Thơ

Trang thơ Nguyễn Minh Châu
Thơ - Tuấn TT
Chùm thơ Đông Hương
Thơ - Huy Văn


Thơ Văn 2020
Thơ Văn 2019
Thơ Văn 2018
Thơ 2017 - 2022
Thơ Văn 2023


Quanh thau rượu
Hoàng hôn bên đồi
Nén hương mùa kiếp nạn
Tháng Tư… Trang sử…
Thằng lính già thương cảm
Thằng lính già cô độc
Thằng lính già ngủ mơ
Thằng lính già hoài niệm
Thằng lính già nhớ bạn
Phục Sinh nhiệm màu
Thương tích
Nửa đêm tỉnh giấc
Vá cờ
Xuân...và Quê tôi
Đă 50 năm
Ai nợ ai…?
Nỗi ḷng viễn xứ
Quà tặng
Quê hưong ngàn trùng
Đừng gọi tôi là ân nhân
Mùa Thu đất khách
Quê hương tôi đánh mất
Từ biệt đồng đội
Dậy đi em
Ngày chia tay
Hương xưa của tôi
Nặng trĩu niềm dau
Nổi sầu muôn thuở
Thương em…
Đếm Sao…
Hè về không Phượng đỏ
Về thăm chốn xưa
Ḍng Đời …
Ước mơ Phá Tam Giang
Ánh trăng xưa
Anh hùng tử, khí hùng bất tử
Một bài thơ không tên
45 năm đợi chờ & mơ ước
Sài G̣n yêu
Ngày đại thọ
Ḷng sơn gửi tạm giữa đất trời
Mông lung
Ḥn khô
Đêm ngủ tôi mơ
Cali mùa hạnh ngộ
Nhớ măi
Vẫn t́m em
Tháng tư hành
Gánh phù vân
Quốc hận
Nhắn lời
I am a soldier born to die
Tháng 2! Xuân vẫn ngát hương đời
Nhớ xuân xưa
Xin em
Cũng đành thôi
Đêm xuân nhớ mẹ
Mừng sinh nhật
Phút cuối
Đoản khúc Đà Lạt
Chờ
Hương ḷng
Nỗi ḷng biết ngỏ cùng ai ?
Cho anh nói lời xin lỗi với thằng em
Hồn thức giấc
Khóc cho người nằm xuống
Vọng cố hương… nỗi nhớ
Nỗi niềm riêng
Hương xưa của tôi
Mùa Trạng Nguyên

 

 

 

 

 

 


HOUSTON - CHUYỆN BÊN LỀ


THIÊN THẦN TRONG BÓNG TỐI

Mặc dù cơn bão Beryl thổi đến Houston TX trước ngày đại hội nhưng ảnh hưởng rất lớn đến ban tổ chức. Chúng tôi từ xa tới nên không hề biết đến những chuyện đau đầu của ban tổ chức; đến khi hủy khách sạn vì không có điện, dọn đến nhà anh chị Đặng Vi mới thấy thương anh chị, nhất là chị Vi. Anh chị bị stress mà phát bịnh. Tôi tài lanh làm “y tá” cạo gió cho chị; còn anh sửa soạn ra khách sạn để dàn xếp công chuyện, bước đi lảo đảo làm mọi người lo lắng không cho anh đi.

Lo lắng, mất ăn, mất ngủ cũng đúng vì ngoài những trách nhiệm anh chị phải làm, bây giờ phải lo tìm nơi ở mới cho các anh chị và thân hữu. Khách sạn khó tìm vì nhiều khách sạn vẫn chưa có điện. Hên sao anh tìm được một khách sạn nhưng chỗ này không còn nhiều phòng để dọn hết quan khách tới đó; thế là chị trổ tài ngoại giao tìm được căn nhà của bạn chị đang đi Việt Nam chơi, để trống. Lúc này trời mưa tầm tã, đang bịnh nhưng chị vội vàng che dù đi lấy chìa khóa nhà rồi trở về gom mền gối nhờ anh Truyền lái xe mang sang để sẵn cho khách.

Hoan hô chị Truyền LA đã mất nhiều thời gian pha cà phê đãi các anh chị trong buổi chào cờ sáng thứ Bảy.

Hoan hô anh chị Lộc MI, trên đường bay sang TX đã tìm được ngôi chùa cho quý khách tá túc nhưng vì xa quá, đưa rước khó khăn nên đành bỏ qua.

