Những Ngày Hành Quân Cồn Thiên

Mũ Xanh Sàig̣n
 
(Viết theo hồi kư My War…Vietnam, của Col. USMC. Thomas E. Campbell, Retired)
 
MỤC TIÊU CHIẾN LƯỢC
 
Trong suốt tháng 9 năm 1966, Tiểu đoàn 2 Thủy Quân Lục Chiến Việt Nam (TĐ2/TQLCVN) của chúng tôi được chỉ định làm Lực Lượng Tổng Trừ Bị Chiến Lược Quốc Gia (LL-TTB-CLQG) cho Bộ Tổng Tham Mưu (BTTM) Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa (QLVNCH).
 
Chúng tôi đóng quân ở ṿng đai Bà Hom, qua khỏi Ngă Ba Phú Lâm, Chợ Lớn một quảng, để bảo vệ một phần ṿng đai an ninh phía Tây Nam của Thủ Đô Sàig̣n.  Ban ngày th́ TĐ2 mở các cuộc hành quân lục soát trong vùng kinh rạch, dừa nước và bùn lầy ở Bà Hom, Xă An Lạc, Quận B́nh Chánh, Tỉnh Gia Định.  Ban đêm th́ đặt các tổ phục kích để ngăn chận sự xâm nhập của Việt Cộng vào Sàig̣n-Gia Định từ hướng Tây Nam.
TĐ2/TQLCVN trải qua 4 ngày bảo vệ an ninh trong mùa bầu cử Quốc Gia Việt Nam Cộng Ḥa (VNCH). Cuối tháng 9 năm 1966, TĐ2 chúng tôi được không vận ra Đông Hà, Tỉnh Quảng Trị, và được đặt trực thuộc quyền chỉ huy hành quân của Chiến đoàn A/TQLCVN…
Như tôi (Campbell) đă từng kể trước đây, có hai nơi mà tôi lo ngại nhất khi nh́n thấy:
Đó là các rừng cao su bạt ngàn của vùng 3 Chiến Thuật, và thứ đến là địa thế chung quanh Cồn Thiên của vùng 1 Chiến Thuật, với những đồi núi chênh vênh “đáng ghét” chỉ nằm cách khu “Phi Quân Sự” 2.500 mét…
 
Đầu tháng 10 năm 1966, đoàn quân xa chở TĐ2 chúng tôi từ Đông Hà ngược lên mạn Bắc theo Quốc Lộ 1 (QL1) để đến tuyến xuất phát (TXP) ở phía Nam Gio Linh.  TĐ2 của chúng tôi được tăng phái một toán USMC-Anglico, để điều chỉnh hải pháo yểm trợ từ chiến hạm US Navy Cruiser đậu ngoài biển Đông. Ở Bồng Sơn (B́nh Định), tôi (Campbell)  đă được J. P. Williams (Đại úy USMC, Cố vấn trưởng Pháo Đội 105 ly TQLC, đă tử nạn v́ đạn pháo nổ bất thường tại “Đồi 10”, Bồng Sơn ngày 19-3-66 trong lúc bắn yểm trợ cho 2 Đại Đội/TĐ2/TQLCVN đang hoạt động ở Ấp An Quí) hướng dẩn những điều luật bất thành văn, về việc xin yểm trợ hải pháo của Hải Quân Hoa Kỳ (HQHK).  Trước tiên, anh không thể nào biết được viên đạn đầu tiên để điều chỉnh sẽ rớt ở chổ nào? V́ thế, anh phải luôn luôn bắt đầu bằng một tọa độ ở phía trước tuyến của đơn vị ḿnh với một khoảng cách an toàn.  Thông thường là khoảng 4 cây số hay nói 4 ngàn mét.  Sau đó, anh điều chỉnh lui dần.  Sau khi viên đạn đầu tiên đă được chấm tọa độ chắc chắn, th́ hải pháo bắn cũng khá chính xác.

