Page 114 - Dac San Song Than 2023
P. 114
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIET NAM
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
Lê Đức Thịnh tụng kinh cầu siêu cho anh. An ninh trại rình sẵn, bắt được dẫn ông về trại, đánh
bằng chùm chìa khóa ngục, toe máu đầu, phạt treo ngược 10 ngày, hai chân treo lên xà ngang,
phần mông hổng lên khỏi chỗ nằm, cách một giờ tên coi ngục vào hạ giây thả xuống cho cơ thể
nghỉ chừng 15 phút, sau đó lại tiếp tục. Thọ phạt xong vị thượng tọa nầy coi như bị tàn phế vì
hai chân bỗng trở nên bất khiển dụng.
Trở lại ngày toàn trại được nghỉ lao động, tập họp để nghe: “Tòa án đặc biệt Quân khu 7
VC xử án “một tên cực kỳ phản động” do địch gài vào trại học tập cải tạo, đã bị cách mạng phát
hiện và bắt giữ”!
Mới nghe thông báo tên vụ án, chúng tôi đã cảm nhận, người bị chúng xử chắc chắn là sẽ
lãnh bản án nặng và nguy hiểm.
Qua hệ thống loa phóng thanh gắn trên cột đèn đầu sân trại, đúng 8 giờ sáng, VC bắt đầu
phiên tòa do tên Thiếu tá Trực từ quân khu 7 VC ngồi ghế chánh án (VC gọi là chủ trì phiên
tòa).
Mở đầu VC gọi vệ binh dẫn “bị can” ra trình diện, tên phụ thẩm đọc lý lịch bị can Lê Đức
Thịnh, cấp bậc Thiếu Tá làm việc tại Khối tình báo quốc ngoại Phòng 2 Bộ TTM “ngụy quân”.
Thịnh can tội cố tình không chịu học tập cải tạo, ẩn mình che dấu để toan tính ý đồ phản động
chống lại cách mạng. Đặc biệt trong khi xét xử bị can chỉ được trả lời “có” hay “không” trước
mỗi câu hỏi của Chánh án, không được phép nói thêm bất cứ câu gì. Sau đó, chúng trích đoạn
nội dung lá thư anh Thịnh lén gởi về gia đình qua một tên tài xế xe lam chạy đường ngã ba Tân
Phong đi cao su Ngãi Giao, liên tỉnh lộ 2 (đường vào Bình Giả), chẳng dè tên tài xế xe lam nầy là
an ninh chìm của chúng giả dạng, thư bị đem nộp cho Ban Chỉ Huy trại tù Long Giao, trích câu
viết từ thư của Thiếu Tá Thịnh gửi cho vợ: “Em hãy đổi tên họ cho con gái và đừng bao giờ cho
con lấy chồng VC .... Em hãy đi tìm những bạn lính cũ của anh còn ở ngoài coi họ đang làm gì ở
đâu cho anh biết. Nếu ra khỏi chỗ nầy anh sẽ không khoanh tay ngồi yên đâu”.
Chúng tôi ngồi ngoài sân nghe qua loa phóng thanh “quan tòa” đọc và hỏi, Thịnh cũng chỉ
được trả lời có hay không và dĩ nhiên Thịnh trả lời “có” và chúng tôi cũng hình dung ra số phận
anh Lê Đức Thịnh đã xong! Án tử hình đã phán ngay sau câu trả lời “Có” của anh Thịnh.
Những phát súng AK47 oan nghiệt do 6 tên vệ binh kết liễu đời Lê Đức Thịnh tại cọc sắt
đóng trước miệng hố được đào sẵn kế bên vòng đai phòng thủ của căn cứ quân sự Long Giao
cũ trước khi thiết lập phiên tòa.
Một tháng sau, trong một đêm tối mịt mùng, lệnh tập họp khẩn trương toàn trại, mang tất
cả vật dụng cá nhân theo, ai cũng nghĩ chắc là sẽ “biên chế” lại lực lượng lao động cho phù hợp
với nhu cầu của trại. Khoảng 2 tiếng đồng hồ, một số đội được lệnh “khẩn trương” lên xe di
chuyển. Một chiếc còng số 8 cứ 2 người một lần lượt leo lên những chiếc xe Molotova bịt bùng.
Tôi cũng như những bạn tù khác hoang mang, không biết đi về đâu? Đoạn chừng 2 giờ đồng hồ
đoàn xe dừng lại, chúng ra lệnh.
- “Các anh khẩn trương xuống xe, anh nào lừng khừng bắn bỏ” .
Nhếch nhác, loạng quạng xuống xe quan sát chung quanh, tất cả mọi người đều ngạc nhiên
vì là tân cảng Sài Gòn, không lẽ họ trả mình về lại với gia đình? Ý nghĩ một chút hy vọng mong
manh chợt tắt ngấm khi có lệnh “khẩn trương” lên tàu.
Những chiếc còng được tháo ra để từng người bước lên tàu cho dễ dàng. Tôi sắp sửa chui
vào lòng tàu thì nghe một tiếng la thất thanh đằng sau: “Cứu tôi với”, nhưng một người tù rơi
xuống nước, không ai thèm cứu, dòng sông cứ vô tình trôi, nhận chìm một con người vô tội đi
vào vĩnh cửu.
Gần 2 ngày một đêm trên tàu Sông Hương, khoảng 1,000 người chen chúc nhau trong một
cái hầm, ăn uống, vệ sinh đều tại chỗ. Lần nầy nỗi hoang mang lớn hơn, lại một tin không vui
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2023 TRANG 102