 
		
	
					
			Trang thơ Nguyễn Minh Châu 
					Thơ - Tuấn TT
					
			Chùm thơ Đông Hương
					Thơ - Huy Văn
					Thơ Văn 2020
					Thơ Văn 2019
					Thơ Văn 2018
					Thơ 
					2017 - 2022
					Thơ Văn 2023
					Sinh nhật
					Chuyện về nguồn
					Nhớ Cha
					Thu chiều… lặng lẽ
					Chim kêu… nỗi ḷng
					Nh́n Thu … Thương Phận
					Huynh đệ chi binh
					Quanh thau rượu
					Hoàng hôn bên 
					đồi
					Nén hương 
					mùa kiếp nạn
					Tháng Tư… Trang 
					sử…
					Thằng 
					lính già thương cảm
					Thằng lính 
					già cô độc
					Thằng lính 
					già ngủ mơ
					Thằng lính 
					già hoài niệm
					Thằng lính 
					già nhớ bạn
					Phục Sinh 
					nhiệm màu
					Thương tích
					Nửa đêm tỉnh 
					giấc
					Vá cờ
					Xuân...và Quê tôi
					Đă 50 năm
					Ai nợ ai…?
					Nỗi ḷng viễn xứ
					Quà tặng
					Quê hưong 
					ngàn trùng
					Đừng gọi tôi 
					là ân nhân
					Mùa Thu đất 
					khách
					Quê hương 
					tôi đánh mất
					Từ biệt đồng đội
					Dậy đi em
					Ngày chia tay
					Hương xưa của tôi
					Nặng trĩu niềm dau
					Nổi sầu muôn thuở
					Thương em…
					Đếm Sao…
					Hè về không 
					Phượng đỏ
					Về thăm chốn xưa
					Ḍng Đời …
					Ước mơ Phá Tam 
					Giang
					Ánh trăng xưa
					Anh hùng tử, 
			khí hùng bất tử
			Một bài thơ không tên
			45 năm đợi chờ & mơ ước
			Sài G̣n yêu
			Ngày đại thọ
			Ḷng sơn gửi tạm 
			giữa đất trời
			Mông lung
			Ḥn khô
			Đêm ngủ tôi mơ
			Cali mùa hạnh ngộ
			Nhớ măi
			Vẫn t́m em
			Tháng tư hành
			Gánh phù vân
			Quốc hận
			Nhắn lời
			I am a soldier 
			born to die
			Tháng 2! Xuân vẫn 
			ngát hương đời
			Nhớ xuân xưa
			Xin em
			Cũng đành thôi
			Đêm xuân nhớ mẹ
			Mừng sinh nhật
			Phút cuối
			Đoản khúc Đà Lạt
			Chờ
			Hương ḷng
			Nỗi ḷng biết ngỏ 
			cùng ai ?
			Cho anh 
			nói lời xin lỗi với thằng em
			Hồn thức giấc
			Khóc cho người nằm 
			xuống
			Vọng cố hương… nỗi 
			nhớ
			Nỗi niềm riêng
			Hương xưa của tôi
			Mùa Trạng Nguyên 
			
			
 
			Bát Sách
			
			Năm tới, theo âm lịch, là Ất Tị, tức là con rắn. Tại sao rắn ḿnh 
			gọi là Tị th́ tôi không biết, Tầu gọi là Xà, thuộc bộ Trùng, với chữ 
			trùng bên trái, chữ tha bên phải.
			
			Đây không phải là một bài về sinh vật học nên tôi chỉ tóm tắt những 
			chi tiết chính về loài rắn, những đặc điểm của chúng.
Rắn là loài động vật ḅ sát, ăn thịt, không có chân, thân tṛn và dài, thuộc phân bộ (subordo) serpentes, có xương sống tới mấy trăm đốt, tùy theo chiều dài, nối với xương sườn ở phần thân. Da rắn có vẩy, xếp chồng lên nhau. Rắn lột da mỗi năm mấy lần, trẻ nhiều, ǵa ít. Sọ của đại đa số các loại rắn có nhiều khớp nối khiến nó có thể nuốt con mồi lớn hơn đầu. Phần lớn các loại rắn chỉ có một phổi bên phải, phổi trái không có, hoặc rất nhỏ. Tim rắn có màng bọc, và di chuyển được để tránh bị tổn thương khi mồi quá lớn chạy qua thực quản.
Lá lách, túi mật, tụy tạng giúp lọc máu, và máu chảy qua thận trước khi trở về tim.
Thị lực của rắn thay đổi theo loài, có khi lờ mờ, có khi rất rơ.
Lưỡi rắn để nhận mùi và vị, nên hay tḥ ra, có khi rất xa.
Phần cơ thể tiếp xúc với mặt đất rất 
			nhậy cảm với những rung động, giúp rắn biết có con vật khác tới gần. 
			Rắn có thể cảm nhận được nhiệt độ của các động vật có vú và máu 
			nóng, giúp rắn săn mồi.
			
			Theo Wikipedia, rắn di chuyển bằng chuyển động sóng ngang, uốn lượn 
			nghiêng, chuyển động concertina, vận động thẳng. Thú thật tôi không 
			hiểu ǵ cả, thấy rắn là sợ hết hồn…
			
			Rắn thụ tinh trong, đẻ trứng, trừ một vài loại đẻ con.
Rắn hiện có 20 họ, 500 chi, 3500 loài hay loại. Kích thước rất khác biệt, từ 10cm tới 8,9 mét
Trong 3500 loại, 725 loại có độc, 250 loại có thể giết chết người bằng một nhát cắn. Nọc độc được giữ trong các tuyến ở phía sau đầu, có ống dẫn tới các răng rỗng hay có khía ở hàm trên. Nọc độc này là một hỗn hợp proteine phức tạp, thuộc các nhóm neuro, hemo, hay cytotoxine, thêm chất hyaluronidase làm nọc độc khuếch tán nhanh chóng trong cơ thể của sinh vật bị cắn. Loại này giết con mồi bằng nọc độc rồi mới nuốt.
Loài không có độc th́ nuốt sống con mồi, 
			hoặc giết bằng cách quấn, vặn và xiết trước khi nuốt.
			