Chàng Trung sĩ trẻ tuổi Anglico này diển giải cho tôi nghe về hải pháo, tự nó, đă chiến thắng cuộc chiến như thế nào!? Tôi lịch sự và nói với anh ta rằng: “Tôi muốn ghi tên của Hải Pháo Hạm này.” Tôi đang đứng trên cột mốc cây số trên QL1.  Đây là một điều mà người đọc bản đồ rất mong muốn gặp được.  Anh có thể thấy Gio Linh ở đoạn đường xuống dốc phía đàng trước mặt.  Anh dễ dàng nhận ra ngọn đồi cao có cây thông lẻ loi quen thuộc.  Hay nói cách khác, nhờ đó mà anh biết chắc chắn tọa độ anh đang đứng…Chàng Trung sĩ Anglico bắt đầu chấm tọa độ để bắn về phía Tây của chúng tôi, cách 2 ngàn mét chung quanh cây thông lẻ loi trên đồi đó.  Tôi nói với anh ta rằng:  “Nên kéo xa về hướng Tây thêm 2 ngàn mét nửa!” Anh ta cải lại. Nhưng tôi đă thắng.  Viên đạn đầu tiên đă rớt ngắn lại cách 300 mét đàng sau chúng tôi.  Tôi rất hảnh diện và không thèm nói tiếng nào.  Như tôi đă từng nói: “J. P. Williams lúc nào cũng đúng cả!”

Tiểu đoàn 2 bắt đầu dàn quân di chuyển lục soát về hướng Tây, với cỏ voi lá sắc cạnh ngập ngang thắt lưng, ở mạn Đông và mạn Bắc của Cồn Thiên. Bầu trời xám xịt, từng cụm mây đen cuồn cuộn đuổi nhau, hướng ra biển Đông, tầng mây thật thấp, gần sát mặt đất.  Nhiệm vụ của TĐ2 là bảo vệ cuộc rút quân của Chiến đoàn Dù Việt Nam (CĐ-Dù VN) sau hơn 4 ngày quần thảo với một Sư đoàn chính qui Bắc Việt (CQBV) trong vùng Nam khu phi Quân Sự (PQS).  Những tiếng súng nổ và làn đạn đi được nghe và thấy ở khoảng xa về hướng Bắc và Tây.  Pháo binh bạn bắn về hướng Bắc để đối chọi với những khẫu pháo 130 ly Sô-Viết của CQBV bắn chính xác và sức công phá mảnh liệt bắn về hướng Nam. Những chớp lửa màu đỏ, vàng, xám và đen bùng lên về hướng Tây của chúng tôi, chúng tôi không thể thấy đạn pháo địch có rớt vào trúng đơn vị Dù Việt Nam không? Nhưng chúng tôi mong rằng những viên đạn ấy bị ngắn tầm. Dù rằng chúng tôi biết bọn CQBV ít khi bắn pháo mà không có mục tiêu (MT) tốt. Chúng có mục tiêu tốt hay không th́ cũng chẳng rơ lắm? Chúng tôi có thể thấy oanh tạc cơ đang trút bom xuống đầu địch, hết phi tuần này đến phi tuần khác. Chúng tôi nghĩ: Địch đang gặp khó khăn! Dù chúng tôi không nh́n thấy rơ mục tiêu mà địch đang ẩn nấp.
 
Tiếng oanh tạc cơ gầm rú “điếc cả lổ tai” khi lượn ṿng trên đầu và sau đó đâm thẳng ngay vào vùng MT; được hướng dẩn bởi 3 L-19/FAC bay lượn như diều hâu rồi đâm chúi mủi xuống để đánh dấu con mồi (MT) bằng đạn “rốc-két” khói.
 
Chúng tôi rảo bước theo ư chí của những người lính trận già dặn và tiếp tục tiến bước về hướng có tiếng súng nổ.  Chúng tôi bị địch “bắn sẻ” và pháo kích liên tục hàng giờ bằng súng cối.  Tuy nhiên không ai bị trúng phải.  Cuối cùng chúng tôi đă đến ngay ngọn đồi để bố trí quân, chận hậu cho đơn vị Dù VN đi ngang qua.  Chúng tôi bắt đầu đào vị trí pḥng thủ.  Các oanh tạc cơ tiếp tục dội bom về phía Bắc.  Chúng tôi quan sát rơ, và rất gần các MT mà phi cơ oanh kích, cùng những loạt pháo binh bạn bắn T.O.T., tập trung vào MT địch quân mà không báo trước cho chúng tôi, tuy nhiên trong khoảnh khắc này, chúng tôi như những người khách đi du ngoạn.  Các Cọp Biển đứng thẳng người, nh́n oanh tạc cơ biểu diển nhào lộn, đạn pháo binh nổ chụp như pháo bông.  Cọp Biển trầm trồ, chỉ trỏ và cười lớn một cách thích thú…
 
