Buồn Vui Đại Hội Oregon 2012

Cantho.

 

Vừa mới tổ chức đại hội K19/VB xong vào đầu tháng 6 là tôi chuẩn bị ngay để đi dự đại hội TQLC Oregon vào đầu tháng 7, tuy c̣n một tháng nữa nhưng v́ đếm từng ngày nên thấy lâu và sốt ruột. Ngày hẹn đă đến, vé máy bay và khách sạn th́ Ó-Đâm Lư Khải B́nh, một trong 5Q (tức ngũ quỷ) đă lo dùm xong xuôi, B́nh hẹn tôi đến văn pḥng lúc 4 pm để cùng đi ra phi trường th́ tôi lại gọi và nhờ Phan Văn Đuông chở tôi đến chỗ B́nh lúc 4 am, ai ngờ Đuông thấy lạ nên hỏi B́nh, B́nh bảo tôi lộn nên tôi lại phải sốt ruột chờ thêm 10 tiếng nữa, để nguyên quần áo nằm ngủ tiếp.
Lư Khải B́nh, Young Marine Zody, con gái của Old-Ma Trần Văn Thuận* và tôi được nữ luật sư trẻ đẹp tên Thủy ở văn pḥng B́nh chở ra phi trường lúc 5 pm làm tôi thêm vui, ngồi trong xe nghe các bạn trẻ cười, líu-lo bằng tiếng “ḍng chính”, tuy không hiểu ǵ cả nhưng vẫn cứ cười theo ra cái vẻ cũng biết. (*Thuận đi xe đ̣ Hoàng lên San Jose để nhập chung với đoàn MX-RC cùng “ông thầy” Cam Ranh đi đường bộ lên Ore)
Loa phóng thanh ồn ào điều ǵ đó, ngó đồng hồ là 7 pm tôi biết là đă tới giờ lên phi cơ nên vội đứng dậy kéo vali đi th́ B́nh-Ly cản lại:
_ Anh đi đâu vậy? Loa báo chưa có phi cơ, phải chờ đến 8 pm.
Ngượng quá, bẽn lẽn ngồi lại, liếc nh́n xung quanh xem có ai thấy ḿnh lẩm cẩm không, may mà chỉ có thằng em O.Đ nó biết, mà em th́ nó biết tỏng ḿnh điếc tiếng Mỹ lâu rồi.
Xuống phi trường Oregon lúc 10 giờ đêm mà không thấy Hùng-36 làm tôi ngạc nhiên, buồn ít mà lo th́ nhiều, lo có chuyện ǵ không vui xẩy ra khiến Hùng-36 không đến đón như đă hứa, Hùng mà hứa th́ chắc như đinh đóng cột. Thêm nữa, giữa đêm khuya xứ lạ quê người, không biết đi về đâu, tiếng Mỹ ấm ớ đong không đầy lá mít, bụng đói và cật cũng rét luôn, nếu tôi đi một ḿnh th́ chắc là tiêu. Mới tháng trước đây, khi tổ chức đại hội K19, chúng tôi đă giao cho mỗi cá nhân chịu trách nhiệm đón đưa phi trường và di chuyển của khách mời suốt trong thời gian tham dự, có nghĩa là chịu trách nhiệm di chuyển của khách phương xa từ A-Z.
Nghe tiếng cháu Zody gọi, tôi giật ḿnh mới biết là có đồng minh. Tuổi trẻ, thông minh nhanh nhẹn, nói năng lưu loát tiếng “nước tôi”, sau một hồi chạy ngược xuôi hỏi thăm th́ cháu biết có xe của Holiday Inn tới lui nên chúng tôi tạm yên tâm đứng chờ. Cùng lúc đó có anh chị Đoàn Văn Tịnh và con trai từ GA đến, Tịnh cho biết là kẹt tại Colorado một ngày nên mới đến trễ. Thế là chúng tôi cùng nhau đứng lề đường giữa đêm khuya đề chờ tin vui xe bus. May mà c̣n có TQLC đứng bên nhau, dựa bên nhau nên cũng thấy ấm ḷng dù khí về khuya của Ore khá lạnh. “Vạn sự khởi đầu nan”, bước đầu đă gặp nhiều trục trặc nên tôi chọn cái tựa là Buồn Vui Đại Hội Ore, buồn trước vui sẽ có sau, thay v́ Vui Buồn như lệ thường các cuộc họp mặt, vui khi đến, buồn khi ra về v́ phải chia tay.
Trước khi ra đi tôi đă phải kiêng ăn ít uống để khỏi làm phiền người ngồi bên cạnh trên phi cơ nên khi về đến khách sạn 11 PM mới biết là bao tử nó hành hạ, không có ǵ hối lộ cho nó nên đường xuống rồi cơ thể cái ǵ cũng đ̣i xuống theo khiến tôi mệt. Nhà hàng khách sạn đă đóng cửa, nh́n quanh không có ǵ, không thể nghe lời cụ Phan Bội Châu được, cụ bảo “nếu đói th́ bới đất cuốc cỏ mà nhét cho đầy bụng đói, chứ cái đầu mà đói mới đáng sợ”. Lúc này tôi mới hối hận v́ đă không nghe lời người bạn t́nh, tôi bực ḿnh khi bà đă cố nhét vào vali tôi 2 cái ḿ ly, các bà quả là những người có kinh…nghiệm.
Chập chờn giấc ngủ qua đêm, nghe Lư Khải B́nh vừa ngáy vừa mơ, chàng cười ra tiếng rồi ú ớ h́nh như B́nh “gọi tên em” khiến tôi tỉnh ngủ. Trong RR khác sạn để café, tôi đun nước pha café xong th́ t́m đường không có, chỉ có 2 gói trà lipton! Bố khỉ, họa vô đơn chí.
Trời hừng đông, mừng vô cùng, thông thường 6 giờ là giờ khách sạn mở cửa cho ăn sáng free, nhưng xuống tới lobby mới biết chỉ có café. Hớp café nóng với vị đắng ngọt cũng ấm bụng, càng ấm hơn khi thấy Trường Can và Lê Đ́nh Bảo đang “nhớ nhà châm điếu thuốc” ngoài sân. Dần dần đám đông tăng nhanh, tiếng chào hỏi, tay bắt, chân đá xua đưổi cái buồn cái đói, không ai màng tới chuyện restaurant đă mở cửa hay chưa, gặp nhau là no rồi.
