Tuổi trẻ Việt Nam
Xuân nhớ đến Mẹ
Người Lính Già
(Đại Bàng Tango)
Mùa Giáng Sinh
xưa
Nhớ về chốn cũ
Nhớ nhà (Nhớ ngày ấy)
Saigon của tôi
T́nh sen
Mănh Hổ “Tây Đô”
Kư Ức khó quên
(Ngày tàn cuộc chiến)
Người lính già (Cọp
nhớ rừng)
Khi tôi chết
(Tâm sự người lính già)
T́m phương giác
Gục đầu xuống
Đêm trăng nhớ
bạn
Người lính và
nỗi nhớ
Hương xưa của
tôi
Người lính VNCH
Huyền thoại mưa Sài G̣n
Vịt Tiềm
Thắp nhang cho
bạn
Tấm thẻ bài
Thăng trầm
Hoa nước mắt
Khi tôi đi
Độc ẩm
Nh́n đất mẹ
Nợ núi sông đă trả, chỉ c̣n nợ em
Tận cùng nỗi nhớ
Một câu hỏi
Một thoáng suy
tư
Mày hỏi tao
Bạc màu áo trận
Thơ - Đông Hương 1
- 2 -
3
Đồng đội
Quận Tư, xóm nhỏ
Người lính già (Cọp
nhớ rừng)
Cảm xúc Tháng
Tư Đen
Nhớ Bạn tuổi thơ
Tháng Tư
hoài vọng
Nhớ Phá Tam
Giang
Khi cha già
cha sẽ về đâu??
Biển ấy, mùa này
Tháng Ba rồi ....
Một ngày và
một đời TQLC
Buồn như một sớm trời không nắng
Huế xa
rồi - Mai mốt về em nhé
Mê thư lính
T́nh khúc
cho một người
Nỗi nhớ buồn hiu
D́u nhau đi cho hết....
Chùm thơ Đông
Hương
Ta về
Ưu tư vận nước
Tưởng niệm 40 năm
Đêm ngủ tôi mơ
Tháng Tư
lại đến nữa rồi
Cái chết của một
tượng đá
Xuân Buồn
Anh sẽ đưa em về
Bức dư đồ
Tâm sự lính Mũ
Xanh
Ngồi xuống đây
Hăy nhặt ǵum
cha
Xin giữ
Mây tháng Tư
Xuân xứ người
Lời cho này anh
Giấc mơ tương
lai
Cô giáo Tịnh Như
Nhớ Cao Xuân Huy
Bông hồng Hậu
Nghĩa
Anh đi...
Chiều trên quê nội
Nội tướng của t́nh
thương
30 tháng 4 - Sống và Chết
Với MX Sóng Thần một
thuở...
Tháng Tư đen
Tao nợ mầy...
Pho tượng người
lính...
Đôi nạng gỗ...
Tôi nợ anh...
Chùm thơ Áo Trắng
Nhớ một chiều Xuân
Thơ của Trần Khoa Danh
Tâm sự người Thương Binh
Nhà xưa đă khép
Chúa Nhựt 11-07-2010.
9H00- Vừa bừng mắt dậy đă biết trễ giờ
hành lễ tại Tượng Đài Chiến Binh Việt Mỹ. Liếc sơ qua cell phone th́
thấy có message. Lại Trần Phan Kiệt và Nguyễn Thành Út thay nhau
nhắn t́m và Út th́ thay mặt một số bạn khóa 8 CTKD nhắn tôi ra cà
phê Factory. Bạn hẹn gặp lúc 10H00! Giờ chính thức khai mạc Đại Hội
kỷ niệm 50 năm ngày thành lập binh chủng Biệt Động Quân!
Một bên là Đồng Môn thời Đại Học và Quân Trường, bên kia là Chiến
Hữu và Đồng Đội thời trận mạc. Tả hữu b́nh b́nh. Biết làm sao đây!?
Vợ thấy chồng khó xử bèn "phán" một câu thoải mái "Anh c̣n mấy tiếng
để họp hành rồi c̣n cả buổi tối nữa! Coi như nguyên ngày dành cho
Biệt Động Quân. Vậy chia bớt cho Đà Lạt và Đồng Đế chừng nửa tiếng
th́ cũng đâu có sao! Mấy "ông Cọp" sẽ thông cảm thôi!" Vợ nói thật
có t́nh, có lư!
