ĐỪNG GỌI TÔI LÀ ÂN NHÂN


Tiếng cám ơn nói vạn lần chưa đủ
v́ các anh mới thật đấng anh hùng!
Mùa Tạ Ơn! Nhắc từng câu chuyện cũ
để ḷng chùng theo hoài niệm rưng rưng.

Nh́n tàn y phủ vai gầy chiến sĩ
mà nhớ sao phút lẫm liệt chiến trường!
Đem hoài băo làm đê ngăn hồng thủy
Bất sá đời! Sống, thác gửi quê hương.

Xương máu các anh là mầm xanh vĩnh cửu
vun đất lành, bón cây, cỏ, lá, hoa
Những chàng trai của một thuở Cộng Ḥa
sẽ măi măi lưu danh cho hậu thế.

Ḷng trung dũng dẫu h́nh hài tàn phế
c̣n hơn kẻ trở cờ chỉ lo chuyện vinh thân
Những phường háo danh, hám lợi, vong ân
đang hăm hở làm nô tài cho cộng sản.

Đừng gọi tôi là ân nhân! Tôi không đáng!
Bởi ḷng c̣n thẹn với núi sông xưa
Qùa cho anh sao bù đắp cho vừa
những mất mát, hy sinh khi quốc biến.

Món nợ tôi mang từ thời chinh chiến
trả trăm năm chưa đủ nghĩa ân t́nh
Giữa chúng ta, t́nh Huynh Đệ Chi Binh
là nhiệt huyết dấn thân thời trai trẻ.

Đừng gọi tôi là ân nhân, bạn nhé
v́ thân tôi c̣n mang nợ triền miên!
Nợ núi sông c̣n chưa vẹn câu nguyền
Nợ chồng nợ theo tháng ngày định phận.

Hai tiếng ân nhân tôi không xứng nhận!
Vật chất mọn hèn không đủ để tri ân
Bấy lâu nay bạn khổ lụy gấp vạn lần
Tôi: Con Nợ. Bạn: Ân Nhân trọn kiếp!

HUY VĂN
(Qúy tặng các Chiến Hữu/ TPB QLVNCH nói chung, BĐQ nói riêng )