Pháo thủ Giặc Cờ Đen Lưu V.. Phúc Seattle đă có mặt từ lâu ở Ore đến rủ tôi đi ăn phở sáng. Thật tuyệt vời, xa nhà mà được ăn phở th́ sướng kể ǵ, tôi hỏi Phúc tiệm phở gần hay xa, Phúc bảo gần thôi, đổi vài freeway là tới, ăn xong về c̣n kịp họp ban quân sử.
Theo lệnh THT th́ sáng nay Thứ Bẩy mọi người free, chỉ có ban QS là họp, ngó đồng hồ, không thể nào về kịp để họp nên đành nuốt nước bọt cám ơn GCĐ, vả lại THT có hứa sẽ cho ăn sáng trước khi họp mà.
Ban QS họp xong th́ cũng là lúc “ba bà đi bán”… à không phải bán mà là mua, ba chị PT Châu, PT Hùng, (phu nhân của 2/3 Cọp Biển trong ban tổ chức) và chị Kim Tiền (từ Nam CA lên) đă đi mua ở đâu mấy thùng ḿ ly về cho quân ta ăn sáng, ngay lúc đó th́ GCĐ Lưu-Phúc lại khều Lạng Sơn, Trường Can* và Cần Thơ đi ăn phở, nhưng 2 niên trưởng “no khói” rồi nên ḿnh tôi đi thôi, trước khi đi ăn phở tôi không quên cám ơn 3 bà và xin vài gói ḿ để làm trừ bị.
(*Trường Can: Tôi không biết chính xác danh hiệu truyền tin của Đoàn Lăo Gia là TC hay CT, hỏi PT Hùng-36 th́ anh ta bảo ngoài tiền tuyến th́ gọi là Can Trường c̣n về hậu phương th́ là Trường Can).
Đang x́ xụp nước lèo th́ tôi thấy một đoàn đông lắm cũng vào, có anh Cảo, anh Ngư, gia đ́nh Đoàn Tịnh, chị Phước Truyền Sóng v.v…, c̣n Phước và Hùng-36 đang to tiếng ở ngoài. Tôi đi ra th́ thấy Phước và Hùng có vẻ lo lắng, a-lô liên tục:
_ Nếu không sửa được th́ t́m chỗ khác, giá nào cũng chơi, bi nhiêu th́ bi.
_ Chuyện ǵ vậy?
Phước bảo:
_ Nơi tổ chức tiền đại hội vào chiều nay bất ngờ bị bể ống nước, nước chẩy lênh láng nên họ phải đóng cửa để sửa chữa, chỉ c̣n vài tiếng nữa thôi, cận giờ quá rồi nên không thuê nơi nào khác được, dù trả giá cao, Hùng nó đang thuyết phục nhà hàng cho bịt ống nước lại để tạm sử dụng chứ biết tính sao bây giờ? Tội nghiệp Hùng nó cứ xoay như chong chóng, chưa xong việc nọ lại bất ngờ xẩy ra chuyện kia, thấy nó vất vả quá nên mấy ngày nay em tiếp tay với nó, nhưng trong chuyện “bể ống” của nó th́ em đành bó tay.
Nghe Phước nói, tôi ngó Hùng mới thấy Hùng hốc hác thật, râu ria không người săn sóc, mọc lung tung, nụ cười thường lệ biến mất chỉ c̣n lại lo âu, cặp kính cận dầy thêm v́ đôi mắt thiếu ngủ (nói theo Phán Phu Nhân th́ ngu không đủ). Được biết Hùng ở cách xa nơi tổ chức đến 70 miles nên việc đi lại tốn thời gian, lại thêm vụ kẹt xe, lúc này tôi mới hiểu chuyện Hùng không đón chúng tôi được như đă hứa v́ chưa lo xong việc cho buổi họp hôm sau.
Phải thế chứ, phải có lư do đặc biệt nên Hùng mới quên tôi, v́ Hùng-36 hay gọi theo tiếng Tây lả Hùng-trăng-xít-mốt là 1 trong 5 thằng em “phá” tôi nhất mà tôi gọi họ là Ngũ Quỷ hay 5Qu, 5Cu, mấy tên c̣n lại là Lạt-Ma Khá Lạt, Ó-Biển Trần Như Nhộng, Ó-Đâm B́nh-Trọc và Tiểu Cần Thế Thụy. Tiểu Cần “cần tiểu.. cần cần tiểu” là tác giả bài viết nổi tiếng “Tháng 3 Buồn Hiu”. TQLC có “Tháng Ba Gẫy Súng” nổi tiếng của Huy-Râu đă in thành sách, c̣n Tiểu Cần mải lo cái.. cần tiểu nên chưa biết bao giờ mới xuất bản “tháng 3 buồn hiu”.
Giận th́ giận mà thương th́ vẫn thương, hiểu chuyện, tôi không cỏn hờn Hùng-36 nữa mà thấy thương chú em nhiều hơn, không cần t́m hiểu lư do tại sao chỉ có “Ba Chàng Ngự Lâm” đưa đầu chịu báng, gánh, vác, đội, khiêng đại hội, tôi kiếm chuyện an ủi thằng em:
_ Đừng có lo, cùng tắc biến, biến tắc thông, gặp lúc bí mới thấy tài anh Hùng. Vả lại theo Fong-Sui th́ Thủy sinh Hỷ, Hỷ sinh Tài, nước vào nhà là có tiền và có tin vui, ngày Tết Nguyên Đán, trước giờ Giao Thừa các cụ ta thường nhắc con cháu chứa nhiều nước trong nhà, cạn nước, thiếu nước hay mất nước là ngất ngư con tàu đi. Thôi vào ăn phở rồi mọi chuyện sẽ ổn.
_ Khó nuốt quá anh ơi, em phải đi..
Chả hiểu ư H-36 khó nuốt cái ǵ mà vội vă ra đi một ḿnh, đám đông ở lại thanh toán nốt những tô tái, nạm, gầu, ngầu pín, chín, sụn, gân, hành trần, nước béo v.v.. rồi kéo nhau về khách sạn ngơi để lấy sức dự tiền đại hội.