Hoan hô anh chị Lung đã giúp quý khách dọn sang khách sạn mới và tiếp tế thức ăn.

Hoan hô anh Lãm đã tặng một căn nhà ba phòng ngủ cho khách ờ tạm.

Hoan hô thân hữu hậu duệ Lê Duy Đài và Nguyễn Destiny cũng giúp tìm được một khách sạn có mười phòng.

Hoan hô những họ hàng, bạn bè của các anh chị đã cho tá túc; nhờ vậy gánh nặng của anh chị Vi được bớt đi phần nào.

Cảm ơn chị Sen đã mang bánh bao Yummy, nem, và bê thui từ Cali tới.

Cảm ơn anh chị Ái đã mang cả cooler tôm tươi đến nhà anh chị Vi, nhờ vậy chúng tôi cũng được “ăn ké”.

Măng cụt của anh chị Sĩ rất ngon; cảm ơn anh chị.

Cảm ơn cô Chơn An; mười giờ đêm khi không còn nhà hàng nào mở cửa, cô đã cho chúng tôi ăn món canh đặc biệt mà lần đầu tiên tôi biết đến - canh đậu hũ, bông thiên lý, tôm, thịt. Nhãn cô cho cũng rất ngọt.

Cảm ơn anh chị Đặng Vi đã cho chín người chúng tôi tá túc. Ba bà họp lại thành cái chợ mà nhóm chúng tôi có tới năm bà thành... super market. Super market đâu có ồn ào phải không chị Vi?

Đặc biệt cảm ơn thật to đến anh chị Lê Hạ Huyền pháo binh, tiểu bang Ohio; khi biết có một nhóm năm người của anh Châu IA, anh chị Gắt, và anh Qùy CA, ngồi chờ khách sạn rất lâu mà không có phòng, tôi làm liều gọi hỏi anh chị Huyền nhường phòng rồi sang nhà anh chị Đặng Vi ở. Anh chị không những bằng lòng ngay mà còn ra nhà hàng mua thức ăn tặng khách.

Sau đây là chuyện lạ bốn phương cần phải mang ra tòa án quân sự nhờ các anh xét xử ... Nhóm anh Châu đang ở nhà hàng nên anh Truyền, anh chị Lộc, và tôi ra đó để đưa các anh chị đến khách sạn nhận phòng từ anh chị Huyền. Tới chỗ parking của nhà hàng, chị Lộc và tôi ra khỏi xe chào nhóm anh Châu. Thấy chị Lương VA, chị Dự LA, chị Toản LA, hai đứa tôi đi lại chào. Quay lại thì xe anh Truyền biến mất. Hai đứa tôi bị bỏ rơi vậy mà hai ông nội không biết (tăng lên chức ông nội vì hai ông bị ...lẫn.) Hên sao chị Truyền ở nhà cần mua rau cải để nấu ăn. Chị gọi ra cho tôi nhưng không được; chị phôn anh Lộc. Anh Lộc kể lại:

-Tới gần khách sạn, chị Truyền gọi tôi, nhờ tôi đưa phôn cho chị; tôi quay ra sau đưa phôn cho chị vì tôi nghĩ chị và vợ tôi đang ở trên xe. Không thấy ai nhận phôn tôi mới chưng hửng, rồi tôi và anh Truyền ôm bụng cười nghặt nghẽo.

Tôi thắc mắc hỏi hai ông:

-Hai ông bị sao dzậy? Hai đứa tôi là người ồn ào, khi hai ông không nghe thấy tiếng oanh vàng nhỏ nhẹ của chúng tôi, hai ông phải biết liền chứ?

Vụ cúp điện làm hai anh lo lắng, đến nỗi anh Lộc quên luôn.. vợ; như vậy thì ban tổ chức bị stress tới cỡ nào? Viết tới đây tôi mới cảm nhận được sự hy sinh vô giá của các anh chị trong ban tổ chức.