			Thôi miên rắn là tṛ lừa đảo, v́ rắn không có tai, không nghe nhạc 
			được. Nó uốn éo theo tiếng nhạc là trong tư thế pḥng thủ, nó coi 
			cái kèn là mối đe dọa
			Người ta bắt rắn để ăn, lấy da, mật, và cả nọc độc để nghiên cứu và 
			chế huyết thanh chống nọc độc. Người ta c̣n ngâm rượu, hoặc nuôi làm 
			cảnh.
			Rắn hầu như có mặt ở khắp nơi, trừ một vài đảo như Iceland.
			
			Ở Việt Nam, có nhiều loại rắn lắm, nhưng tôi chỉ nêu lên một số, và 
			chính tôi cũng không biết loại nào h́nh thù ra sao : Hổ lửa, Hổ đất, 
			Hổ Trâu, Hổ mèo, Hổ mang chúa, Cạp nong, Cạp nia, rắn Lục đuôi đỏ, 
			Lục sừng, Ri voi, Ri cá, Ráo, Liu Điu.
			
			NHỮNG HUYỀN THOẠI TÂY PHƯƠNG LIÊN QUAN TỚI RẮN
			
			Tôi học chương tŕnh Việt, không rành sử và huyền thoại Châu Âu, nên 
			chỉ viết ngắn gọn về rắn :
			
			1). Con rắn ở vườn địa đàng : Theo kinh thánh th́ sau khi tạo dựng 
			trời đất và muôn vật, Thiên Chúa lấy đất nắn thành h́nh người là 
			Adam, để ở trong vườn địa đàng, cho ăn tất cả các loại trái cây 
			trong vườn, trừ cây biết thiện và ác, (trái trí tuệ, hay trái cấm, 
			h́nh như là trái táo). Thiên Chúa cũng lấy một xương sườn của Adam, 
			tạo ra bà Eva, và 2 người thành vợ chồng. Trong các loài thú vật, 
			RẮN quỷ quyệt hơn cả, đă dụ Eva và Adam ăn trái cấm nên bị phạt :
			- Rắn : Ngươi sẽ ḅ bằng bụng, ăn bụi đất suốt đời, (cái này không 
			đúng) ngươi sẽ bị người đạp đầu, ngươi sẽ cắn chân người.
			- Eva : Khổ khi mang thai, đau khi sinh đẻ, bị chồng cai trị (coi bộ 
			sai)
			- Adam : Phải khổ nhọc suốt đời để kiếm ăn, khi chết th́ về đất, v́ 
			ngươi từ đó mà ra.
			
			2). Cléopatre : Là một nữ hoàng rất nổi tiếng của Ai Cập, sinh năm 
			69 AC, chết năm 30 AC. Khi Ptolemy XII chết, ngôi truyền cho con là 
			Ptolemy XIII 10 tuổi và Cléopatre VII 18 tuổi. H́nh như hai chị em 
			kết hôn sau đó. Bà này nổi tiếng v́ nếp sống buông thả, là bồ của 
			Julius Caesar, sau lại lấy Mark Antony. Khi thua La Mă, Antony tự tử 
			bằng kiếm, Cléopatre th́ để cho RẮN COBRA cắn chết.
			
			3). Esculape : Theo thần thoại Hy Lạp, th́ Esculape là một anh hùng 
			của vùng Thessaly, là thần của y học. Ông là con của Apollon. V́ đă 
			hồi sinh những người chết nên bị Zeus giết bằng cách cho sét đánh, 
			và thành chùm sao Serpentaire, là chùm sao thứ 13 trong 12 cḥm sao 
			của cung Hoàng Đạo ở Bắc bán cầu, giữa Hổ cáp (Scorpion) và Nhân mă 
			(Sagittaire). Gậy ESCULAPE là biểu tượng của ông, có h́nh một con 
			rắn nước (couleuvre) quấn quanh một cây gậy, có sức chữa tất cả các 
			bệnh, nên nhiều nước, trong đó có Việt Nam, dùng làm phù hiệu của 
			ngành Y.
			
			Xin đừng nhầm với Caducée, là biểu tượng của thần Hermes, gồm có một 
			gậy bằng cây laurier, với 2 cánh, và 2 con rắn. Cái này chỉ chữa rắn 
			cắn thôi.
			
			NHỮNG CHUYỆN VIỆT NAM LIÊN QUAN TỚI RẮN
			
			1). Nguyễn Trăi và chuyện rắn báo oán : Đây là một huyền thoại, có 
			lẽ ai cũng biết, nhưng sách vở, báo chí, Wikipedia… đều nói lung 
			tung, không giống nhau. Tôi theo Tang Thương Ngẫu Lục của Phạm Đ́nh 
			Hổ và Nguyễn Án, do Đạm Nguyên dịch, xuất bản năm 1970.
			
			Ai cũng biết Nguyễn Trăi là công thần khai quốc của nhà Lê, giúp vua 
			Lê Thái Tổ đuổi giặc Minh. Ông là tác giả bài B́nh Ngô Đại Cáo rất 
			nổi tiếng. Sách này gọi ông là Lê Trăi, v́ ông có công, được ban 
			quốc tính.
			