Chúng tôi nh́n thấy Chiến đoàn Dù đi ngang qua ngọn đồi nhỏ, giửa Cồn Thiên và chúng tôi. Họ nh́n chúng tôi, họ mang theo những người chết và bị thương. V́ vậy họ di chuyển chậm. Chúng tôi có thể quan sát pháo binh địch bắn ngắn tầm về hướng Tây của họ. Các Cọp Biển hoan hô anh em Dù, và các Thiên Thần Mũ Đỏ cũng hoan hô đáp tră; mặc dù họ đă mệt nhoài trong suốt 4 ngày chiến đấu vừa qua. Mặt trời sụp xuống mau khi có trận giông bảo thổi tới gần sát mặt đất. Trời tối sầm nhanh, bầu trời đen kịt.  trên đầu chúng tôi chỉ c̣n vài oanh tạc cơ bay ngang và cuối cùng có 2 oanh tạc cơ Camberra bay phi vụ chót. Phi cơ B57 được chế tạo khác với các loại phi cơ chiến đấu khác về h́nh dáng. Phi cơ được chế tạo như loại oanh tạc cơ có 2 động cơ trong Đệ Nhị Thế Chiến. Ngay khi mặt trời vừa lặn, oanh tạc cơ Camberra đầu tiên trút bom trúng ngay MT. Trong khi chiếc thứ nh́ nhào xuống, chúng tôi thấy những làn đạn lửa màu xanh từ dưới đất bất th́nh ĺnh “phọt” lên làm thành một ṿng tṛn đạn lửa phủ trước đường bay của chiếc Camberra thứ nh́ này. Phi cơ bay thẳng vào làn đạn này và một làn khói đen phụt ra, ngay sau đó, ánh lửa đỏ và vàng bùng lên chung quanh nơi động cơ, và tiếng vang “bụp-bụp-bụp…” của súng pḥng không địch dội vào tai chúng tôi. Phi cơ vẫn tiếp tục bay vào vùng địch ở hướng Bắc, và chúng tôi đă nh́n thấy 2 cánh dù bung ra khỏi chiếc phi cơ đang chao đảo! Chúng tôi nhanh chóng chấm tọa độ của súng pḥng không địch, và gọi pháo binh rót xuống ngay vị trí thấy được từ những làn đạn lửa pḥng không của địch vừa bắn lên phi cơ.  
Đúng vào thời điểm này, tháng 10 năm 1966. Tôi (Campbell) đứng ở đây trong những giây phút hồi tưởng. Tôi chứng kiến toàn cảnh của sự việc đă xảy ra. Bọn CQBV cộn sản đă bám trụ suốt buổi chiều ngày hôm nay, chúng đă bất chấp mọi tổn hại về nhân mạng do pháo binh và Không Quân oanh kích của ta gây ra, chỉ để đạt được mục đích duy nhất là bắn hạ phi cơ và bắt sống phi công Mỹ! Sau này, chúng ta đă hiểu được một phần của sự phối hợp tinh vi trong chiến lược chiến tranh của cộng sản là bắn hạ phi cơ Mỹ, bắt sống phi hành đoàn và giam giử họ để làm vật trao đổi” “Các anh đón nhận tù binh phi công. Bù lại! Các anh ngừng khiêu chiến với chúng tôi và rời khỏi Việt Nam.” Các sự kiện diễn ra chiều hôm nay, đă góp phần thực hiện “mục tiêu chiến lược” đó của bọn Cộng sản Bắc Việt (CSBV). Các đơn vị CSBV, chúng được chỉ thị của bọn chóp bu ở Hà Nội về ư đồ này, và chúng đă thực hiện đúng theo chỉ thị, bất chấp mọi sự thiệt hại khác… 
 
CUỘC TRIỆT THOÁI QUI MÔ (THE GREAT RETREAT)
 
