Đ/T Ngô Văn Định và anh TH/T Phạm Cang đă đến bên tôi tṛ chuyện sau một thời gian dài không gặp. Trước khi chia tay hai vị chúc tôi về lại Oregon vui, b́nh yên và không quên nhắn nhủ tôi cố giữ ǵn sức khỏe để anh em c̣n gặp lại nhau trong tháng ngày c̣n lại….nếu có thể...
Nh́n theo hai chiếc bóng xiêu đổ trong ánh nắng cuối chiều của hai vị chỉ huy cũ mà ḷng tôi nghe bùi ngùi thương cảm. Mới ngày nào c̣n tung hoành ngang dọc trên khắp miền quê hương đất nước với màu áo rằn mà bây giờ th́ đă từng người lần lượt ra đi. Lần này th́ tôi cùng các bạn về lại nơi đây để tiễn đưa người anh cả cũng là cánh chim đầu đàn của chúng tôi Th/T Bùi Thế Lân về lại cùng các bạn và các chiến hữu của ông trong miền miên viễn.
Ở nơi đây tôi chỉ muốn ghi nhận lại những h́nh ảnh tiễn đưa người anh cả của chúng tôi bằng những cảm nghĩ chân thành của ḿnh chứ không phải qua lăng kính với những bức h́nh của những người thân trong gia đ́nh ông, với khuôn mặt đau buồn của người bạn đường ông long lanh nước mắt.
Ánh đèn vàng hiu hắt…Khói trầm cay đôi mắt...Bây giờ ông đă lặng yên nằm đó… thôi cười… thôi lo lắng cho các đứa con TQLC của ông. Nào là thằng 8 đă yên b́nh, thằng 2 đă zulu an toàn về điểm hẹn, nào là thằng 3 đă bắt tay được với thằng 6… Nỗi lo lắng của một thời mà ông đă cùng vui buồn sớt chia với những thằng em áo rằn bên trời quê hương ngút ngàn bom đạn qua lời tâm t́nh của CH Nguyễn Phục Hưng “ V́ quư trọng và muốn bảo vệ sinh mạng cho các anh em áo rằn ông đă dám không làm theo lệnh thượng cấp trong những ngày cuối của một Hạ Lào tan tác ngày xưa”. Cũng cùng tâm t́nh này, CH Nguyễn Bác Ái đă gửi đến ông những cảm nghĩ cuối cùng tuy rằng đơn thuần và giản dị nhưng nó đă chất chứa không biết bao nhiêu là sự kính trọng và biết ơn của một người quân nhân không trực tiếp làm việc dưới quyền ông. Đó là những cảm nghĩ của CH Nguyễn Bác Ái nói riêng và của đa số các anh em có mặt ngày hôm đó nói chung. V́ sau đó các anh Đạt, Minh, một vài người trong binh chủng bạn cũng như vài vị mặc thường phục đă cho tôi biết đó là một bài chia xẻ đă chuyên chở được phần nào những điều mà họ đă nghĩ và muốn nói.
“…..Quư vị sẽ thật bất ngờ khi biết rằng trong vùng hành quân, một vị Tướng trong tay có trên dưới 10 ngàn quân mà khi ra ngoài đường đă bị một cụ bà chận lại ôm chân đ̣i nợ v́ cho rằng lính của ông thiếu nợ quán của bà không trả tiền và v́ họ đă di chuyển nên bà không biết đâu để đ̣i họ. Câu chuyên này là có thật và đă xảy ra ở quận Hương Điền nơi đóng quân của BTL/SĐTQLC. Lúc đó ông đă vui vẻ móc tiền túi ra thanh toán cho bà cụ và c̣n bảo với bà là có thể v́ công vụ khẩn cấp các quân nhân ấy phải di chuyển bất ngờ nên mới xảy ra sự việc này. Ông c̣n hứa với cụ bà là những chuyện như thế sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Sau đó ông c̣n căn dặn tôi là hăy giữ kín việc này v́ sợ các thuộc cấp quan tâm lo sẽ bị khiển trách….
