ĐÊM THU


Phố phường thở khói. Sương giăng mắc
Bóng tối ngập đầy trên khoảng sân
Gió lạnh se ḷng. Đêm hiu hắt
Thu đến. Thu đi. Đă bao lần...!

Rải những cung buồn trên phím lạnh
Không gian ḥa điệu với thời gian
Bâng khuâng đàn khẽ buông nhịp lỡ
Từng nốt nhặt, khoan, tiễn đêm tàn.

Sương trải lụa ôm choàng bóng tối
Người sắt se từng đợt hoài âm
Ngọn sóng trào ḷng dâng mấy nỗi
Giữa đêm Thu vọng tiếng ngân trầm.

Vén cơi mộng t́m hương quá khứ
Đêm chập chùng lay bóng ngàn cây
Cho liêu trai thắp hồn du mục
Nh́n bóng đời trôi, ước sum vầy.

Đèn trăng thắp muộn trên phố vắng
Soi cành trơ lá, dỗ đêm say
Ly khách buông đàn cho phím lặng
Có đêm nào dài như đêm nay?!

HUY VĂN