Nhưng nửa giờ chỉ đủ để cho Vợ chào hỏi bạn xưa của chồng và để vài
người của khóa 8 CTKD đă từng gặp 6 năm trước là Vũ Mạnh Hải, Ngọc
Trọng và Lê Văn Chánh xem coi "con gái rượu" của chàng Nhí "cận" nhà
ta đă lớn tới đâu. Xong thủ tục là vợ chở con rút trước. Nàng có hẹn
với bạn sau hơn "15 năm rồi không gặp...". Mà cũng không cần ngồi
lâu! Có lư do chánh đáng để rút sớm, v́ bà con đang chờ xem trực
tiếp trận tranh vô địch túc cầu thế giới giữa Ḥa Lan và Tây Ban
Nha, tổ chức tại Nam Phi.
Rốt cuộc Vũ Mạnh Hải phải đưa tôi qua khu vực của Tượng Đài và sau
đó phải mất cả hơn mười phút để t́m kiếm Hội Trường. Băi đậu xe của
Wesminster Convention Center rộng mênh mông. Xe cộ đậu khá nhiều
nhưng v́ pḥng họp của BĐQ th́ nằm trong khu vực dành cho giới...bô
lăo, nên phải mất thêm một khoảng thời gian nữa để ...hỏi thăm khách
văng lai. Cuối cùng cũng nhận ra cái "băng rôn" chào mừng quan
khách. Nh́n lại đồng hồ th́ đă đúng 11 giờ!
Không nhận ra ai quen trong số vài Mũ Nâu đang thả khói trong sân,
nên tôi bước thẳng vào pḥng họp. May quá! Hàng ghế sau cùng vẫn c̣n
vài chỗ trống. Mọi người đang say sưa theo dơi phần báo cáo về
chương tŕnh Huynh Đệ Chi Binh của Niên Trưởng Nguyễn Minh Chánh nên
không ai chú ư tới tôi.
Người đầu tiên nhận ra tôi là "Phóng Viên Tập San Mũ Nâu " Văn Hữu
Hà, aka "Bà Ngoại Nhí". Anh Hà xẹt đầu này, phóng qua đầu nọ, lăng
xăng bấm máy lia lịa và không quên "chộ " cho tôi một tấm. Lâu lắm
mới có dịp nh́n thấy màu nón và màu chinh y quen thuộc tập họp khá
đông như vậy. Vẫn c̣n phong độ như xưa, mặc dù ai nấy đều mang màu
sương tuyết trên mái tóc.
Quét mắt một ṿng để t́m những gương mặt đă có ảnh trên các Tập San
BĐQ, nên tôi cũng dễ dàng nhận diện những Niên Trưởng và Huynh
Trưởng vốn là cộng tác viên thường trực. Chỉ có những vị Niên Trưởng
đă trọng tuổi th́ phải chờ đến khi anh Trần Tiễn San xướng danh, hay
khi các vị đó lên bục diễn thuyết th́ mới rơ họ tên.
Nhưng không cần ai giới thiệu cũng nhận ra được "Thiên Lôi" Nguyễn
Thế Đỉnh nhờ mái tóc màu...bông g̣n của anh. Những Mũ Nâu khác th́
phải chờ đến khi tạm ngưng cuộc họp mới có dịp tay bắt, mặt mừng. Từ
những vị mới quen cho tới những người đă quen ( nhưng chưa diện kiến
), ai nấy đều nồng nàn và thân mật như đă biết nhau từ thuở nào.
Những gương mặt trong nhóm " Nhí " th́ khỏi nói! Cọp Phúc, Cọp
"Canađiên" Lê Minh Tuấn, "Bà Ngoại " Văn Hữu Hà, và đặc biệt là
"Bombier" 52 Nguyễn Quốc Khuê ( chữ Bombier do tôi chế ra từ
Bombardier ) gặp tôi là choàng vai bá cổ, hỏi han và kể lể đủ mọi
chuyện trên đời. Vui và ...ồn ào như pháo Tết!
Những cái siết tay không muốn rời của anh Phan Thành Đông, nụ cười
phúc hậu của anh Học, giọng nói rặt miền Nam và rổn rảng của anh
Chánh, gương mặt bô trai và vóc dáng cao ráo, trắng trẻo của một
"Nhí" tên Phương ( Tiểu Đoàn 92 BĐQ ) Bộ ria " Clark Gable " của anh
San, đôi mắt ( c̣n lá ǵ nhỏ, dài và sắc gọn hơn lá tre không nhỉ!?