Chỗ ở tạm thời đã giải quyết xong; bây giờ đến chuyện đưa đón. Khách ở các nơi khác nhau, làm sao có nhân lực đưa đón tới tiền đại hội và đại hội? Rồi đến lúc đưa khách ra phi trường trở về, làm cách nào tụ họp khách về một nơi? Cũng nhờ sự giao thiệp khéo léo của ban tổ chức; các anh tìm được mạnh thường quân cho mượn hai chiếc xe bus, chỉ cần đổ xăng còn những chuyện khác họ giúp. Cảm ơn hãng xe bus IQ Việt Mỹ 12112 Bellaire Blvd. Houston, TX 77072

SÁNG CHÀO CỜ

Năm giờ sáng, vì không đủ xe nên chín người chúng tôi và anh chị Vi thức sớm sửa soạn để đi cùng một lần. Anh Trung mang xe tới phụ mang trái cây, nhang, donut, croissant, đá (đã mua từ hôm qua), ly, cà phê, bàn, ghế; hợp với cờ, logo TQLC, vòng hoa, giá cờ của anh Truyền đóng. Anh cũng đóng bàn thờ cho ngày đại hội. Ra khỏi nhà khoảng hơn sáu giờ, mưa lất phất, nhưng chúng tôi cười nói huyên thuyên và hy vọng trời tạnh mưa để buổi chào cờ không bị hủy bỏ. Tới nơi chúng tôi gặp những người set up âm thanh. Mưa lúc này hơi lớn nên chị em phụ nữ chúng tôi ngồi trú mưa trong xe, các anh ra ngoài dầm mưa trang trí. Gần tới giờ chào cờ, chúng tôi ra khỏi xe. Người cầm dù che mưa cho người bày bánh, cà phê lên bàn. Tạ ơn Trời vì gần tới giờ chào cờ thì tạnh mưa.

Khoảng lát sau, có một chị ở Houston (không biết tên) mang bánh bao, đĩa, giấy tới. Như vậy thực đơn rất hoàn hảo vì nó kết hợp vị đắng của cà phê, vị ngọt của donut, vị béo của croissant, và vị mặn của bánh bao. Ai cũng khen cà phê chị Truyền pha; chị không giấu nghề, cho liền công thức.

Kỳ này khác với những lần chào cờ trước là Đại Tá Nguyễn Thành Trí đi bắt tay từng người. Những ai có mặt sáng hôm đó, đều được ông tới tận nơi bắt tay.

Cảm động; tôi xiết chặt tay ông, chúc ông khỏe mạnh, và hẹn gặp ông đại hội năm sau.

BẦU CỬ VÀ TIỀN ĐẠI HỘI

Dầm mưa, dãi nắng, mồ hôi dầm dề buổi sáng chào cờ làm các anh nhớ lại những lần hành quân khi xưa. Vì sợ mùi “nước hoa” của các anh sẽ làm ảnh hưởng đến đêm tiền đại hội; nên về tới nhà, các anh phải mang quân phục đi giặt, sấy. Chị em chúng tôi chạy vào bếp, lục những thức ăn dư trong tủ lạnh bày ra bàn. Cả nhà quây quần ngồi ăn vội vàng. Các anh cùng anh Trung, và một anh nữa nhưng tôi không nhớ tên làm bổn phận khiêng vác - bỏ những thứ không cần xài buổi chiều nay ra khỏi xe, chất thêm đồ đạc rồi chuẩn bị lên đường.

Tới hội trường không ai bảo ai, các anh vội vã trang trí hội trường, các chị giúp chị Vi trang trí bàn ăn. Chị Vi rất chu đáo đã đặt thêm egg roll và bánh pate chaud. Chị Lộc và tôi có trách nhiệm phụ anh thủ quỹ Bùi Thế Hùng. Thấy anh Hùng tôi giật mình, anh gầy đi rất nhiều so với năm trước tại ĐH 2023 Louisiana. Tôi đùa với anh:

-Tại anh tiểu ngoài đường nên anh mới mắc bệnh tiểu đường.

Đã thế mà nhà cũng chưa có điện. Tôi nhanh nhẩu đoảng:

-Nhà không có điện nhưng có nước không anh? Hôm nay anh có tắm không?

Biết tôi đùa, anh chỉ cười. Chị Vi và anh Hùng rất hiền và lịch sự, chị Lộc và tôi cười phá với các anh chị MX mà không bị la. Mặc dù đùa giỡn nhưng hai chị em chúng tôi không quên nhiệm vụ.

Gần đến khi tàn tiệc, các anh trong nhóm chúng tôi chủ động mang cờ ra xe trước để khi xong tiệc thì cùng với ban tổ chức dọn dẹp cho lẹ. Trên đường về, chúng tôi đùa giỡn vui vẻ, cười muốn bể bụng.

