Thơ

Trang thơ Nguyễn Minh Châu

Tuổi trẻ Việt Nam
Xuân nhớ đến Mẹ
Người Lính Già (Đại Bàng Tango)
Mùa Giáng Sinh xưa
Nhớ về chốn cũ
Nhớ nhà (Nhớ ngày ấy)
Saigon của tôi
T́nh sen
Mănh Hổ “Tây Đô”
Kư Ức khó quên (Ngày tàn cuộc chiến)
Người lính già (Cọp nhớ rừng)
Khi tôi chết (Tâm sự người lính già)
T́m phương giác
Gục đầu xuống
Đêm trăng nhớ bạn
Người lính và nỗi nhớ
Hương xưa của tôi
Người lính VNCH
Huyền thoại mưa Sài G̣n
Vịt Tiềm
Thắp nhang cho bạn
Tấm thẻ bài
Thăng trầm
Hoa nước mắt
Khi tôi đi
Độc ẩm
Nh́n đất mẹ
Nợ núi sông đă trả, chỉ c̣n nợ em
Tận cùng nỗi nhớ
Một câu hỏi
Một thoáng suy tư
Mày hỏi tao
Bạc màu áo trận
Thơ - Đông Hương 1 - 2 - 3
Đồng đội
Quận Tư, xóm nhỏ
Người lính già (Cọp nhớ rừng)
Cảm xúc Tháng Tư Đen
Nhớ Bạn tuổi thơ
Tháng Tư hoài vọng
Nhớ Phá Tam Giang
Khi cha già cha sẽ về đâu??
Biển ấy, mùa này
Tháng Ba rồi ....
Một ngày và một đời TQLC
Buồn như một sớm trời không nắng
Huế xa rồi - Mai mốt về em nhé
Mê thư lính
T́nh khúc cho một người
Nỗi nhớ buồn hiu
D́u nhau đi cho hết....
Chùm thơ Đông Hương
Ta về
Ưu tư vận nước
Tưởng niệm 40 năm
Đêm ngủ tôi mơ
Tháng Tư lại đến nữa rồi
Cái chết của một tượng đá
Xuân Buồn
Anh sẽ đưa em về
Bức dư đồ
Tâm sự lính Mũ Xanh
Ngồi xuống đây
Hăy nhặt ǵum cha
Xin giữ
Mây tháng Tư
Xuân xứ người
Lời cho này anh
Giấc mơ tương lai
Cô giáo Tịnh Như
Nhớ Cao Xuân Huy
Bông hồng Hậu Nghĩa
Anh đi...
Chiều trên quê nội
Nội tướng của t́nh thương
30 tháng 4 - Sống và Chết
Với MX Sóng Thần một thuở...
Tháng Tư đen
Tao nợ mầy...
Pho tượng người lính...
Đôi nạng gỗ...
Tôi nợ anh...
Chùm thơ Áo Trắng 
Nhớ một chiều Xuân
Thơ của Trần Khoa Danh
Tâm sự người Thương Binh
Nhà xưa đă khép

 

 

 

 

 

 


Vui Buồn Đời Lính (kỳ 2)

Đồ Sơn Ngô Văn Định

Xin chào tất cả anh em MX,
Chân thành cám ơn ḷng quư mến của anh em MX khắp nơi gửi thư về cho biết [sau khi Đồ Sơn nhờ Hùng Ó Biển đưa giùm vài mẩu chuyện vui buồn đời lính (già) lên mạng]. ĐS nhớ đâu viết đấy, chẳng có thứ tự thời gian. Mong anh em thông cảm cho tuổi già. ĐS.



Vẫn chuyện ông Già …

Hành quân trời nắng, mệt ngồi nghỉ. Ông Già thấy có đống lá cây bèn ngồi lên cho sạch và êm. ĐS đi ngang nh́n thấy sao dưới đống lá mà ông Già đang ngồi lại có sợi dây bèn kéo ông Già đi ra và cho Công Binh đến xem. Mọi người ngỡ ngàng khi thấy dưới đống lá có một trái ḿn to bằng cái Pizza và sợi dây là để điều khiển cho ḿn nổ từ xa. Công Binh bèn tháo gỡ. Nếu quả ḿn này mà phát nổ khi ông Già đang ngồi trên đó th́ 100% là ông Già bay đi luôn không c̣n biết t́m đâu ra v́ nát băm như như thịt làm Pizza. Chắc VC chưa gài xong th́ ḿnh đến. Hú vía, cũng c̣n may.

