Thơ

Trang thơ Nguyễn Minh Châu

Tuổi trẻ Việt Nam
Xuân nhớ đến Mẹ
Người Lính Già (Đại Bàng Tango)
Mùa Giáng Sinh xưa
Nhớ về chốn cũ
Nhớ nhà (Nhớ ngày ấy)
Saigon của tôi
T́nh sen
Mănh Hổ “Tây Đô”
Kư Ức khó quên (Ngày tàn cuộc chiến)
Người lính già (Cọp nhớ rừng)
Khi tôi chết (Tâm sự người lính già)
T́m phương giác
Gục đầu xuống
Đêm trăng nhớ bạn
Người lính và nỗi nhớ
Hương xưa của tôi
Người lính VNCH
Huyền thoại mưa Sài G̣n
Vịt Tiềm
Thắp nhang cho bạn
Tấm thẻ bài
Thăng trầm
Hoa nước mắt
Khi tôi đi
Độc ẩm
Nh́n đất mẹ
Nợ núi sông đă trả, chỉ c̣n nợ em
Tận cùng nỗi nhớ
Một câu hỏi
Một thoáng suy tư
Mày hỏi tao
Bạc màu áo trận
Thơ - Đông Hương 1 - 2 - 3
Đồng đội
Quận Tư, xóm nhỏ
Người lính già (Cọp nhớ rừng)
Cảm xúc Tháng Tư Đen
Nhớ Bạn tuổi thơ
Tháng Tư hoài vọng
Nhớ Phá Tam Giang
Khi cha già cha sẽ về đâu??
Biển ấy, mùa này
Tháng Ba rồi ....
Một ngày và một đời TQLC
Buồn như một sớm trời không nắng
Huế xa rồi - Mai mốt về em nhé
Mê thư lính
T́nh khúc cho một người
Nỗi nhớ buồn hiu
D́u nhau đi cho hết....
Chùm thơ Đông Hương
Ta về
Ưu tư vận nước
Tưởng niệm 40 năm
Đêm ngủ tôi mơ
Tháng Tư lại đến nữa rồi
Cái chết của một tượng đá
Xuân Buồn
Anh sẽ đưa em về
Bức dư đồ
Tâm sự lính Mũ Xanh
Ngồi xuống đây
Hăy nhặt ǵum cha
Xin giữ
Mây tháng Tư
Xuân xứ người
Lời cho này anh
Giấc mơ tương lai
Cô giáo Tịnh Như
Nhớ Cao Xuân Huy
Bông hồng Hậu Nghĩa
Anh đi...
Chiều trên quê nội
Nội tướng của t́nh thương
30 tháng 4 - Sống và Chết
Với MX Sóng Thần một thuở...
Tháng Tư đen
Tao nợ mầy...
Pho tượng người lính...
Đôi nạng gỗ...
Tôi nợ anh...
Chùm thơ Áo Trắng 
Nhớ một chiều Xuân
Thơ của Trần Khoa Danh
Tâm sự người Thương Binh
Nhà xưa đă khép

 

 

 

 

 

 


