Des Moines Nắng Ấm, T́nh Nồng

GĐ MX Nguyễn Tấn Tài

Thưở trước khi ở trại tị nạn Galang, Indonesia tôi thường được nghe câu: “Ga Lăng t́nh xù” bởi v́ có những cặp t́nh nhân không được đi định cư một lượt, người đi, kẻ ở. Người ra đi khỏi đảo để định cư ở nước thứ ba thường hay hứa hẹn nào là sẽ gởi thư liên lạc thường xuyên, sẽ gởi tiền cho người c̣n kẹt lại đảo…Nhưng (lại cái chữ nhưng oái ăm) ngày qua tháng lại, một lá thư cũng không thấy. Đúng là bị xù!

Chính v́ đă được chứng kiến những nỗi đau buồn bất hạnh của những người bị t́nh xù ở Ga Lăng cho nên tôi muốn san sẻ những hạnh phúc mà chúng tôi nhận được trong chuyến đi Des Moines, IA năm nay với quư vị xa gần. Đó là nhũng niềm vui rất đơn sơ nhưng đượm t́nh yêu thương, t́nh anh em, t́nh bạn, t́nh đồng đội, t́nh người, t́nh dân tộc của mọi người từ tiểu bang IL, IN, MN, WI tụ tập về IA trong ngày mừng sinh nhật BC TQLC 9/29/12 vừa qua.

Trước tiên phải nhắc tới t́nh bạn, t́nh đồng đội của gia đ́nh anh Phạm Gia Thụy & Kim dành cho chúng tôi một cách rất đặc biệt. Trước đó hơn cả tháng, anh đă thu xếp chỗ ở cho chúng tôi, đây là email nguyên văn của anh:

“Tài + Chi thân,
Như đă nói chuyện trên phone 9/3/12. Hai bạn cứ đến và đừng câu nệ, xem như người thân trong nhà, cũng dân 4 chữ cả, càng thêm vui. Hơn nữa, đi cả ngày, có ở nhà đâu mà lo. Anh em cả. Đừng khách sáo.
Thụy”

V́ ham vui, chúng tôi muốn ở gần nơi tổ chức (nhà anh Phạm Cang) để khi vui quá chén không phải lái xe đường xa. V́ thế nhà anh chị Lê Quang Hảo TĐ8 cách nhà anh Cang chỉ một căn và cám ơn anh Trần Thiện Nguyện cũng TĐ8 đă môi giới với anh chị Hảo cho chúng tôi tá túc. Thật cảm động khi thấy cháu Hạnh con của anh chị Hảo phải lưu lạc ở dưới basement, cháu nào có biết chúng tôi là ai thế mà phải nhường pḥng cho chúng tôi. Sẵn đây tôi xin quảng cáo một chút về sự ngăn nắp, sạch sẽ của chị Hảo. Nhà chị thật là organize không chê chỗ nào. So sánh nhà chị với nhà ḿnh mà cảm thấy mắc cở thầm trong ḷng. Không những thế mà chị c̣n có tài nấu ăn khỏi chê. Món cà chua sống trộn với thịt gà hấp tuyệt cú mèo, cho các ông nhậu lai rai cũng ngon mà ăn với cơm cũng số dzách, bí quyết là ở chỗ home made sauce của chị. May mắn là tôi học được công thức chế biến và c̣n được một b́nh sauce mang về nhà. Khi nào rảnh, tôi sẽ mang những ǵ đă học ra thực tập để khỏi phụ công lao chỉ dạy của sư phụ.

Tội nghiệp chị Cang, Thứ Bảy là ngày rằm chị ăn chay, vậy mà c̣n phải nấu những món mặn cho khách, các con anh chị cũng cực không kém, ai làm việc nấy mà chẳng nghe một tiếng phàn nàn. C̣n anh Cang th́ tôi khỏi phải nói v́ nghe tiếng lành đồn xa rằng anh luôn là người bao chót để hy sinh cho những người khác.

