Page 119 - Dac San Song Than 2023
P. 119

TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIET NAM

                                         TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM









                                         Kính tặng quý phu-nhân Mũ Xanh

                                                                                Lưu Phúc – Lôi Hoả-B


                     rai sinh thời đất nước có chiến tranh, hầu như ai ai cũng tòng quân, nhập ngũ, cầm súng
                 T  bảo vệ Quê Hương, gian lao, nguy hiểm ập đến bất cứ lúc nào trên khắp các chiến trường.
              Các chiến sĩ phục vụ Binh Chủng Thủy Quân Lục Chiến, tất cả các ngành, các cấp đều là những
              người lính tình nguyện để được chiến đấu trong đại đơn vị tổng trừ bị của QLVNCH.

                  “Vì anh là lính áo rằn,
                  Ra đi, nào biết mấy trăng mới về?!”
                  (Thơ Lê Hằng Minh)
              Mỗi lần tạm biệt gia đình, tạm biệt người yêu hay từ giã vợ hiền, anh lên đường ra chiến tuyến,
              cũng có thể là lần cuối mình còn thấy nhau, vì biết đâu, anh có thể trở về bằng “hòm gỗ cài
              hoa”!
                  Làm người yêu của lính, người vợ của “lính áo rằn” thật lắm âu lo, nhiều hồi hộp và ngập
              tràn nhung nhớ. Ngày ngày nghe tin chiến sự mà ruột gan quặn thắt, giấc ngủ chập chờn, nhiều
              đêm mất ngủ khiến mặt hoa kém tươi vì “thiếp bên song cửa, chàng ngoài chân mây”!
                  Tình yêu giữa người con gái tuổi đôi mươi với người lính thật đẹp qua hình ảnh chinh phụ
              mong đợi người yêu, người chồng trở lại.
                  Cô là nữ sinh sắp rời ghế bậc trung học, hay là sinh viên đại học, nhân viên văn phòng nơi
              công, tư sở, hoặc giúp cha mẹ kinh doanh v.v.. đã quen với người lính Mũ Xanh do sự sắp xếp,
              giới thiệu của người thân trong một lần đơn vị nghỉ dưỡng quân, được về thăm nhà. Hay một
              lần nào đó, đơn vị các anh tạm dừng bước hành quân, anh lính trận làm quen với cô nơi anh
              dạo phố, nhiều khi cô là “em gái hậu phương” trong đoàn sinh viên, học sinh ra thăm anh nơi
              tiền tuyến, rồi trở thành người yêu, người vợ của lính áo rằn, để rồi lo âu, đợi chờ khi chồng
              hành quân.
                  Anh đi hành quân biền biệt. Các anh có mặt từ vùng hỏa tuyến, đến vùng rừng núi Trường
              Sơn, tới các mật khu mà địch ẩn náu trong các t̉ỉnh chung quanh Sài Gòn, hoậc lội sình U-Minh,
              Chương Thiện, Đồng Tháp Mười, Cai Lậy,  Định Tường, hành quân vượt biên đánh đuổi giặc
              cộng sản trên đất Campuchia, Hạ Lào.
                  Cả tháng mới có một lần thư qua những chuyến liên lạc hậu cứ-hành quân. Phải ngóng, phải
              chờ những chuyến tiếp tế hành quân trở về, các người vợ, người yêu của lính vào hậu cứ hỏi
              thăm mình có thư của chồng, của người yêu chăng? Có thư thì mừng nhưng vẫn còn lo, không
              có thư, thì nghĩ vẩn, nghĩ vơ. Ôi, tâm trạng của người hậu phương, ai thấu hiểu nỗi lòng!?
                  Trong đơn vị, nếu tin từ hành quân báo về hậu cứ có chiến sĩ nào tử trận, có chiến sĩ khác bị
              thương nặng, nhẹ thì cả trại gia binh rúng động, các bà vợ lính xôn xao, bàn tán, rồi cầu nguyện
              xin Ông Trời phù hộ cho chồng mình “tai qua nạn khỏi”, nguyên vẹn trở về.
                  Chẳng may, trong đơn vị có tử sĩ, những bà vợ lính đều bày tỏ lòng đau buồn và thương tiếc,
              an ủi người góa phụ, hết lòng giúp đỡ tang quyến. Biểu lộ tình cảm của các bà vợ lính thương



               TRANG 107                         ĐẶC SAN SÓNG THẦN  2023
   114   115   116   117   118   119   120   121   122   123   124