mắn có người nhà vào thăm đem theo những cỗ bài để cùng ngồi bên giường chơi cùng người bịnh vài ván để đem đến cho họ một nỗi vui nào đó.

Khi đến pḥng của anh Loan th́ thật là trái ngược. Căn pḥng tối om và tĩnh mịch. Tôi ngỡ hay là họ đă dời anh Loan sang pḥng khác, cho đến khi anh Châu bật đèn pḥng lên. Tôi thật không tin vào cả chính mắt ḿnh rằng người đang nằm bất động trên giường kia chính là Ḱnh Ngư Nguyễn Xuân Loan !!! Người mà cách đây không lâu đă rất linh động, nhiệt t́nh, làm việc không mỏi mệt để lo vận động gây quỹ cho các anh em thương phế binh bên nhà. !!! Anh ốm đến độ không c̣n có thể ốm hơn. Khuôn mặt xương với thân h́nh mỏng dính của anh như dán sát vào miếng nệm giường. Thấy đèn bật lên, anh mệt mơi từ từ hé đôi mắt. Khi thấy tôi và anh Châu, trong đôi mắt không c̣n sự sống ấy đă lóe lên sự mừng rỡ, và sung sướng. Có lẽ anh đang cảm động v́ biết rằng các anh em MX vẫn c̣n nhớ và đến thăm anh. Giọng anh nói th́ thầm thật khó nghe. Anh cho chúng tôi biết là anh đă vào đây nằm gần hai tuần, nhưng anh không muốn người nhà cho anh em biết để anh có thể âm thầm, lặng lẽ ra đi.

Với khuôn mặt buồn hiu và nụ cười héo hắt, anh hỏi thăm về các anh em MX trong hội và các anh em trong ngày ĐH ở Dallas hè vừa qua. Anh nói với chúng tôi điều làm anh rất buồn là chắc anh có thể sẽ không c̣n có mặt trong ngày ĐH được tổ chức ngay chính sân nhà cuả ḿnh vào năm tới !
Tôi nói với anh:

-Anh đừng suy nghĩ nữa, hăy cố nghỉ ngơi đi, v́ biết đâu thượng đế c̣n làm phép lạ mà.

Nói xong tôi cảm thấy lời an ủi của ḿnh thật nhạt nhẽo, và thừa thăi trong hoàn cảnh này. Nhưng ít nhất là tôi cũng đă nói được lời này với tất cả tấm chân t́nh thương yêu tôi dành cho anh. Vào lúc đó, anh muốn làm công việc vệ sinh. Tôi đưa tay định bấm máy để gọi nhân viên trực, nhưng anh muốn nhờ tôi giúp. Anh nói:

- Nhân viên ở đây tuy tốt thật nhưng họ rất mạnh tay, nên làm tôi đau nhiều lắm anh Hùng à.

Tôi d́u anh vào pḥng vệ sinh, và hỏi anh:

- Anh cảm thấy cơ thể anh bây giờ như thế nào?

Anh đă trả lời tôi một câu ngắn và gọn, nhưng nó đă ám ảnh tôi suốt quăng đường về nhà,và cả đêm tôi cứ thao thức v́ câu nói ấy..
Anh trả lời tôi rằng :

-Anh Hùng ạ, tôi biết tôi đang từ từ đi về cơi chết và căm giác th́ đă chết từ lâu rồi.

Ngày xưa có thể anh em chúng ta đă bao lần cận kề với cái chết, nhưng có bao người chúng ta đang ngồi chờ nỗi chết từ từ đến mang ḿnh đi. Cái cảm giác đó theo tôi nghĩ thật là kinh khủng. Ḱnh Ngư Cao Xuân Huy cũng đă từng can đảm chiến đấu như thế với nỗi đau thân xác, bây giờ đến lượt Ḱnh Ngư Nguyễn Xuân Loan. Họ đă can đảm chiến đấu với cuộc chiến tuyệt vọng cuối đời, với kẻ thù không thấy mặt trong âm thầm, và chịu đựng như đă đương đầu với cuộc chiến ngày nào. Cuối cùng th́ sự chết có thể cướp được sự sống và sinh mạng họ, nhưng không bao giờ sự chết có thể tước đoạt được ư chí và nghị lực của họ,