….để rồi từ đó tôi hiểu rằng sau làn kính trắng và khuôn mặt lúc nào cũng đăm chiêu, khắc khổ, nhưng lại chứa đựng một trái tim thật bao dung và cảm thông với những binh sĩ của ông”…
Trên đường về lại Oregon, tôi ngồi lặng im trong xe nh́n ra bên ngoài, những cánh rừng thông xanh tươi hai bên đường vẫn chạy dài ngút ngàn… Ngọn núi Shasta vẫn quanh năm tuyết phủ… và trên cao những đỉnh núi vẫn mây khói nhạt nḥa… Ḷng tôi chợt đăm đắm ch́m vào những cảm nghĩ ngậm ngùi “…Làm người ở lại bao giờ cũng buồn…Như nụ Quỳnh Hương chẳng c̣n ngát hương…” Lời của bài hát Tiễn Đưa chợt hay chi lạ trên đường về mù sương. Thôi người anh cả, hăy nhận nơi đây những lời của bài hát này để thay cho lời đưa tiễn cuối cùng của thằng em, một thằng lính trong muôn vàn thằng lính c̣n may mắn sống sót trong cuộc bể dâu để giờ này c̣n có dịp đến đưa tiễn người anh cả của ḿnh đi một đoạn đường…một nơi… ai cũng phải đến…Làm người ở lại có bao giờ vui…
Cuối cùng tôi xin mượn đoạn văn chót bài viết của CH Nguyễn Bác Ái để có vài lời tâm sự với Thiếu Tướng cũng như với bè bạn xa gần.
Kính Chào Thiếu Tướng.
Hôm nay mặc dù Th/Tg đă không c̣n hiện hữu, nhưng lời Th/Tg vẫn c̣n vang vọng đâu đây thuở tôi c̣n làm Tổng Hội Trưởng cũng như nhiều lần gặp gỡ sau này. Th/Tg thường nhắc nhở riêng với tôi “ Với anh em trong binh chủng Ái nên sống và đối xử với nhau như t́nh anh em trong một nhà”. Thưa Th/Tg, những lời Th/Tg sẽ vẫn măi theo em như lúc Th/Tg c̣n sống. Riêng cá nhân em, em sẽ cố gắng sống trong tinh thần này. Em nghĩ tất cả các anh em MX cũng đă và đang làm như vậy. Mong rằng với t́nh thương yêu và đoàn kết tất cả mọi dị biệt sẽ được san bằng.
Nguyện cầu cho linh hồn Th/Tg được b́nh yên nơi cơi vĩnh hằng.
Xin tạm biệt Thiếu Tướng
Anh Ái, lời huấn dụ của ông thật ngắn gọn sao tôi nghe chừng quá khó để có thể làm theo? Tôi nghĩ “Một cánh én không làm nổi mùa xuân, nhưng nó báo hiệu rằng mùa xuân đang trở về”. Có phải vậy không hỡi những người anh em tốt của tôi?
Dù có thế nào chăng nữa tôi cũng mong anh, tôi và những anh em ngày nào c̣n chung màu cờ sắc áo sẽ cùng nhau cố gắng làm những ǵ chúng ta có thể trong những tháng ngày c̣n lại để không phụ chút niềm riêng ông đă ủy thác này. Chúng ta chỉ xin gửi đến ông lời tạm biệt v́ sẽ có ngày chúng ta gặp lại ông kia mà… Chia tay hôm nay để c̣n gặp gỡ mai sau…Tôi đang h́nh dung nụ cười thật hóm hỉnh bao dung khi ông nh́n tôi qua làn kính trắng lúc ông lên thăm anh em Cọp biển Oregon vào những ngày cuối hạ. Ông bảo tôi:
“ Chú mày lúc nào cũng có thể đùa lại c̣n định phá cả tôi đấy à? Ở ĐH Dallas tôi c̣n nhớ là chưa phạt chú mày đấy nhé?”
Nhưng những ngày ông lưu lại ở nhà Ái ông đă quên béng đi việc phạt tôi. Tôi vẫn cứ đùa và ông vẫn cứ cười với những mẩu chuyện không đầu, không đuôi kéo dài cho đến nửa đêm khi Th/Tg phu nhân dục ông đi ngủ v́ đă quá giờ thường lệ.