CUỘC CHIẾN KHÔNG DỪNG Ở ĐÂY

Hoa Biển

Dallas từ cửa máy bay trăi dài như vô tận khung cảnh những cao ốc,nhà cửa , xí nghiệp của một thành phố xa lạ mà chưa một lần ghé đến. Trời tháng 9 oi bức cơn nắng hạ được nghe nhiều đến cảnh đất đai quá khô cằn nức nẻ thành nhiều đường như màng nhện trên khắp ruộng đồng. Một màu vàng nhạt của cỏ cây khan nước như làm nền cho bức tranh những hệ thống siêu xa lộ tuyệt vời, tân kỳ đan quanh những thành phố lớn như Garland, Mesquite, Fort Worth .Đường xá thoáng rộng dọc ngang đến hút cả tầm mắt…Giữa cảnh bao la đất trời cùng sự lưu hành cảnh dập d́u xe cộ của nhịp sống rộn ràng như thác đổ, Dallas đón chào ngay bước chân đầu tiên với sự nồng ấm t́nh chiến hữu như đồng nhịp hơi nóng ” ba số” của Texas khi vừa ra khỏi cánh cửa kiếng ngăn nhiệt của phi trường Love Field,Texas.: Chiếc xe đón do chiến hữu Nguyễn Trọng Tuấn nhận bắt anh em dễ dàng giữa một rừng người đa chủng xa lạ nhờ màu áo Sóng Biển khi chúng tôi đứng chờ bên lề đường với những hơi thuốc mơ màng như đang tránh đi những nỗi đăm chiêu trong ḷng đang rộn ràng, tư lự cho những giờ phút sắp tới… Lên xe ,người đầu tiên bắt gặp tại đây là bác sĩ Tường đến từ miền Đông Bắc Hoa kỳ và được kể là anh tham gia đơn vị Mũ xanh từ những ngày đầu thành lập. Trông qua vóc dáng, màu tóc,giọng nói th́ anh vẫn c̣n phông độ nhiều. Chắc chắn anh không nghĩ ra khi anh có ban đầu từ những ngày mới thành lập binh chủng th́ nay, ngay sau băng ghế có ban cuối là những chiến hữu ra trường khi đất nước lâm vào nguy nan nhất vào cuối tháng 4/75.

Xe chở anh em chúng tôi chạy vun vút qua nhiều đường phố. Cứ từ một điểm nầy phải mất hơn nửa giờ mới tới địa điểm khác. Thành phố qúa lớn nhưng nhà cửa thưa hơn Cali, không san sát nhau nên nh́n trông rất thoáng và dễ cảm t́nh. Nhiều hệ thống cầu xa lộ nhiều tầng trông thật đẹp mắt nhưng lưu lượng xe cộ qua lại vẫn ở mức độ trung b́nh nếu so sánh với nhịp sống tại thành phố Cựu Kim Sơn của California. Cuối cùng chúng tôi cũng tới, nơi bờ hồ White Rock thơ mộng theo sau những điểm nhận diện bằng những lá cờ quốc gia cắm dọc đường đi. Bờ hồ buổi hoàng hôn im vắng với mặt nước tỉnh lặng, thỉnh thoảng lấp lánh chút lao xao trước cơn gió thoảng khi ánh nắng chiều sắp tắt như tiếc nuối một ngày sắp qua. Bên trên, quanh bờ, những hàng cây im bóng nhấp nhô chập chùng theo từng độ dốc tạo thành một bức tranh thủy mạc đến hút tầm mắt. Khung cảnh của thung lũng t́nh yêu bên bờ Đa Thiện Đà Lạt nơi có những băi tập chiến thuật năm nào thời quân trường…

Về đây, Dallas Fort Worth…để nói cùng ai chúng tôi c̣n có đây, sau cuộc chiến trăi dài hơn hai mươi năm, những người trai của thế hệ đem máu hồng viết sử son cho đất nước.