Tiền Đại Hội.

Mới 4 giờ chiều mà đám đông đă tập trung dưới sân khách sạn để chuẩn bị đi dự tiền đại hội lúc 7 pm ở Senor Center, ai ai cũng nôn nóng muốn gặp nhau. Chiều nay lất phất mưa ngâu khiến nhiều anh lại càng “nhớ nhà châm điếu thuốc”, thấy Trường Can và Lạng Sơn lim dim thả hồn theo khói, nh́n Đ́nh Bảo, Hưng Trọc kéo, càng kéo càng ngắn mà tôi phát thèm. “Ra đi vợ có dặn rằng thuốc xin th́ hút thuốc mua th́ đừng” nên tôi xề lại bên Can Trường khen anh đẹp giai rồi xin một điếu.

Những ai thuê xe th́ họ lần lượt đến nơi họp mặt, toán đông c̣n lại th́ hỏi nhau đi bằng phương tiện nào, c̣n đang ngơ ngác th́ một xe 16 chỗ ngồi xuất hiện, lơ xe là Đính gà tre 1 kư thổi kèn mời mọi người lên xe, xe sẽ đi nhiều chuyến, don’t worry.
Th́ ra xe này là của phái đoàn Bắc CA, tài xế Bảy Trọc, lơ xe Đính Quái Điều, thường tự nhận ḿnh là gà con 1 kư, phụ xế có Thà Râu, Cam Ranh, Thuận Cóc v.v…thấy ban tổ chức neo đơn, eo hẹp phương tiện nên hội Bắc CA t́nh nguyện sắn tay áo nhào vào tiếp tay.
Cái đẹp là ở chỗ này đây, huynh đệ chi binh là đây, tôi có cảm tưởng là Liên Hội TQLC tổ chức chứ không phải riêng hội Oregon. Hội Bắc CA tiếp tay giúp phương tiện chuyên chở khách phương xa, hội Nam CA cùng Young Marines chịu trách nhiệm phần nghi lễ, MC do người về từ xứ “căng-cu-ru” phụ trách, GCĐ Phúc-Lưu, MX Truyền Sóng, Chị Kim Tiền, chị Hưng, chị Bảo v.v… thấy việc ǵ cần tiếp tay là nhào vô, cứ như đại gia đ́nh họp mặt ngày giỗ cha, “vui ngày giỗ cha, no ba ngày tết”.

Chuyện bất ngờ bị bể ống, một khoảng không gian lớn bị quây phủ kín bằng nylon khiến nơi họp mặt bị thâu hẹp, mọi sinh hoạt lễ nghi dự trù đều phải thay đổi, nhưng đổi lại là một bầu không khí ấm áp gia đ́nh thật t́nh. Sau phần nghi thức khai mạc do Young Marines, thế hệ hai phụ trách th́ điều vui bất ngờ là có phần múa lân do thế hệ thứ ba tŕnh diễn chào mừng các ông bà cha chú bác, và ngược lại, quư ông bà và ông bà Lạng Sơn ĺ-x́ cho các cháu, đúng là không khí ngày Tết. Giữa tiếng trống thùng thùng múa lân, pháo tay nổ, tôi nghe người ngồi bên cạnh xuất khẩu thành câu đối:
_ “Lân múa mừng Lân, Lân mừng lân múa”.
Tôi toan hỏi ư nghĩa vế đối này là thế nào th́ thấy Lạng Sơn mừng tuổi các cháu và cũng là lúc chúc thọ các niên trưởng, BTC giới thiệu TQLC cao tuổi 80 gồm Lạng Sơn và Truyền Tin Vũ Văn Nhân, bao quanh chiếc bánh sinh nhật c̣n có những lăo niên O&U.75* khác “bị” Lạng Sơn mời lên chung vui là Trường Can, Phu Nhân, BS Tường, Đ́nh Bảo, Huy Lễ v.v...Không ŕnh rang nhưng vui, tương kính, thân t́nh, ấm cúng, tràn ngập pḥng hội. (*over&under).


Obien 81. Canthơ, NT Vũ Văn Nhân, Phán Phu Nhân

Tôi xin có đôi lời về niên trưởng 80 Vũ Văn Nhân. Ngồi cùng bàn trong góc, Trần Như Hùng giới thiệu tôi với anh Nhân và nói muốn biết ǵ về TQLC th́ hỏi ông thầy Nhân. Qua vài lời thăm hỏi, tôi được biết anh Nhân đồng thời và là bạn thân với hai anh Phạm Khắc Dật và Nguyễn Duy Xướng ở TĐ1 từ khi mới từ Bắc vào Nha Trang. Anh Dật đă tử trận và anh Xướng đă từ trần, nhưng anh Nhân th́ c̣n đầy đủ phong độ, tuổi 80 mà trẻ như 70. Hai người xa lạ lần đầu tiên gặp nhau nhưng cái máu TQLC kết chúng tôi thành huynh đệ ngay, nói chuyện chiến trường xưa với anh như tôi nói chuyện với MX Duy Xướng, anh rể của tôi.