Thế rồi vào ĐH Oregon năm 2012, ông đă cùng người bạn đường trở
lại. Anh em cọp biển Oregon lại có dịp gặp ông và đây cũng là lần
ĐH-TQLC cuối cùng mà ông tham dự. Bây giờ nghĩ lại tôi thấy anh em
cọp biển Oregon đă rất may mắn khi được tiếp đón ông lần cuối .
“.. Làm người ở lại bao giờ cũng buồn…Như nụ Qùynh Hương
chẳng c̣n ngát hương..”
Không, sống gửi, thác về …ông vẫn măi măi là nụ Quỳnh hương ngát
thơm trong ḷng tôi cũng như trong ḷng những anh em c̣n yêu màu áo
rằn biết thủy, biết chung …bây giờ và măi măi…
Oregon ngày cuối đông 2014
MX Nguyễn Đức Hùng
__._,_.___
Your email settings: Individual Email|Traditional
Change settings via the Web (Yahoo! ID required)
Change settings via email: Switch delivery to Daily Digest | Switch
to Fully Featured
Visit Your Group | Yahoo! Groups Terms of Use | Unsubscribe
__,_._,___
Reply, Reply All or Forward | More
Me
To Dien Dan CopBien,Dien Dan MX,Dien Dan MXRC, and 1 More...
Today at 4:28 PM
Tiễn Đưa
Đ/T Ngô Văn Định và anh TH/T Phạm Cang đă đến bên tôi tṛ chuyện
sau một thời gian dài không gặp. Trước khi chia tay hai vị chúc tôi
về lại Oregon vui, b́nh yên và không quên nhắn nhủ tôi cố giữ ǵn
sức khỏe để anh em c̣n gặp lại nhau trong tháng ngày c̣n lại….nếu có
thể...
Nh́n theo hai chiếc bóng xiêu đổ trong ánh nắng cuối chiều của
hai vị chỉ huy cũ mà ḷng tôi nghe bùi ngùi thương cảm. Mới ngày nào
c̣n tung hoành ngang dọc trên khắp miền quê hương đất nước với màu
áo rằn mà bây giờ th́ đă từng người lần lượt ra đi. Lần này th́ tôi
cùng các bạn về lại nơi đây để tiễn đưa người anh cả cũng là cánh
chim đầu đàn của chúng tôi Th/T Bùi Thế Lân về lại cùng các bạn và
các chiến hữu của ông trong miền miên viễn.
Ở nơi đây tôi chỉ muốn ghi nhận lại những h́nh ảnh tiễn đưa người
anh cả của chúng tôi bằng những cảm nghĩ chân thành của ḿnh chứ
không phải qua lăng kính với những bức h́nh của những người thân
trong gia đ́nh ông, với khuôn mặt đau buồn của người bạn đường ông
long lanh nước mắt.
Ánh đèn vàng hiu hắt…Khói trầm cay đôi mắt...Bây giờ ông đă lặng
yên nằm đó… thôi cười… thôi lo lắng cho các đứa con TQLC của ông.
Nào là thằng 8 đă yên b́nh, thằng 2 đă zulu an toàn về điểm hẹn, nào
là thằng 3 đă bắt tay được với thằng 6… Nỗi lo lắng của một thời mà
ông đă cùng vui buồn sớt chia với những thằng em áo rằn bên trời quê
hương ngút ngàn bom đạn qua lời tâm t́nh của CH Nguyễn Phục Hưng “
V́ quư trọng và muốn bảo vệ sinh mạng cho các anh em áo rằn ông đă
dám không làm theo lệnh thượng cấp trong những ngày cuối của một Hạ
Lào tan tác ngày xưa”. Cũng cùng tâm t́nh này, CH Nguyễn Bác Ái đă
gửi đến ông những cảm nghĩ cuối cùng tuy rằng đơn thuần và giản dị
nhưng nó đă chất chứa không biết bao nhiêu là sự kính trọng và biết
ơn của một người quân nhân không trực tiếp làm việc dưới quyền ông.
Đó là những cảm nghĩ của CH Nguyễn Bác Ái nói riêng và của đa số các
anh em có mặt ngày hôm đó nói chung. V́ sau đó các anh Đạt, Minh,
một vài người trong binh chủng bạn cũng như vài vị mặc thường phục
đă cho tôi biết đó là một bài chia xẻ đă chuyên chở được phần nào
những điều mà họ đă nghĩ và muốn nói.
