Mũ xanh Phạm Văn Tiền
Ngày Quân Lực năm nay, như mỗi năm các hội đoàn Cựu Quân Nhân QLVNCH khắp mọi nơi tại hải ngoại đều tổ chức Ngày Kỷ Niệm QLVNCH 19-6, để đánh dấu một cột mốc quan trọng của quãng đời 37 năm sau ngày mất nước. Miền Nam Việt Nam đã hoàn toàn rơi vào tay cộng sản trước sự rút quân ồ ạt của các thế lực đồng minh. Quân lực VNCH đã chiến đấu hết sức mình để bảo vệchính nghĩa tự do, nhưng rồi cũng đành xuôi tay bất lực. Chúng ta thua không phải vì chúng ta không chịu chiến đấu, mà chúng ta thua vì trò chơi bỉ ổi dàn xếp bán buôn của các thế lực quốc tế. Cuộc chiến đấu vô cùng oai hùng và mãnh liệt của chúng ta ngày nay đã được bạch hoá, danh dự người lính đã được phục hồi, trong khi kẻ chiến thắng đã bị rẻ khinh và ngày càng sa lầy trong sự cai trị tàn ác dã man, chưa từng xảy ra trong suốt chiều dài lịch sử dân tộc.
Trang sử Việt Nam Cộng Hòa đã bị lật qua, cùng với một lực lượng quân đội hùng mạnh. Chúng ta, những chiến sĩ QLVNCH một thời xông pha lửa đạn, hơn 250 ngàn đồng đội đã hy sinh vì Tổ Quốc cùng hơn 58.000 binh sĩ Hoa Kỳ tử trận trong cuộc chiến bảo vệ Tự Do cho miền Nam suốt hơn 20 năm. Chúng ta đã tận lực chiến đấu, đem xương máu mình để bảo vệ mảnh đất cha ông, trước sự xâm lăng thô bạo của chủ nghĩa cộng sản tòan cầu. Tuy chưa tròn phận sự vì vận nước nổi trôi, chúng ta không thành công nhưng chúng ta cũng đã thành nhân. Như một văn hào đã nói. “Những cái chết cho Tổ Quốc, chỗ xứng đáng nhất là đặt trên bàn thờ”.Vinh quang thay cho những người đã anh dũng nằm xuống vì lý tưởng tự do cho tổ quốc và dân tộc của mình.
Bên cạnh những phong trào lợi dụng phương tiện truyền thông phản chiến, may thay chúng ta vẫn còn một ít người có lương tâm như Jean Lacouture một nhà báo Pháp đã rơi nước mắt khi tường thuật lại những gì ông đã tận mắt chứng kiến tại mặt trận Xuân Lộc vào giờ phút sau cùng, những người lính của Sư Đoàn 18 Bộ binh, bằng hết sức mình đã đánh những trận đánh tuyệt vời, trong những giờ phút cuối cùng hấp hối của miền Nam. Ông đã phải thốt lên: “Cái Quân lực đó quả thật gan dạ và anh hùng. Họ chiến đấu vô cùng ngọan mục và tôi thật lòng kính phục!” Hơn 20 năm ròng rã chiến đấu khốc liệt, có khi hai bên chỉ để giành giật nhau từng cánh rừng, dòng sông, con đường, góc phố bằng sức mạnh và vũ khí ngọai bang, để rồi kết quả sau cùng cả nước đã bịnhuộm đỏ đầy máu bởi chủ thuyết cộng sản toàn cầu. Cuộc chiến của chúng ta vừa qua là một cuộc chiến ý thức hệ, giữa điều xấu và cái tốt. Người Mỹ và các thếlực đồng minh một khi đã không còn tìm được bất cứ lợi lộc nào nữa, và vì quyền lợi tư riêng của quốc gia, họ sẵn sàng từ bỏ những chiến hữu, đồng đội mình không do dự, không thương tiếc!
