MX Phạm Văn Tiền
Trong cuộc sống nầy không ai dám vỗ ngực tự xưng
ḿnh là không cần tiền. Có tiền là có tất cả. Ông bà ta đă dạy “Có
tiền mua tiên cũng được, hay vạn sự chỉ ư tiền”, cũng không ngoài ư
nghĩa đó. Muốn có tiền con người cố gắng làm đủ mọi cách để đạt được
ư nguyện của ḿnh. Có những ư nguyện chính đáng và cũng có những ư
nguyện không chính đáng. Cha mẹ sanh con ra, ai cũng muốn một ngày
nào đó con ḿnh sẽ trở thành kỹ sư, bác sĩ để có một đời sống tốt
đẹp hơn trong xă hội, bên cạnh đó là những sự giàu sang phú quư, vợ
đẹp con xinh. Đồng tiền mà họ kiếm được rất xứng đáng và đầy ư nghĩa
sau bao năm khổ cực học hành gian khổ. Xă hội ḷai người nhờ thế mà
mỗi ngày một thêm tốt đẹp hơn. Nhưng sự đời nào ai muốn mà được, đâu
phải ai cũng có điều kiện học hành, ai muốn trở thành nhà “trí thức”
cũng được. Có những gia đ́nh cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc th́
tiền đâu cho con học thành tài, con cái họ phải kiếm sống nhờ vào
sức lực lao động tay chân, vất vả của ḿnh.
Xă hội v́ vậy mà đă được phân chia các thành phần giai cấp. Thôi th́
“Nghề nào cũng trọng cũng sang. Làm quan cũng quư đi cày cũng xong”
như trong các bài học vỡ ḷng từ thời thơ ấu. Biết bao người vẫn lam
lũ sống một cách lương thiện như vậy, nhưng họ vẫn là những kẻ yêu
đời, vẫn là thành phần hữu ích trong xă hội.Vẫn cố gắng vươn lên, hy
vọng một ngày mới cho tương lai con cháu họ. Bên cạnh đó cũng c̣n
nhiều gia đ́nh khác giàu có nhờ những đồng tiền bất chánh, con cái
không chịu học hành trở thành kẻ phá phách ăn chơi, nhiều khi biến
thành những tội phạm h́nh sự, phải vào tù, ra khám. Cũng chỉ v́ đồng
tiền khiến con người trở thành đảo điên, làm bất cứ điều ǵ miễn là
làm sao có được đồng tiền trong tay, từ giết người, giết cha, giết
mẹ, nuốt hàng trăm gram chất ma túy vào bụng để t́m cách che mắt hải
quan, kể cả việc phải lănh án tử h́nh v́ tội buôn cả kư bạch phiến
theo hành lư sách tay như chàng thanh niên trước đây tại Singapore.
Chồng giết vợ, vợ giết chồng để t́m cách gian lận bảo hiểm cũng chỉ
v́ tiền, đă xảy ra và đang từng ngày xảy ra tại đất nước Tự Do nầy.
Các cô gái Việt Nam v́ quá nghèo phải bán “trôn” nuội miệng, phải
đem thân làm nô lệ nơi xứ người, phải ứa lệ nghẹn ngào nh́n nhận
những người chồng đáng tuổi cha ông ḿnh là người phối ngẫu.
Cũng v́ tiền mà chế độ CS đang trên đường suy sụp. Một vụ án tham
nhũng nhất nước làm xôn xao dư luận quần chúng hơn 2 năm qua, vừa
được kết thúc một cách êm đẹp, buồn cười. Bùi tiến Dũng, Tổng giám
đốc ban quản lư các dự án PMU-18 và 8 đồng phạm về hai tội tổ chức
đánh bạc và đưa hối lộ hàng tỷ đồng, mức án cao nhất dành cho kẻ chủ
mưu là 13 năm tù, c̣n những kẻ c̣n lại chỉ lănh án từ 3 đến 5 năm.
Quan ṭa và các luật sư viện dẫn là v́ họ là những người có công với
“Cách mạng”, có đến 17 huy chương đủ loại, đáng được hưởng khoan
hồng. Điều nầy có nghĩa rằng là từ nay về sau, các kẻ có chức có
quyền cứ tiếp tục ăn cướp, tiếp tục vơ vét tiền của nhân dân đóng
góp để xuất khẩu con cái du học nước ngoài, hay dùng tiền để cờ bạc,
mua trinh mua vợ, mua các cô người mẫu cũng vẫn không sao v́ đă là
thành phần đóng góp cho sự sống c̣n của cái gọi là” Nhà nước Cộng
Ḥa Xă hội chũ nghĩa VN”. Đây là một thứ luật pháp lạ đời nhất chỉ
có tại nước CSVN!