“…..Quư vị sẽ thật bất ngờ khi biết rằng trong vùng hành quân, một vị Tướng trong tay có trên dưới 10 ngàn quân mà khi ra ngoài đường đă bị một cụ bà chận lại ôm chân đ̣i nợ v́ cho rằng lính của ông thiếu nợ quán của bà không trả tiền và v́ họ đă di chuyển nên bà không biết đâu để đ̣i họ. Câu chuyên này là có thật và đă xảy ra ở quận Hương Điền nơi đóng quân của BTL/SĐTQLC. Lúc đó ông đă vui vẻ móc tiền túi ra thanh toán cho bà cụ và c̣n bảo với bà là có thể v́ công vụ khẩn cấp các quân nhân ấy phải di chuyển bất ngờ nên mới xảy ra sự việc này. Ông c̣n hứa với cụ bà là những chuyện như thế sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Sau đó ông c̣n căn dặn tôi là hăy giữ kín việc này v́ sợ các thuộc cấp quan tâm lo sẽ bị khiển trách….“
….để rồi từ đó tôi hiểu rằng sau làn kính trắng và khuôn mặt lúc
nào cũng đăm chiêu, khắc khổ, nhưng lại chứa đựng một trái tim thật
bao dung và cảm thông với những binh sĩ của ông”…
Trên đường về lại Oregon, tôi ngồi lặng im trong xe nh́n ra bên
ngoài, những cánh rừng thông xanh tươi hai bên đường vẫn chạy dài
ngút ngàn… Ngọn núi Shasta vẫn quanh năm tuyết phủ… và trên cao
những đỉnh núi vẫn mây khói nhạt nḥa… Ḷng tôi chợt đăm đắm ch́m
vào những cảm nghĩ ngậm ngùi “…Làm người ở lại bao giờ cũng buồn…Như
nụ Quỳnh Hương chẳng c̣n ngát hương…” Lời của bài hát Tiễn Đưa chợt
hay chi lạ trên đường về mù sương. Thôi người anh cả, hăy nhận nơi
đây những lời của bài hát này để thay cho lời đưa tiễn cuối cùng của
thằng em, một thằng lính trong muôn vàn thằng lính c̣n may mắn sống
sót trong cuộc bể dâu để giờ này c̣n có dịp đến đưa tiễn người anh
cả của ḿnh đi một đoạn đường…một nơi… ai cũng phải đến…Làm người ở
lại có bao giờ vui…
Cuối cùng tôi xin mượn đoạn văn chót bài viết của CH Nguyễn Bác
Ái để có vài lời tâm sự với Thiếu Tướng cũng như với bè bạn xa gần.
Kính Chào Th/Tg.
Hôm nay mặc dù Th/Tg đă không c̣n hiện hữu, nhưng lời Th/Tg vẫn c̣n vang vọng đâu đây thuở tôi c̣n làm Tổng Hội Trưởng cũng như nhiều lần gặp gỡ sau này. Th/Tg thường nhắc nhở riêng với tôi “ Với anh em trong binh chủng Ái nên sống và đối xử với nhau như t́nh anh em trong một nhà”. Thưa Th/Tg, những lời Th/Tg sẽ vẫn măi theo em như lúc Th/Tg c̣n sống. Riêng cá nhân em, em sẽ cố gắng sống trong tinh thần này. Em nghĩ tất cả các anh em MX cũng đă và đang làm như vậy. Mong rằng với t́nh thương yêu và đoàn kết tất cả mọi dị biệt sẽ được san bằng.
Nguyện cầu cho linh hồn Th/Tg được b́nh yên nơi cơi vĩnh hằng.
Xin tạm biệt Th/Tg
Anh Ái, lời huấn dụ của ông thật ngắn gọn sao tôi nghe chừng quá
khó để có thể làm theo? Tôi nghĩ “Một cánh én không làm nổi mùa
xuân, nhưng nó báo hiệu rằng mùa xuân đang trở về”. Có phải vậy
không hỡi những người anh em tốt của tôi?