			Khi chưa hiển đạt, ông dậy học ở làng Nhị Khê. Một hôm, ông bảo học 
			tṛ, ngày mai ra dọn cái g̣ ở ngoài đồng để dựng nhà học. Đêm đó, 
			ông nằm mơ thấy một người đàn bà đến nói : Tôi c̣n yếu, con c̣n nhỏ, 
			xin hăy thư cho 3 bữa để tôi kịp rời đi nơi khác. 
Sáng hôm sau, khi thức dậy, ông ra đồng xem th́ thấy học tṛ đă dọn sạch cái g̣. Họ nói đánh cụt đuôi một con rắn trắng, và lấy 2 quả trứng. Ông đem 2 quả trứng về nhà. Đêm đó, khi đang đọc sách, ông thấy một con rắn trắng leo lên xà nhà, nhỏ một giọt máu vào đúng chữ đại (là đời), thấm qua 3 tờ giấy. Ông nghĩ là nó sẽ báo oán tới 3 đời . Cái này có lẽ ông nghĩ sai, ông bị tru di tam tộc chứ không phải bị báo oán 3 đời : Sách Tang Thương Ngẫu Lục kể rằng, người con trai của ông là Anh Vũ, thoát chết trong vụ tru di, được vua Thánh Tông tha tội, sai đi sứ Tầu, đến hồ Động Đ́nh, th́ thấy một con rắn, và sóng gió nổi lên dữ dội, Vũ khấn, xin được b́nh yên làm tṛn sứ mạng, và đến khi về cũng bị đắm thuyền mà chết. Con rắn sao sống lâu vậy, lại qua tới hồ Động Đ́nh ? Dù đúng là con rắn đó báo thù th́ cũng chỉ có 2 đời, không phải 3.
Hai trứng nở ra 2 con rắn, một dài, một ngắn, ông sai đem thả xuống sông Tô Lịch.
V́ là công thần khai quốc, ông được ban quốc tính, làm tới chức Nhập Nội Hành Khiển, tước Tế Văn Hầu.
Sách Tang Thương Ngẫu Lục có chép một 
			bài biểu, 2 bài chế (viết thay vua) nhưng không có B́nh Ngô Đại Cáo, 
			và thơ hỏi đáp giữa ông và Nguyễn Thị Lộ.
			
			Mỗi ngày, ở triều về, đi qua phố hàng chiếu, ông thường gặp một 
			người con gái rất đẹp. Ông ỡm ờ làm thơ ghẹo :
Ả ở đâu mà bán chiếu gon ?
			Chẳng hay chiếu ấy hết hay c̣n ?
			Xuân thu phỏng độ bao nhiêu tuổi ? 
			Đă có chồng chưa, được mấy con ?
			Nàng ấy đáp rằng :
			Tôi ở Tây Hồ bán chiếu gon,
			Cớ chi ông hỏi hết hay c̣n ?
			Xuân Thu trạc độ trăng tṛn lẻ,
			Chồng c̣n chưa có nói chi con.
Người đó là Nguyễn Thị Lộ, được Nguyễn Trăi lấy làm vợ bé.
Theo Thi Viện th́ Nguyễn Trăi gặp Thị Lộ 
			năm 1406, lúc ông 26 tuổi, đang làm quan với nhà Hồ. Có lẽ không 
			đúng.
			Nguyễn Trăi sinh năm 1380, mất 1442.
			
			Theo Wikipedia th́ Thị Lộ sinh năm 1400, vậy năm 1406, Lộ mới 6 tuổi 
			!
			Có chỗ nói Lộ sinh năm 1390 hay 1394, như thế không hợp lư, v́ bà 
			chỉ kém Nguyễn Trăi 10 tuổi. Kém 20 tuổi th́ hợp lư hơn. (1380 và 
			1400)
			
			Vua Thái Tông rất ngưỡng mộ bà Thị Lộ, vời bà vào cung làm LỄ NGHI 
			Học Sĩ. Thái Tông sinh năm 1423, lên ngôi năm 1433, lúc Thái Tổ mất, 
			khi mới 10 tuổi. Thái Tông kém bà Thị Lộ tới 23 tuổi (1400 và 1423).
			Nguyễn Trăi quy ẩn vào năm 1439. Sau đó th́ xẩy ra vụ LỆ CHI VIÊN, 
			tức là vườn vải.
			
			* Theo Đại Việt Sử Kư Toàn Thư, th́ ngày 27 tháng 7 năm Nhâm Tuất 
			1442, vua đi tuần, duyệt quân ở Chí Linh, Hải Dương. Nguyễn Trăi đón 
			vua về chỗ ông ở là Côn Sơn. Ngày 4/8, vua về đến Lệ Chi Viên thức 
			suốt đêm với Thị Lộ rồi mất. Thái tử Bang Cơ 2 tuổi lên ngôi, Thái 
			hậu Nguyễn Thị Anh thị chính. Triều đ́nh kết tội Nguyễn Trăi giết 
			vua, bị tru di tam tộc.
			
			* Sách Khâm Định Việt Sử Thông Giám Cương Mục cũng viết đại khái như 
			vậy, nhưng nói rơ là khi đến Lệ Chi Viên, vua bị sốt rét mà băng, dù 
			được Thị Lộ hầu hạ suốt đêm. Sách này c̣n nói, thời Thị Lộ làm Lễ 
			Nghi Học Sĩ ở trong cung, vua có sàm sỡ với bà. Bà là Lễ Nghi học 
			sĩ, lớn hơn vua 23 tuổi, lại là vợ của đại thần th́ chắc vua không 
			dám và không nỡ làm điều trái luân thường như vậy.
			
			Huyền thoại th́ nói Thị Lộ là con rắn hóa thân, khi họ hàng Nguyễn 
			Trăi bị tru di tam tộc th́ Thị Lộ hóa rắn lặn xuống sông, trốn mất.
			Theo nhiều nhà nghiên cứu th́ vụ án Lệ Chi Viên không phải v́ rắn 
			báo oán mà là người báo thù.
			