Thiếu Tá Hoàng Tích Thông, cựu TDT/TD2/TQLCVN, bây giờ là CDT-CĐ-A/TQLC. Chiến đoàn hiện đang hoạt động ở vùng Đông Hà. Thiếu Tá Spike Commolly(1) USMC là Cố vấn trưởng CĐ-A. Spike(1) có tên trong danh sách đề nghị thăng cấp Trung Tá. Là một sĩ quan cấp tá từng tham chiến trong chiến tranh Triều Tiên. Spike là một Sĩ quan ưu tú mà từ trước tôi chưa hề biết đến. Spike là một người thông minh, có “đầu óc”, rất trầm tỉnh lúc uống bia ở “Five Oceans Bar” cũng như lúc đụng trận ở ngoài chiến trường. Giọng nói trầm vang trong máy truyền tin liên lạc như để giữ cho mọi người b́nh tĩnh trở lại. Với giọng nói đó sẽ là ch́a khóa then chốt để tránh một sự hổn loạn “tai hại”, mà trong cố vấn đoàn TQLC Hoa Kỳ đều biết đến truyền thống đó là cuộc “triệt thoái qui mô” (“The Great Retreat”) và thành công (trong chiến tranh Triều Tiên của Sư Đoàn TQLC Hoa Kỳ có cuộc triệt thoái qui mô và thành công này.)

Chiến đoàn A/TQLCVN được giao nhiệm vụ mở đường con lộ đất chạy từ Đông sang Tây cắt ngang Quốc Lộ 1 (QL1) ở phía Bắc Đông Hà.  Đại úy USMC Tom Hemingway(2) là cố vấn trưởng TĐ1/TQLCVN do Thiếu Tá Phan Văn Thắng làm TĐT.  TĐ1 di chuyển lục soát phía Nam của con lộ đất.  Trung úy USMC Joe Hoar(3) cố vấn phó TĐ2, thay thế Trung úy USMC Gary Carlson, CVP tiền nhiệm-từng tham dự trận phản phục kích Pḥ Trạch ngày 29-6-66 trước đây-và tôi (Đại úy USMC Thomas E. Campbell, cố vấn trưởng) đi với TĐ2/TQLCVN di chuyển lục soát phíc Bắc con l65 đất.  Trên lộ đất là Chi đội Thiết quân vận M113 (TQV) có gắn đại liên 50 ly và 30 ly, với 1 Đại đội Bộ binh (ĐĐBB) tùng thiết, làm lực lượng phản ứng nhanh (LL-PUN). BCH/CĐA và ĐĐ-PUN được chở trên các TQV và đi trên lộ đất, chính giữa TĐ2 và TĐ1/TQLCVN.  Khu vực luôn luôn được thử lửa và chắc chắn là chúng ta sẽ chạm địch, vấn đề là cuộc chạm súng nhỏ hay lớn, xảy ra lúc nào và ở đâu thôi! Trong buổi sáng, chúng tôi bắt đầu tiến quân lục soát về hướng Tây. Địa thế bằng phẳng, phần lớn là khô ráo, trống trải và dễ di chuyển. Tuy nhiên đôi khi bị chia cắt bởi những hang cây cao, chiều sâu khoảng 20 hoặc 30 mét. Nhưng cũng thoáng và dễ đi xuyên qua. Có những hang cây tre mọc lên dọc theo con đường đất và những hố đất trong rặng cây làm hạn chế việc dàn quân di chuyển theo đội h́nh của các cánh quân bộ của đơn vị…
 
Joe Hoar(3), Trung úy USMC cố vấn phó, đi với Đại đội đầu; Tôi (Đại úy USMC, cố vấn trưởng và Định (Thiếu Tá Ngô Văn Định, TĐT) và Bộ chỉ huy (BCH) TĐ2/TQLCVN, đi nối đuôi theo Đại Đội đầu. Định rất cẩn thận, không nôn nóng đẩy các cánh quân dàn quân quá mỏng, và không giục đi nhanh. Định lưu ư các toán xích hầu đi bên phải tức là mạn Bắc của cánh quân để đề pḥng đơn vị không bị địch chận đánh bất ngờ. Định không nói ǵ cả, nhưng tôi tin rằng Định lo ngại không biết CĐT sẽ phản ứng thế nào nếu TĐ2 chạm phải địch, và đây là một trong những chuổi ngày mà chúng tôi chắc chắn rằng sẽ chạm trán với địch bất ngờ. Chúng tôi chưa đi xa lắm, dưới ánh nắng mặt trời, chúng tôi dừng lại để ăn cơm trưa. Rơ rang là Định có giác quan thứ sáu nên Định lưu ư các Đại Đội đề pḥng mọi chuyện.
 