Dù có thế nào chăng nữa tôi cũng mong anh, tôi và những anh em ngày nào c̣n chung màu cờ sắc áo sẽ cùng nhau cố gắng làm những ǵ chúng ta có thể trong những tháng ngày c̣n lại để không phụ chút niềm riêng ông đă ủy thác này. Chúng ta chỉ xin gửi đến ông lời tạm biệt v́ sẽ có ngày chúng ta gặp lại ông kia mà… Chia tay hôm nay để c̣n gặp gỡ mai sau…Tôi đang h́nh dung nụ cười thật hóm hỉnh bao dung khi ông nh́n tôi qua làn kính trắng lúc ông lên thăm anh em Cọp biển Oregon vào những ngày cuối hạ. Ông bảo tôi:
“ Chú mày lúc nào cũng có thể đùa lại c̣n định phá cả tôi đấy à? Ở ĐH Dallas tôi c̣n nhớ là chưa phạt chú mày đấy nhé?”
Nhưng những ngày ông lưu lại ở nhà Ái ông đă quên béng đi việc phạt tôi. Tôi vẫn cứ đùa và ông vẫn cứ cười với những mẩu chuyện không đầu, không đuôi kéo dài cho đến nửa đêm khi Th/Tg phu nhân dục ông đi ngủ v́ đă quá giờ thường lệ.
Thế rồi vào ĐH Oregon năm 2012, ông đă cùng người bạn đường trở
lại. Anh em cọp biển Oregon lại có dịp gặp ông và đây cũng là lần
ĐH-TQLC cuối cùng mà ông tham dự. Bây giờ nghĩ lại tôi thấy anh em
cọp biển Oregon đă rất may mắn khi được tiếp đón ông lần cuối .
“.. Làm người ở lại bao giờ cũng buồn…Như nụ Qùynh Hương chẳng
c̣n ngát hương..”
Không, sống gửi, thác về …ông vẫn măi măi là nụ Quỳnh hương ngát
thơm trong ḷng tôi cũng như trong ḷng những anh em c̣n yêu màu áo
rằn biết thủy, biết chung …bây giờ và măi măi…
Oregon ngày cuối đông 2014
MX Nguyễn Đức Hùng
__._,_.___
Diễn Đàn Mũ Xanh là Hộp thư liên lạc của Tổng Hội TQLC VNCH
Your email settings: Individual Email|Traditional
Change settings via the Web (Yahoo! ID required)
Change settings via email: Switch delivery to Daily Digest | Switch
to Fully Featured
Visit Your Group | Yahoo! Groups Terms of Use | Unsubscribe
__,_._,___
Reply, Reply All or Forward | More
Me
To Dien Dan CopBien,Dien Dan MX,Dien Dan MXRC, and 1 More...
Today at 4:28 PM
Tiễn Đưa
Đ/T Ngô Văn Định và anh TH/T Phạm Cang đă đến bên tôi tṛ chuyện
sau một thời gian dài không gặp. Trước khi chia tay hai vị chúc tôi
về lại Oregon vui, b́nh yên và không quên nhắn nhủ tôi cố giữ ǵn
sức khỏe để anh em c̣n gặp lại nhau trong tháng ngày c̣n lại….nếu có
thể...
Nh́n theo hai chiếc bóng xiêu đổ trong ánh nắng cuối chiều của
hai vị chỉ huy cũ mà ḷng tôi nghe bùi ngùi thương cảm. Mới ngày nào
c̣n tung hoành ngang dọc trên khắp miền quê hương đất nước với màu
áo rằn mà bây giờ th́ đă từng người lần lượt ra đi. Lần này th́ tôi
cùng các bạn về lại nơi đây để tiễn đưa người anh cả cũng là cánh
chim đầu đàn của chúng tôi Th/T Bùi Thế Lân về lại cùng các bạn và
các chiến hữu của ông trong miền miên viễn.
Ở nơi đây tôi chỉ muốn ghi nhận lại những h́nh ảnh tiễn đưa người
anh cả của chúng tôi bằng những cảm nghĩ chân thành của ḿnh chứ
không phải qua lăng kính với những bức h́nh của những người thân
trong gia đ́nh ông, với khuôn mặt đau buồn của người bạn đường ông
long lanh nước mắt.