Về đây để t́m lại dư âm những ngày sát cánh bên nhau ở những phút giây cận kề sinh tử, những chia sẽ hiểm nguy, những gắn bó định mệnh mà t́nh chiến hữu là một sự nhiệm mầu thiêng liêng không thể so sánh được. Tôi đi t́m đại bàng Hưng Yên như một niềm ao ước v́ dấu ấn binh nghiệp của ngày đầu tŕnh diện đơn vị. Tôi đi t́m lại những chiến hữu từng cùng tôi sát cánh nơi tuyến đầu, chia sẽ hiểm nguy từng phút giây, từng d́u tôi khi” ngồi xuống “về hướng có lẽ sống đang chờ. Tôi đi t́m lại Bồng Sơn đem thân ra trám tuyến để chống đỡ cho đơn vị và con cái lúc cô đơn nhất,lúc thập tử nhất sinh dù biết quy luật sinh tử chiến trường. Tôi đi t́m những đồng đội của những lần tiếp cứu, cùng sống hay cùng chết trước quân thù, cùng hà hơi tiếp sức khi lực sắp tàn và khi đôi mắt sắp trở trái v́ mất máu..Tất cả có hết ở đây, gói gắm trên màu áo đơn vị mà khi nh́n kỷ lại trong hàng hàng lớp lớp người về, thấy như trên sắc áo những lượn sóng bùng lên như ngọn sóng thần.. Đơn vị, lẽ sống,đồng đội, lư tưởng., tổ quốc....là đây để sự thôi thúc về đây như về mái nhà xưa, t́m lại nhau sau cơn dâu bể.! Là nơi đây, bên bờ hồ White Rock Lake thơ mộng, những chiến sĩ cọp biển tuy chỉ mờ đi theo thời gian nhưng vẫn c̣n đầy nét hiên ngang thời sa trường hiểm nguy.

…Đến muộn nhưng chưa trể. Khi lạc vào giữa bao người trong sắc áo, tôi có cảm tưởng như đang ngất ngây giữa sự cuồng dâng cơn sóng đại dương. Trên sân khấu, dưới hành ghế ngồi,ngoài bao lơn chật kín người. Họ kề vai nhau,gợi nhớ t́m kỷ niệm xưa cũ. Tiếng nói tiếng cười chất chứa niềm hạnh phúc đời người của một lần Chúng Ta Mất Hết Chỉ C̣n Có Nhau.. Những người vợ, những cháu mới lớn đưa ánh mắt nh́n với những h́nh dung một thời dĩ văng bậc cha anh,chồng con phải trong một hoàn cảnh đặc biệt, cùng sống cùng chết trên chiến trường xưa cũ.

Mũ xanh Lê Lợi TĐ 1 nh́n tôi thật xa lạ,mà thật chưa bao giờ gặp mặt mặc dù cùng đơn vị, cùng chiến trường, cùng nằm bệnh viện sư đoàn. Trái lại cùng biết nhau chung một trận tuyến, điểm đóng quân, cùng biết những người lính trung đội. Anh đi khỏi đại đội khi tôi đến, anh “ngồi” khi tôi “đứng”, anh ra viện Lê Hữu Sanh khi tôi vào và cuối cùng gặp nhau trên diễn đàn Mũ Xanh trong phần tưởng niệm đơn vị Chiêu Hồn Quái Điểu 8/11. Khi đến đây tôi chào anh th́ lè cái giọng Huế quen quen thường gặp trên phôn nên bị nhận ra ngay và tôi giải mật là quân đội th́ mọi việc thật kín và bất ngờ v́ chỉ mới sáng nay khi nói chuyện với nhau anh hứa qua Dallas sẽ kể chuyện gặp gỡ chiến hữu đơn vị cho mà nghe kẻo nôn nóng ḷng người ở lại.
Câu chuyện xưa ở ngă ba Thái Lan-Long Thành được nhắc lại, kư ức vẫn nhớ mồn một...:

