NHỚ QUÁ

Bài thơ con viết từ lâu lắm
Đă đọc Má nghe với cả nhà
Bỏ quên đâu đó trong chồng sách
Bây giờ thấy lại tưởng... hôm qua!

Là mấy vần thơ mừng Thượng Thọ
thay lời hiếu đạo vốn chưa tṛn
Đă có một thời ngay trước ngơ
Má đứng mỗi ngày trông ngóng con.

Thuở xưa chinh chiến con nhập cuộc
Má khóc từng đêm lúc cầu kinh
Đến lúc đổi đời khi mất nước
Má càng thêm khổ với gia đ́nh.

Khi cả nhà qua cơn bỉ cực
Ly hương làm lại cả cuộc đời
Má cũng như xưa, là cổ thụ
Lo con, giữ cháu..."Mệt ghê nơi!"

Mỗi tháng Má trông nguồn "viện trợ"
Vài đồng, vài chục, đếm đă tay!
Gia tài cắt củm từ bao thuở
Đếm tới, đếm lui chẳng dám xài.

Niềm vui của Má là khi rảnh
Một ḿnh soi bóng trước TiVi
Coi tới, coi lui không biết chán
Hài kịch, cải lương! "Đă kể ǵ!".

Nh́n trang thơ cũ con nhớ quá!
Ước ǵ Má vẫn ở quanh đây
Nhớ sao những tiếng cười rôm rả
của mọi người vui lúc sum vầy!

HUY VĂN
( Để nhớ Maria Nguyễn Thị Thương R.I.P )