Chuyện ông Già đi coi cải lương 1 ḿnh một xuất (anh em nào ở TĐ2 cũ cũng biết).

Lúc TĐ2 hành quân ở Cà Mau gặp đúng dịp có đoàn cải lương có mặt hát cho đồng bào nơi tận cùng của đất nước xem. Dân chúng ít khi có dịp được thưởng thức nên kéo nhau đi xem rất đông. Ông Già cũng muốn đi xem nhưng đông quá. Giám đốc đoàn thấy thế đề nghị sau xuất hát cho đồng bào xem sẽ hát riêng xuất thứ hai cho anh em TQLC. Ông Già vui vẻ đồng ư. Tuy nhiên đêm khuya chỉ có một số rất ít đi xem được, c̣n th́ đa phải ở đơn vị lo canh gác làm sao mà đi xem được. Thế là rút cục chỉ có ông Già và 5, 7 anh em đi thôi. Coi như xuất hát diễn riêng cho 1 ḿnh ông Già và đoàn cũng vẫn hát nguyên vẹn cả chương tŕnh chứ không cắt bớt phần nào. Ông Già vui lắm. Một ḿnh một rạp không phải chen lấn với ai. Thành thử anh em nói “ông Già đi xem là đoàn hát phải hát cho một ḿnh ông Già xem mà thôi.” Đầu đuôi câu chuyện là như vậy.



(TĐ 2 hành quân Tuy Ḥa, 1967)

Năm 1967, Chiến đoàn B hành quân ở Tam quan Bồng sơn. TĐ2 hoạt động ở vùng dương liễu khu gần bờ biển. Hàng ngày BTL/SĐ1 Không Kỵ Hoa Kỳ có cho Chiến đoàn B dùng 1 trực thăng để bay quan sát và thăm viếng các đơn vị. Một hôm Sàig̣n và Cố vấn đi thăm TĐ2 ở gần biển có làng chài lưới. Sàig̣n xuống thăm TĐ2, th́ phi công cũng lợi dụng cơ hội này muốn xuống chụp h́nh xem dân cho biết sự t́nh. Làng chài có cá bống mú tươi nên anh em TĐ2 nấu ngay một nồi cháo cá ngay tại bờ biển tiếp đăi Sàig̣n, Cố vấn và phi công. Phi công c̣n xin Sàig̣n cho tắm biển rồi mới về. Mọi người đều vui vẻ. Tiền rừng bạc biển cũng không được ăn cháo cá ở ngay bờ biển như vậy.

Cũng vẫn năm 1967 hành quân ở Tam Quan, Bồng Sơn, TĐ2 đóng quân nơi 1 rừng dừa mênh mông. Trong khu vườn dừa có một nhà thờ công giáo cũng khá lớn, BCH/TĐ đóng trong nhà thờ nơi một góc gần cửa ra vào. Việt cộng ở đây tương đối hoạt động mạnh. (Tháng 2 năm 1966, TĐ2 do Thiếu tá Lê Hằng Minh chỉ huy đă đụng VC ở làng An Qúy. Sau trận này TĐ2 về Hậu cứ và bắt đầu được chấp thuận mang phù hiệu Trâu Điên trên tay áo. Tiếp theo th́ các TĐ khác cũng có phù hiệu riêng từ đó).

Có đêm ĐS nằm ngoài hè, lúc này chưa dọn hẳn vào trong nhà thờ. ĐS đang đọc sách, không biết làm sao mà du kích len lỏi vào gần và bắn bể bóng đèn nhỏ thắp bằng pin rồi nó bỏ chạy. Sáng hôm sau ĐS cho sơn trắng hết thảy những gốc cây trong rừng dừa bằng vôi để ban đêm dễ quan sát .