Đang vui với dư âm “hép bi bớt đây” th́ MC kéo thực khách về …thực tế, yểm trợ tinh thần cho BTC th́ có rồi, nhưng BTC âm thầm chịu lỗ th́ sao đành. Ó Biển Như Hùng tức Quốc Việt, trưởng đài tiếng Việt ở Úc Châu thường tự diễu ḿnh là người “bán mồm nuôi miệng” th́ lúc này mới thấy tài điều khiển chương tŕnh của MC, tạo hào hứng tranh đua giữa Nam Bắc CA và các Cọp Biển khác khiến cái lỗ của ban tổ chức được san bằng trong phút chốc.

Sáng Chủ Nhật là buổi hội thảo chính thức, báo cáo chuyện cũ, nói chuyện mới và bầu Tổng Hội Trưởng nhiệm kỳ 2012-2014. Nơi hội thảo là hội trường của khách sạn mà các Cọp Biển cư ngụ nên việc tập trung nhanh chóng và rất đúng giờ. Giờ khai mạc là 8 giờ sáng, nhưng thực ra th́ “quân ta” đă họp ...chợ từ 6 giờ. Phải nói thật ḷng th́ đây là lúc vui nhất, hấp đẫn nhất, bao chuyện vui đơn vị cũ chiến trường xưa được mang ra kể cho nhau nghe, kể chuyện làng trên xóm dưới rồi cười, cười và cười thật t́nh với nhau, chân t́nh với nhau mà không t́m đâu ra. Thấy tôi “giỡn mặt” và gọi Lạng Sơn là “anh” th́ có bạn trẻ hỏi nhỏ vào tai tôi:

_ Sao anh không gọi Ông là “thiếu tướng” mà lại gọi là “anh”?

Câu hỏi của bạn trẻ hàm chứa một sự vẫn c̣n kính trọng thượng cấp trước 30/4/75. Đây là một điều đáng quư, nhưng với tôi th́ không nhất thiết phải dùng danh xưng cấp bậc tại ngũ mới là kính hay không. Gọi ông là thiếu tướng để đánh bóng quá lố chưa hẳn ông đă hài ḷng, gọi cấp bậc cũ để vấy bùn, cả hai đều dễ gây “ngộ nhận”, đều là điều không vui cho chúng ta và cá nhân ông nữa.

Gọi là ǵ th́ tùy t́nh cảm của người đối diện, nếu tôi gọi Ông là thiếu tướng th́ tôi phải nghĩ đến cấp bậc của tôi, giữa cấp tướng và cấp sĩ có khoảng cách khó lại gần, không thể “giỡn mặt”, “thiếu tướng” mà ra lệnh, dù ưng hay không, dù đúng hay sai th́ cũng răm rắp chấp hành, đố ai dám căi. Ngày ở Hương Điền, mỗi buổi chiều sau giờ làm việc, mọi người đang vui chơi mà nghe tiếng trực thăng “phành phạch” th́ tự động hô “biến”, trả lại hoang vắng cho phố phường, một không khí giả dối không ai muốn, nhưng gặp thời thế thế thời phải thế.

Nay th́ tôi gọi Ông là Lạng Sơn, (chữ Ông tôi viết hoa đấy nhá), là niên trưởng, là anh, v́ tôi vẫn c̣n là một con cọp trong đại gia đ́nh Cọp Biển. Trước 75, tôi chưa hề gần Ông, chưa chịu ân huệ ǵ của Ông, ngay cả khi Ông hứa cho tôi chỗ ngon lành trước mặt Robert Lửa mà tôi c̣n chưa dùng đến, nay dù Ông không c̣n ngôi sao trên cổ th́ tôi vẫn đứng nghiêm chào, trực tiếp nói chuyện phải trái với ông như người anh trong gia đ́nh. Ông khuyên điều phải tôi nghe, tôi thẳng thắn tŕnh bày điều ǵ nên lảm hay không nên dẫu cho Ông không vui, “trung ngôn nghịch nhĩ lợi ư hành”, Ông nói không đúng là tôi căi. Một thí dụ cụ thể đă đôi lần Ông đề nghị (chứ không phải chỉ thị) đăng bài viết này, bài viết kia vào ĐSST, nhưng tôi thấy không phù hợp với thời thế hiện tại, không lợi ích ǵ cho Ông nên tôi giảỉ thích với Ông rồi không đăng, Ông buồn mà.. cười. Nếu như ông c̣n là thiếu tướng, tôi gọi ông là thiếu tướng th́ “bố bảo” tôi cũng không dám có ư kiến ư ong chứ đừng ḥng căi lời, củ ngay, rẻ cũng 8 ngày cơm QC 202.

Nếu như tôi không thích Ông v́ bất cứ lư do ǵ th́ tôi miễn lại gần, nhưng tôi vẫn đến với tập thể Cọp Biển, Ông là cựu Tư Lệnh TQLC nhưng ông không phải là tất cả TQLC. Sự tương kính không đánh giá bằng danh xưng, gọi bằng ǵ cũng được, tùy vào tấm ḷng của mỗi người.
Trở lại hội trường, sau nghi thức khai mạc là 65 Cọp Biển đi vào thảo luận quá khứ hiện tại và tương lai. Trên bàn chủ tọa không phải là những chức sắc cao cấp như lệ thường mà là những chàng tuổi trẻ vốn ḍng đầy nhiệt huyết là Giang Nhân, Đoàn Tịnh, Trần Khỏe, là SoSo Phục Hưng, Đ́nh Bảo, Huy Lễ.

Có người gọi điện thoại hỏi tôi tại sao chỉ có 65 người?