Việt Nam Cộng Hòa đã bị bức tử, bị bán đứng bằng một hiệp định ngưng bắn buộc phải ký tại Paris vào ngày 28-1-73. Tất cả tài liệu lịch sử về cuộc chiến tranh Việt Nam nay đã được bạch hóa. Cố Thống Tướng Westmoreland, người chỉ huy trực tiếp quân đội Hoa Kỳ tham chiến tại Việt Namđã thừa nhận: “Chúng ta không thua tại Việt Nam , nhưng chúng ta đã không giữ đúng lời cam kết đối với Quân Lực VNCH. Thay mặt cho Quân Đội Hoa Kỳ, xin lỗi các bạn cựu quân nhân của Quân Lực Miền Nam ViệtNam vì chúng tôi đã bỏ rơi các bạn”. Cũng tương tự như lời nhận xét nầy, cựu ngoại trưởng Hoa Kỳ Henry Kissinger đã phải thú nhận: “Sự thảm bại tại Việt Nam vào ngày 30-4-1975 là do Hoa Kỳ gây ra, chứ không phải Việt Nam Cộng Hòa”.Hay như Tổng Bí Thư Cộng Sản Lê Duẩn, người lãnh đạo “sự nghiệp giải phóng miền Nam và thống nhất đất nước”đã phải tự thú “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc, cho các nước Xã Hội Chủ Nghĩa, cho cả nhân loại”. Hay nói đúng hơn họ là những tên đánh mướn chém thuê cho tập đoàn cộng sản quốc tế!
Bắc Việt là “tiền đồn, là người lính tiên phong, của thế giới vô sản”. Dù lý luận cách nào đi nữa, thì cuộc chiến nầy đích thực là “thế giới vô sản” giải phóng miền Nam khỏi sự giàu có của “thế giới tưbản”.Cái ác đã thắng điều thiện!
Gần đây một số tên phản bội trong hàng ngũ Quốc Gia chúng ta đòi hủy bỏ ngày Quân lực 19-6. Một ý kiến ngây ngô vô cùng thâmđộc đã nói lên họ là thành phần Việt Gian của bọn cộng sản, nhằm xóa sạch đi chính nghĩa cùng sự hy sinh cao đẹp của người lính QLVNCH. Ngày nào chế độ cộng sản còn là ngày đó chúng ta còn Ngày Quân lực 19-6, ngày mà hội đồng các tướng lãnh đã đứng ra đảm nhận trách nhiệm cứu nguy tổ quốc trước nguy cơ mất nước, dưới sự điều hành yếu ớt của các chính phủ dân sự đang bị thao túng do đám sinh viên học sinh bị đầu độc, giật dây bởi bọn cộng sản nằm vùng.
Người chiến sĩ QLVNCH chưa bao giờ nhận được lệnh giải ngũ, và vì vậy mỗi một chúng ta cần phải tiếp tục bổn phận và trách nhiệm của mình, dù sức tàn lực kiệt cũng phải đi tiếp cho đến hơi thở cuối cùng. Chúng ta không được phép đứng bên ngòai cuộc đấu tranh vì Tự Do, Dân Chủcủa cả dân tộc. Thái độ thờ ơ trong lúc nầy là khiếp nhược, hèn nhát, không xứng đáng là một chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.
Hơn 37 năm cai trị người dân theo chủ nghĩa Marx-Lenin và Bác Hồ vĩ đại, là hơn 37 năm người cộng sản đưa đất nước đến chỗdiệt vong. Hơn 37 năm bần cùng hóa nhân dân theo một chủ thuyết không tưởng. Những lãnh tụ gian ác già nua đã chết đi lại được thay vào những thành phần trẻkhát máu, tiếp tục củng cố một chế độ chẳng thuận lòng người. Cả khối quốc tếcộng sản thay nhau sụp đổ, chỉ còn một vài nước lạc hậu lỗi thời. Bất hạnh thay cho dân tộc chúng ta, nước Việt Nam vẫn còn nằm trong danh sách đó.