…..Hơn 36 năm qua nơi chiến trường xưa cũ, sau khi tŕnh diện tiểu đoàn trưởng Hưng Yên tại dốc 47-Long Thành, tôi nhớ rất rơ Th/u Việt mới ra trường . Ngày ra đại đội 21/4/75 dễ nhớ v́ t́nh h́nh chiến sự quá căng thẳng và lănh thổ VNCH c̣n lại từ Dầu Giây trở lại. Do nhu cầu chiến trường các khóa mới ra trường từ Đà Lạt về không có phép măn khóa nên sau ngày tŕnh diện đại đội,anh xin phép về Sài G̣n 24 giờ phép để thăm cha mẹ. Trung úy đại đội trưởng Lê Châu Khai và Th/u DDP Lê Lợi bàn bạc nhau rồi cũng chấp thuận để anh Việt đi. Thâm tâm của BCH đại đội vẫn nghĩ chắc anh sẽ đi luôn v́ t́nh h́nh xấu quá rồi,tổng thống,thủ tướng,tổng tham mưu trưởng và các tướng lănh đă dông mất mà bên ngoài chiến trường áp lực quá nặng. Thế nhưng người thiếu úy trẻ sau một ngày phép vẫn nghiêm chỉnh trở về tŕnh diện đơn vị, vẫn hăng say nắm trung đội trưởng /DD3 trong những ngày chiến trường căng thẳng và anh ngă xuống trong chiều ngày 28/4/75 tại rừng cao su cạnh ngă ba Thái Lan- Long Thành cùng với Th/u Hoàng Minh Sinh, Nguyễn ngọc Thành và gần năm mươi đồng đội Quái Điểu khác”.

Về Dallas năm nay, đại bàng Hưng Yên được nhắc lại nhưng không nhớ được ngày tŕnh diện giữa chiến trường của các tân sĩ quan. Ông nhắn nhủ chân t́nh, nội dung là rất biết sự dấn thân và tinh thần cao độ của anh em khi đất nước vào lúc nguy nan mà vẫn hiên ngang ra đơn vị. Ông khoảng đăi bằng rượu đế và lấy làm tiếc là không c̣n Hennessy. Giờ phút căng nhất lúc chập tối ngày 28/4/75, ông cho dồn hỏa lực quyết chơi tới cùng bằng cận chiến. Khung cảnh chiến trường lúc ấy ít căng thẳng do một bóng hồng văn khoa Sài G̣n là người yêu của Th/u Vơ Phúc theo chân. Cảnh người yêu áo trắng, khoác áo rằn ri với cây súng trường M16 cùng bám theo người t́nh ngoài giao thông hào đă làm bao chiến sĩ ngẩn ngơ.. nên có những nụ cười, những lời chúc tụng cho thiên t́nh sử nầy cho mặc bên ngoài súng đạn đang nổ tơi bời hoa lá. Thiếu úy Ngô Chi ở đại đội chỉ huy hay nhắc lại là sức mạnh t́nh yêu ghê gớm thật ! Thấy cảnh tượng bên ngoài rồi nh́n lại người đẹp văn khoa, cô ta chưa biết sợ th́ ḿnh biết sợ th́ c̣n chi là nam nhi.Khơi lại chuyện nầy chắc các bạn ở dốc 47 c̣n nhớ..



Tôi gặp lại vị đại đội trưởng Lê Châu Khai trong nỗi xúc động nghẹn ngào! Anh chỉ nói không ngờ quả đất tṛn...Chuyện gặp nhau tưởng chừng như hy hữu . Ở một góc chiến trường xưa, khi d́u và tiển anh lên xe cứu thương, người đi kẻ ở lại đơn vị trong ḷng cả hai đều lo lắng. Con chim đầu đàn đại đội lưng ướt nhẹt máu ra khỏi tuyến để c̣n lại ḿnh tôi cùng anh em đại đội trấn giữ và đương đầu với trận địa. Hơn ba mươi sáu năm qua nhiều suy nghĩ cảnh sống chết đă phải đến như sự b́nh thường cho người chiến sĩ nơi sa trường như một quy luật tất nhiên. Nhiều anh em quây quanh,nh́n cảnh tượng quá đổi xúc động khi chúng tôi không dằn cảm xúc khi ôm chằm lấy nhau...

Ngất ngây theo t́nh chiến hữu, tôi tiếp tục gặp lại đại úy Bùi Bồn, đại úy Dương văn Tươi, đại úy Thêm và nhiều anh em khác trong gia đ́nh Quái Điểu. Khi ra chụp h́nh lưu niệm bên ngoài bờ hồ, anh Đổ Hùng-Thần Ưng nói :

-Tiểu đoàn 1 tái thành lập lại được rồi. Thật tuyệt vời v́ hôm nay có đủ Tiểu đoàn trưởng, Tiểu đoàn phó, các Đại đội trưởng và nhiều Trung đội trưởng .