Đây là một câu hỏi rất hay nhưng lại khó trả lời đối với tôi, không lẽ nêu ra những lư do mù mờ “tại, bị, bởi, v́, v.v..” mà tôi không biết rơ, nhưng rất dễ trả lời đối với người hỏi, nếu anh về dự th́ chắc chắn đông hơn, không phải 65 mà là 66, thêm nữa th́ lộn ngược 66 là 99.
Những người không về dự họp mặt được th́ có nhiều lư do, tuổi trẻ th́ bận công việc làm ăn, ở tuổi “đ́u-hiu” như tôi, tuy không bận làm hay bế con thơ th́ đại đa số do sức khỏe, và một lư do chính đáng nhất mà ít ngời dám nói ra, đó là tài chánh. Vé phi cơ và tiền hotel đè nặng trên vai, những ai ở xa, ở ngoại quốc về dự là một hy sinh lớn. Thiết nghĩ nếu nơi nào tổ chức mà t́m được phương sách “tá túc tại gia” th́ nhất cử lưỡng tiện, vừa giảm tiền Hotel mà niềm vui tăng gấp bội. Chúng ta là những TQLC, bạ đâu là nhà, ngả đâu cũng là giường, càng ở gần bên nhau th́ càng vui, vui th́ quên ăn quên ngủ, trừ những bạn trẻ có niềm vui riêng th́ ..Hotel. Chỉ có một lư do khó hiểu là người ở nơi địa phương tổ chức đại hội, đi bộ cũng đến được mà không đến mới đáng tung hê. Có thề đương sự không ưa người tổ chức, có thể đương sự không thích người nào đó có mặt! Phải đặt dấu “than ôi!” ở chỗ này, họ đă coi trọng cá nhân “địch thủ” cao hơn tập thể.
Với tôi, trong gia đ́nh TQLC không có địch thủ, nhưng giả sử giữa tôi và cá nhân nào không ưa nhau, có thể do chuyện quá khứ, th́ dù họ là ǵ đi chăng nữa, họ làm cái ǵ trong ban tổ chức th́ vẫn không đáng bận tâm, họ vẫn quá nhỏ bé trước tập thể. Ngoại trừ những lư do bất khả kháng, xin đến với tập thể, tập thể cho ta niềm vui, xin đừng tạo dựng lâu đài cô độc rồi tự nhốt ḿnh trong đó. “Đường đến đại hội không khó, mà khó v́ ḷng người ngại núi e sông”.
Cam Ranh tường tŕnh về thu chi và quỹ TPB, theo văn thư TH đă phổ biến th́ mỗi Cọp Biển đóng vào quỹ TPB 100$/ 1 năm, lấy mốc thời gian là từ Tháng 10 năm trước đến Tháng 10 năm sau, đóng một lần hay hai ba lần tùy hoàn cảnh, miễn sao tự giác đóng đủ 100$/1 năm là OK. Hiện nay tổng số Cọp Biển ở hải ngoại là 541 người, nếu đóng đủ hoặc gần đủ th́ hằng năm chúng ta có đủ mắm muối cho anh em TPB, Cam Ranh kêu gọi toàn thể TQLC hải ngoại nhớ sốt sắng nghĩ tới TPB ở quê nhà. Nhưng tuổi đời đă cao, tôi hay quên lắm, tôi đề nghị mỗi tam cá nguyệt, thủ quỹ nên nhắc chừng “đă tới thời điểm đóng $ quỹ TPB.
Theo nội quy th́ năm 2012 là phải bầu lại THT, chủ tọa đoàn kêu gọi người-người ra ứng cử, nhưng t́m đâu ra người có thừa can đảm, không có ai ứng cử th́ Lạng Sơn, Trường Can và 2 người nữa cùng đề cử Cam Ranh. Kết quả Cam Ranh đắc cử với tỷ lệ 99%, chỉ có một người không đồng ư, không bỏ phiếu, không giơ tay, đó là Phạm Cảng (Cảng dấu hỏi)
Tới phần các hội địa phương tŕnh bày t́nh h́nh th́ không có chi đặc biệt v́ một số hội trưởng đă không thể về tham dự. MX Vũ Văn Nhân với tư cách là niên trưởng hội Ore đă nêu lên tinh thần đoàn kết của hội Ore và hoan hô tinh thần hy sinh của 3 hội viên trong ban tổ chức đại hội. GCĐ Lưu Phúc ước mong Tổng Hội yểm trợ để hội WA sống hùng sống mạnh.
V́ không phải là hội nên suưt chút nữa th́ CTĐ quên Young Marines. Tuy là thế hệ thứ 2 nhưng lại là thành phần rất tích cực và dấn thân trong các sinh hoạt với cha ông TQLC và cộng đồng. Đại diện cho YM, cháu Thu Hà ước mong được Tổng Hội khuyến khích tinh thần và ước mong được liên lạc với YM của các hội TQLC khác. YM Nam CA đến tham dự đại hội kỳ này có Thomas-Thu Hà**, Minh-Thư, con gái của Khải B́nh, Zody con gái của Hùm Xám Trần Thuận, các cháu đă cùng 3 ông bố B́nh-Thuận-Nam đảm nhận phần nghi lễ chào kính trong tất cả các buổi lễ. Nếu tôi khen th́ sợ mang tiếng “mèo khen mèo”, vậy th́ xin trích lời của vị cựu Tư Lệnh, vốn là cấp chỉ huy rất kỹ và khó tính về chào kính, Lạng Sơn nói nhỏ với Can Trường:
_ Các cháu YM thi hành nhiệm vụ thật hay, thật xuất sắc.
Tôi vô phép xen ngang vào góp ư (chứ không phải thọooc gậy bánh xe)
_ Lạng Sơn khen nhỏ quá các cháu đâu có nghe thấy, đề nghị Lạng Sơn gửi một email lên DĐ Cọp Biển để khuyến khích YM.
Những tưởng tôi nói chơi, ai dè Lạng Sơn làm thật và đă gửi đi một email thế này:

Subject: Khen Ngợi Toán Thủ Quốc Quân Kỳ
Nhờ anh Hội Trưởng Hội TQLC Nam Cali chuyển lời cám ơn và khen ngợi của tôi tới
MX Lư Khải B́nh và các em Young Marines thuộc toán Thủ Quốc Quân Kỳ trong kỳ đại hội của chúng ta vừa qua tại Oregon trong hai ngày 30 tháng 6 và 01 thang 7, 2012. Quân phục chỉnh tề, mắt luôn nh́n thẳng, mọi động tác đều đúng và mạnh mẽ không khác ǵ một toán thủ Quốc Quân Kỳ chuyên nghiệp. Các em đă gây ngạc nhiên và cảm mến của anh em TQLC và quan khách trong ngày đại hội.
Thânmến ,
Lạng Sơn.