Tôi trao đổi với Joe Hoar, và Joe nói Bồ của anh ta (his buddy), ĐĐT mà Joe cùng đi, cũng lo lắng không ít. TĐ1/TQLCVN do Tom Hemingway(2) làm cố vấn trưởng cũng dừng lại nghỉ quân. Loáng thoáng qua những hàng cây, chúng tôi có thể thấy BCH/CĐ A và các TQV đi trên con lộ đất đỏ…
 
TĐ2 chúng tôi tiếp tục tiến lên rặng cây kế tiếp và cuộc chạm súng bắt đầu nổ ra. Đây là một đơn vị nhỏ của CQBV khoảng 30 hay 40 tên, nhưng bọn chúng có vị trí bố pḥng tốt và chúng đă chuẩn bị kỹ. Chúng tôi “thót” người lên khi chúng bắt đầu tác xạ súng phóng lựu M-79 Mỹ, loại lựu đạn cở 40 ly, được phóng từ súng M-79 mà chúng đă tịch thu được của ta trong các trận đánh trước đây. Súng phóng lựu (bloopers) có tấm bắn xa 400 mét, và nếu vào tay một thiện xạ, nó có thể nhắm bắn rớt trúng vào túi quần sau của anh. Địch có địa thế khá cao và thuận lợi hơn chúng tôi. Chúng có nhiều đạn dược và chúng khởi đầu bằng các loạt M-79 từ trên các ngọn cây cao bắn xuống, khiến chúng tôi bắt đầu có thiệt hại. Spike Connolly(1), CVT/CĐ A đă làm chúng tôi lo ngại khi Spike báo cho tôi (Campbell) biết rằng có 1 FAC (L-19 với điều không tiền tuyến) đang bao vùng và TĐ2 chúng tôi sẽ có 4 phi tuần trên đường bay đến yểm trợ.
 
Theo như kế hoạch điều quân lúc đầu th́ Đại Đội Bộ Binh phản ứng nhanh (ĐĐBB-PUN) đi với TQV sẽ phải xuống xe và tấn công bên hông vị trí bố pḥng của địch khi đụng trận. BCH-CĐA/TQLCVN ra lịnh cho DDBB-PUN tiến lên tấn công vào vị trí địch. Thay v́ ĐĐBB tấn công vào mạn Nam của Đại Đội đi đầu thuộc TĐ2 th́ chúng tôi lại bị những loạt đạn của đơn vị bạn bắn xối xả vào. V́ các Cọp Biển cho rằng những loạt đạn này là của địch quân tấn công nên họ đă bắn tră lại hướng có lằn đạn bắn vào ḿnh. Những chiếc M-113 TQV bây giờ cũng đồng loạt bắn đại liên hùa theo vào hông của chúng tôi…
Có một Cố Vấn TQLC Hoa Kỳ đi theo ĐĐBB-PUN, tôi (Campbell) và anh ta la lối lẫn nhau trong máy truyền tin. Anh ta nói rằng đơn vị của anh ta bị bắn bị thương. Tôi tră lời TĐ2/TQLCVN của chúng tôi cũng bị bắn vậy! Hệ thống cố vấn Mỹ làm việc để mọi nơi ngưng bắn.  Spike Connolly cân nhắc mọi điều và lên tiếng để dàn xếp mọi người ổn định trở lại. Cuối cùng, ĐĐBB-PUN này ngưng bắn và rút trở ra lại con lộ đất. Giọng của Spike trầm tĩnh làm mọi cho mọi sự việc trở lại gần như b́nh thường.
 
Trong lúc này, ở tuyến đầu, Joe Hoar và Đại Đội đầu vẫn c̣n đang chạm địch, cùng lúc, các oanh tạc cơ bay lượn trên đầu và sẵn sàng để yễm trợ, nhưng khoăng cách giữa địch và bạn lại quá gần để có thể ném bom nên vẫn tiếp tục lượn ṿng chờ đợi… Chúng tôi rất ngạc nhiên và không biết lúc nào th́ bọn địch sẽ hết đạn, v́ nảy giờ chúng bắn xối xả và liên tục! Joe liên lạc được với FAC và nói: “Fast Dog”! Đây là Leatherneck Two Alpha, anh có thấy vị trí súng của địch đang bắn vào chúng tôi không?
-          Roger, Two Alpha. Tôi có nh́n thấy lằn đạn địch bắn từ đâu đến. Nhưng chờ một chút…
-          Này Two Alpha! Có một tên địch với B-40 (súng phóng lựu chống xe tăng) chạy ra ngoài đường lộ…và nó sắp sửa bắn vào 1 chiếc TQV M-113…Này đây rồi! Nó đă bắn trúng chiếc TQV!