A! phải rồi ! ) lá.... rau răm của anh Đỗ Mạnh Trường, cùng gương
mặt c̣n hằn nét uy dũng của Niên Trưởng Tử Thần là những h́nh ảnh
thân t́nh, nồng hậu đủ để gọi là kỷ niệm của một ngày vui trong t́nh
Huynh Đệ Chi Binh thời...biệt xứ!
Tử Thần! Một trong những Mũ Nâu có nhiều huyền thoại nhứt của Binh
Chủng Biệt Động Quân- người chỉ huy tác chiến đầu tiên mà các Chiến
Hữu Khóa 57 Rừng Núi Śnh Lầy và tôi đă tŕnh diện tại Ba Chúc-
trước khi nhập trận Núi Dài ( Thất Sơn, Châu Đốc ) tháng 10/1973!
Tử Thần của gần 40 năm sau đă trở thành một ông lăo chậm chạp về
nhiều mặt, nhưng nét tinh anh và vẽ kiên nghị vẫn c̣n đó, khi vui vẻ
ngồi tiếp chuyện với một đàn em lạ hoắc. Khoảng hơn nửa tiếng ăn
trưa tuy không đủ để tâm t́nh, nhưng những câu chuyện về thời lửa
khói cùng những buồn vui theo hưng phế của thời cuộc mà Niên Trưởng
Thiệt đă kể cho nghe, cũng đủ để đàn em tép riu mê mẩn không rời.
Sau đó th́ toàn bộ đám "Nhí" đă không bỏ lỡ cơ hội chụp chung với Tử
Thần vài tấm ảnh lưu niệm trong những tiếng cười gịn giă thật tươi
vui. Cám ơn Anh, người đă góp phần mang lại chiến thắng Núi Dài và
làm rạng danh BĐQ vùng 4 tháng 10/1973, trước khi ra nắm Liên Đoàn
15 Biệt Động Quân và làm bạn với sơn lam chướng khí của dăy Trường
Sơn ngoài Quân Khu I!
Buổi hội thảo tưởng như lắng đọng sau khi mọi đề tài quan trọng đă
được bàn qua, nhưng lại khởi sắc bất chợt khi anh San kêu gọi đóng
góp tài chánh tại chỗ nhằm chi tiêu vào việc mướn người quay Video
cho toàn Đại Hội. Lại một màn hô hào, mời gọi rất vui nhộn của Thiên
Nga Trần Tiễn San cùng những màn "rút kiếm" thật ngoạn mục của các
Mũ Nâu mạnh thường quân ( trong đó có "Cọp Nhí" Lê Hữu Phúc ) để bỏ
vào nón những tờ giấy bạc có kèm theo hai con số...Zéro tṛn trịa!
Sau đó là một màn hào hứng vài phút trước lúc bế mạc phần hội thảo,
khi NT Trần Tiễn San mấy lần nhấn mạnh câu nói "Tổng Hội ưu tiên
dành cho Washington DC, Virginia, Maryland, và vùng phụ cận vinh dự
tổ chức Đại Hội BĐQ năm 2011" Cách nhấn câu, nhả chữ của Thiên Nga
Trần Tiễn San có cái ǵ đó thật mềm mại, duyên dáng một cách ân cần
mà cũng thật cương quyết và nghiêm trọng, đồng thời cũng nghe như
nửa mời mọc, nửa như... ra lệnh! ( Nếu không muốn nói là vừa khuyến
khích lại vừa...đặt để ) Dĩ nhiên Cọp Lê Hữu Phúc hớn hở nhận lời
ngay lập tức, v́ từ lâu anh bạn "journeyman" này cũng đă có ư định
"gọi đàn" để thành lập một "thành lũy" của Biệt Động Quân ngay tại
Thủ Đô của toàn nước Mỹ.
Lại một màn niềm nở chào hỏi nhau ngay sau khi tan họp. Lại những nụ
cười sảng khoái, xen kẽ với những câu chuyện về mọi thứ trên đời và
tất nhiên sau câu từ giả, là lời hứa hẹn gặp lại trong dạ tiệc vài
tiếng sau đó. Cứ tưởng mọi người đă ra về từ lâu, nhưng trong băi
đậu vẫn c̣n một chiếc xe đă nổ máy và nằm im tại chỗ v́ chủ nhân vừa
thoáng thấy người bạn "Nhí" mới quen, đang lững thững t́m nơi đứng
chờ "nội tướng" đem xe tới đón.