 


Điều này chứng tỏ Lạng Sơn vẫn lắng nghe ư kiến xung quanh, miễn là ư kiến hợp lư hợp t́nh, dù “nghịch nhĩ” nhưng “lợi khi hành”. Ngược lại nếu chiều theo ư ..ong, mật ong th́ ngọt đấy, mát tai đấy nhưng “lợi bất cập hại”, ăn nhiều mật ong dễ say và dễ bị tiểu đường.
(**Thomas và Thu Hà là rể và con gái của TQLC Nguyễn Đ́nh Định, tức nhà văn Định Nguyên, hai cháu vừa lo tang lễ cho bố xong là lên đường dự đại hội ngay, để 2 con nhỏ ở nhà cho bà ngoại săn sóc. Thật là hiếm có, t́nh riêng và chung đều vẹn toàn đôi bề. (H́nh Yms: Thomas, Thu Hà, Minh Thư, Zody, con trai MX Đoàn Văn Tịnh)

Năm tới 2013, tổ chức đại hội ở đâu?

Đây là đề tài được nhiều người nhắc tới và là mối ưu tư cho Cam Ranh. Tin đồn được tung ra nào là Sacramento, GA, VA, Houston, Canada nhưng Cam Ranh không liên lạc được với các hội trưởng địa phương này nên vẫn bị bí. Nơi được nhiều anh em nhắc tới và hy vọng là nơi hội trưởng Nuôi ca bài “anh về thủ đô chúng tôi chờ mong”.
Tuy không có văn thư chính thức, nhưng theo tuần tự thời gian và dư luận bàn tṛn trong đại hội 2011 tại Dallas th́ năm 2012 ưu tiên số 1 là tổ chức tại DC, nhưng vỉ lư do nào đó nên nhường cho số 2 là Oregon, nay tại Ore mọi người lại hướng về thủ đô, nhưng THT đă liên lạc được với hội trưởng Nguyễn Văn Nuôi th́ được biết “v́ lư do sức khỏe” nên DC vẫn.. nhường và chưa biết đại hội 2013 sẽ đi về đâu? Có tin vui giữa giờ tuyệt vọng là Phu Nhân và Quang Đan cho biết MX Trần Quang Duật DC nhờ Phu Nhân đại diện nhận cho DC tổ chức và bảo đảm sẽ tốt đẹp, Phu Nhân tŕnh bày để đại hội quyết định.
THT Cam Ranh quyết định ngay lả TH làm việc theo hệ thống nên phải thông qua hội trưởng, mà hội trưởng Nuôi lắc th́ TH cũng lắc lư theo. Có lẽ do kinh nghiệm quư báu, hội trưởng lắc mà để cá nhân tổ chức th́ cá nhân “hộc x́ dầu” và hội kém vui nên Cam Ranh cám ơn nhiệt t́nh của MX Duật và vẫn thả nổi, GA của Tân An sẵn sàng nhưng cho 2014 cơ. Cam Ranh dọ ư Nam CA th́ hội trưởng Nguyễn Phục Hưng mếu mà cười. Mếu v́ sẽ vất vả, nhưng cười là được đón tiếp khách phương xa tỉnh lẻ về viếng thủ đô tỵ nạn, Hưng nói:
_ Nam CA chúng tôi sẵn sàng lănh trách nhiệm nếu không có hội nào nhận.
Vậy là Nam CA tổ chức đại hội năm 2013, ngày tháng sẽ thông báo sau.
Tưởng chuyện đă êm, chuẩn bị ra ngoài hút thuốc, vào RR thoát nước th́ đại diện Liên Hội TQLC Úc Châu lên tiếng:
_ “Tôi đă tham dự đại hội nhiều lần, nhưng chưa bao giờ được chủ tọa đoàn hay THT hỏi ư kiến xem có muốn tổ chức đại hội hay không?”
Lời nói “nửa thật nửa đùa” thường làm người nghe nhức đầu, do vậy lời phát biểu này của xứ Căng-Cu-Ru sẽ làm tôi căng cái đầu nếu tôi là CTĐ hay THT. Nửa “thật” là v́ Liên Hội TQLC Úc Châu đă từng tổ chức các đại hội và sinh nhật BC đâu ra đó, chu đáo, cảm động và …thành công. Cụ thể là Tango, Phu Nhân và Huy Râu đă nức nở khen sau khi tham dự đại hội ở Úc về. Có đúng như thế không thưa Tango và Phu Nhân? Nửa “đùa” là nếu được giao và nhận th́ ban tổ chức UC sẽ đài thọ tất cả chi phí di chuyển khứ hồi cho khách phương xa Canada và USA nếu dùng Grey House hay Luxurious-Train.
Thôi th́ cho vui vẻ cả làng, tôi đề nghị UC sẽ tổ chức vào thời điểm nào mà tất cả mọi TQLC đều về tham dự được, nhất là dự đêm truy điệu do UC tổ chức thật hay và cảm động, có ánh đuốc bập bùng, có tiếng hú trên đồi lộng gió, ngồi quây quần bên nhau trên bàn .. có nhang khói, có ngũ qủa th́ thú vị biết bao, không c̣n chia rẽ, móc, bóp. Năm 2013 là Nam CA, năm 2014 là GA của Tân An, sau 2014 đến 2114 là thích hợp nhất cho mọi người về với UC.
Những vấn đề chính đă giải quyết xong, chủ tọa đoàn tuyên bố bế mạc để anh em nghỉ ngơi, chuẩn bị cho buổi dạ tiệc, nhưng việc trước mắt là được xem trận chung kết cup Euro giữa TBN và Ư. Đá bóng là môn thể thao hấp dẫn, c̣n trẻ th́ sút, nay già không c̣n sức sút trên sân mà ngồi hay nằm trên giường coi tụi nhỏ sút cũng đă lắm.