Nhiều chính trị gia đã từng nói, sự lừa dối là thứ thuốc phiện của chủ nghĩa cộng sản. Chúng lừa dối người lẫn mình, bưng bít thông tin để lừa người trí thức, nói láo với nông dân để nâng họ lên tận trời xanh, tâng bốc người ít học để họ làm điều ác, con lên án cha mẹ, vợ đấu tốchồng để rồi sau khi đạt được mục đích tất cả đều trở thành vật hy sinh, bịchính con người cộng sản thanh trừng giết hại chẳng gớm tay. Chế độ cộng sản cai trị người dân bằng vũ lực như lời khẳng định của Mao trạch Đông “Súng đạnđẻ ra chính quyền, hay quyền lực đặt trên nòng súng”
Đã là người Việt Nam dù trong nước hay tại hải ngoại, không ai có thể không ứa lệ trước thảm cảnh dân oan đi đòi công lý khắp nơi, những cuộc đàn áp dã man coi nhân dân như kẻ thù truyền kiếp. Đánh đập, tra tấn, bắt bớ trả thù là thái độ khiếp nhược của bọn cầm quyền cộng sản hiện nay. Bóp nghẹt quyền tự do tôn giáo, giam cầm các vị lãnh đạo tinh thần, bánđất dâng biển cho ngoại bang. Luồn cúi trước kẻ thù nhưng vô cùng sắt máu với nhân dân. Tham nhũng độc quyền, chia chác lợi nhuận cho nhau theo kiểu cha truyền con nối.
Trước những sai phạm liên tiếp về luật đất đai, từ vụ Tiên Lãng Hải Phòng, đến Ecopark huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên và mớiđây nhất là việc phải dùng khổ nhục kế trần truồng của bà Phạm Thị Lài và cô con gái Hồ Nguyên Thủy tại huyện Cái Răng, Cần Thơ hầu chống lại bọn cướp ngày,đã nói lên sự man rợ khủng khiếp của nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam hiện nay.
Đất nước Việt Nam sau 37 năm nhìn lại đã tụt hạng chót bẹt so với các nước bạn đã một thời là đồng minh thân cận Việt Nam Cộng Hòa. Người Mỹ đã không bỏ rơi họ như đã làm điều đó với đất nước chúng ta. Ngày nay, bọn cộng sản Việt Nam đại diện cho thế giới vô sản đã không còn gọi nước Mỹ và nhân dân Hoa Kỳ là những tên Đế Quốc xâm lược mà là người bạn đồng minh. Gió đã đổi chiều, Việt Nam rất cần sự giúp đỡ của Mỹ về mặt huấn luyện quân sự trang bị vũ khí, và Mỹ cũng cần hiện diện tàu chiến của họ tại Việt Nam trước mộng bá quyền về Biển Đông của Trung Cộng.
Ngày Quân Lực năm nay, 2012, sau 37 năm nhìn lại ai cũng thấy đau lòng cho thân phận Việt Nam. Hình ảnh oai hùng của người lính QLVNCH vào những ngày diễn hành mừng chiến thắng hàng năm trong quá khứ, gồm đủmọi binh chủng Hải, Lục, Không quân đã để lại trong lòng mọi người một nỗi buồn cho số phận hẩm hiu của đất nước.
Một quân đội hùng mạnh bách chiến bách thắng của Bình Giã, Đức Cơ, An Lộc, Quảng Trị thuở nào… thế mà trong phút chốc đã tan tành mây khói. Nhắc lại không phải để nuối tiếc mà để tưởng niệm những đồng độiđã vị quốc vong thân. Chúng ta mãi mãi nhớ về họ và tiếp bước nhiệm vụ chưa hoàn thành.
Lá quốc kỳ VNCH mãi mãi tung bay dù chúng tađang sống tạm dung nơi xứ người; một nén nhang thơm và với tất cả lòng thành, chúng ta nguyện sẽ duy trì ngọn lửa đấu tranh cho một đất nước Việt Nam giàu mạnh với đầy đủ quyền sống của con người.