C̣n chúng ta, những kẻ một thời mà chúng cho là ma cô, đĩ điếm, là
phản động là tay sai, là giặc đánh thuê, chém mướn, là những thứ rác
rưới cần phế thải, cái thứ mà Kissinger và Lê đức Thọ những tay phù
thủy, đạo diễn của cái gọi là Hiệp định Paris về chấm dứt chiến
tranh tại miền Nam Việt Nam, đă nói lên cùng một ngôn ngữ: “Sao cái
bọn chó chết đó không chết phứt đi cho rồi, hay bọn người đang lố
nhố dưới kia là những đống rác rưới mà chúng ta cần tống ra biển..”
Nay cũng chính miệng lưỡi đó, họ lại hết ḷng ca tụng chúng ta là
những khúc ruột ngàn dặm, là những đồng bào ruột thịt thân thương,
đang sống ở nước ngoài, hăy cùng nhau góp tay với họ để xây dựng đất
nước! Chỉ v́ họ thấy chúng ta đang thành đạt nơi xứ người, chúng ta
có quá nhiều tiền. Họ gọi chúng ta là những Việt Kiều yêu nước.
Người ta có thể dẫn chứng biết bao nhiêu trường hợp lưu manh đó
trong sử sách. Chu Măi Thần cũng bị cảnh nghèo mà bị vợ bỏ rẻ khinh,
sau ra làm quan vợ lại t́m đến. Chu giận đời đen bạc đem hất bát
nước xuống đất bảo hốt lên th́ sẽ được đoàntụ. Người CS cũng thế,
muốn chúng ta quên đi quá khứ tội lỗi của họ để cùng bắt tay xây
dựng đất nước, th́ chính họ phải thành thật xin lỗi chúng ta, phải
từ bỏ chế độ chính trị gian ác mà họ đang cố sức bám vào. Họ, bọn
cầm quyền đảng CSVN phải thừa biết rằng, chúng ta, và cả dân tộc
Việt Nam đều ghê sợ và thề quyết chẳng bao giờ chịu sống chung với
“Hủi”.
Như vậy mà cũng có khối người tin, tuyên truyền hợp tác, đem tiền
bạc về mua bán làm ăn để rồi phải trắng tay khóc hận. Chúng ta đă
chấp nhận bỏ nước ra đi th́ chúng ta cũng phải chấp nhận một cuộc
chiến đấu để có một ngày về. Không thể về bằng sự khúm núm, xin xỏ,
luồn cúi một cách mất thể diện như kiểu hèn tướng Nguyễn cao Kỳ.
Bất cứ trong cuộc chiến đấu nào cho tổ quốc, cho dân tộc đều là
những cuộc chiến đấu v́ chính nghĩa. Và bất cứ cuộc chiến đấu nào v́
chính nghĩa cũng đ̣i hỏi nhiều gian khổ hy sinh, mất nhiều thời gian
có khi phải đi từ thế hệ nầy sang thế hệ khác. Hơn 250 ngàn chiến sĩ
anh hùng miền Nam đă nằm xuống trong cuộc chiến Quốc Cộng vừa qua,
và hàng vạn đồng bào ta đang sục sôi đấu tranh đ̣i hỏi quyền sống
trong nước hiện nay là những đ̣i hỏi chính đáng của người dân, đó là
nhà nước, cán bộ, phải trả lại tài sản, đất đai mà họ đă bị cướp
mất! Hăy trả lại quyền làm người cho cả dân tộc. Hăy trả lại cho họ
chén cơm manh áo, căn nhà mà suốt đời họ đă tần tảo gầy dựng. Các
nhà đấu tranh dân chủ là những luật sư, bác sĩ, kỹ sư, trí thức,
linh mục, mục sư, sinh viên, nhà báo đang lần lượt vào tù. Họ từ bỏ
tất cả tiền tài danh vọng cá nhân cũng chỉ v́ ḷng yêu nước, v́ dám
đứng ra bênh vực nguyện vọng chính đáng của con người. Dù trong tay
không tấc sắt, nhưng họ đă có đầy đủ tấm ḷng. Hơn ai hết, họ thừa
hiểu rằng Tự Do nào cũng phải có cái giá phải trả, không thể ngồi
không mà có được Tự Do. Chúng ta là những người may mắn đang hưởng
được mọi quyền Tự Do nơi xứ người, lẽ nào khoanh tay đứng nh́n,
không tiếp tay ủng hộ việc làm sáng ngời chính nghĩa nầy, nếu không
v́ chính nghĩa th́ mọi công cuộc đấu tranh của chúng ta từ mấy chục
năm qua sẽ là cuộc đấu tranh phi nghĩa. Đây là điều khẳng định, chắc
chắn!