Từ giă Ḱnh Ngư Nguyễn Xuân Loan, tôi và anh Châu rời khu an dưỡng. Bước ra ngoài đời sống lại hiện diện với với phố xá tưng bừng nhôn nhịp chào đón Giáng Sinh. Sau lưng tôi là những đời sống lặng yên tội nghiệp đang co ḿnh t́m giấc ngủ cố quên đi ngày xưa đă có lần ḿnh đến bên đời, bên người, giờ chỉ c̣n đau xót thân thôi.

Tôi ngửa cổ lên trời hít một hơi dài. Không khí ngoài trời mát lạnh lùa vào đầy lồng ngực tôi. Mắt tôi ươn ướt. Tôi đang cảm nhận được bầu không khí mà tôi đang hít thở tràn đầy sức sống này đă có nhiều khi tôi không trân trọng nó, thậm chí là đă có những lúc tôi cũng chẳng thèm để ư đến nó, cho đến bây giờ. Tôi quay sang nói với anh Châu :

- Chúng ḿnh vẫn c̣n may mắn và hạnh phúc v́ chúng ḿnh vẫn c̣n một chốn đi về với gia đ́nh đầm ấm đang chờ.

Anh Châu ạ! h́nh như sau bao năm nơi này, tâm hồn ḿnh càng ngày càng ích kỷ, chúng ḿnh đă có quá nhiều ham muốn, và quá ít để cảm thông?! Một Ḱnh Ngư Cao Xuân Huy, giờ lại một Ḱnh Ngư Nguyễn Xuân Loan có đủ để cho chúng ḿnh thấy đời sống quá mong manh?..

Những ngày cuối năm rơi theo từng tờ lịch, như đời sống chúng ta vơi dần trên cơi tạm này như lời bài hát nào đó “ Sống một ngày là hẹn chết mai đây” Các bạn MX của tôi ơi, hăy chia xẻ cùng nhau và cho nhau chút ân t́nh cuối đời dù chỉ là chút ân t́nh rất đỗi mong manh. Hăy thương yêu, tha thứ và chúc cho nhau những lời chúc tốt đẹp nhất cho ngày đầu năm sắp đến nhé v́ biết đâu chúng ta không c̣n có cơ hội đó ngày mai nữa đâu v́ “ Sống trong đời sống cần có một tấm ḷng” dù rằng rồi cũng chỉ “để gió cuốn đi”.

MX Nguyễn đức Hùng
Cuối năm 2011

 


Văn


Cách sử dụng "I" và"Y"...
Cải cách tiếng Việt
Dấu "hỏi & ngă" trong tiếng Việt
Luật dấu hỏi & ngă
Gạch nối trong tiếng Việt
Xưng hô tiếng Việt...