Nguyện cầu hồn thiêng sông núi hỗ trợ cho công cuộc đấu tranh vì tự do, dân chủ tại quê nhà. Cầu chúc sức khỏe cho Anh hùng Lý Tống trong việc tuyệt thực và tuyệt ẩm để đòi lại công lý trong một phiên tòa bất công đã kết tội anh. Chúng ta cần anh, dân tộc Việt Nam cần anh, người dân trong nước cần anh, một chiến sĩ can trường đầy mưu lược hiếm có còn lại của người lính VNCH. Xin ngưỡng mộ và biết ơn tất cả mọi người đã đến tham dự đêm thắp nến yểm trợ tinh thần Lý Tống vào chiều Chúa Nhật ngày 3-6-2012, tại San Jose, CA vừa qua. Duy trì và phát huy tinh thần yêu nước Lý Tống là một sự tiếp nối hào hùng của đồng đội đã nằm xuống cho tổ quốc và dân tộc Việt Nam, nhất là các vị tướng lãnh đã tuẫn tiết vào những ngày bi thảm của đất nước.
Thế hệ chúng ta đã bưóc đi những bước truân chuyên trên con đường khổ đau và nhọc nhằn mong đem lại thanh bình, hạnh phúc cho dân Việt. Nhưng vì số phận không may của đất nước, chúng ta cặm cụi đi hoài vẫn không tới đích và cuối cùng hơn 3 triệu người phải mang thân lưu lạc xứngười. Hàng chục trăm ngàn người đã phải vùi thây trên đường vượt thoát tìm tựdo, hoặc đã bỏ mình trong các trại tù cải tạo.
Trong niềm hoài vọng cố hương nhân ngày Quân Lực 19-6, chúng ta những chiến sĩ QLVNCH đang ở vào giai đoạn cuối đời, vẫn cố gắng với sức lực còn lại hầu tiếp tục sự nghiệp đấu tranh dang dở của mình. Cuộc giải thể chế độ cộng sản còn dài, và hy vọng trước khi chúng ta nằm xuống, đất nước và dân tộc Việt Nam sớm có đầy đủ quyền sống của một con người. Lịch sử đã chứng minh không có bất cứ một chế độ độc tài, tham nhũng, toàn trị nào có thểtồn tại trong một thế giới văn minh hiện đại ngày nay. Thống tướng Douglas Mac Arthur đã nói “Người lính già không bao giờ chết, chỉ tan biến theo thời gian”.Đó là hình ảnh của những chiến sĩ Quân lực Việt Nam Cộng Hỏa còn lại hôm nay và mãi mãi…
Mũ xanh Phạm Văn Tiền
Những
ngộ nhận về chiến tranh Việt Nam từ phía Hoa Kỳ
Tập thơ của một
người lính mang tên... “ Chúc Thư”
Kỷ Niệm Ngày QL
19/6 - Người lính VNCH sau 37 năm nhìn lại...
Ðã đến lúc
Việt Nam là của mọi người!
Nói tiếng Anh
Một chữ XẢ
Nỗi lòng biết
ngỏ cùng ai?
Chỉ tại dấu
"Phẩy"...
Sự căm ghét Chủ
Nghĩa Cộng Sản
Những
hồn hoang nơi pháp trường cát!
Tôi còn Nợ...
Chuyện Mũ
Xanh... quanh bàn tròn
Chuyện đời
Ma thuật của
bọn cuồng sát
Tâm Tình xin
gởi đến toàn thể Anh Chị Cựu Quân Nhân QLVNCH
Nghị quyết 36: Phân
tích và nhận định
Chúng ta là
ai... và chúng ta phải làm gì?
Hãy tôn
trọng những người nằm xuống
Người đồng minh
dũng cảm
Đồng Tiền và Chính
Nghĩa
Cảm nghĩ của thế
hệ thứ hai
Người
lính miền Nam và cuộc chiến cũ
Bia tưởng niệm ở
trại tị nạn
Bản chất và hiện
tượng của cs
Tác dụng của nghị
quyết 36
Phê bình
một đóng góp cho tiến bộ
Đã đến lúc
Thực chất cuộc
chiến 1955-1975 tại Việt Nam
Chiến thuật kiều vận