Đêm đại hội diễn ra hùng tráng. Chương tŕnh văn nghệ rất thu hút nhờ những bản nhạc gợi nhớ một thời chinh chiến do những ca sĩ tiếng tăm một thời hát cho lính thời trước 75. Khởi đầu, bản nhạc Mười Hai Tháng Anh Đi với giong ca nồng ấm do một người em gái hậu phương đă gây xúc động toàn thể quan khách và chiến sĩ khi khơi lại hành tŕnh Thủy Quân Lục Chiến. Quan khách và người dân mến mộ tham dự vượt quá giới hạn nên đa số anh em Mũ Xanh đứng lên nhường ghế. Phần lượt sử binh chủng được đọc ra về sự h́nh thành binh chủng qua thứ tự thời gian và danh tánh các vị niên trưởng đứng ra trách nhiệm thành lập.Theo sau quốc ca Việt Mỹ là phần truy diệu các anh linh nằm xuống cho ngày hôm nay. Hội trường thinh lặng tưởng niệm những vị anh hùng vị quốc vong thân.



 Tham dự lần thứ hai đại hội Thủy quân Lục Chiến trong chữ t́nh với binh chủng mà vẫn cảm thấy thiếu sót một cái ǵ to lớn hơn dự tưởng. Sự gắn bó trong tinh thần không bỏ anh em, không bỏ bạn bè vẫn là niềm thôi thúc cho người chiến sĩ mũ xanh ở hải ngoại cũng như nơi quê nhà. Từ 34,072 đô la khi bàn giao nhiệm kỳ, con số đến nay đă vượt hơn 56,000 đô la cho chương tŕnh thương phế binh. Những ǵ an ủi,  chia sẽ gánh nặng sau cuộc chiến nơi quê nhà là những ưu tư không bao giờ chấm dứt của mỗi chúng ta ở một nơi không phải là quê hương ḿnh. Như lời tâm huyết của cựu tư lệnh, có tám mươi phần trăm hy sinh trên chiến trường là hạ sĩ quan và binh sĩ. Sau ngày đất nước rơi vào tay Cộng sản, hành tŕnh các chiến hữu vẫn như một trận tuyến chưa hồi chấm dứt. Qua thời gian tù đày khổ sai, kẻ thù vẫn thấy và biết rơ tinh thần bất khuất và sự quả cảm của từng anh em trong binh chủng. Chỉ riêng bạn đồng tù ngoài đơn vị, tất cả đều dánh giá cao sự can cường, thách thức trước bạo lực. Xuyên suốt hành tŕnh tù tội sau cuộc chiến, những anh hùng đứng lên chống đối chế độ Cộng Sản dù trong cảnh trù dập hành hạ đă h́nh thành một mô h́nh chiến đấu cho tự do mà những sự dấn thân của các anh là những tế bào lịch sử của thời đại.

Từ trại Ái Tử, Thanh Hóa, B́nh Điền..quư chiến hữu Mũ Xanh như Phạm Văn Tiền, Phạm Cang, Giang văn Nhân, Nguyễn Kim Chung, Lê Quang Liễn và nhiều anh em mũ xanh khác.. những người ở lại, chung thủy với cuộc chiến cùng với anh em đồng đội. Chúng ta sống, chứng kiến và cùng trải qua bao thử thách hẳn tha thiết có một lần VINH DANH CÁC ANH-NHỮNG ANH HÙNG MŨ XANH-NHỮNG CHIẾN SĨ TRON MỘT ĐỜI HIẾN THÂN CHO TỔ QUỐC-DANH DỰ-TRACH NHIỆM: Thiếu tá Nguyễn Đằng Phương, Trung úy Vũ Đức Giang, Trung úy Nguyễn văn Sang.....Những anh linh của Thế Sự bách Niên Mọi Mối Tơ Vương Bay đi Cùng Mây Gió mà bây giờ, c̣n lại trong chúng ta, họ là Nhân Sinh Thiên Cổ Một Mănh Trời Thơm C̣n Lại Với đất Trời...

