Mũ Xanh
Trần Vệ
Sau thất bại nặng nề phải rút lui khỏi Quảng Trị, bỏ lại
cổ thành Đinh Công Tráng với hằng mấy trăm xác chết và
vũ khí đạn dược, Cộng sản Bắc Việt bố trí bên bờ Bắc
sông Thạch Hăn và phía Đông-Bắc Triệu Phong kéo lên Cửa
Việt. Đây là cửa ngơ quan trọng mà chúng tiếp tế vào
Đông Hà bằng đường thủy. Phía Nam Cửa Việt dọc theo
Hương Lộ 555 khoảng 5 cây số, chúng vẫn c̣n chốt kỹ. V́
dân chúng vẫn c̣n ở vùng này cho nên bên ta hạn chế pháo
binh, sợ gây thương vong cho dân. Do đó các đơn vị của
ta phải lần từng bước, dứt từng chốt để hướng lên Cửa
Việt rất khó khăn và tốn nhiều thời gian.
Lúc bấy giờ Tiểu Đoàn 5/TQLC Hắc Long
đang nghỉ dưỡng quân tại Mỹ Thủy. Nói là nghỉ dưỡng quân
chứ thật sự Tiểu Đoàn được lệnh lui về sau để bổ sung
thêm quân số, đạn dược để chuẩn bị cho một lệnh hành
quân mới. Thấy Hồ Quang Lịch, tiểu đoàn trưởng, chạy lên
chạy xuống ở Lữ Đoàn suốt 2 ngày nay, tôi biết ngay cú
này chắc gay go. Nghe nói Đại Bàng Lạng Sơn (Th/T Tư
Lệnh) rất bực ḿnh v́ phe ta đang cù nhây cù nhưa với
mấy cái chốt của Việt Cộng ở phía Nam Cửa Việt. H́nh như
ông đang sắp sửa chơi một đ̣n ngoạn mục để giải tỏa trận
chiến. Quả nhiên trưa hôm ấy, sau khi họp ở Lữ Đoàn
xong, Hồ Quang Lịch cho gọi tôi và các đại đội trưởng
họp gấp. Trước tấm bản đồ trải rộng, Quang Dũng (danh
hiệu của Hồ Quang Lịch) chỉ tay:
- Đại Bàng quyết không tha mấy cái chốt dọc theo HL 555,
ông sẽ đánh trên đầu địch.
Lịch quay qua tôi, tiếp:
- Tiểu đoàn chúng ta sẽ chia làm 2 cánh, một từ phía Nam
đánh thốc lên và một từ phía Đông trực thăng vận đổ bộ
vào phía Bắc đánh xuống. Cánh B của Vũng Tàu sẽ cất cánh
vào giờ G-1 ngày N. Đại Bàng Lạng Sơn đă chỉ định Vũng
Tàu lănh nhiệm vụ này. Tao phía Nam sẽ lên bắt tay mày
vào điểm này.
Tôi giật ḿnh khẻ nói:
- Chà! Cú này sẽ lănh 130 ly đă đời đây.
Lịch cười:
- Mày yên tâm, ḿnh sẽ đánh lạc hướng địch - Thay v́ lên
thẳng mục tiêu để đổ bộ, Lạng Sơn sẽ cho mày vui chơi
bay về phía Nam rồi ṿng ra đại dương lượn ṿng ở đó đến
giờ G sẽ bất thần bay vào ập xuống. Địch sẽ trở tay
không kịp.
Tôi gật đầu rồi hỏi Lịch:
- Đại Bàng cho thằng nào theo tôi.
Quang Dũng chỉ tay:
- Thằng Hữu và Giao sẽ bay với mày.
Tôi cười:
- O.K. Để bộ ba chúng tôi chơi cú này.
Kể từ ngày về giữ chức vụ Tiểu Đoàn Phó Tiểu Đoàn 5 Hắc Long, tôi và 2 Đại Đội trưởng là Ngô Thành Hữu và Đỗ Trung Giao (K17 Thủ Đức) làm thành bộ ba rất hợp ư nhau từ đánh đấm cho đến ăn chơi nhậu nhẹt, do đó nay dù có nguy hiểm tôi cũng rất an tâm.
Sáng tờ mờ, Tiểu Đoàn đă chuẩn bị xong. Tôi bàn với Hữu và Giao kế hoạch đổ bộ: Lệnh cho hay có 10 trực thăng chở các đợt cho dứt 2 đại đội trong khi đó Quang Dũng bay C&C. Trường hợp bất khả kháng nếu cánh B của tôi đụng mạnh không chịu nổi th́ cánh A của Quang Dũng sẽ đổ tiếp. Nếu b́nh thường, Quang Dũng sẽ theo kế hoạch di chuyển bộ từ hướng Nam lên. Tôi đề nghị với Quang Dũng và 2 đại đội trưởng sẽ không đổ quân từng đại đội một như thường lệ mà 5 chiếc chở Đại Đội 1 của Hữu đổ ở điểm A phía Bắc, 5 chiếc chở Đại Đội 2 của Giao ở điểm B phía Nam và xen kẽ nhau để địch không nhận định được hướng của ta. Tôi sẽ đi chiếc thứ 3 đợt đầu cùng với Hữu. Giao cũng bay bên điểm B đợt đầu để điều động quân. Tôi bảo Hữu và Giao chuẩn bị 2 lá cờ đỏ và xanh để quân ta thấy mà tập trung tránh lạc nhau. Đợt đầu, đổ xuống phải bám ngay cồn cát mé biển, tác xạ tối đa vào mục tiêu để đàn áp lực lượng địch. Phân tán tối đa để tránh pháo địch.