T́nh vốn đă đẹp ngay khi gặp nhau tận mặt, Nghĩa càng thêm thắm khi
người bạn Vơ Bị khóa 27 Lê Minh Tuấn tắt máy, ra khỏi xe, kéo chiến
hữu của ḿnh t́m một bóng mát gần đó để ngồi hàn huyên tiếp trong
khi chờ đợi "chauffeur" của chàng "Cọp cận". Qủa là một tấm chân
t́nh và một kỷ niệm khó quên!
18H15. Đi sớm nên đến đúng giờ, nhưng v́ khu vực đậu xe trước nhà
hàng Mon Chéri đă không c̣n chỗ trống nên “ tài xế “ phải ṿng tuốt
qua phía bên kia Plaza mới có chỗ đậu xe ngon lành. Tội nghiệp cho
bà d́! ( theo vợ chồng cô cháu chỉ để gặp bạn cũ là một Niên Trưởng
Thủy Quân Lục Chiến xuất thân Khóa 5 Thủ Đức ) Tay yếu, chân rung,
cây gậy trên tay bà bỗng nặng nề chưa từng thấy! Phải chộp đại một
chiếc xe đẩy hàng shopping để từng bước thâu ngắn đoạn đường gần
trăm thước.
Khi chúng tôi vào bên trong nhà hàng, th́ phải len lỏi qua các dăy
bàn ghế đặt sát nhau mới tới được bàn số 14. Nơi đó đă có sẵn anh
chị “Nato“ Lê Thanh Tùng, Huynh Trưởng “bà con xa lắc xa lơ“ Huỳnh
Lập Quốc ( vẫn độc thân…tại chỗ! ) và một Niên Trưởng Khóa 10 Vơ Bị
Đà Lạt ( sau này mới biết là Trung Tá Bút ) cùng gia đ́nh, một chị
bạn ( kiêm tài xế) và người thân của ông.
Quan khách đă ngồi kín chỗ. Vừa chào hỏi những vị ngồi chung bàn
xong là Mũ Nâu Phan Thành Đông đă xẹt tới ngay bên cạnh, vừa bắt tay
tôi, vừa nói: “…Bản mặt tui ở đây ai cũng biết cả rồi, nên phiền ông
qua phía bên kia cho họ phỏng vấn một chút.” Tưởng ǵ! Chỉ là chuyện
nhỏ thôi!
Cuộc phỏng vấn ngắn gọn vừa thực hiện xong th́ ban Tổ Chức tuyên bố
bắt đầu buổi dạ tiệc. Vẫn là những nghi thức thường thấy ở khắp mọi
nơi. Khởi đầu là phần chào Quốc Kỳ Mỹ-Việt và Mặc Niệm Tử Sĩ đă hy
sinh trong cuộc chiến. Nỗi ngậm ngùi chưa kịp lắng, th́ ngay sau đó
nghi thức Truy Điệu Anh Linh Tử Sĩ của chiến binh Việt- Mỹ do toán
cố vấn đến từ Arizona đă làm bầu không khí đang bồi hồi càng thêm
phần trang trọng.
Đến lúc này quan khách mới để ư nh́n kỹ dăy bàn phủ khăn trắng, cùng
với cách bày biện lạ mắt nhưng thâm sâu trong ư nghĩa. Đôi đũa nằm
trên chén, đặt cạnh chiếc dĩa với muỗng, nĩa nằm sát bên, thêm một
cánh hoa hồng và chiếc ly không ngay cạnh đó. Sáu bộ chén đĩa,
muỗng...tượng trưng cho các Quân Chủng của hai Quốc Gia. Hai ngọn
nến đỏ nằm ngay ngắn ngay giữa dăy bàn là tượng đài thu gọn, để
chiêu niệm những chiến sĩ quốc gia và đồng minh đă hy sinh.
Phần chiêu niệm được thực hiện thật trịnh trọng và vô cùng ư nghĩa.
Đêm nay anh linh của những người Linh đă từng chiến đấu cạnh bên
nhau để bảo vệ tiền đồn chống cộng thuở xưa, chắc chắn sẽ từ cơi
phiêu diêu trở về đây thượng hưởng. Một sự lắng đọng đến ngậm ngùi
khi tiếng chuông chiêu hồn được gơ lên từng chập, kèm với lời hô
đồng loạt Remember! ( Hăy nhớ! ). Sự trang trọng được thể hiện đến
tuyệt vời trong từng động tác nâng đũa mời ăn, nâng ly mời rượu,
nâng hoa để thiên thu thắm đượm t́nh chiến hữu, cùng với những động
tác chào tay và xưng danh của toán Cố Vấn quân sự.