Cuộc tṛ chuyện bất ngờ
Thư Hậu phương
Nhắc chuyện xưa
Một chuyến đi Oklahoma 
Thăm lại “Mái Nhà” xưa
Hăy kể cho tôi nghe
Young Marines trong ngày Tưởng Niệm 30/04/17
Trận QT 72 của Lữ Đoàn 258 TQLC
Sớ Táo Quân TQLC - Đinh Dậu 2017
Đọc "Chặng Đường Nối Tiếp"
NT Nguyễn Thành Yên
NT Hoàng Lăm
Cái chào của Niên Trưởng
Chuyến tản thương cuối cùng
Tháng Ba chôn súng
Các NT TQLC
TQLC mà bà không biết sao?
Người Y-Tá chiến trường
Thôi ! Ḿnh về Linh Xuân Thôn, đi em !
Một thời để nhớ
T́m cha
Biệt đội Sóng Thần
Lăo lượm “Ve Chai”
Trâu Điên Và Cố Vấn Mỹ... Muộn Vẫn Phải Nói...
Trâu Điên and Cố vấn Reunion 46 years later (1969-2015)
Trung đội 2 Tiểu Đoàn 7 TQLC và những ngày cuối cùng
Quận Trưởng Quận Triệu Phong, Quảng Trị - Chuẩn Úy Lê Đ́nh Lời
Người lính tiên phuông
Anh hùng bất tử
40 Năm tỵ nạn... Nh́n lại đoạn đường
Người Pháo Thủ TQLC trong cuộc chiến 1972
Mùa Football năm nay sẽ không c̣n...
Đoàn 76 tù binh
Những con Quạ Đen trên nóc nhà xác
Mảnh đời tị nan tại Đức
Người lính già không bao giờ chết
Cơn mưa hạ Atlanta 2014
Cánh Đại Bàng c̣n lại giữa vùng trời TQLC
Vui buồn đời lính -T́nh đồng đội
Nghĩa cử cao quư
Rũ áo thênh thang
30-4 những giờ phút sau cùng của một người Trung đội trưởng TQLC
Người Việt Viết Tiếng Việt. "Người Giệc Giết" Tiếng Việt
Chỉ c̣n là kỷ niệm
Chuyện về cột cờ đầu tiên tại Little Saigon
Nhớ Chú Cảo
Chúc mừng Trường Can
Chuyện ngày xưa…thật xưa
Viết cho con gái Cao Xuân Huy
Những ngày vui ở Nam Cali
Ḍng sông êm đềm
Điệp khúc buồn
Cháu Ông Nội, Tội Bà Ngoại!
Nợ Mẹ hai tiếng yêu thương
Nỗi buồn tháng Tư
Cuộc hội ngộ của Sĩ Quan TQLC/VNCH  và em bé gái mà Ông đă cứu 41 năm trước...
Những cái chết thầm lặng
Dục Mỹ, ḷ luyện thép
Người hát rong nhạc vàng
Khoá 22 và Lam Sơn 719 Hạ Lào
Nụ cười xinh
Những ngày xưa thân ái
Quê hương bỏ lại
Biển vẫn đợi chờ
Buồn vui Đại Hội 2012 tại Oregon
Kỷ Niệm Ngày QL.VNCH. 19/6 - Người lính Việt Nam Cộng Ḥa sau 37 năm nh́n lại...
Nỗi ḷng người lính VNCH nhân ngày Chiến Sĩ Trận Vong
Khóc bạn
Người Lính TQLC bên bờ Bến Hải
Ông Cháu tựa má đầu
Mùa xuân trên đỉnh Torkham
Chiến thắng đầu Xuân
Một thời để yêu, một thời để nhớ
Tuổi 70… Chán mớ đời!
Chút ân t́nh rất đỗi mong manh
Người c̣n nhớ hay người đă quên
Cao Xuân Huy - Chuyện chưa ai kể
Nhớ về Cao Xuân Huy “Tháng Ba găy súng”
Chút ánh nắng mặt trời trong mùa thu Oregon
Ḍng sông tuổi nhỏ
Vui buồn đời lính 1 - 2 - 3 - 4 - 5
Ḍng thời gian và những âm giai của một người lính TQLC
Huyền thoại chiến sĩ Mũ Xanh
Cuộc chiến không dừng ở đây
Nỗi ḷng biết ngỏ cùng ai?
Chiêu hồn Quái Điễu
Thiên hùng ca dựng một ngọn cờ
Thuận An, hành quân triệt thoái
Thư t́nh viết muộn
Người lính miền Nam
Thăm lại Quảng Trị – Khe Sanh & chiến sĩ vô danh
Hăy thắp cho anh một ngọn đèn
Tôi đi lính...
Giờ phúc sau cùng của người Trung Đội Trưởng
Đôi bờ chiến tuyến
Cuộc gặp gỡ kỳ diệu
Thoáng nhớ ngậm ngùi
Mối t́nh Sơn Khê
Hai anh em tên Cờ, họ Việt Nam Cộng Ḥa
Hạt bụi vĩ đại
Thư Khu Bưu Chính (KBC)
Hai h́nh ảnh, một cuộc đời
Vé Đây! Vé Đây!
Tháng Ba buồn thiu, tháng Tư găy súng
Bà Mẹ Quê
Ôm M60, M79 đánh ghen
Nghe Nhạc Trang Thủy