Sau khi bàn định xong xuôi, máy bay
cất cánh vào giờ G-1. Ngồi trên máy bay trực thăng bay
về hướng Nam như kế hoạch, tôi nh́n xuống thấy đồng
ruộng như trải dài từng mảnh xanh ngát một màu trông
thật đẹp. Con đường đất đỏ HL 555 kéo dài hai bên đầy
những lỗ lớn do bom đạn cày xới đánh dấu vết tích chiến
tranh. Thằng đệ tử khều tay tôi chỉ 2 chiếc xe nhỏ như 2
bao diêm đang chạy về hướng Nam trên đường. Tôi gật đầu
mỉm cười: Đó là 2 xe Jeep của tiểu đoàn chở các em gái
hậu phương đi ủy lạo, thăm viếng chúng tôi trở về khi
chúng tôi lên máy bay. Bỗng âm thoại viên đưa ống liên
hợp cho tôi nghe. Có tiếng đàn bà trong máy
- Đại Bàng Vũng Tàu, có nghe rơ không ?
Tôi đáp:
- Nghe rơ, có ǵ không ?
- Chúc Đại Bàng Vũng Tàu thượng lộ b́nh an.
Tôi chợt nhớ sáng nay, trước khi lên máy bay, Tố Nguyện
cũng nói như vậy trong khi choàng lên cổ tôi chiếc khăn
voan màu tím. Tôi đă đáp lại nàng:
- Anh đâu phải Đại Bàng.
Em cười bằng đôi mắt:
- Anh là Đại Bàng của ḷng em.
Giờ đây tiếng của Tố Nguyện rơ mồn một trong máy làm cho
ḷng tôi ấm lại. Tôi trả lời:
- O.K. Cảm ơn em. chúc em về ngủ ngon.
Chợt máy bay chao ḿnh rồi đổi hướng Đông, bay về đại
dương. Tôi thấy 2 chiếc xe dần xa dần... Tôi liên lạc
với Quang Dũng và Hữu cùng Giao để biết kế hoạch đang
tiến hành.
Đàn chim sắt bay đảo từng ṿng lớn trên mặt biển độ nửa tiếng đồng hồ th́ dàn hàng ngang đổi hướng bay vào đất liền. Tôi liền ra dấu chuẩn bị - Rất nhanh - Chưa đầy tích tắc, chúng tôi đă thấy băi cát trắng xóa tiến gần, rất gần rồi đáp xuống. Chúng tôi vội nhảy xuống, chưa kịp đứng vững th́ máy bay đă cất cánh ngay. Tôi vội chạy theo Tiểu Đội 1 của Đại Đội 1 đang dàn hàng ngang chiếm cồn cát trước mặt. Vừa lúc đó có tiếng đại pháo địch phía Ái Tử bắn sang. Địch đă thấy ta đổ quân, pháo để truy kích nhưng không kịp. Ta đă đổ xong đợt đầu và chiếm điểm cồn cát cao, từ đó thấy rơ lũy tre b́a làng. Phe ta nổ súng ḍn dả, không ngớt. Tôi cho bắn tối đa, không sợ tốn đạn v́ tôi đă dự trù bổ sung đạn ở chuyến cuối.
Trong làng có tiếng súng bắn trả lại ta, bên hông trái có cả súng 82 ly không giật nhưng thấy có vẻ yếu ớt, h́nh như chuột đang cầm chừng để trốn chạy. Tôi lo lắng sợ các đợt đổ kế tiếp chậm trễ th́ uổng công, nhưng không đầy 5 phút sau, đợt 2 lại đến và độ 15 phút th́ hoàn tất đổ quân v́ các lần sau này máy bay bay thẳng đến vị trí nhanh chóng hơn. Tôi nh́n lại phía sau băi cát thấy độn khói do pháo địch nhưng phe ta đă chuẩn bị, đổ xuống là tản ngay cho nên thiệt hại không đáng kể.
Cũng rất may là các đại đội có cờ
hiệu cho nên binh sĩ thấy cờ của đại đội ḿnh là chạy về
hướng đó. Do đó các đại đội tập trung quân rất nhanh
chóng. Tôi ra lệnh cho Đại Đội 1 tấn công vào chiếm b́a
làng. Bất chấp khoảng trống 150m, Hữu cho 2 trung đội
băng ḿnh chiếm nhanh mục tiêu. Tiếng súng nổ ḍn làm
tăng nhanh máu nóng. 5 phút sau, tôi nghe Hữu báo cáo đă
chiếm được b́a làng, làm chủ các công sự của địch. Tiếng
Hữu như hét trong máy:
- Tôi bắt được ông già 82 rồi Vũng Tàu ơi.