Dạ Tiệc.

Theo chương tŕnh th́ 7 PM bắt đầu dạ tiệc nhưng mới 4 giờ chiều mà các bộ rằn ri đă lũ lượt kéo nhau đến hội trưởng, h́nh như thời gian bên nhau là quư lắm nên không bỏ phí một giây phút nào để nói, nghe, cười, kéo. Hội trường của Holiday Inn, nơi các TQLC ở, với sức chứa trên 100 bàn mà chỉ có 20 bàn nên rộng thênh thang, thực phẩm Việt thịnh soạn, “waiters” là người Mỹ cầu kỳ, th́ chi phí không phải là b́nh thường.
Sân khấu và hội trường do các hội viên MX-RC trang hoàng đầy vẻ chiến tranh và ḥa b́nh. Chiến tranh có vọng gác cḥi canh với bao cát xếp lớp, cạnh đó là chiếc jeep lùn với cần câu, nh́n mà phát thèm, toan mời một người đẹp ngồi bên cạnh tay lái để nhớ kỷ niệm xưa, nhưng chợt trông thấy ông TL và ông Mười QC 202 ngồi gần đó nên rét quá, sợ bị kư củ v́ cho đào ngồi ghế trưởng xa nên tôi lỉnh vào đám đông ngắm những tà áo xanh, màu ḥa b́nh.

Ban tiếp tân là những tà áo xanh và nụ cười th́ dẫu Cọp chưa uống cũng đă say, các chị mỗi người cầm trên tay một danh sách và đích thân hướng dẫn khác mời đến tận chỗ ngồi. Không biết v́ thiếu người hay BTC quyết “bóc và lột” sức lao động của những người đẹp mà giao cho nhiệm vụ khó khắn thế, cứ để những hoa biết cười ngồi bên các b́nh bông là hạnh phúc cho “chiến sĩ” lắm rồi, chứ chúng tôi bị dẫn đến tận chỗ ngồi th́ có vẻ chúng tôi đă quá già, bất khiển dụng, cái cần rụng th́ không rụng mà lại rụng cái cần dùng (răng)!

Nghi thức chào Quốc Kỳ của YM và MC Ó-Biển th́ Lạng Sơn đă khen rồi, tôi khen nữa lại mang tiếng là vuốt đuôi ông, tôi chú ư tới bài “diễn văn” của trưởng ban tổ chức, PT Nguyễn Hữu Châu. Thông thường th́ bài chào mừng trong các buổi lễ đều rập khuôn sáo ngữ kèm theo dao to búa lớn khiến thính giả phát ớn, nhưng ở đây tôi đă nghe anh phát biểu trong tiền đại hội và dạ tiệc, tôi không biết diễn tả thế nào mà chỉ biết nói rằng nghe không biết chán, muốn nghe anh nói nhiều hơn nữa, lời lẽ chân t́nh, thật thà và t́nh cảm như của một “giai nhân”. Tôi biết PT súng to và dài nào cũng nói hay và làm hay, như PT Trường Can, Công Thông, Trọng Ngư, Phục Hưng, Lưu Phúc, Đức Hùng v.v.. Nhưng PT Hữu Châu, trưởng ban tổ chức, c̣n có một nửa danh hiệu là Châu-Hà. Châu-Hà là bút hiệu có nhiều bài viết rất hay và đă nhận giải thưởng đặc biệt của Việt Báo trong mục VVNM, hèn chi…hay là phải. Nhưng điều này cũng làm BBT/ST buồn, “bụt nhà không thiêng”, Châu-Hả chưa bao giờ gửi bài cho ĐSST.
Cũng cần nói thêm là những áo dài xanh đẹp được mặc bởi những người đẹp là do một người đẹp, em của Cam Ranh may tặng cho ban TC. Mấy Cọp trẻ hỏi CR là em gái, em vợ hay em nuôi th́ CR chỉ mỉm cười: “em nào chả là em, cứ khen đẹp là đẹp cả đôi đường”. Tiểu Cần nghe vậy ngước mặt lên trời vuốt râu than “tời ơi, tời ở không công, người th́ hai em c̣n tôi chưa có em nào!”.
Bớ Tiểu Cần, muốn .. trong họ… hay ngoài làng? Họ MX mới đáng yêu đáng quư chứ ngoài làng th́ thiếu ǵ.
Chương tŕnh văn nghệ do thân hữu của BTC đảm nhận thật xuất sắc với âm thanh hùng mạnh, kèn hay, trống tốt nhưng rất tiếc tôi dốt về văn nghệ, là Trâu, “đàn gẩy tai trâu” nên tôi không biết nói thế nào cho đúng, tôi lang thang ra ngoài nghe anh em “tán gẫu” hơn là nghe một bản hợp ca trật đường rầy. Bù lại th́ ban đại hợp ca của tất cả Mũ Xanh cùng hét “Cờ Bay”, cùng hét “TQLC quyết hy sinh” theo nhịp (trật) của MC Trần Như Nhộng khiến không gian hội trường như muốn vỡ toang ra, hứng t́nh, nhiều cái mũ nồi xanh tung lên cho thỏa chí.