			Nguyên Thái Tông có nhiều vợ lắm, trong đó bà Nguyễn Thị Anh đă có 
			con trai là Bang Cơ, đă được lập làm Thái tử. Lúc đó, bà vợ khác là 
			Ngô Thị Ngọc Dao đang có mang. Sợ bà Dao sinh con trai, có thể tranh 
			chức Thái tử của con ḿnh, nên bà Anh xúi Thái Tông giết bà này, với 
			tội dùng bùa phép. Nguyễn Trăi biết chuyện, và Thị Lộ đang làm việc 
			ở trong cung, nên ông bảo bà ấy khuyên vua không nên làm việc thất 
			đức. Thái Tông nghe theo, nên Thị Lộ đem bà Ngọc Dao dấu ở chùa Huy 
			Văn, sau sinh ra Tư Thành, tức Thánh Tông. V́ việc này mà bà Anh thù 
			Nguyễn Trăi, nên nhân được thị chính, mới khiến triều thần kết tội 
			giết vua cho Nguyễn Trăi.
			
			Trong sách Tang Thương Ngẫu Lục c̣n nhắc tới chuyện Lê Quư Đôn, mà 
			tôi sẽ đề cập đến ở đoạn sau.
Sách viết rằng, đời Lê Hiển Tông, niên 
			hiệu Cảnh Hưng, triều đ́nh làm sổ dân, muốn rút bớt ân trạch với các 
			công thần khai quốc. Khi xem đến đạo sắc của Nguyễn Trăi, Thị lang 
			bộ Hộ là Bảng nhăn Lê Quư Đôn đă xé đi và nói “Đây là loạn thần tặc 
			tử mà c̣n cáo sắc làm ǵ”. Vừa nói xong th́ ngủ lim đim, th́ thấy 2 
			người lính đến giải tới trước mặt một vị quan văn, đội mũ phốc đầu 
			(mũ thời xưa, giống như cái khăn xếp lại, để triều vua vào ngày rằm, 
			mồng một, ngày thường dùng mũ ô sa), mặc áo bổ phục (áo có thêu kim 
			tuyến và chỉ ngũ sắc, h́nh chim cho quan văn, h́nh thú cho quan vơ), 
			có lính hầu, trông rất oai nghiêm. Lính bắt Đôn quỳ xuống. Vị quan 
			quát lớn : “ Ta là Tế Văn Hầu đây. Ngươi là một gă hậu sinh mới học, 
			sao dám xúc phạm tới bậc bề tôi cũ có công của triều trước, thật 
			đáng tội chết ”. Đôn sợ, không dám ngẩng mặt lên. Một lúc sau, có 
			người khuyên bảo, Tế Văn Hầu mới nói “Công danh sự nghiệp của ta, cố 
			nhiên không thèm so sánh với nhà ngươi. Hăy đọc B́nh Ngô Đại Cáo của 
			ta, nếu ngươi viết được hay hơn th́ xé sắc của ta mới không có lỗi”.
			Tỉnh dậy, Đôn sợ quá, phải viết lại đạo sắc như cũ.
			
			2). Chuyện Rắn đầu biếng học, thơ ứng khẩu của Lê Quư Đôn : Lê Quư 
			Đôn, sinh 1726, mất 1784, tự Doăn Hậu, hiệu Quế Đường.
			Năm 1743, ông đỗ Giải nguyên kỳ thi Hương.
			Ông rớt thi hội mấy lần, năm 1752 đỗ Hội Nguyên.
			Vào thi Đ́nh, ông đỗ Bảng Nhăn. Nhưng năm đó không có Trạng Nguyên 
			nên coi như ông đỗ đầu, như vậy là đỗ đầu cả 3 kỳ thi.
			Ông học rộng, biết nhiều, ham viết, ham nghiên cứu, đúng là một nhà 
			bác học. Tuy ông chết sớm, nhưng có rất nhiều sách :
			- Đại Việt Thông Sử, hay Lê Triều Thông Sử.
			- Toàn Việt Thi Lục.
			- Phủ Biên Tạp Lục.
			- Bắc Sử Thông Lục.
			- Dịch Kinh Phu Thuyết.
			- Thư Kinh Diễn Nghĩa. 
			- Xuân Thu Lược Luận. 
			- Quần Thư Khảo Biện 
			- Quế Đường Thi Tập.
			- Quế Đường Văn Tập.
			- Vân Đài Loại Ngữ. (Cuốn này hay và nổi tiếng nhất).
			
			Giai thoại kể rằng, Vũ Công Trấn đến thăm cha ông là Lê Phú Thứ, gặp 
			ông đang cởi truồng đứng chơi trước cổng. Ông đứng dạng chân tay ra, 
			đố chữ ǵ.
Được trả lời là chữ Đại, ông chê không đúng, phải là chữ Thái.
Tiến sĩ Trấn phải chịu là ḿnh sai, v́ quên cái chấm, là cái chim !
Nghe được chuyện đó do ông Trấn kể, ông Thứ gọi con ra tính đánh.
Ông Trấn xin tha cho, nhưng Đôn phải làm một bài thơ, có đề là RẮN ĐẦU BIẾNG HỌC. Bèn ứng khẩu như sau :
Chẳng phải liu điu vẫn giống nhà,
			Rắn đầu biếng học lẽ không tha.
			Thẹn đèn, hổ lửa, đau ḷng mẹ,
			Nay thét mai gầm rát cổ cha.
			Ráo mép chỉ quen lời lếu láo,
			Lằn lưng chẳng khỏi vết năm ba,
			Từ nay Trâu Lỗ xin xiêng học,
			Kẻo hổ mang danh tiếng thế gia.
Đầu bài ra bất ngờ kiểu này th́ người lớn cũng khó mà làm được.
Chữ RẮN đầu câu 2, tuy là chữ rắn, nhưng không phải con rắn, mà là tĩnh từ nghĩa là cứng, rắn đầu là cứng đầu.
Hai chữ Trâu Lỗ này không chỉnh, v́ Hổ Mang là tên kép của một loài rắn, ở chữ thứ 2 và 3 của câu chót, mà Trâu Lỗ ở vị trí thứ 3 và 4, lại không có con rắn nào tên như vậy cả. Trâu là quê của Mạnh Tử, Lỗ là quê của Khổng Tử. Có người nói Trâu là rắn Hổ Trâu, nhưng không có rắn Hổ Lỗ.
Có người nói Trâu, Lỗ chỉ muốn nói tới Khổng Mạnh. Cũng được đi, nhưng câu này không có rắn…
Tôi bàn chơi cho vui vậy thôi, đă là giai thoại th́ có thể không đúng…
Giai thoại Lê Quư Đôn bị Nguyễn Trăi mắng đă viết ở trên.
Xin nói thêm là Giáo Sư Nguyễn Văn Phú 
			và Tướng Nguyễn Ngọc Loan là hậu duệ của Nguyễn Trăi. Ông có tượng ở 
			một công viên ở Québec.
			