Sau cùng, nghi thức thắp nến chiều hồn cũng được thực hiện một cách
đơn giản nhưng đầy ư nghĩa bởi người Trưởng Toán Cố Vấn và một Niên
Trưởng Biệt Động Quân trong sự tĩnh lặng tuyệt đối. Toàn buổi chiêu
niệm nói chung, là h́nh ảnh đẹp bao gồm rất nhiều biểu tượng dễ
thương, để nói lên sự sát cánh chen vai và một khối t́nh chung giữa
hai dân tộc trong việc chống giữ thành lũy tự do trong thế kỷ trước.
Và
Dẫu không cùng ngôn ngữ hay ṇi giống
Vẫn gần nhau v́ lư tưởng nhân sinh
Chung thiên cổ nối ḷng qua vạn dặm
Chiêu hồn nhau trong ngàn nỗi ân t́nh.
Hai ḍng máu nhuộm thắm nguồn chân lư
Trời Tự Do ôm mảnh đất Cộng Ḥa
Bàn tay nối đôi bến bờ Việt- Mỹ
Tranh Tiên Rồng vẽ bằng nét Cờ Hoa.
Cảm xúc bất chợt được tôi ghi vội ngay khi ḷng c̣n đang ngầy ngật
v́ những h́nh ảnh thật ấm ḷng. Cứ thế mà lâng lâng với thoáng hạnh
phúc khi tay bắt mặt mừng với những đồng đội, chiến hữu và bạn bè
sau gần 40 năm chia cách. Trong thoáng chốc, màu nắng Nha Trang, màu
trời Đà Lạt, khói sương Dục Mỹ cùng lửa đạn của Nông Sơn, Tiên
Phước, Mộ Đức, Núi Dài, Điện Bàn, Phong Thử và cả Pleiku, B́nh Định
lần lượt lướt qua thật nhanh trong những câu chuyện hàn huyên vội
vă.
Sự hưng phấn len vào trong tiếng nhạc, thẩm thấu vào lời ca để "Áo
Lụa Hà Đông" không ươm nắng Sài G̣n hay che nghiêng Thê Húc, mà gọi
hồn tôi bâng khuâng trên từng cung bậc trầm bổng. Một hạnh phúc trọn
vẹn khi đứng chung sân khấu với người bạn nhạc sĩ có biệt danh "Mười
Ngón Tay Vàng ", đúng 35 năm rồi mới gặp lại nhau!
Cám ơn một ngày toàn hảo với những thân t́nh cũ, mới, rất nồng nàn!
Nồng nàn đến mức tiếng chửi thề cũng nghe thật...êm tai làm sao! Cám
ơn những xúc động chân thành đă và đang gặm nhấm trong tôi với cường
độ đủ để làm tôi bồi hồi đến...mất ngủ. Cám ơn màu hoa rừng trên các
chinh y đă làm mọi người sống lại thuở hoa niên mặc dù ai nấy đă
điểm sương trên tóc. C̣n hạnh phúc nào hơn khi t́m lại chính ḿnh
cho dù 50 năm đă thoáng vội trong ngày!
HUY VĂN ( HVC )
( Để nhớ Nam Cali và Chúa Nhựt 11-07-2010 )
Cách sử dụng "I"
và"Y"...
Cải cách tiếng Việt
Dấu "hỏi & ngă" trong
tiếng Việt
Luật dấu hỏi & ngă
Gạch nối trong
tiếng Việt
Xưng hô tiếng
Việt...
Cuộc tṛ
chuyện bất ngờ
Thư Hậu phương
Nhắc chuyện xưa
Một chuyến đi Oklahoma
Thăm lại
“Mái Nhà” xưa
Hăy kể cho tôi
nghe
Young Marines trong ngày Tưởng Niệm 30/04/17
Trận QT 72 của
Lữ Đoàn 258 TQLC
Sớ Táo
Quân TQLC - Đinh Dậu 2017
Đọc "Chặng Đường Nối Tiếp"
NT Nguyễn
Thành Yên
NT Hoàng Lăm
Cái chào của Niên
Trưởng
Chuyến
tản thương cuối cùng
Tháng Ba chôn súng
Các NT TQLC
TQLC mà bà
không biết sao?
Người Y-Tá chiến trường
Thôi ! Ḿnh
về Linh Xuân Thôn, đi em !
Một thời để nhớ
T́m cha
Biệt đội Sóng Thần
Lăo lượm “Ve Chai”
Trâu Điên Và Cố Vấn
Mỹ... Muộn Vẫn Phải Nói...