Xen vào chương tŕnh văn nghệ là một màn “lậy thẩm quyền đi qua, lậy đại bàng đi lại” do Ó-Biển 81 đạo diễn khá bất ngờ và lư thú nhưng cũng tràn đầy t́nh nghĩa anh em. Những tấm bản đồ VN có kèm tất cả mọi huy hiệu quân, binh chủng QLVNCH và pho tượng Thương Tiếc do MX Phan Văn Đuông tặng, do MX Thuận và anh em MX-RC Bắc Cali vận chuyển đến tận đại-hội đă được các chị bày hàng nơi quầy tiếp tân để thực khách tùy hỷ yểm trợ TPB, trong đó có 2 tấm poster đại hội 2012 ghi danh và chữ kư của tất cả các TQLC đă được MC Trần Như Hùng rao bán đấu giá, cuộc rượt đuổi khá hấp dẫn lẫn tiếng ḥ hét khuyến khich vang cả hội trường, rơi rớt dọc đường, c̣n lại 2 tay đua bám nhau sát nút, thay nhau dẫn đầu, cuối cùng nhờ dao kéo và dao mổ mà cua-rơ Quân Y Trần Mạnh Tường đoạt giải nhất với giá 1300$. Tôi gọi ông là Quân Y thay v́ bác sĩ, v́ QY TQLC đă từng sống chết với TPB tai chiến trường c̣n BS th́ không. Hội trưởng Oregon Hoàng Kiệt về nh́ với giá 1200$, một màn văn gừng trong giây lát mà thu về cho quỹ TPB 2500$ th́ thật đáng quư, đúng là “bán miệng nuôi thân, bán mồm nuôi miệng”, không nuôi miệng ḿnh mà mời anh em TPB tô canh rau đay với cà pháo mắm tôm th́ làm cay mắt nhiều người.

Trong giây lát mà TPB được yểm trợ 2500 đồng th́ mới thấy tấm ḷng và bàn tay của NGƯỜI luôn sẵn sàng rộng mở, miễn sao biết mở đúng lúc đúng chỗ. Các đại bàng, các thẩm quyền, các chức sắc là những người luôn luôn có chỉa khóa “bát-bạc-tú” trong tay, xin quư vị mở cửa ḷng người cho chúng em nhờ, một lời mời, một lời gọi của quư vị ép-phê gấp trăm lần tiếng cuốc kêu mùa Hè của những kẻ thấp cổ bé họng như chúng tôi.
“Buồn Vui Đại Hội” xin kết thúc ở đây với chút buồn riêng nhưng nhiều niềm vui chung, Tôi đă kể lại cho huynh đệ những điều tai nghe mắt thấy, c̣n có rất nhiều niềm vui khác, t́nh anh em đồng đội ở đại hội mà tôi không trông thấy, không thấy mà nói th́ các cụ ta mắng cho là đứa “nói ṃ”. Nói phét, nói dóc đem niềm vui, đem nụ cười cho đời khác với nói láo, nói ṃ cho thỏa măn dục tính cùa ḿnh mà lại hại người là điều không nên. Tôi cũng sẽ không kể những điều không vui v́ không đáng để ư và các huynh cũng chẳng muốn đọc, đọc mà buồn th́ quăng bài tôi viết vào sọt rác./.


 

 


MỤC LỤC

Lá thư Sóng Thần

Hội TQLC Sacramento

Sinh hoạt hội Des Moines

Sinh hoạt liên hội Úc Châu

Des Moines nắng ấm t́nh nồng

Khoá 22 và Lam Sơn 719 Hạ Lào

60 Năm qua dạ vẫn tối

Âm Thoại Viên theo chân các Đại Bàng

Anh hùng tử, khí hùng bất tử

Hành tŕnh vượt biên

Bán sách, đi Tây

Biển vẫn đợi chờ

Buồn vui Đại Hội 2012

Vui buồn đời lính

Cao Xuân Huy - Mỉm cười nơi chín suối

CĐ B/TQLC - Cuộc hành quân đổ bộ Deck House V/Sóng Thần 1/67

Chuyện cô gái đồi sim

Chuyện dài đời lính

Chuyện một lá cờ

Con nuôi cha không bằng bà...

Cửa Việt bốn ngày đêm băo lửa

Đại Đội 1 Quái Điểu

Dài tựa thiên thu

Di tản chiến thuật

Đồi tranh 3 mộ

Sư Đoàn TQLCVN với hành quân Hạ Lào

Kẻ tự sướng

Lửa mùa hạ

Đốt ḷ hương cũ tái chiếm Quảng Trị

Sư Đoàn TQLCVN với hành quân Hạ Lào

Mănh Hổ: Chiến thắng TAKEO 1970

Once Upon a Time, Vietnam (Letter to my children)

Một hậu quả bất ngờ

Người lính TQLC Bên Bờ Bến Hải

Người Phụ Nữ VN trong văn chương b́nh dân

Nguyễn Phúc Thọ

Nhớ về Trâu Điên

Những Emails rất ngắn và rất thật về cuộc
Hành Quân Lam Sơn 719

Những lá thư từ tuyến đầu tổ quốc

Nỗi ḷng người lính

Nơi người lính đi qua

Nỗi ḷng người lính VNCH nhân ngày Chiến Sĩ Trận Vong

Nụ hôn đầu...    

Phóng sự lễ Độc lập tại Thành Phố AUSTIN

Người Phụ Nữ VN trong văn chương b́nh dân

Quá đă !!

Quê hương bỏ lại

Đại Đội 4/TĐ2 tái chiếm Dakto

Tạp Ghi - Chuyện "Nghề Tổ"

Tiểu Đoàn 2 - Trận chiến Tam Quan

Tháng Ba và Trung Đội 3

Tiểu Đoàn 2 Pháo Binh TQLC Thần Tiễn

Tiểu Đoàn 5 TQLC Đánh Trên Đầu Địch

Tiểu Đoàn Truyền Tin

Toán Thủy Kích Sư Đoàn TQLC

TQLC Nam Cal & Xuân QUƯ TỴ

Trận chiến Đại Phú

Trung Đội Trưởng của tôi... Thiếu Úy Vũ Mạnh Cường

Tuổi Già

Ước Mơ

Viên ngọc nát

Viết thay..

Viết từ "Lưng Núi" Một chặng đời