Tôi vội đáp ngay:
- Cứ để đó cho thằng Giao lên tiếp nhận, tiếp tục đừng
để chuột bỏ chạy.
- Tôi thấy mấy căn nhà phía trước, Vũng Tàu cho thằng
Giao rót 60 vào để tôi lên.
Tôi bảo Giao yểm trợ súng cối 60 ly. Vừa dứt tràng súng
cối tôi đă nghe thấy xung phong của Đại Đội 1. Sau khi
bảo Giao bám đằng sau, tôi liên lạc với Quang Dũng báo
cáo kết quả. Hồ Quang Lịch cười ha hả trong máy:
- O.K. O.K. Vũng Tàu. Tụi mày chơi đẹp lắm! Đại Bàng
Lạng Sơn đă theo dơi, khen tụi mày đó. Tiếp tục đừng để
địch chạy.
Đại Đội 1 dứt được mấy chốt địch, thu
thêm một số vũ khí. Tôi cho Hữu bố trí quân lại và cho
Giao đưa đại đội vượt lên tiếp tục tiến quân.
Cứ thế cánh quân của tôi đánh dốc xuống. Địch không ngờ
ta đổ quân đánh từ phía Bắc xuống nên không đường trốn
chạy, cho nên ta hạ dễ dàng.
Qua ngày N + 1, tôi đă bắt tay với cánh A của Quang
Dũng.
Chúng tôi đă giải tỏa dân chúng bị địch kềm lại trong mấy tháng qua, sống trong hầm suốt ngày v́ sợ đạn lạc. Giờ đây họ được tự do, từng đoàn đàn ông, đàn bà và ông già trẻ nít chạy ra bắt tay chúng tôi, cảm ơn rối rít. Quang Dũng bảo tôi cứ cho các đại đội lấy đồ hộp tiếp tế cho dân, Tiểu Đoàn sẽ gởi trả bù lại sau.
Tôi cho kiểm lại quân số, đạn dược, hân hoan trước các chiến lợi phẩm nhưng cũng thấy xót xa khi tản thương các thương binh và tử sĩ trong đó có 2 trung đội trưởng bị thương. Cuộc chiến là thế đấy, đành chấp nhận mà thôi, có chiến thắng nhưng cũng có thương đau!
Đêm đó, đáng lẽ ngủ ngon v́ sau mấy ngày mất ngủ, căng thẳng nhưng tôi lại không an giấc được. Tôi miên man nghĩ đến cuộc chiến không biết bao giờ dứt được để cho dân ta yên ổn làm ăn, cho gia đ́nh được đoàn tụ cha con chồng vợ. Tôi căm thù lũ Cộng Sản Bắc Việt tàn bạo, đem chiến tranh vào Miền Nam - Việt Nam Cộng Hòa, đưa đất nước đến cảnh đổ nát.
Giờ đây, ngồi ghi lại trang sử đă qua, tôi cũng không khỏi oán giận đám Cộng Sản tại quê nhà. Chúng vẫn tiếp tục cai trị đất nước bằng chính quyền chuyên chế, độc đảng tàn ác. Sau những năm tháng sống trong trại tù, giờ đây lưu lạc ở xứ người, tôi vẫn nuôi hy vọng một ngày trở lại quê hương trong Độc Lập Tự Do, bởi v́ tôi tin tưởng rằng chế độ bạo tàn trước sau cũng sụp đổ và Tự Do Dân Chủ sẽ đến với Dân Ta.
Mũ Xanh
Trần Vệ
__._,_.___
Âm Thoại Viên theo chân các Đại Bàng
Cao Xuân Huy - Mỉm cười nơi chín suối
CĐ B/TQLC - Cuộc hành quân đổ bộ Deck House V/Sóng Thần 1/67
Sư Đoàn TQLCVN với hành quân Hạ Lào
Đốt ḷ hương cũ tái chiếm Quảng Trị
Sư Đoàn TQLCVN với hành quân Hạ Lào
Mănh Hổ: Chiến thắng TAKEO 1970
Once Upon a Time, Vietnam (Letter to my children)
Người lính TQLC Bên Bờ Bến Hải
Người Phụ Nữ VN trong văn chương b́nh dân
Những
Emails rất ngắn và rất thật về cuộc
Hành Quân Lam Sơn 719
Những lá thư từ tuyến đầu tổ quốc
Nỗi ḷng người lính VNCH nhân ngày Chiến Sĩ Trận Vong
Phóng sự lễ Độc lập tại Thành Phố AUSTIN
Người Phụ Nữ VN trong văn chương b́nh dân
Tiểu Đoàn 2 - Trận chiến Tam Quan
Tiểu Đoàn 2 Pháo Binh TQLC Thần Tiễn
Tiểu Đoàn 5 TQLC Đánh Trên Đầu Địch
Trung Đội Trưởng của tôi... Thiếu Úy Vũ Mạnh Cường
Viết từ "Lưng Núi" Một chặng đời