THƯƠNG TÍCH


Ta c̣n những mảnh đạn thù
Mảnh trong cột sống, mảnh ghim xương đầu
Mảnh làm hố mắt lún sâu
3 mảnh đâu đó làm đau cả người
Thêm 2 mảnh nữa...Trời ơi...
8 mảnh đạn đủ héo đời chinh nhân!
Ta c̣n đâu những bước chân
Dạt trôi chí cả, xác thân ră rời
Nhớ xưa hào khí ngất trời
Núi rừng vang tiếng ngời ngời quân reo
6 năm vượt suối băng đèo
5 lần thương tích đành theo phận đời
Thương em cũng muốn trao lời
Nhưng ḷng ta chỉ đầy, vơi, muộn phiền
Cô đơn giăng kín niềm riêng
Kiếm cung găy gánh, lời nguyền phôi phai
Vết hằn thương tích đời trai
Măi luôn gợi nét u hoài xa xăm
C̣n đây nỗi nhớ âm thầm
Bước chân chiến sĩ, tiếng gầm: Xung Phong!
Giờ đây tâm trí bềnh bồng
Nửa chừng găy gánh, núi sông lỡ thề
Trải ḷng qua mấy sơn khê
C̣n đây một mảnh hồn quê trao người !

NGUYÊN SƠN