Page 122 - Dac San Song Than 2023
P. 122

TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIET NAM

                                         TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM

              bang Oregon, Hoa Kỳ, xung quanh trồng hoa, “anh đàn, em hát níu xuân xanh”, hai người con
              của anh chị đã thành đạt, hai đứa cháu nội thật dễ thương.
                  Tôi có người bạn khác, quê anh nơi một quận lỵ ven biển của một tỉnh miền Trung. Theo
              tiếng gọi Tổ Quốc, anh tình nguyện quân ngũ. Ra trường tình nguyện phục vụ Binh Chủng Thủy
              Quân Lục Chiến. Giữa năm 1968, anh ra trường, khi các đơn vị trong Sư Đoàn tổng trừ bị phải
              chia ra để tăng cường cho nhiều chiến trường từ Vùng I, Vùng III, Biệt Khu Thủ Đô và Vùng IV;
              các anh chưa kịp hưởng phép mãn khóa, đã về các đơn vị và lên đường hành quân.
                  Anh đã cùng đồng đội hát bài “Mười hai tháng anh đi” hay “Hành trình người Lính Thuỷ
              Quân Lục Chiến” thật hào hùng! Nhưng cũng thật vất vả, nhiều nguy hiểm chờ đợi trên khắp
              các chiến trường.
                  Trong một lần hành quân về vùng sông nước, đồng ruộng miền Tây Nam Bộ, anh đã quen
              với cô công chức mới ra trường, công tác tại toà tỉnh. Mối tình “trai lính chiến, gái hậu phương”
              vừa chớm nở, đơn vị anh rời vùng IV, thẳng đường ra miền giới tuyến, miệt mài hành quân
              ngăn giặc cộng sản đang hung hãn tấn công, lấn chiếm vùng địa đầu Quảng Trị.
                  Những lá thư giữa anh và chị không nhanh chóng như gõ email bây giờ. Nhưng tình cảm
              thêm gắn bó. Anh mong có ngày phép, về thăm cha mẹ và các em; anh sẽ đưa cha mẹ anh vào
              gặp cha mẹ chị để xin cầu hôn người em gái miền Tây.
                  Nhưng vai mang trách nhiệm. Thượng cấp tin tưởng khả năng của anh, giao cho anh một
              đơn vị mới với công tác khác hẳn những nhiệm vụ trước đó từ ngày anh ra trường, mà anh đã
              từng đảm nhiệm trung đội trưởng, đại đội phó, đại đội trưởng tác chiến.
                  Tình hình chiến sự thay đổi, anh lại được điều động đến đơn vị tân lập thuộc Sư Đoàn để
              đáp ứng nhu cầu chiến trường.
                  Quân viện hạn chế tới mức khó khăn, đại đội do anh thành lập được sát nhập vào Tiểu
              Đoàn 2/TQLC, là một trong nhiều tiểu đoàn thuộc Lữ Đoàn 258 và Lữ Đoàn 468/TQLC trấn giữ
              phòng tuyến Đông Bắc Sài Gòn, những Chiến Sĩ Mũ Xanh vẫn vững vàng nơi trận tuyến cho đến
              trưa 30/4/1975, được lệnh di chuyển về Căn Cứ Sóng Thần, rồi ngậm ngùi “giã từ vũ khí”.
                  Đường về quê trắc trở, anh tìm về miền Tây, gặp lại chị, và được sự khuyến khích, chấp
              thuận của cha mẹ chị. Anh chị chính thức thành hôn. Giữa thời buổi đen tối của VNCH, lễ cưới
              của anh chị thật đơn giản, nhưng tràn ngập tình yêu thương.
                  Cố gắng lắm, anh phải đi nhiều chặng đường xe về quê thăm cha mẹ của anh đôi ba ngày,
              rồi vội vã đi ngay theo lời khuyên của cha mẹ. Vì cộng sản tại địa phương có thể bắt và giết hại
              anh bất cứ lúc nào.
                  Anh trở lại nhà vợ, hơn một tháng sau đi tù. Anh tù trong Nam, ngoài Bắc, qua bao nhiêu
              trại nơi rừng thiêng nước độc. Chị không thể thăm anh, nhưng vẫn lo tiếp tế cho chồng vì khi
              anh bắt đầu vào trại tù, chị đã mang thai. Con nhỏ, chị phải nhờ cha mẹ già trông coi cháu. Chị
              buôn bán kiếm sống cho gia đình và tiếp tế cho chồng.
                  Sau 7 năm tù, anh về nhà, khỏi cần viết, ai cũng biết người tù trở về với tấm thân tàn tạ, bọn
              cộng sản đã đầy đọa cho kiệt sức để chẳng còn chút hơi nào chống phá chế độ của chúng. Chị lo
              thuốc phục hồi sức khỏe cho anh. Rồi cũng chính chị lo chỗ để anh “vượt biên” tìm đường sống.
                  May mắn, anh đã đến được trại tị nạn Đông Nam Á và định cư tại một tiểu bang miền Đông
              Bắc Hoa Kỳ từ năm 1984. Anh vừa học lại, vừa làm lao động tay chân để có tiền sinh sống, tiền
              gửi về VN, để chị trả nợ “mua chỗ cho anh vượt biên” như lời hứa.
                  Anh bảo lãnh chị và đứa con trai duy nhứt của anh chị đoàn tụ. Gia đình xum họp, ổn định
              xong, lo cho con đi học. Anh tình nguyện làm ca đêm. Chị làm việc ca ngày. Vợ chồng thay phiên
              nhau chăm lo cho con trai ăn học.
                  Chị khuyến khích anh tham gia các sinh hoạt cộng đồng người Việt tại địa phương nơi gia


                                                 ĐẶC SAN SÓNG THẦN  2023                          TRANG 110
   117   118   119   120   121   122   123   124   125   126   127