Như sống lại với bao hào hùng, mỗi lần đại hội-dĩ văng những trận chiến khơi lại để thấy trang sử được binh chủng chuán ta viết lên bằng máu.....Lam Sơn hạ Lào, Neck Luong, Đàm Giơi, Cái Thia, Cai Lậy, Sầm Giang, Ba Gia, Sài G̣n, Khe Sanh, Quảng Trị...

Thế hệ chúng ta đang dần qua theo thời gian nhưng những tinh hoa bằng xương bằng máu phải được lưu giữ và trường tồn qua các đời con cháu.

Để liên kết và ǵn giữ ,chúng ta cần có thế hệ thứ hai trong những lần đại hội. Sự hiểu biết, cảm thông và niềm biết ơn sự hy sinh nơi máu chảy thành sông, xương chất thành núi sẽ là sự tiếp nối trong hành tŕnh Thủy Quân Lục Chiến của chúng ta. Sự liên kết của giới trẻ sẽ nuôi dưỡng một tinh thần Sóng Thần như sức mạnh của triều dâng để những tinh hoa, những trang sử son của thế hệ nầy được trân quư , lưu tồn với lịch sử, với đà tiến hóa của nhân loại.

Đêm đại hội bỗng vui hơn khi ngoài những quan khách, nhân hào thân sĩ địa phương tham dự đang rộn ràng vui vẻ th́ một số anh em mũ xanh khi đang làm nhiệm vụ tập dợt nghi lễ bỗng dưng được một người con gái trong tà áo dài thướt tha xin chụp chung một bức h́nh:

-Em ngưỡng mộ các anh ! Em xin chụp một tấm h́nhvới các anh, những anh hùng một thời..


Hoa Biển
Sacramento CA 9/2011

 


Văn


Cách sử dụng "I" và"Y"...
Cải cách tiếng Việt
Dấu "hỏi & ngă" trong tiếng Việt
Luật dấu hỏi & ngă
Gạch nối trong tiếng Việt
Xưng hô tiếng Việt...