Chúng tôi nghe phía ngoài đường lộ, tiếng nổ “bụp” của B-40 bắn đi và tiếp theo đó là tiếng nổ lớn ở chiếc TQV. Chiếc TQV bị bắn trúng là chiếc đang chở BCH/CĐ-A, Spike và CĐT lúc này đang đứng đàng sau xe, và những người ngồi trên xe đều bị thiệt mạng! Những chiếc TQV lúc này là những mục tiêu tập trung của sự nguy hiểm chết người! TĐ1/TQLCVN của Thiếu Tá Phan Văn Thắng và cố vấn trưởng Đại úy Tom Hemingway đến giờ này vẫn c̣n nguyên vẹn v́ chưa đụng trận…
 
Đại Đội đầu của TĐ2/TQLCVN đă gây một số thiệt hại cho địch quân, cường độ tác xạ của địch đă thưa dần…CĐT ra lịnh cho các đơn vị rút lui!? Chúng tôi hiểu ngay chuyện ǵ sẽ xảy ra. Địch sẽ nắm thắt lưng và bám sát theo chúng ta. Chúng ta sẽ bị thiệt hại trong một cuộc hành quân không mang lại kết quả nào!? Đoạn chiến thật không dễ dàng ǵ. Joe Hoar bây giờ đăm nhiệm một nhiệm vụ mà không có ai làm tốt hơn trong hoàn cảnh khó khăn này. Joe được FAC cho biết điểm đứng của ḿnh và vị trí của đơn vị địch. Joe và FAC phối hợp đánh dấu mục tiêu (MT) và clear (giải tỏa) mọi thứ để oanh tạc cơ tự do đánh vào MT. Đây là một trường hợp yểm trợ cận pḥng nguy hiểm, v́ khoảng cách giửa ta và địch chỉ có 50 mét.
Phi cơ gầm thét và chúi mũi xuống trút bom “napalm” đúng ngay MT mà FAC đă đánh dấu bằng “Rocket” khói trắng. Địch im tiếng súng tức khắc. Chúng tôi đoạn chiến có trật tự và không bị thiệt hại ǵ them. Phi cơ tiếp tục xạ kích vào MT có địch và chúng tôi rút lui…
 
Tôi (Campbell), Định và BCH/TĐ2 triệt thoái cẩn thận, thấp người xuống, và tránh xa lằn đạn phóng lựu M-79 từ trên các ngọn cây cao bắn xuống. Khi chúng tôi rút ra về hướng Đông, tôi phát giác ra rằng ḿnh đă làm rớt mất cái “bóp” tiền. Túi quần sau của tôi bị rách toạc v́ vướng vào mỏm đá hay cành cây nào đó; và tôi mất 300 đồng! Khi đi hành quân, chúng tôi mang theo một số (tín chỉ đô la đỏ) và đồng bạc VN, v́ ở miền Nam VN lúc này chưa có chổ nào rút tiền ra từ “checks” hay “credit cards” cả. Bây giờ cũng chẳng làm ǵ hơn được nửa? Joe Hoar bắt đầu diểu cợt tôi (Campbell) là tụi CQBV đă lượm được cái “bóp” tiền của Campbell nên ngưng bắn rút lui, và đi nghỉ phép để du hí với số tiền lượm được…
Nhiều ngày sau, chúng tôi trở lại khu vực đụng độ này, nhưng lần này đă không có cuộc chạm súng nào. TĐ2/TQLCVN chúng tôi đi ngang khu vực cũ, mùi thối của xác người chết rải rác khắp nơi. Rất nhiều ruồi xanh “lớn” bay lên từ một nấm mồ lớn… TĐ2/TQLCVN của chúng tôi không lấy làm khó chịu về việc này…
 
Mũ Xanh Sàig̣n
Iowa City, Iowa
1/2010

Xem phụ chú:
 
(1)   Spike Connally.
(2)   Tom Hemingway.
(3)   Joe Hoar.
(4)   Thomas E. Campbell.
 