Đứng trong nhà bếp của anh tôi nghe được một chuyện t́nh…già thật thơ mộng. Số là chị Tê Hát (xin được dấu tên của anh - - - -, nhưng mà ai đoán được tên th́ xin điền vào chỗ trống) hỏi chồng chị:
-“Ông có thể mang rác ra đổ được không?
Anh Tê Hát âu yếm trả lời vợ anh rằng:
-“Mọi lần bà thường ra lệnh cho tôi, sao bữa nay bà lại lịch sự thế?”

Rồi anh cười cười nhái lại câu nói của chị làm ai cũng phài cười theo. Miệng anh nói, nhưng tay anh lấy bao rác ra và cột lại. Không ngờ chữ “có thể” có một sức mạnh vĩ đại như vậy! Xin quư bà áp dụng xem coi có kết quả không nhé.
Anh chị Nguyện cũng nhiệt t́nh không kém, sáng Chúa Nhật là thấy hai anh chị có mặt thật sớm cùng với chị Hảo lo cắt hành, ng̣, trụng phở, rửa rau, giá để mọi người cùng ăn sáng trước khi chia tay.

Rồi trước khi chia tay; chúng tôi được ăn tô phở thật ngon, người nấu phở hồi xưa là chủ tiệm phở ở Việt Nam, anh chị Say Lô & Trang người Việt gốc Tàu. Họ là thân hữu của hội qua sự giới thiệu cùa chị Hảo. Không biết chị Hảo quảng cáo thế nào hội IA được anh chị tặng cho một nồi phở thật lớn và c̣n hứa là sẽ góp tài chánh cho TB TQLC hàng năm. Chị Trang tuyên bố năm sau sẽ đăi món hủ tíu ḅ kho. Chúng tôi cũng hứa lại là sẽ có mặt năm sau để khỏi “phụ” ḷng tốt của anh chị.

Đúng là có đức mặc sức mà ăn. Xưa kia các anh đổ công đức, hy sinh tánh mạng để giữ an toàn cho toàn dân, không phân biệt dân tộc nào. Người Việt gốc Tàu hay người Việt chánh tông đều được hưởng quyền lợi như nhau. Chính v́ vậy mà bữa đó tôi được “ké” phước đức của các anh.
Cám ơn anh Hồ Giêng đă trổ tài Kong Fu chặt mấy thùng thịt heo nướng c̣n đông đá. Cám ơn Lê Quang Vũ con rể anh Cang, con nuôi anh Hảo đă đứng nướng thịt mà không biết mệt. Cám ơn tất cả mọi người đă mang những món ăn thật ngon và chia sẻ với chúng tôi trong buổi tiệc. Cám ơn các ca sĩ cây nhà lá vườn làm cho buổi họp mặt thêm tươi vui, sống động. Cám ơn tất cả các anh, các chị, các cháu trong hội IA; các anh chị và gia đ́nh đă âm thầm làm những việc không tên để tạo ra cơ hội cho chúng tôi từ xa tới, vui chơi, rồi bỏ về để những người c̣n ở lại phải dọn dẹp. Mặc dù mệt nhọc, các anh chị vẫn vui vẻ hẹn gặp chúng tôi năm sau.

Chưa hết, trên đường về IL, IN, WI chúng tôi đều đi ngang qua nhà anh chị Tôn Thất Soạn. Năm nào cũng thế, gia đ́nh anh chị đều mở rộng cửa và đăi chúng tôi bữa ăn trưa. Giống như một người chị lớn trong gia đ́nh, chị Soạn lo lắng, chăm sóc chúng tôi từng ly từng tí. Chị vui vẻ tṛ chuyện, ân cần múc thức ăn vào chén từng người. Nhờ được ăn no, chúng tôi lái xe một mạch về nhà mà không cần nghỉ dọc đường.