Cuộc tṛ chuyện bất ngờ
Thư Hậu phương
Nhắc chuyện xưa
Một chuyến đi Oklahoma 
Thăm lại “Mái Nhà” xưa
Hăy kể cho tôi nghe
Young Marines trong ngày Tưởng Niệm 30/04/17
Trận QT 72 của Lữ Đoàn 258 TQLC
Sớ Táo Quân TQLC - Đinh Dậu 2017
Đọc "Chặng Đường Nối Tiếp"
NT Nguyễn Thành Yên
NT Hoàng Lăm
Cái chào của Niên Trưởng
Chuyến tản thương cuối cùng
Tháng Ba chôn súng
Các NT TQLC
TQLC mà bà không biết sao?
Người Y-Tá chiến trường
Thôi ! Ḿnh về Linh Xuân Thôn, đi em !
Một thời để nhớ
T́m cha
Biệt đội Sóng Thần
Lăo lượm “Ve Chai”
Trâu Điên Và Cố Vấn Mỹ... Muộn Vẫn Phải Nói...
Trâu Điên and Cố vấn Reunion 46 years later (1969-2015)
Trung đội 2 Tiểu Đoàn 7 TQLC và những ngày cuối cùng
Quận Trưởng Quận Triệu Phong, Quảng Trị - Chuẩn Úy Lê Đ́nh Lời
Người lính tiên phuông
Anh hùng bất tử
40 Năm tỵ nạn... Nh́n lại đoạn đường
Người Pháo Thủ TQLC trong cuộc chiến 1972
Mùa Football năm nay sẽ không c̣n...
Đoàn 76 tù binh
Những con Quạ Đen trên nóc nhà xác
Mảnh đời tị nan tại Đức
Người lính già không bao giờ chết
Cơn mưa hạ Atlanta 2014
Cánh Đại Bàng c̣n lại giữa vùng trời TQLC
Vui buồn đời lính -T́nh đồng đội
Nghĩa cử cao quư
Rũ áo thênh thang
30-4 những giờ phút sau cùng của một người Trung đội trưởng TQLC
Người Việt Viết Tiếng Việt. "Người Giệc Giết" Tiếng Việt
Chỉ c̣n là kỷ niệm
Chuyện về cột cờ đầu tiên tại Little Saigon
Nhớ Chú Cảo
Chúc mừng Trường Can
Chuyện ngày xưa…thật xưa
Viết cho con gái Cao Xuân Huy
Những ngày vui ở Nam Cali
Ḍng sông êm đềm
Điệp khúc buồn
Cháu Ông Nội, Tội Bà Ngoại!
Nợ Mẹ hai tiếng yêu thương
Nỗi buồn tháng Tư
Cuộc hội ngộ của Sĩ Quan TQLC/VNCH  và em bé gái mà Ông đă cứu 41 năm trước...
Những cái chết thầm lặng
Dục Mỹ, ḷ luyện thép
Người hát rong nhạc vàng
Khoá 22 và Lam Sơn 719 Hạ Lào
Nụ cười xinh
Những ngày xưa thân ái
Quê hương bỏ lại
Biển vẫn đợi chờ
Buồn vui Đại Hội 2012 tại Oregon
Kỷ Niệm Ngày QL.VNCH. 19/6 - Người lính Việt Nam Cộng Ḥa sau 37 năm nh́n lại...
Nỗi ḷng người lính VNCH nhân ngày Chiến Sĩ Trận Vong
Khóc bạn
Người Lính TQLC bên bờ Bến Hải
Ông Cháu tựa má đầu
Mùa xuân trên đỉnh Torkham
Chiến thắng đầu Xuân
Một thời để yêu, một thời để nhớ
Tuổi 70… Chán mớ đời!
Chút ân t́nh rất đỗi mong manh
Người c̣n nhớ hay người đă quên
Cao Xuân Huy - Chuyện chưa ai kể
Nhớ về Cao Xuân Huy “Tháng Ba găy súng”
Chút ánh nắng mặt trời trong mùa thu Oregon
Ḍng sông tuổi nhỏ
Vui buồn đời lính 1 - 2 - 3 - 4 - 5
Ḍng thời gian và những âm giai của một người lính TQLC
Huyền thoại chiến sĩ Mũ Xanh
Cuộc chiến không dừng ở đây
Nỗi ḷng biết ngỏ cùng ai?
Chiêu hồn Quái Điễu
Thiên hùng ca dựng một ngọn cờ
Thuận An, hành quân triệt thoái
Thư t́nh viết muộn
Người lính miền Nam
Thăm lại Quảng Trị – Khe Sanh & chiến sĩ vô danh
Hăy thắp cho anh một ngọn đèn
Tôi đi lính...
Giờ phúc sau cùng của người Trung Đội Trưởng
Đôi bờ chiến tuyến
Cuộc gặp gỡ kỳ diệu
Thoáng nhớ ngậm ngùi
Mối t́nh Sơn Khê
Hai anh em tên Cờ, họ Việt Nam Cộng Ḥa
Hạt bụi vĩ đại
Thư Khu Bưu Chính (KBC)
Hai h́nh ảnh, một cuộc đời
Vé Đây! Vé Đây!
Tháng Ba buồn thiu, tháng Tư găy súng
Bà Mẹ Quê
Ôm M60, M79 đánh ghen
Nghe Nhạc Trang Thủy