Có 1 đêm thức dậy lúc 1 giờ sáng, (ĐS có thói quen dậy nói chuyện với anh em gác để họ không buồn ngủ), mới ra khỏi cửa chính nhà thờ th́ nghe 1 tràng AK nổ ḍn. Có lẽ thằng VC vừa bắn vừa run và trờí độ nên không trúng ĐS. Bắn xong nó chạy biến mất, tất cả anh em đều thức đậy báo động. Khi t́m lính gác th́ lính gác không thấy đâu, chắc là đă bi chúng bắt đem ra ngoài hàng rào mất rồi và VC đă gác thế cho đồng bọn vào. May mà ḿnh phát giác kịp chứ không th́ chắc là tiêu tùng v́ giờ ấy anh em thường ngủ như chết!

Ít ngày sau TĐ2 về đóng quân gần Chiến đoàn B của Trung tá Soạn ở đồi 10 dương liễu. ĐS đi xuống Chiến đoàn họp, cho tài xế Danh lái một ḿnh về TĐ ăn cơm, v́ 2 nơi cách nhau chỉ khoảng nửa cây số. Trời c̣n sáng, HS1 Danh lái về dọc đường th́ bị VC phục kích. VC nhắm vào xe của ĐS thế nhưng ĐS lại chưa về! Chúng bắt HS1 Danh và giết anh khi bị tiểu đoàn đi giải cứu truy t́m.

Vài ngày sau TĐ2 hành quân phối hợp với 1 Tiểu đoàn của Sư Đoàn Không kỵ Hoa Kỳ (1st Cav). Trâu Điên đổ trực thăng trước, xong mới tới TĐ Không Kỵ Mỹ đổ sau. Viên Tiểu đoàn trưởng đơn vị này xuống trước tiên. Một chiếc trực thăng vừa đổ quân Mỹ xong cất cánh lên th́ có 1 anh lính Mỹ bị cướp c̣ súng. Phi công tưởng bị VC bắn lên, quay lại xả súng làm viên TĐT Mỹ chết ngay tại chỗ. Rồi cũng chiếc trực thăng đó xuống đem xác ông này đi!

TĐ di chuyển sâu vào rừng gặp 1 doanh trại khá lớn của VC. Cạnh đó có 1 chiếc trực thăng trông c̣n như mới bị dùng làm… pḥng tắm cho mấy VC “gái”. Quần áo lót thiếu vải đủ màu phơi đầy trên trực thăng! Lục soát kỹ nhưng chỉ thấy hầm tránh bom chứ VC th́ đă chạy thoát vào rừng hết.

Trong trận Chiến đoàn B, TĐ2 và TĐ3 vào giải tỏa áp lực địch đè nặng lên quận An Lăo, đại đội đi đầu thấy chuối chín, anh em xúm lại làm thịt buồng chuối. Nhè đâu có tổ ong vẽ ở đó, cả TĐ bị ong rượt chạy có cờ. Mấy Cồ Vấn Mỹ cũng chạy né ong thục mạng, nhưng bù lại được ăn chuối thay cơm.

*
Cuộc hành quân … có hậu!

Sau Tết Mậu Thân đợt 1 ở Sài G̣n, TĐ2 và TĐ3 cùng Chiến đoàn B của Trung Tá Tôn Thất Soạn hành quân vùng 4. Được về Cần Thơ nghỉ quân, TĐ2 và TĐ3 đóng quân ở Rạch Ngỗng. Ở nơi đặt BCH/TĐ, ĐS xin chủ nhà một chỗ để kê chiếc ghế bố nơi góc pḥng khách. Nhà có nhiều con gái nên ông bà chủ nhà luôn phải xem chừng (mấy ông lính). Sau vài lần tṛ chuyện, ĐS biết gia chủ là ông bà Đốc phủ sứ Huỳnh Văn Liêm. Ngược lại, sau vài ngày tạm trú, tiếp xúc qua lại, ông bà cũng có cảm t́nh với ĐS. Thấy nhà ông bà có đến 5 cô con gái ai cũng dễ thương, ĐS nghĩ tới ông Sàig̣n lúc ấy vẫn c̣n độc thân. ĐS kiếm cớ mời SG đến họp tại nhà và giới thiệu SG với ông bà. Đến lúc này th́ ông bà đă dành cho SG và ĐS một t́nh cảm đặc biệt, coi như người trong nhà. Thỉnh thoảng ông bà lại mời cả SG lẫn Bắc Ninh đến nhà dùng cơm gia đ́nh. Buổi tối th́ ĐS cũng hay mời SG lại chơi để … cà phê tṛ chuyện, khi đó ông bà cũng đă cho các cô con gái xuống pḥng khách. (Hồi mới tới th́ ông bà bắt các cô phải lên trên lầu hết, không ai được xuống pḥng khách). Thời gian ở Rạch Ngỗng cũng lâu, lúc này th́ Sàig̣n đă để ư đến cô con gái ông bà là cô giáo dậy Pháp văn. ĐS lúc đó đă có gia đ́nh rồi, nên chỉ ra sức… làm bia đỡ đạn cho Sàig̣n, tận dụng mọi cơ hội nói chuyện về SG cho ông bà nghe để gây ḷng tin tưởng cho gia đ́nh với ông. (Cũng dễ hiểu khi ông bà phải lo điều tra tường tận v́ thời ấy kiếm đâu ra một ông Trung Tá trên 30 tuổi rất đẹp trai mà vẫn c̣n độc thân!)