Cộng đồng Người Việt Tự Do khắp nơi tại hải ngọai phải tốn bao nhiêu
công sức tiền của để giữ vững Chính Nghĩa tỵ nạn của ḿnh, trước sức
tấn công mạnh mẽ của chế độ CS từ trong nước. Người CS đang cai trị
đất nước, họ có trong tay đầy đủ mọi quyền hành: bóc lột, vơ vét
tiền của nhân dân trong nước, cùng sự tiếp tay vô ư thức của một số
người Việt hải ngoại đánh mất lương tâm, hàng năm đem về 5,6 tỷ đô
la để cho họ củng cố chế độ. Chế độ Cộng Sản càng được củng cố bao
nhiêu, th́ người dân trong nước càng khốn đốn bấy nhiêu. Với sức
mạnh của gông cùm và bạo lực, họ sẵn sàng bắt giam tất cả những ai
bất đồng chính kiến với họ, dù đó là những tu sĩ hay trí thức. Đừng
tin tưởng vào bất cứ thế lực nào, mặc dầu họ hết ḷng ủng hộ cuộc
đấu tranh chính nghĩa của chúng ta. Dù Tổng thống Bush hay các nhà
lập pháp Hoa Kỳ, dù ông Micheal Marine đă có những lời chân thành
trước khi từ nhiệm. Dù mới đây ủy ban ngoại giao Hạ viện Hoa Kỳ đă
thông qua dự luật nhân quyền cho Việt Nam 2007, cấm các khoản viện
trợ của Hoa Kỳ cho Việt Nam cho đến khi các tù nhân chính trị được
trả tự do và Hà Nội phải cam kết cải thiện Nhân quyền. Dự luật nầy
đề nghị cho sử dụng một ngân khoản 4 triệu đô la trong ṿng 2 năm để
giúp các tổ chức nhân quyền tại Việt Nam và 10 triệu đô la cũng
trong ṿng 2 năm để chống lại việc nhà cầm quyền Hà Nội phá sóng đài
Á Châu Tự Do.
Chúng ta hoan nghênh sự giúp đỡ nầy, mặc dầu đây chỉ c̣n là một dự
luật đang chờ biểu quyết tại Quốc hội. Chúng ta hết ḷng ủng hộ các
tổ chức tài trợ, kêu gọi đồng hương đóng góp để gíup đỡ đời sống và
phương tiện cho những nhà đấu tranh và gia đ́nh họ để họ c̣n sức
chiến đấu. Mặc dầu họ là những nhà đấu tranh tự nguyện dấn thân
trước sứ mạng thiêng liêng lịch sử, và họ không có ǵ thắc mắc đ̣i
hỏi chúng ta, nhưng đây là việc chúng ta phải làm, và cần làm để an
ủi, để họ thấy rằng cuộc đấu tranh của họ là Chính Nghĩa. Của ít,
ḷng nhiều, chúng ta hăy dành ra những chi tiêu không cần thiết để
tiếp tay hỗ trợ cho một ngày về.
Trong một thông báo làm tại Paris ngày 11-8-2007, Ḥa thượng Thích
quảng Độ đă kêu gọi chư tôn, đức tăng ni, Phật tử đồng bào các giới
trong cũng như ngoài nước đóng góp vào “Quỹ cứu trợ dân oan”: “Hăy
nghĩ tới t́nh cảnh đồng bào mà ra tay cứu trợ những người Dân oan
khắp nơi trong nước, đang sống thiếu thốn bên lề đường công lư,
trước công đường im ĺm, từ năm nầy sang tháng khác”. Buồn thay
trong hàng ngũ chúng ta, trong anh em chúng ta, những người cùng một
lời thề sống chết với kẻ thù, nay lại đón gió trở cờ. Gió chướng đă
đẩy họ ra đi; nay cơn gió “Tiền” đă mang họ trở về. Một Nguyễn cao
Kỳ, một Phạm Duy hám danh, ham tiền dơ bẩn, và c̣n ai đây, hởi những
người năm cũ, vào giai đọan cuối đời!