			3). Ngọc rắn : Dă Tràng là một nông dân hiền lành, có lần làm ơn cho 
			một con rắn, được nó cho viên ngọc, ngậm vào miệng th́ nghe được 
			tiếng chim. Nhờ viên ngọc rắn này mà Dă Tràng giúp nhiều người t́m 
			được thức ăn, cứu được nước khỏi bị bắc phương thôn tính v́ được 
			chim báo trước mà kịp đề pḥng. Sau v́ vô t́nh, Dă Tràng đánh rơi 
			viên ngọc xuống biển, không t́m thấy nên tiếc quá, cứ xúc cát làm 
			đường xuống biển để t́m ngọc, lúc chết biến thành một loại cua nhỏ, 
			tiếp tục xúc cát.
“Dă Tràng xe cát biển đông.
			Nhọc nhằn mà chẳng nên công cán ǵ”.
Làm ǵ mà không thành công th́ ḿnh nói là công dă tràng.
Xin đừng nhầm với Công Dă Tràng, tự Tử 
			Tràng, là một học giả nước Lỗ, là môn đồ và con rể của Khổng Tử.
			
			NHỮNG CHUYỆN TẦU LIÊN QUAN TỚI RẮN
			
			1). Tôn Thúc Ngao : Thời Xuân Thu, một danh tướng nước Sở là Vĩ Lă 
			Thần.
			Thần sinh ra Vĩ Giả, là một thần đồng, giỏi từ hồi 5,6 tuổi.
			Khi Vĩ Giả bị hại, con là Vĩ Ngao, tự Tôn Thúc, nên được gọi là Tôn 
			Thúc Ngao, dắt mẹ đi lánh nạn ở Mông Trạch, lo việc cầy quốc nuôi 
			thân. Ngao văn vơ toàn tài, tính t́nh hiền lành, thích giúp đỡ thiên 
			hạ. Một hôm, Ngao ra đồng th́ gặp CON RẮN 2 ĐẦU. Nghe người ta nói, 
			ai thấy rắn 2 đầu th́ tất mạng vong, Ngao nghĩ đằng nào cũng chết, 
			nên giết con rắn, đem chôn để tranh cho người khác khỏi mắc nạn như 
			ḿnh, rồi về nhà, kể chuyện cho mẹ, khóc lóc thảm thiết. Người mẹ 
			cười, nói rằng con làm việc thiện th́ chắc Trời sẽ giúp. Quả nhiên, 
			mấy hôm sau, có chiếu chỉ của vua Sở, triệu Ngao về triều, phong làm 
			Lệnh Doăn. Ngao làm cho nước giầu, dân mạnh, mà rất thanh liêm, nên 
			khi chết, con cháu nghèo khổ, ai cũng thương. (Trời giúp hơi ít)
			
			2). Lưu Bang, hay Lưu Quư : Hồi trẻ, bà Đoàn Thị Điểm, người dịch 
			Chinh Phụ Ngâm, rất hay chữ, ứng đối rất giỏi. Một hôm anh bà là 
			Đoàn Doăn Luân ra câu :
Bạch xà đương đạo, 
			Quư bạt kiếm nhi trảm chi. 
			(Rắn trắng đón đường, 
			Quư vung kiếm ra chém đó) 
			Bà đối lại là :
			Hoàng long phụ chu, 
			Vũ ngưỡng thiên chi thán viết.
			(Rồng vàng đội thuyền, 
			Vũ nh́n trời mà than rằng)
Lưu Bang tên chữ là Quư, làm chức đ́nh 
			trưởng, rất nhát, nhưng có hôm say rượu, thấy con rắn trắng dài 10 
			trượng, Bang quên sợ, rút kiếm chém rắn đứt làm 2 đoạn…
			Mấy hôm sau, người ta thấy một bà già ôm xác rắn mà khóc. Hỏi tại 
			sao th́ được trả lời : Con tôi là con Bạch đế, hóa ra rắn, nằm dọc 
			đường, bị ông Xích đế chém chết.
			Cái này là Tầu bịa ra để tâng bốc Bang, cho là số trời đă định cho 
			ông ta làm vua.
			