“Kỳ này dzui quá!” ông chồng tôi, người miền Nam vừa lái xe vừa khen. Riêng tôi vẫn c̣n mang theo hương vị của món cà chua xanh với gà hấp của chị Hảo, món bí um tôm của chị Cang, món thịt ḅ hầm với hột sen của chị Soạn, món ṣ chấm muối tiêu của Thái con rể anh chị Soạn, món tôm ram của Thảo con anh chị Soạn, tô phở nóng thơm phức của vợ chồng Say Lô & Trang, và t́nh thương nồng ấm của mọi người trong những ngày cuối tuần vừa qua. Tôi nhắm mắt để tận hưởng cái hạnh phúc hiếm có mà chỉ t́m được mỗi lần tới IA. Ông chồng tưởng tôi đang ngủ, bèn nghêu ngao hát “Chung vui đêm này…”
 

 


MỤC LỤC

Lá thư Sóng Thần

Hội TQLC Sacramento

Sinh hoạt hội Des Moines

Sinh hoạt liên hội Úc Châu

Des Moines nắng ấm t́nh nồng

Khoá 22 và Lam Sơn 719 Hạ Lào

60 Năm qua dạ vẫn tối

Âm Thoại Viên theo chân các Đại Bàng

Anh hùng tử, khí hùng bất tử

Hành tŕnh vượt biên

Bán sách, đi Tây

Biển vẫn đợi chờ

Buồn vui Đại Hội 2012

Vui buồn đời lính

Cao Xuân Huy - Mỉm cười nơi chín suối

CĐ B/TQLC - Cuộc hành quân đổ bộ Deck House V/Sóng Thần 1/67

Chuyện cô gái đồi sim

Chuyện dài đời lính

Chuyện một lá cờ

Con nuôi cha không bằng bà...

Cửa Việt bốn ngày đêm băo lửa

Đại Đội 1 Quái Điểu

Dài tựa thiên thu

Di tản chiến thuật

Đồi tranh 3 mộ

Sư Đoàn TQLCVN với hành quân Hạ Lào

Kẻ tự sướng

Lửa mùa hạ

Đốt ḷ hương cũ tái chiếm Quảng Trị

Sư Đoàn TQLCVN với hành quân Hạ Lào

Mănh Hổ: Chiến thắng TAKEO 1970

Once Upon a Time, Vietnam (Letter to my children)

Một hậu quả bất ngờ

Người lính TQLC Bên Bờ Bến Hải

Người Phụ Nữ VN trong văn chương b́nh dân

Nguyễn Phúc Thọ

Nhớ về Trâu Điên

Những Emails rất ngắn và rất thật về cuộc
Hành Quân Lam Sơn 719

Những lá thư từ tuyến đầu tổ quốc

Nỗi ḷng người lính

Nơi người lính đi qua

Nỗi ḷng người lính VNCH nhân ngày Chiến Sĩ Trận Vong

Nụ hôn đầu...    

Phóng sự lễ Độc lập tại Thành Phố AUSTIN

Người Phụ Nữ VN trong văn chương b́nh dân

Quá đă !!

Quê hương bỏ lại

Đại Đội 4/TĐ2 tái chiếm Dakto

Tạp Ghi - Chuyện "Nghề Tổ"

Tiểu Đoàn 2 - Trận chiến Tam Quan

Tháng Ba và Trung Đội 3

Tiểu Đoàn 2 Pháo Binh TQLC Thần Tiễn

Tiểu Đoàn 5 TQLC Đánh Trên Đầu Địch

Tiểu Đoàn Truyền Tin

Toán Thủy Kích Sư Đoàn TQLC

TQLC Nam Cal & Xuân QUƯ TỴ

Trận chiến Đại Phú

Trung Đội Trưởng của tôi... Thiếu Úy Vũ Mạnh Cường

Tuổi Già

Ước Mơ

Viên ngọc nát

Viết thay..

Viết từ "Lưng Núi" Một chặng đời