NGÀY ĐẠI HỘI

Như thường lệ, chúng tôi thức sớm chuẩn bị cho ngày đại hội. Có thực mới vực được đạo, chị em chúng tôi xuống bếp làm điểm tâm. Ăn ưống xong các anh Huyền, Vi, Tài, Lộc, Truyền ra nhà hàng Kim Sơn để trang trí hội trường và khiêng bia từ dưới đường lên lầu. Một lát sau, chị Vi gọi Uber ra nhà hàng nhận hoa chị đặt cho các bàn. Chị Truyền sửa soạn nấu thức ăn cho buổi trưa. Anh Vi đưa chị về rồi đi tiếp. Hôm nay ngày đại hội nên chúng tôi phải ra khỏi nhà lúc hai giờ; chúng tôi phải tới sớm. Rồi các anh Huyền, Tài, Lộc, Truyền cũng về tới. Tôi nghe mấy anh nói chuyện với nhau:

-Lúc nãy những người anh Liễn dẫn tới mà ở lại phụ thì mình xong sớm và đỡ mệt.

Nói xong, anh Vi cũng vừa bước vô nhà. Các anh đi ăn và sửa soạn đi ra hội trường .

Hôm nay chị Vi cũng đặt thêm egg roll và bánh pate chaud. Chúng tôi tới sớm. Quan khách chưa tới nên chúng tôi bảo nhau đi chụp hình. Vừa chụp được một tấm thì chị Vi nhờ chị Lộc và tôi ra bàn ngoài ngồi vì khách tới rồi.

Anh Phạm Cang đi vào, đẩy chị Huy Lễ ngồi trên xe lăn. Tôi không ngạc nhiên chút nào vì đó là con người thật của anh. Tôi liền đặt cho anh biệt hiệu: hiệp sĩ Phạm Cang.

Vì ngày mai chúng tôi phải về sớm nên khi tới phần nhảy đầm chúng tôi cuốn cờ ra về. Chín người chúng tôi dồn lên xe anh chị Truyền. Người ngồi dưới sàn xe, người ngồi lên lòng nhau đùa dỡn cười sặc sụa. Mỗi lần xe đi qua ổ gà, anh Truyền rên rỉ “úi da” làm lòng chị Truyền tê tái.

NGÀY CHIA TAY

Hôm nay chị Sen ra phi trường sớm. Bốn rưỡi chị thức đợi Uber người Việt Nam mà chị Vi đã hẹn trước để đón chị lúc năm giờ. Bác Uber tới sớm mười phút. Chị Huyền, chị Truyền, và tôi thức tiễn chị rồi vô ngủ tiếp. Vừa nằm xuống, tự nhiên thấy phòng ăn đèn sáng lại, nhìn ra thấy chị Vi. Một lúc sau không thấy chị đâu, tôi đi ra tính tắt đèn. Bước ra khỏi phòng thì thấy chị đứng ngay cửa như chờ ai. Tôi hỏi chị:

-Chị đợi ai vậy?

-Đợi ông Uber. Chị trả lời

Tội nghiệp chị, hôm qua hơn một giờ sáng mới ngủ. Không biết chị có ngủ được không mà năm giờ chị đã thức. Chị không quên trách nhiệm dù chị rất mệt.

Nhớ đêm qua chị tâm sự, tôi càng thương chị. Chị nghẹn ngào nói:

-Mỗi sáng thức dậy, tôi phải xem ổng còn thở hay không.

Thế là chúng tôi thức luôn dọn dẹp hành lý.

Tiễn chúng tôi, rưng rưng nước mắt, chị nói:

-Tôi ngưỡng mộ tình bạn của mấy bà lắm. Mỗi lần đi đại hội tôi chỉ biết tham dự, đâu biết sự vất vả của ban tổ chức; đến bây gìờ tổ chức mới thấy công lao của họ.

Chúng tôi ôm chị chia tay. Chị đưa chúng tôi ra tận cửa. Chị khóc. Trên xe, chúng tôi ngậm ngùi vẫy tay chào chị

Ngẫm nghĩ lại thấy chị nói rất đúng. Đứng ngoài nhìn vào không ai biết được nỗi khổ và sự hy sinh vô giá của ban tổ chức.

