Niềm riêng đêm thánh
Nỗi đau thẩm
Tình tôi lãng mạn....
Tàn thu
Em cao nguyên
Thu từ phương ấy
thu sang
Kỷ nhân hồi
Hoài Thu
Tịch liêu
Tình gửi từ
trên đôi cánh sắt
Trầm tích
Ngồi giữa Eden
nhớ Saigon
Nhớ quá
Tìm nhau
Một khúc hoài
Muộn màng
Bước lưu vong
Tháng 7
Nhìn biển nhớ người
Chuyện một đời người
Rượu đầy làm sao cạn
Bó tay!
Vô thường bóng em
Đón xuân
Nói đi em
Đêm Giáng Sinh xưa
Nhớ em
Cám ơn
Đêm Thu
Hồng Quế
Tháng tám mưa rơi
Lòng vẫn xuân xanh
Ước gì
Nhớ áo xưa
Hạ vàng trong kỷ niệm
Tóc mây
Lửa Việt
Xuân giữa trời đông
Khi muà xuân đến
Bóng xuân
Hẹn một mùa xuân
Lời cho hải đảo
Đừng do dự
Một vòng quay
Một mình trên căn gác
Mùa hoa phượng
Gọi thầm
Thầm lặng
Ngàn năm mãi tình
chung
Đứng vùng lên
Nỗi buồn vong quốc
Ngày rời Đà Nẵng
Câu hỏi
Tháng 7! Mùa hè. Cơn nắng quái
Sân vàng cỏ rũ. Dáng cây nghiêng
Trên trời, vân cẩu như dừng lại
Gió lặng. Tranh mây chợt hão huyền.
Dấu vết hỗn mang mùa " đỏ lửa "
đã thành thương tích của Hè xưa
Đời trôi lặng lẽ hơn một nửa
Vẫn phong trần, phiêu bạt, nắng, mưa!
Lá, cỏ phơi vàng sân hiu quạnh
Đang Hạ mà như đã vào Thu
Bên trời hí lộng màu vân ảnh
cho thêm rời rã nét trần phù .
Mượn chút nắng vờn qua tóc rối
trải bâng khuâng vào chốn hư không
Quán gió, cầu sương: đời thoáng vội
Hè chưa tắt nắng đã mênh mông!
Tháng 7! Trong nỗi đau thầm lặng
thời gian cứ thế: vật vờ trôi
Như thuyền buông lái trên sông vắng
Thấy giữa muôn trùng một bóng: Tôi!HUY VĂN
( Để nhớ " Mùa Hè Đỏ Lửa " )