Sau này, khi Chiến đoàn B về hậu cứ th́ SG tổ chức đám cưới với con gái của ông bà, người mà ĐS giới thiệu. Đám cưới đông đủ thân nhân, bạn bè tổ chức tại Câu Lạc Bộ Sóng Thần trong trại Nguyễn Văn Nho Thị Nghè. Cô dâu là cô giáo dạy Pháp văn có tên gồm cả 2 cuờng quốc trên thế giới (Mỹ Nga). Bây giờ th́ SG và cô giáo xưa cùng gia đ́nh cả con gái, con rể và cháu ngoại định cư tại Iowa. Kỷ niệm hành quân kết thúc vui, thật là cuộc hành quân có hậu!

Phần Bắc Ninh giờ này có thể BN đang lang thang ở Thủ Đức, ra quán 3 con Gà Quay nhậu với anh em Sói Biển, hoặc ra Tân Tiến nhậu Lươn um với Trâu Điên, hoặc biết đâu BN làm một ít ngày phép xuống thăm lại Rạch Ngỗng ở Cần Thơ để t́m lại kỷ niệm của những ngày chinh chiến cũ.

*
Một ngày khi Trâu Điên hành quân ở Bời Lời, chiến khu D, ĐS đang ngồi trên trực thăng để chỉ huy cuộc đổ quân. Nội trong 1 buổi sáng mà ĐĐ1 của Đại Úy Tô Văn Cấp thay Cố vấn 2 lần, v́ nhiều lư do khác nhau. Đến lần thứ 3 th́ ĐS nhận được phiá Mỹ cho biết là sẽ có Cố vấn đến thay thế cho viên CV mới được đưa ra khỏi vùng HQ. ĐS báo Đại Úy Cấp chuẩn bị 1 trái khói vàng làm dấu cho trực thăng xuống. Trong lúc điện đàm vô t́nh không ngụy hóa công điện nên bị VC nghe được. Khi ĐĐ1 ném trái khói vàng, VC… cũng ném khói vàng. Trực thăng thấy 2 nơi có khói vàng cùng bốc lên, phi công tưởng cả 2 nơi cùng là của bạn. Ai nhè 1 điểm là của VC và lại đáp vào ngay khu của VC. Vừa xuống đất anh Đại Úy CV bị VC bắt ngay. Từ trên trực thăng, ĐS nh́n thấy rơ máy bay đă đáp nhầm chỗ vào nơi không có quân bạn. Tuy nhiên v́ VC không chuẩn bị kịp nên trực thăng chỉ thả CV rồi cất cánh an toàn. ĐS quan sát thấy rơ anh CV bị VC kéo vào bià rừng bèn liên lạc báo Đại Úy Cấp cho ngay 1 trung đội đi giải cứu. ĐĐ1/TĐ2 đă làm hết sức ḿnh, nhưng bên ta cũng có gần 1 tiểu đội bị thương. May là cứu lại được anh CV từ tay VC đem về, anh này cũng chỉ bị xây sát, và rồi cũng chiếc trực thăng đổ nhầm anh xuống không đúng chỗ khiến anh bị VC bắt lại đến để đem anh về Saigon. Khi lên phi cơ anh mừng hết lớn, đồng hồ, máy h́nh lấy hết ra tặng lại cho anh em ĐĐ1.