Vợ chồng chúng tôi cảm ơn ban tổ chức (Anh ĐặngVi, anh Lý Quốc Trung, và anh Bùi Thế Hùng), cảm ơn anh Giang Văn Nhân đã cập nhật danh sách từng ngày. Ban tổ chức đã can đảm đứng ra nhận lãnh trách nhiệm khó khăn này và tạo điều kiện cho chúng tôi gặp lại những khuôn mặt thân thương; được có cơ hội bắt tay Đại Tá Nguyễn Thành Trí. Đặc biệt là ông chồng tôi có cơ hội khoác lên người bộ đồ Rằn Ri mà anh rất tự hào và hãnh diện khi mặc Nó.

GĐ MX Nguyễn Tấn Tài WI
July 17, 2024


 

 


Văn


Hỏi ngă chánh tả tự vị
Cách sử dụng "I" và"Y"...
Cải cách tiếng Việt
Dấu "hỏi & ngă" trong tiếng Việt
Luật dấu hỏi & ngă
Gạch nối trong tiếng Việt
Xưng hô tiếng Việt...


Các cấp chỉ huy và đồng đội TQLC

Lạng Sơn Thiếu Tướng Bùi Thế Lân
Tango Đại Tá Nguyễn Thành Trí
Sài G̣n Đại Tá Tôn Thất Soạn


Bão Beryl và Đại Hội 2024
Đại Hội 2024: Những tấm chân t́nh của Đại Gia Đ́nh TQLC
Người về từ thành cổ
Đại Hội TQLC 2024 tại Houston
Houston - Chuyện bên lề
Thương Phế Binh, Ông Là Ai?
Ḷng biết ơn nhân ngày Lễ Những Người Cha 2024
Một ngày không thể quên
Giầy Saut trong tử địa
Những nhân chứng sống sót của một thời thảm khốc
Tôi đi khám Bás Sĩ
Bóng người hay bụi sương?
Lần đầu nhập trận
Cố Trung Tá Nguyễn Văn Nho
Trước sau như một!
Louisiana 2023 – Rằn Ri gặp mặt
Môt ban nhạc lạ đời
Những điều ít người biết về bài hát "Kỷ vật cho em"
An Dương
Ngược ḍng thời gian
Người lính cuối cùng
T́m tự do
Tù cải tạo…Những nỗi buồn khó phai
Danh sách Quân Dân Chính chết trong tu cải tạo
Đón xuân này nhớ xuân xưa
"Tù cài tạo" - Những nỗi vui buồn khó quên
Trở lại Cổ Thành
Những ngộ nhận về chiến tranh Việt Nam từ phía Hoa Kỳ
Gặp gỡ Chú Long Hồ
Tango: Ngày này năm xưa! Ngày này năm nay!
Saigon đă tṛn năm
Ngày về từ rừng núi Hiệp Đức
Trường Sơn bỏ lại sau lưng
Cuộc hành tŕnh
Bên kia bờ sông Thạch Hăn
Chung g̣ng định phận
Kỷ niệm cổ thành Đinh Công Tráng - Quảng Trị 1972
Thiên hùng ca dựng một ngọn cờ
Cố vấn TQLCHK trao Bronze Star cho NT Đặng Bá Đạt
Nhật Kư Cali: Ngàn năm mây bay
Quỳ hôn đất thân yêu
Sau 46 năm nước mắt vẫn c̣n rơi!
Chuyện mắc dịch
Vui buồn cùng Cọp Biển
Cái ǵ của Cesar … Cái ǵ của Thương Phế Binh …
Hỏng rồi tiếng nước tôi !!! Phần 1 - Phần 2
Bạn tôi, người y tá tên Ri
Hai bà chị
Trận đánh tháng 3/75 Quân Khu I
Thu hát cho người
Sự nghiệp 4 chữ, lư tưởng 2 chữ
TĐ2/TQLC Tiêu diệt chiến xa CSBV thuộc Trung Đoàn Tăng-Thiết Giáp 202
T́nh với Nghĩa
Xuân ở nơi nào?!
Tuổi 70, Chán mớ đời!
Họ nhà "Cu"
Con sáo bạc má và người tù
Quân khu IX ơi. Chào mi!
Chuyện về bức tượng TQLC
Tháng 3, kư ức về anh
Ngày ra trại
Một buỗi chiều xuân
Đêm xuân Đà Lạt
Nhánh mai vàng
Phục Hưng Tự