Chuyện tuần báo Việt Weekly tại Nam Cali vẫn c̣n cựa quậy hung hăng
trước khi nhắm mắt ĺa đời. Chúng đ̣i thưa kiện ủy ban chống nghị
quyết 36 CSVN, và cả những người phản đối ngày chúng xuống đường bán
báo lẻ 50 xu một tờ. Chúng hù dọa đă có thu h́nh tất cả những người
biểu t́nh, ngay cả nhân viên Cảnh Sát làm phận sự, nghĩa là kiện
lung tung theo “kiểu con kiến đ̣i kiện củ khoai” chắc chỉ bằng tiền
CS. Sau 4 tờ báo Việt Cộng lên tiếng bênh vực VW từ trong nước, th́
nay Trịnh Hội là cá nhân cũng là ông “bầu sô” của đêm ca hát với
Việt Cộng – chỉ có 50 người tham dự vừa qua – lên tiếng bào chữa
bằng những lư luận cùng mẫn của ḿnh. Điều nầy cho chúng ta thấy
rằng dù là luật sư hay trí thức không có chính nghĩa th́ những lư
luận của họ cũng trở thành trơ trẽn hồ đồ, nói chẳng ai nghe.
Theo thông báo của ủy ban yểm trợ Dân chủ Quốc nội, th́ một đêm thắp
nến cầu nguyện cho các nạn nhân 9-11 đă được tổ chức từ 9:00 giờ tối
thứ sáu 10-8-2007 trước ṭa sọan Viet weekly. Đây là cuộc biểu t́nh
thầm lặng nhằm chia sẻ đến các nạn nhân xấu số vô tội trong biến cố
9-11 mà chính tờ báo nầy đă xúc phạm một cách rơ ràng.
Chuyện ca hát Việt Cộng có cái tên là “Thảm Đỏ” đă và đang là những
vấn đề nhức nhối của Cộng Đồng, đồng hương tại Dallas-Fort Worth.
Điều đáng ghi nhận là chỉ có hai tờ báo duy nhất có tên trong ban tổ
chức mà thôi. Sau giác thư lên tiếng của “Ủy ban bảo vệ Quốc Kỳ” và
sự chống đối của đồng hương, những tấm Poster bề thế được chuẩn bị
khá công phu đă bị dẹp khắp nơi, đặc biệt tại khu chợ Nam Hưng, chỉ
tồn tại trong ṿng 24 tiếng đồng hồ. Đă có một nhà hàng rút tên khỏi
danh sách bảo trợ, và một nhà hàng khác được điền vào. Vào giờ phút
nầy tên người tổ chức được thay bằng một tên khác. Một tờ báo đă cố
gắng rút tên ḿnh ra trên tờ báo của ḿnh, nhưng vẫn tiếp tục được
đăng màu mè trên một tờ báo khác! “Nhất định không cho mầy chạy trốn
phủi tay”. Chính tờ báo thụt vô, thụt ra nầy, đă từng lớn tiếng
tuyên bố là “có lập trường chống cộng lâu đời” trong một buổi tổ
chức liên hoan mấy mươi năm làm báo, có được nhận bằng tưởng lục và
có giấy khen của một tổ chức vô thưởng vô phạt có cái tên quen thuộc
là “Hiệp Hội truyền cảm cúm”. Điều nầy chứng tỏ họ chẳng có lập
trường ǵ cả, chỉ v́ tiền nên cứ chạy nhảy lung tung.