Đêm đó ĐĐ1 của Đại Uư Cấp và Đại Đội 3 của Đại Úy Thương đụng mạnh. ĐS và Saigon cùng Lâm Đồng Đinh Xuân Lăm ban 3 Tiểu đoàn đă bay thường trực trên không phận suốt từ tối đến sáng hôm sau để yểm trợ cho ĐĐ1 và ĐĐ3. Đại Úy Tô Văn Cấp và Đại Úy Trần Văn Thương cho biết là trong đêm đen nhưng thấy ấm ḷng. (Mới đầu năm nay, hôm 15/2/2011 ĐS c̣n hướng dẫn Thiếu Tướng Tư lệnh đến thăm Lâm Đồng tại nhà. Lúc ấy anh vẫn vui khoẻ chỉ hơi run tay một chút. Ấy thế mà cách đây mới 2 ngày Lâm Đồng đă vĩnh biệt gia d́nh và đồng đội ra đi khi căn bệnh của anh không có ǵ nguy hiểm, khiến cả gia đ́nh lẫn bạn hữu đều sửng sốt v́ tin bất ngờ).


(Thiếu tướng Tư lệnh thăm Lâm Đồng - tháng 2/2011)

Tại mặt trận Bời Lời sáng sớm hôm sau, khi cả Tiểu đoàn đă xuống nơi trận tuyến, Trung Tướng Dư Quốc Đống Tư lệnh QĐ3 đến thăm khi chiến trường c̣n vang tiếng súng. Ông đến tận tuyến ĐĐ1 thăm hỏi anh em và chứng kiến tận mắt xác VC chết ngổn ngang ngay tuyến pḥng thủ của ĐĐ1.

Đêm hôm sau vẫn c̣n đụng lai rai, có thương vong. ĐS vừa cho đóng quân đêm để anh em nghỉ th́ lại nhận được lệnh phải di chuyển ra khỏi vùng 3 cây số để B52 đánh bom. T́nh thế thật là nan giải. Đi th́ nguy hiểm v́ biết địch bao đầy xung quanh, nhưng không đi mà B52 nó ném bom th́ cũng chết. ĐS nghĩ, số chết th́ ở cũng chết mà đi cũng chết, thôi th́ nhất chín nh́ bù chấp nhận không đi, nằm tại chỗ chờ sáng và báo cáo lên trên là trở ngại không thể đi được. Cuối cùng, B52 nhường ĐS và huỷ bỏ phi vụ.


(TĐ 2 hành quân ở Khiêm Hạnh, Tây Ninh)

Xong trận này TĐ2 đi Khiêm Hạnh Tây Ninh, đụng mạnh vói TĐ 14 D chủ lực VC ở Tây Ninh. Cũng lại ĐĐ1 của Đại Úy Cấp đổ chuyến trực thăng đầu, gặp khó khăn được ĐĐ2 của Đại Úy Trần Kim Đệ đi giải cứu. (Trước đó mấy tháng khi ĐĐ2 bị bao vây ở Phú Lâm trong kỳ Mậu Thân 2 th́ ĐĐ1 của Đại Úy Cấp đă chạy từ Gia Định xuống Phú Lâm giải vây cho ĐĐ2. Gần 200 VC chết trong trận Mậu Thân ở Phú Lâm. Trong trận này CV của ĐĐ2 là Carl White bị 1 viên AK vào trán nhưng may nhờ nón sắt nên chỉ bị thương không nặng lắm.)


(Tr/U White, CV ĐĐ2/TĐ2 bị thương v́ đạn VC ngay trán!)


(Tr/U White thăng cấp Đ/U tại mặt trận -1968)

Xong trận này TĐ2 về Hậu Cứ. Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đích thân tới thăm anh em tại Thủ Đức, có Trung Tướng Khang đi cùng. Dịp này TT cũng tặng cho anh em 1 số tiền để liên hoan (ĐS cũng được 1 bao thơ riêng). Cả 1 buổi sáng ông Thiệu đến thăm hỏi từng anh em và cùng anh em vui chơi. Quả là một dịp đáng ghi nhận v́ một vị Tổng thống mà đến thăm 1 TĐ từ sáng đến trưa. Mọi người rất vui vẻ. Có tiền, làm tiệc khao quân, lúc nào vui được th́ cứ vui, v́ biết đâu ngày mai lại phải lên đường.




(Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu thăm TĐ 2 tại hậu cứ TĐ)

Mà đúng thật, chỉ vài tuần sau đầu năm 1969 TĐ2 lại trực chỉ xuống Cần Thơ, và được trực thăng vận vào U Minh Thượng, c̣n TĐ3 th́ cùng với Bộ Chỉ huy CĐ B của Trung Tá Soạn đi tàu của Lục lương sông ng̣i HQVN vào vùng hành quân.

TĐ2 đổ bộ trực thăng đi gần đến tối, không chạm địch, dừng quân không kiểm soát được kỹ v́ rậm rạp và kinh rạch nên vẫn c̣n những thành phần VC ẩn núp trong khu vực. Ban đêm chúng nghe được tiếng Cố vấn điện đàm trên máy, ḍ biết được vị trí và cho vài quả B40 vào khu vực ĐS và CV tạm nghỉ đêm. ĐS tham nên lănh riêng 1 ḿnh 1 quả (24 miểng khoảng cỡ 1 inch vào lưng ĐS nên phải đi ra tàu Bệnh viện Sanctuary của Hải quân Mỹ khẩn cấp. Nếu chậm một chút th́ chắc ngày nay cũng đă đi luôn rồi) c̣n CV may không hề ǵ. Thế là ĐS từ giă thôi trực tiếp tham chiến cùng anh em Trâu Điên từ tháng 3-1969 sau 4 năm cùng Trâu Điên lặn lội khắp 4 vùng chiến thuật, trong thời gian chiến trường sôi động và khốc liệt trên toàn quốc. Lúc đó Trâu Điên đă có 8 lần đụng độ mạnh với VC ở :

1- Vùng Côn Thiên,
2- Tam Quan Bồng Sơn,
3- An Lăo,
4- Phủ Mỹ,
5- Chiến Khu Đ,
6- Bời Lời,
7- Mậu Thân
8- Khiêm Hạnh Tây Ninh rồi vào U Minh Thượng.

Tổng cộng 21 năm TQLC th́ tôi có 9 năm lặn lôi với anh em TĐ2, từ Trưởng ban 3, ĐĐT rồi đến Tiểu Đoàn Trưởng. Mạng sống như chỉ mành treo chuông, bao nhiêu anh em phục vụ dưới hiệu kỳ Trâu Điên đă hy sinh. Minh, Phúc, Hợp, Chính, Điệp, Mai, Khôi vv... và c̣n bao nhiêu anh em bị thương làm sao kể hết. ĐS tuy thương trận nặng nhưng sự may mắn không phải là ít thế nên nay vẫn c̣n sống và c̣n có dịp gặp lại anh em trong tuổi cao niên nơi xứ lạ quê người.

Chấm dứt 21 năm chinh chiến trong tủi nhục v́ thua trận.
Nỗi buồn này chỉ hết khi thôi không c̣n hiện diện trên cơi đời này.

 

Phần 3

 


Văn


Cách sử dụng "I" và"Y"...
Cải cách tiếng Việt
Dấu "hỏi & ngă" trong tiếng Việt
Luật dấu hỏi & ngă
Gạch nối trong tiếng Việt
Xưng hô tiếng Việt...