Phụ chú (1)
 
Spike Connally:
Năm 1966, Thiếu tá USMC Spike Connally là cố vấn trưởng Chiến đoàn A/TQLCVN tham dự trận đánh Cồn Thiên, Gio Linh, tỉnh Quảng Trị, Việt Nam.
Trong dịp đại hội TQLCVN được tổ chức tại Washington D.C tháng 7 năm 2003, Campbell đă gặp lại Spike. Spike không thay đổi nhiều, vẫn trầm tỉnh, có đầu óc, thông minh, có trí nhớ tốt và giọng cười sảng khoái. Spike là mẫu người luôn luôn là chiến hữu trong chiến trận, mặc dù bây giờ đă quá già để mà đề cập đến vấn đề chiến đấu…
 
Phụ chú (2)
 
Tom Hemingway:
Năm 1966, Đại úy USMC Tom Hemingway là cố vấn trưởng TĐ1/TQLCVN mà Thiếu tá Phan Văn Thắng là TĐT. Tham dự trận đánh Cồn Thiên, Gio Linh, tỉnh Quảng Trị, Việt Nam. Trở về Mỹ, sau này ông ta là khuôn mặt lớn trong tổ chức Officer Christian Fellowship and Promise Keepers và những tổ chức thiện nguyện khác. Tom là một người rất khéo tay mà từ trước đến giờ Campbell chưa từng được biết.
Trong thời gian ở Việt Nam, Tom tự tay làm lấy cây đàn Banjos rất đẹp mà Campbell chưa từng thấy từ trước. Tom tự làm lấy ngôi nhà xinh đẹp có hệ thống thu nhận ánh sáng mặt trời cho Sarah (bà vợ), và các con nhỏ ở Colorado. Tom chết bất ngờ năm 2000.
Người con trai của Tom, đă đoạt huy chương Bạc (Silver Medal) về môn nhảy cao ở Thế Vận Hội Athans Olympics…
 
Phụ chú (3)
 
Joe Hoar:
Năm 1966, Trung úy USMC Joe Hoar là cố vấn phó TĐ2/TQLCVN, thay thế Trung úy Gary Carlson, CVP tiền nhiệm.  Gary Carlson từng tham dự trận phản phục kích Pḥ Trạch của TĐ2/TQLCVN ngày 29-6-66. Carlson được ân thưởng Anh Dũng Bội Tinh với Ngôi sao Bạc của QLVNCH và huy chương chiến công của Mỹ.
Cuối năm 1966, Joe Hoar tham dự trận đánh Cồn Thiên với TĐ2/TQLCVN. Joe luôn luôn hành đồng theo đường lối riêng của ḿnh. Đi đến đâu, Joe cũng là “cái đinh”, là nhân vật chủ yếu của đám đông. Joe có nhiều điều giống như Big John Hapkins (Thiếu tá USMC, cố vấn trưởng TĐ2/TQLCVN, lúc này Đại úy USMC Thomas E. Campbell là cố vấn phó cho “Big John”).
Sau khi ở VN về Mỹ, Campbell không có dịp phục vụ cùng chung đơn vị TQLCHK với Joe, nhưng cũng có dịp gặp nhau nhiều lần. Joe tiến thân trong binh nghiệp với TQLCHK một cách điều đặn và trôi chảy v́ tài năng sáng chói của ông ta. Joe Hoar về hưu ở cấp Tướng 4 sao khi đang là Tư Lệnh Centcom, Commander in Chief of Centcom. Xem tiểu sử của Tony Zinni, “Battle Ready” để biết rơ thêm về một vị Tướng lảnh của TQLCHK như Joe Hoar…Đại úy Anthony (Tony) Zinni, USMC, năm 1967 là cố vấn của Tiểu Đoàn 4/TQLCVN. Sau này ông ta hồi hưu ở cấp Tướng 4 sao của Binh chủng TQLC Hoa Kỳ.
 
Phụ chú (4)
 
Thomas E. Campbell:
Trong ĐH-TQLCVN ngày 6 tháng 7 năm 2008 tại Nam Cali, Đồ Sơn và Sàig̣n đă được các cựu cố vấn USMC từng phục vụ ở Việt Nam báo tin rằng: Col. Thomas E. Campbell đă từ trần v́ bịnh ung thư trong thời gian được chửa trị tại Trung Tâm Ung Thư Anderson ở Houston, Texas hồi tháng 7 năm 2007. Nhiều vị cựu cố vấn USMC từng phục vụ ở Việt Nam đă có mặt và tham dự tang lễ, và ông đă được chôn cất tại Nghĩa Trang Địa Phương theo Lễ Nghi Quân Cách…
 
Hết