Trâu
Điên and Cố vấn Reunion 46 years later (1969-2015)
Trung đội 2 Tiểu Đoàn 7 TQLC và những ngày cuối cùng
Quận
Trưởng Quận Triệu Phong, Quảng Trị - Chuẩn Úy Lê Đ́nh Lời
Người lính tiên
phuông
Anh hùng bất tử
40 Năm tỵ nạn... Nh́n lại
đoạn đường
Người Pháo Thủ TQLC trong cuộc chiến 1972
Mùa
Football năm nay sẽ không c̣n...
Đoàn 76 tù binh
Những con
Quạ Đen trên nóc nhà xác
Mảnh đời tị nan tại Đức
Người lính già không bao giờ chết
Cơn mưa hạ Atlanta
2014
Cánh Đại Bàng c̣n lại
giữa vùng trời TQLC
Vui buồn đời
lính -T́nh đồng đội
Nghĩa cử cao quư
Rũ áo thênh thang
30-4 những
giờ phút sau cùng của một người Trung đội trưởng TQLC
Người Việt Viết
Tiếng Việt. "Người Giệc Giết" Tiếng Việt
Chỉ c̣n là kỷ niệm
Chuyện về
cột cờ đầu tiên tại Little Saigon
Nhớ Chú Cảo
Chúc mừng Trường Can
Chuyện ngày xưa…thật xưa
Viết cho con gái Cao
Xuân Huy
Những ngày vui ở
Nam Cali
Ḍng sông êm đềm
Điệp khúc buồn
Cháu Ông Nội, Tội
Bà Ngoại!
Nợ Mẹ hai tiếng
yêu thương
Nỗi buồn tháng Tư
Cuộc hội ngộ của Sĩ
Quan TQLC/VNCH và em bé gái mà Ông đă cứu 41 năm
trước...
Những cái chết
thầm lặng
Dục Mỹ, ḷ luyện thép
Người hát rong
nhạc vàng
Khoá 22 và Lam Sơn 719 Hạ
Lào
Nụ cười xinh
Những ngày xưa thân ái
Quê hương bỏ lại
Biển vẫn đợi chờ
Buồn vui Đại Hội 2012
tại Oregon
Kỷ Niệm Ngày
QL.VNCH. 19/6 - Người lính Việt Nam Cộng Ḥa sau 37 năm nh́n
lại...
Nỗi ḷng người
lính VNCH nhân ngày Chiến Sĩ Trận Vong
Khóc bạn
Người Lính TQLC
bên bờ Bến Hải
Ông Cháu tựa má đầu
Mùa xuân trên
đỉnh Torkham
Chiến thắng đầu Xuân
Một thời để yêu, một
thời để nhớ
Tuổi 70… Chán mớ đời!
Chút ân t́nh rất đỗi
mong manh
Người c̣n nhớ
hay người đă quên
Cao Xuân Huy -
Chuyện chưa ai kể
Nhớ về Cao Xuân
Huy “Tháng Ba găy súng”
Chút ánh nắng mặt trời trong mùa thu Oregon
Ḍng sông tuổi
nhỏ
Vui buồn đời
lính 1 -
2 - 3
-
4 -
5
Ḍng
thời gian và những âm giai của một người lính TQLC
Huyền
thoại chiến sĩ Mũ Xanh
Cuộc
chiến không dừng ở đây
Nỗi ḷng
biết ngỏ cùng ai?
Chiêu hồn Quái
Điễu
Thiên
hùng ca dựng một ngọn cờ
Thuận An, hành quân triệt thoái
Thư t́nh viết muộn
Người lính miền Nam
Thăm lại Quảng
Trị – Khe Sanh & chiến sĩ vô danh
Hăy thắp cho
anh một ngọn đèn
Tôi đi lính...
Giờ phúc
sau cùng của người Trung Đội Trưởng
Đôi bờ chiến tuyến
Cuộc gặp gỡ kỳ diệu
Thoáng nhớ ngậm ngùi
Mối t́nh Sơn Khê
Hai anh em tên Cờ,
họ Việt Nam Cộng Ḥa
Hạt bụi vĩ đại
Thư Khu Bưu Chính (KBC)
Hai h́nh ảnh, một
cuộc đời
Vé Đây! Vé Đây!
Tháng
Ba buồn thiu, tháng Tư găy súng
Bà Mẹ Quê
Ôm M60, M79 đánh ghen
Nghe Nhạc
Trang Thủy