Cuộc tṛ chuyện bất ngờ
Thư Hậu phương
Nhắc chuyện xưa
Một chuyến đi Oklahoma 
Thăm lại “Mái Nhà” xưa
Hăy kể cho tôi nghe
Young Marines trong ngày Tưởng Niệm 30/04/17
Trận QT 72 của Lữ Đoàn 258 TQLC
Sớ Táo Quân TQLC - Đinh Dậu 2017
Đọc "Chặng Đường Nối Tiếp"
NT Nguyễn Thành Yên
NT Hoàng Lăm
Cái chào của Niên Trưởng
Chuyến tản thương cuối cùng
Tháng Ba chôn súng
Các NT TQLC
TQLC mà bà không biết sao?
Người Y-Tá chiến trường
Thôi ! Ḿnh về Linh Xuân Thôn, đi em !
Một thời để nhớ
T́m cha
Biệt đội Sóng Thần
Lăo lượm “Ve Chai”
Trâu Điên Và Cố Vấn Mỹ... Muộn Vẫn Phải Nói...
Trâu Điên and Cố vấn Reunion 46 years later (1969-2015)
Trung đội 2 Tiểu Đoàn 7 TQLC và những ngày cuối cùng
Quận Trưởng Quận Triệu Phong, Quảng Trị - Chuẩn Úy Lê Đ́nh Lời
Người lính tiên phuông
Anh hùng bất tử
40 Năm tỵ nạn... Nh́n lại đoạn đường
Người Pháo Thủ TQLC trong cuộc chiến 1972
Mùa Football năm nay sẽ không c̣n...
Đoàn 76 tù binh
Những con Quạ Đen trên nóc nhà xác
Mảnh đời tị nan tại Đức
Người lính già không bao giờ chết
Cơn mưa hạ Atlanta 2014
Cánh Đại Bàng c̣n lại giữa vùng trời TQLC
Vui buồn đời lính -T́nh đồng đội
Nghĩa cử cao quư
Rũ áo thênh thang
30-4 những giờ phút sau cùng của một người Trung đội trưởng TQLC
Người Việt Viết Tiếng Việt. "Người Giệc Giết" Tiếng Việt
Chỉ c̣n là kỷ niệm
Chuyện về cột cờ đầu tiên tại Little Saigon
Nhớ Chú Cảo
Chúc mừng Trường Can
Chuyện ngày xưa…thật xưa
Viết cho con gái Cao Xuân Huy
Những ngày vui ở Nam Cali
Ḍng sông êm đềm
Điệp khúc buồn
Cháu Ông Nội, Tội Bà Ngoại!
Nợ Mẹ hai tiếng yêu thương
Nỗi buồn tháng Tư
Cuộc hội ngộ của Sĩ Quan TQLC/VNCH  và em bé gái mà Ông đă cứu 41 năm trước...
Những cái chết thầm lặng
Dục Mỹ, ḷ luyện thép
Người hát rong nhạc vàng
Khoá 22 và Lam Sơn 719 Hạ Lào
Nụ cười xinh
Những ngày xưa thân ái
Quê hương bỏ lại
Biển vẫn đợi chờ
Buồn vui Đại Hội 2012 tại Oregon
Kỷ Niệm Ngày QL.VNCH. 19/6 - Người lính Việt Nam Cộng Ḥa sau 37 năm nh́n lại...
Nỗi ḷng người lính VNCH nhân ngày Chiến Sĩ Trận Vong
Khóc bạn
Người Lính TQLC bên bờ Bến Hải
Ông Cháu tựa má đầu
Mùa xuân trên đỉnh Torkham
Chiến thắng đầu Xuân
Một thời để yêu, một thời để nhớ
Tuổi 70… Chán mớ đời!
Chút ân t́nh rất đỗi mong manh
Người c̣n nhớ hay người đă quên
Cao Xuân Huy - Chuyện chưa ai kể
Nhớ về Cao Xuân Huy “Tháng Ba găy súng”
Chút ánh nắng mặt trời trong mùa thu Oregon
Ḍng sông tuổi nhỏ
Vui buồn đời lính 1 - 2 - 3 - 4 - 5
Ḍng thời gian và những âm giai của một người lính TQLC
Huyền thoại chiến sĩ Mũ Xanh
Cuộc chiến không dừng ở đây
Nỗi ḷng biết ngỏ cùng ai?
Chiêu hồn Quái Điễu
Thiên hùng ca dựng một ngọn cờ
Thuận An, hành quân triệt thoái
Thư t́nh viết muộn
Người lính miền Nam
Thăm lại Quảng Trị – Khe Sanh & chiến sĩ vô danh
Hăy thắp cho anh một ngọn đèn
Tôi đi lính...
Giờ phúc sau cùng của người Trung Đội Trưởng
Đôi bờ chiến tuyến
Cuộc gặp gỡ kỳ diệu
Thoáng nhớ ngậm ngùi
Mối t́nh Sơn Khê
Hai anh em tên Cờ, họ Việt Nam Cộng Ḥa
Hạt bụi vĩ đại
Thư Khu Bưu Chính (KBC)
Hai h́nh ảnh, một cuộc đời
Vé Đây! Vé Đây!
Tháng Ba buồn thiu, tháng Tư găy súng
Bà Mẹ Quê
Ôm M60, M79 đánh ghen
Nghe Nhạc Trang Thủy