Tôi không thể hiểu được “sự im lặng là vàng” của những người đang
làm nhiệm vụ truyền thông tại đia phương nầy. Trúng trật, đúng sai
dầu sao chúng ta cũng phải có tiếng nói. Chân lư măi măi là chân lư
phải không? Con người rồi ai cũng sẽ lần lượt ra đi, cát bụi sẽ trở
về cát bụi, nào ai có thể tồn tại măi đâu! Nhưng chúng ta không thể
im lặng và tiếp tục cho phép họ ngậm miệng ăn tiền. Nước non c̣n đó,
đồng bào ta đói khổ đọa đày vẫn c̣n đó, dân oan bị giải tán bằng ṿi
rồng, roi điện, dùi cui, họ vẫn không sợ và vẫn đang tiếp tục tập
hợp lại những nơi mà họ đă bị đuổi đi. Thử hỏi có chế độ nào tàn tệ
như thế đâu, như lời thú nhận của nhạc sĩ lăo thành tài hoa suốt đời
phụng sự Cách mạng Nguyễn văn Tư. Nữ luật sư Lê thị Công Nhân vẫn
hàng đêm cầu nguyện trong tù, vẫn vững ḷng sắt son “Dù chỉ c̣n ḿnh
tôi vẫn chiến đấu”, Cha Lư vẫn b́nh thản chịu cảnh tù đày trong suốt
cuộc đời ḿnh chỉ v́ đă khẳng khái “Đả đảo bọn CS Việt Nam” nhiều
lần trước phiên ṭa ô nhục lịch sử. Bác sĩ Lê nguyên Sang, luật sư
Nguyễn bắc Truyễn, Nguyễn Phong, Hoàng thị Anh Đào... những người đă
làm trái tim Việt Nam xúc động, ứa lệ, nghẹn ngào...
Mặc dầu khá muộn màng, nhưng cuối cùng chân lư phải được nói ra.
Trong thư ngỏ về “Đại nhạc hội các ca sĩ từ Việt Nam tổ chức tại
Dallas Fort Worth” của hai vị chủ tịch Cộng Đồng, một buổi thảo luận
về vấn đề nầy sẽ được tổ chức vào lúc 3 giờ chiều ngày 19-8-2007 tại
trụ sở cộng đồng Fort Worth cho tất cả quư vị đại diện Cộng Đồng,
đồng hương. “Quan điểm của Cộng đồng và hội đoàn không quả quyết các
ca sĩ từ Việt nam là cán bộ văn hóa tuyên vận cho CSVN, nhưng cũng
không ai dám khẳng định rằng họ không bị lợi dụng hay có thể không
hoạt động cho CSVN, như người CS đă làm trong quá khứ. Tuy nhiên,
một sự việc chắc chắn là qua NQ 36 ban hành vào ngày 26-3-2004, nhà
cầm quyền CSVN đă chỉ thị cho các Bộ văn hóa, thông tin, ngoại giao
gởi các đoàn văn nghệ từ Việt Nam ra nước ngoài để phục vụ người
Việt Nam nước ngoài, với mục đích chiêu dụ ru ngủ Cộng Đồng Người
Việt tỵ nạn CS hải ngọai, đặc biệt với giới trẻ hay những người chưa
có kinh nghiệm với đảng CSVN.”
Qua những sự việc vừa nêu trên, rồi đây những Poster quảng cáo trên
hai tờ báo nầy c̣n thay đổi lung tung, ai biết đâu mà ṃ? Từ quảng
cáo “Trải thảm đỏ” để đón rước người xem, nay lại không c̣n thảm đỏ
nữa. Vậy th́ ban tổ chức sẽ trả lời sao khi đồng hương đă nhầm lẫn
mua vé? Đây có phải là một sự lường gạt trắng trợn hay không? Quảng
cáo một đàng làm một nẻo, theo kiểu ông nói gà bà nói vịt. Bất cứ sự
việc nào trên đời sống nầy, dù là chuyện làm ăn b́nh thường như
trong việc mua bán cũng cần phải đặt chữ “Tín” làm đầu. Nay nói vầy,
mai nói khác th́ làm ǵ có đủ uy tín để làm ăn?
Sự thật muôn đời vẫn là sự thật. Sự thật chỉ có được qua sự trong
sáng của những con người c̣n lương tâm, c̣n chính nghĩa. Nếu sự thật
đây là chuyện ca hát b́nh thường để phục vụ đồng hương th́ làm ǵ mà
chạy loanh quanh như gà mắc đẻ. Nếu đây là một việc làm ăn trong
sáng th́ làm ǵ phải sợ hạ cờ xí, bích chương!