			3). Bạch Xà, Thanh Xà : Đó là truyền thuyết đời Tống, xẩy ra ở Hàng 
			Châu, Tô Châu và Trấn Giang. Nhiều bản văn khác nhau, một số chi 
			tiết khác nhau, viết vào triều Tống, Minh, Thanh. Đại khái là Bạch 
			xà tu luyện thành tinh, hóa ra người được, có tên là Bạch Tú Trinh, 
			kết duyên với Hứa Tiên, và nhận Thanh xà (Tiểu Thanh) làm em. Bạch 
			xà và Hứa Tiên tới Trấn Giang mở hiệu thuốc.
Pháp Hải là con rùa, cũng tu thành người, bắt Hứa Tiên nhốt ở chùa Kim Sơn, Trấn Giang, Bạch nương tử (Bạch xà) th́ bị nhốt trong tháp Lôi Phong ở Hàng Châu, khi đang có thai. Thanh xà trốn thoát, tu luyện thành tài, đánh Pháp Hải, cứu mẹ con Bạch xà và Hứa Tiên.
Tháp Lôi Phong ở bờ nam của Tây hồ, du khách có thể thấy khi đi thuyền.
Tháp được xây năm 975, bởi vua Nam 
			Đường, để kỷ niệm sự ra đời của con trai với sủng phi họ Hoàng, nên 
			c̣n gọi là tháp Hoảng Phi. Tháp này bị xập, được xây lại năm 2002.
			
			4). Rắn báo oán : Đời Minh, Mục Tông lên ngôi, các gian thần và 
			những người ông không tin tưởng. Chu Tuệ có tài, nhưng nằm trong số 
			người bị cách chức. Chu về quê, ở Hàng Châu, một hôm đi dạo th́ gặp 
			một người con gái đi bán hoa, tên Kiều Oanh. Cũng làm thơ, hỏi, trả 
			lời, rồi cưới nàng làm thiếp. Thái tử tới thăm, Chu Tuệ mở tiệc thết 
			đăi, sáng ra th́ Thái tử chết. Chu bị tru di tam tộc. Trước đó, Chu 
			nằm mơ thấy có người đàn bà đến xin hoăn dọn vườn, nhưng không hiểu, 
			gia nhân phá tổ rắn, rắn mẹ bị thương chạy thoát, đến nhỏ giọt máu 
			thấm 3 trang giấy…
Truyện này giống hệt trường hợp Nguyễn 
			Trăi. Nhưng vụ án Nguyễn Trăi xẩy ra vào năm 1442, mà Minh Mục Tông 
			là vua thứ 13 của nhà Minh, trị v́ từ 1567-1572, sau Nguyễn Trăi hơn 
			100 năm.
			
			RẮN TRONG TIỂU THUYẾT CỦA KIM DUNG
			
			1). Quách Tĩnh uống máu rắn : Trong Anh Hùng Xạ Điêu, có một nhân 
			vật phụ là Sâm Tiên Lăo Quái Lương Tử Ông. Lương nuôi một con rắn 
			cực độc bằng thuốc bổ thượng hạng, rồi từ từ uống máu rắn để tăng 
			công lực.
Khi Vương Xử Nhất, người thứ 3 trong 
			Toàn Chân thất tử, một trong những thầy của Quách Tĩnh, bị trúng 
			độc, Quách lẻn vào Triệu Vương Phủ định ăn cắp thuốc, đă không thành 
			công, c̣n bị con rắn của Lương vồ được, quấn chặt lấy. Trong lúc 
			nguy cấp, Tĩnh cắn cổ con rắn, hút hết máu. Rắn chết, Tĩnh thoát 
			thân. Lương Tử Ông tiếc lắm, cố đuổi Tĩnh để hút máu lấy lại chất 
			bổ. Sau cùng, Lương bị Tĩnh đá rớt xuống vực sâu mà chết.
			
			2). Vua nuôi rắn : Âu Dương Phong, Tây Độc (trong Anh Hùng Xạ Điêu, 
			Thần Điêu Đại Hiệp) là chủ nhân Bạch Đà Sơn ở Tây Vực, có vơ công 
			rất cao, nhất là Hàm Mô Công, lại nhiều mưu mô, thủ đoạn. Khí giới 
			của ông ta là một cây gậy với 2 con rắn độc. Ông ta đi đâu cũng có 
			đám thị nữ theo hầu và lùa cả ngàn con rắn đi trước. Trong Thần Điêu 
			Đại Hiệp, ông ta c̣n dậy vơ công cho Dương Quá, và đánh nhau tay đôi 
			với Hồng Thất Công, tức Bắc Cái. Tây Độc và Bắc Cái đều truyền thụ 
			vơ công cho Dương Quá rồi kiệt lực, ôm nhau mà chết.
			
			3). Kim xà lang quân : Trong Bích Huyết Kiếm, vai chính là Viên Thừa 
			Chí, con của Viên Sùng Hoán, tướng nhà Minh, chống quân Thanh. Khi 
			Sùng Hoán bị vua Sùng Trinh nghe xàm tấu giết đi, Thừa Chí được bộ 
			thuộc của cha đưa lên Hoa Sơn, làm đồ đệ của Bát Thủ Tiên Viên Mục 
			Nhân Thanh.
			Khi được xuống núi, Chí quen và yêu Ôn Thanh. Mẹ Thanh là Ôn Nghi, 
			con của Ôn lao tam. Mấy anh em họ Ôn này đă giết cả nhà Hạ Tuyết 
			Nghi, nên Nghi tới trả thù. Hạ Tuyết Nghi là Kim xà lang quân.
Những chuyện về ông đều do người khác kể 
			lại từng đoạn. Đại khái như sau : Hạ tới Ngũ Độc Giáo, được Hà Hồng 
			Dược tin yêu, dắt vào cấm địa của giáo phái ḿnh, Hạ lấy cắp 3 báu 
			vật là Kim xà kiếm, Kim xà truỷ, và bản đồ kho báu ở Nam Kinh . Hà 
			Hồng Dược th́ bị phạt, thả vào hang rắn, một trong ngũ độc, không 
			chết nhưng dung nhan bị hủy hoại. Hạ Tuyết Nghi về thăm người yêu, 
			bị Ôn gia ngũ lăo dùng lời ngon ngọt dụ dỗ ở lại, bị hạ độc, cắt đứt 
			gân tay chân. Hạ thoát được chạy đến Hoa Sơn, trốn trong một động 
			đá, và chết ở đó. Viên Thừa Chí vô t́nh t́m thấy động ấy, chôn xác 
			Kim xà lang quân, lấy được 3 báu vật, thêm cuốn Kim Xà Bí Kíp để 
			dùng với kim xà kiếm cho thêm uy lực. Chuyện Thừa Chí th́ dài lắm, 
			được A Chín tức Trường B́nh Công Chúa say mê, t́m được kho báu để Lư 
			Tự Thành mua quân lương. Khi chiếm được nước, Sùng Trinh tự vẫn, Lư 
			trở nên hoang đàng, giết Lư Nham…Thừa Chí chán quá, cùng Ôn Thanh 
			Thanh bỏ đi. Ôn là họ mẹ, thật ra tên nàng là Hạ Thanh Thanh… Quân 
			nhà Thanh, nhờ phản tướng Ngô Tam Quế giúp, đă chiếm được Tàu Quốc.
			
			4). Kim Ngân Huyết Xà : Trong Ỷ Thiên Đồ Long Kư, vai chính là 
			Trương Vô Kỵ, con Trương Thúy Sơn và Hân Tố Tố, con nuôi của Kim Mao 
			Sư Vương Tạ Tốn. Vô Kỵ bị Huyền Minh Thần Chưởng đánh trúng, bệnh 
			rất nặng, được Điệp Cốc Y Tiên Hồ Thanh Ngưu chữa cầm chừng, kéo dài 
			cuộc sống. Vô Kỵ học được y thuật của Y Tiên, và được cuốn sách Độc 
			Vật Đại Toàn của Độc Tiên Vương Nạn Cô, vợ Thanh Ngưu, khi cậu ta 
			chôn 2 vợ chồng vừa bị Kim Hoa Bà Bà giết chết
Kỷ Hiểu Phù bị sư phụ đánh một chưởng vào đầu, lúc sắp chết, nhờ đưa con gái là Dương Bất Hối, con Dương Tiêu, Quang Minh Tả Sứ của Minh Giáo ở Toạ Vọng Phong, núi Côn Luân. Trên đường đi, Vô Kỵ đi tới phái Côn Luân, mà Chưởng Môn là Hà Thái Xung, và vợ là Ban Thục Nhàn, v́ Chiêm Xuân, đồ đệ của Hà, biết tài của Vô Kỵ mà giới thiệu.
Thái Xung có nhiều vợ bé, cô Năm được yêu nhất nhưng bị bệnh lạ, không ai chữa khỏi. Vô Kỵ coi bệnh, quan sát chỗ ở của cô Năm, thấy có hai cái hang, coi vườn hoa, nhờ Hà coi ngón chân của cô thấy có vết cắn nhỏ, th́ tuyên bố :
Cô Năm bị Kim Ngân Huyết Xà cắn.
Vô Kỵ sai đào hết mấy cây Linh Chi Lan, 
			lấy gốc giă ra, trộn với hột gà, và hai ống tre nhỏ. Cậu làm một 
			ṿng tṛn, để hở một chỗ, rồi lấy lá Linh Chi Lan đốt ở trước 2 cái 
			hang. Lát sau th́ thấy từ hang bên trái có một con rắn chui ra, da 
			đỏ hồng như máu, đầu có mào mầu vàng, mà có 4 chân, dài chừng 8 tấc. 
			Từ hang bên phải cũng có một con rắn nữa ḅ ra, con này nhỏ và ngắn 
			hơn một chút. Hai con rắn thè lưỡi liếm vai nhau, trông rất âu yếm, 
			rồi ḅ vào giữa ṿng thuốc. Chờ chúng vào trong rồi, Vô Kỵ để ống 
			tre trước mặt con rắn mầu bạc, rồi lấy que trúc khẽ gạt đuôi, nó 
			chui tọt vào ống tre, nhanh như chớp. Con mầu vàng định chui theo, 
			nhưng không vừa, nên ngửng đầu, kêu vù vù, như tiếng ống tiêu. Vô Kỵ 
			cũng làm như vậy với con mầu vàng rồi đậy nắp lại.
			Sau khi rửa hết những chất độc trên mặt đất, Vô Kỵ sai đóng cửa sổ, 
			lấy hồng hoàng, minh phàn, cam thảo giă thành bột, trộn với vôi rồi 
			bỏ vào ống tre có con rắn mầu bạc. Nó kêu vù vù… con mầu vàng cũng 
			kêu theo.
Vô Kỵ mở nút ống tre có con rắn mầu 
			vàng, th́ nó ḅ quanh ống tre của con rắn bạc, rồi chạy vào chăn, 
			cắn ngón chân của cô Năm hút máu.
			Lát sau, ḿnh con rắn căng lên, to gấp 5, 6 lần lúc chưa hút máu. Nó 
			ḅ xuống, nhả chất độc ra cho con rắn bạc ăn.
			Vô Kỵ nói : Như vậy là 2 con rắn này sẽ thay phiên nhau hút chất độc 
			cho cô Năm, ít lâu sẽ khỏi.
			Cô khỏi thật, Hà Thái Xung làm tiệc mừng, vợ Xung là Thục Nhàn đưa 
			hũ rượu độc tới, bắt 1 người uống. Mọi người đều né, thành ra Vô Kỵ 
			lănh đ̣n.
			Tôi không nói dài ḍng, chỉ biết Vô Kỵ thoát chết, đưa Bất Hối tới 
			cho cha, theo đúng lời gởi gắm của Hiểu Phù.
			
			Xin ngừng v́ bài quá dài, và tôi cũng hết ư. Viết được vậy là may 
			lắm rồi, v́ ông chủ bút đ̣i bài vào giờ chót. Xin chúc quư độc giả 
			năm mới an khang.
			