Cuối cùng, th́ ra dù trốn tránh, con chuột vẫn phải chạy ra khỏi
miệng cống. Cái chương tŕnh ca hát có quá nhiều văn công Việt Cộng
do một nhóm chủ trương sẽ làm mọi người căm giận. Không khẳng định,
nhưng mọi người đều có quyền nghi vấn, đây là chuyện tiếp tay cho NQ
36 CSVN để làm suy yếu tiềm năng chống cộng của người Quốc Gia.
Chính nghĩa như con ngươi trên thân thể con người, những kẻ chỉ biết
nhắm mắt chạy theo đồng tiền là những kẻ mù ḷa, đui điếc. Đồng tiền
sẽ rất hữu ích trong việc hỗ trợ cho cuộc đấu tranh chính nghĩa,
nhưng đồng tiền vẫn là kẻ thù nguy hiểm có thể đánh gục chính nghĩa
của chúng ta. Là những người yêu nước đấu tranh, chúng ta cần phải
sáng suốt nhận định đâu là lẽ phải của vấn đề. Đồng tiền không chính
nghĩa là đồng tiền phi nghĩa, sẽ dẫn dắt con người đi đến sự sa đọa,
phạm tội, khó lường. Trong đấu tranh họ là kẻ “Phản quốc”; v́ không
có “đồng tiền” th́ chính nghĩa vẫn sống, vẫn tiếp tục đấu tranh, vẫn
tiếp tục hy sinh dù phải trả giá rất đắt, ngay cả mạng sống của
ḿnh. Nếu có ai đó không quen biết, chưa biết họ là ai kêu gọi chúng
ta đến để cho tiền, xin hăy cẩn thận v́ không ai cho ḿnh một cái ǵ
mà không đ̣i hỏi một cái ǵ! Hăy cẩn thận đừng bán rẻ Chính Nghĩa
của chúng ta!
Đồng tiền có thể mua được nhà, đồng tiền có thể mua được gái đẹp,
đồng tiền có thể sửa được mặt mũi, đồng tiền có thể mua xe, mua
vợ... Nhưng chắc chắn đồng tiền sẽ không bao giờ mua được Chính
Nghĩa. Chuyện chống cộng, chuyện giữ vững chính nghĩa Quốc Gia là
bổn phận phải làm của tất cả người dân tỵ nạn CS. Chúng xuất hiện ở
đâu chúng ta diệt ngay ở đó. Bên cạnh những việc cử phái đoàn biểu
t́nh chống Phan văn Khải, Nguyễn minh Triết là quan trọng, nhưng
chuyện vạch mặt chỉ tên những kẻ “ăn cơm Quốc Gia, thờ ma CS” tại
điạ phương ta cũng là một việc quan trọng không kém. Chúng ta không
chết v́ những tên đầu sỏ tại Bắc bộ phủ mà chết v́ những tên du
kích, hèn hạ, ŕnh rập bắn lén tại đia phương nơi chúng ta đang ở.
Chúng ta đă từng xông pha chiến đấu, đă từng tù tội cực h́nh trong
suốt cuộc đời. Chúng ta đă từng vượt biên, vượt biển bỏ của chạy lấy
thân. Ai cũng có người thân, kẻ thuộc bị CS sát hại hay mất tích ở
rừng sâu biển cả, lẽ nào chúng ta không tiếp tay hỗ trợ trong cuộc
đấu tranh đầy Chính Nghĩa nầy.
Arlington, tháng 8, 2007
Mũ Xanh Phạm Văn Tiền
Những
ngộ nhận về chiến tranh Việt Nam từ phía Hoa Kỳ
Tập thơ của một
người lính mang tên... “ Chúc Thư”
Kỷ Niệm Ngày QL
19/6 - Người lính VNCH sau 37 năm nh́n lại...
Đă đến lúc
Việt Nam là của mọi người!
Nói tiếng Anh
Một chữ XẢ
Nỗi ḷng biết
ngỏ cùng ai?
Chỉ tại dấu
"Phẩy"...
Sự căm ghét Chủ
Nghĩa Cộng Sản
Những
hồn hoang nơi pháp trường cát!
Tôi c̣n Nợ...
Chuyện Mũ
Xanh... quanh bàn tṛn
Chuyện đời
Ma thuật của
bọn cuồng sát
Tâm Tình xin
gởi đến toàn thể Anh Chị Cựu Quân Nhân QLVNCH
Nghị quyết 36: Phân
tích và nhận định
Chúng ta là
ai... và chúng ta phải làm ǵ?
Hăy tôn
trọng những người nằm xuống
Người đồng minh
dũng cảm
Đồng Tiền và Chính
Nghĩa
Cảm nghĩ của thế
hệ thứ hai
Người
lính miền Nam và cuộc chiến cũ
Bia tưởng niệm ở
trại tị nạn
Bản chất và hiện
tượng của cs
Tác dụng của nghị
quyết 36
Phê b́nh
một đóng góp cho tiến bộ
Đă đến lúc
Thực chất cuộc
chiến 1955-1975 tại Việt Nam
Chiến thuật kiều vận