			Bát Sách.
			(Ngày 26/11/2024)
			
			Tham khảo :
			* Wikipedia.
			* Thi Viện.
			* Việt Nam Sử Lược. 
			* Việt Sử Tân Biên
			* Tang Thương Ngẫu Lục.
			* Một số tiểu thuyết của Kim Dung.
			Hỏi ngă 
			chánh tả tự vị
			Cách sử dụng "I" 
			và"Y"...
			Cải cách tiếng Việt
			Dấu "hỏi 
			& ngă" trong 
			tiếng Việt
			Luật dấu hỏi & ngă
			Gạch nối trong 
			tiếng Việt
			Xưng hô tiếng 
			Việt...
Các cấp chỉ huy và đồng đội TQLC
					Lạng 
				Sơn Thiếu Tướng Bùi Thế Lân
					Tango 
					Đại Tá Nguyễn Thành Trí
					Sài G̣n Đại Tá Tôn Thất Soạn
					Kiếm ăn trong thùng 
					rác!
					Nhận xét về 
					phim Mưa Đỏ
					Phiếm: Không khó
					Tiếng 
					nước tôi! Hỏng to rồi!
					
					Lá cờ phủ trên những Anh Hùng Quảng Trị 1972
					Màu cờ và sắc áo
					
					Phóng viên CBS đi với ĐĐ 4/TĐ2 Tháng 5/1972
					Tàn cơn binh lửa
					Vũ Đức Giang
					
					Hành quân triệt thoái 
					Những Niên 
					Trưởng đáng kính
					
					Tháng Ba lại về
					Nỗi ḷng 
					băn khoăn của lớp người VNCH lưu vong thế hệ thứ nhất
					Năm Tị nói 
					chuyện Rắn
					Ngậm ngùi,,, 
					Tiếc thương...
					Chuyện t́nh buồn
					Ḿnh ơi! Em 
					muốn...
					Đây Long 
					Giao, Suối Máu
					Người hùng 
					TQLC Trần Ba
					Poncho
					
					Quân Cán Chính VNCH chết trong trại tù "Cải Tạo"
					Bão 
					Beryl và Đại Hội 2024
					Đại Hội 2024: 
					Những tấm chân t́nh của Đại Gia Đ́nh TQLC
					Người về từ 
					thành cổ
					Đại Hội 
					TQLC 2024 tại Houston
					Houston - 
					Chuyện bên lề
					Thương Phế Binh, Ông 
					Là Ai?
					Ḷng biết ơn nhân 
					ngày Lễ Những Người Cha 2024
					Một ngày 
					không thể quên
					Giầy Saut 
					trong tử địa
					Những nhân 
					chứng sống sót của một thời thảm khốc
					Tôi đi khám Bás 
					Sĩ
					Bóng người 
					hay bụi sương?
					Lần đầu nhập 
					trận
					Cố Trung Tá 
					Nguyễn Văn Nho
					Trước sau như 
					một!
					Louisiana 2023 – Rằn 
					Ri gặp mặt
					Môt ban nhạc lạ 
					đời
					Những điều 
					ít người biết về bài hát "Kỷ vật cho em"
					An Dương
					Ngược ḍng 
					thời gian
					Người lính cuối 
					cùng
					T́m tự do
					Tù cải 
					tạo…Những nỗi buồn khó phai
					
					Danh sách Quân Dân Chính chết trong tu cải tạo
					Đón xuân 
					này nhớ xuân xưa
					"Tù cài 
					tạo" - Những nỗi vui buồn khó quên
					Trở lại Cổ Thành
					
					Những ngộ nhận về chiến tranh Việt Nam từ phía Hoa Kỳ
					Gặp gỡ Chú Long 
					Hồ
					Tango: Ngày này năm 
					xưa! Ngày này năm nay!
					Saigon đă 
					tṛn năm
					Ngày về 
					từ rừng núi Hiệp Đức
					Trường 
					Sơn bỏ lại sau lưng
					Cuộc hành tŕnh
					Bên kia 
					bờ sông Thạch Hăn
					Chung g̣ng 
					định phận
					
					Kỷ niệm cổ thành Đinh Công Tráng - Quảng Trị 1972
					Thiên 
					hùng ca dựng một ngọn cờ
					
					Cố vấn TQLCHK trao Bronze Star cho NT Đặng Bá Đạt
					Nhật Kư Cali: 
					Ngàn năm mây bay
					Quỳ hôn đất thân 
					yêu
					Sau 46 
					năm nước mắt vẫn c̣n rơi!
					Chuyện mắc dịch
					Vui buồn cùng 
					Cọp Biển
					Cái ǵ 
					của Cesar … Cái ǵ của Thương Phế Binh …
					Hỏng rồi tiếng 
					nước tôi !!! Phần 1 -
					Phần 2
					Bạn tôi, 
					người y tá tên Ri
					Hai bà chị
					Trận đánh 
					tháng 3/75 Quân Khu I
					Thu hát cho 
					người
					Sự 
					nghiệp 4 chữ, lư tưởng 2 chữ
					
					TĐ2/TQLC Tiêu diệt chiến xa CSBV thuộc Trung Đoàn Tăng-Thiết 
					Giáp 202
					T́nh với Nghĩa
					Xuân ở nơi nào?!
					Tuổi 70, 
					Chán mớ đời!
					Họ nhà "Cu"
					Con sáo bạc 
					má và người tù
					
					Quân khu IX ơi. Chào mi!
					Chuyện về 
					bức tượng TQLC
					Tháng 3, kư ức 
					về anh
					Ngày ra trại
					Một buỗi chiều 
					xuân
					Đêm xuân Đà Lạt
					Nhánh mai vàng
					Phục Hưng Tự