Ánh đèn vàng hiu hắt…Khói trầm cay đôi mắt...Bây giờ ông đă lặng
yên nằm đó… thôi cười… thôi lo lắng cho các đứa con TQLC của ông.
Nào là thằng 8 đă yên b́nh, thằng 2 đă zulu an toàn về điểm hẹn, nào
là thằng 3 đă bắt tay được với thằng 6… Nỗi lo lắng của một thời mà
ông đă cùng vui buồn sớt chia với những thằng em áo rằn bên trời quê
hương ngút ngàn bom đạn qua lời tâm t́nh của CH Nguyễn Phục Hưng “
V́ quư trọng và muốn bảo vệ sinh mạng cho các anh em áo rằn ông đă
dám không làm theo lệnh thượng cấp trong những ngày cuối của một Hạ
Lào tan tác ngày xưa”. Cũng cùng tâm t́nh này, CH Nguyễn Bác Ái đă
gửi đến ông những cảm nghĩ cuối cùng tuy rằng đơn thuần và giản dị
nhưng nó đă chất chứa không biết bao nhiêu là sự kính trọng và biết
ơn của một người quân nhân không trực tiếp làm việc dưới quyền ông.
Đó là những cảm nghĩ của CH Nguyễn Bác Ái nói riêng và của đa số các
anh em có mặt ngày hôm đó nói chung. V́ sau đó các anh Đạt, Minh,
một vài người trong binh chủng bạn cũng như vài vị mặc thường phục
đă cho tôi biết đó là một bài chia xẻ đă chuyên chở được phần nào
những điều mà họ đă nghĩ và muốn nói.
“…..Quư vị sẽ thật bất ngờ khi biết rằng trong vùng hành quân, một vị Tướng trong tay có trên dưới 10 ngàn quân mà khi ra ngoài đường đă bị một cụ bà chận lại ôm chân đ̣i nợ v́ cho rằng lính của ông thiếu nợ quán của bà không trả tiền và v́ họ đă di chuyển nên bà không biết đâu để đ̣i họ. Câu chuyên này là có thật và đă xảy ra ở quận Hương Điền nơi đóng quân của BTL/SĐTQLC. Lúc đó ông đă vui vẻ móc tiền túi ra thanh toán cho bà cụ và c̣n bảo với bà là có thể v́ công vụ khẩn cấp các quân nhân ấy phải di chuyển bất ngờ nên mới xảy ra sự việc này. Ông c̣n hứa với cụ bà là những chuyện như thế sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Sau đó ông c̣n căn dặn tôi là hăy giữ kín việc này v́ sợ các thuộc cấp quan tâm lo sẽ bị khiển trách….“
….để rồi từ đó tôi hiểu rằng sau làn kính trắng và khuôn mặt lúc
nào cũng đăm chiêu, khắc khổ, nhưng lại chứa đựng một trái tim thật
bao dung và cảm thông với những binh sĩ của ông”…
Trên đường về lại Oregon, tôi ngồi lặng im trong xe nh́n ra bên
ngoài, những cánh rừng thông xanh tươi hai bên đường vẫn chạy dài
ngút ngàn… Ngọn núi Shasta vẫn quanh năm tuyết phủ… và trên cao
những đỉnh núi vẫn mây khói nhạt nḥa… Ḷng tôi chợt đăm đắm ch́m
vào những cảm nghĩ ngậm ngùi “…Làm người ở lại bao giờ cũng buồn…Như
nụ Quỳnh Hương chẳng c̣n ngát hương…” Lời của bài hát Tiễn Đưa chợt
hay chi lạ trên đường về mù sương. Thôi người anh cả, hăy nhận nơi
đây những lời của bài hát này để thay cho lời đưa tiễn cuối cùng của
thằng em, một thằng lính trong muôn vàn thằng lính c̣n may mắn sống
sót trong cuộc bể dâu để giờ này c̣n có dịp đến đưa tiễn người anh
cả của ḿnh đi một đoạn đường…một nơi… ai cũng phải đến…Làm người ở
lại có bao giờ vui…
Cuối cùng tôi xin mượn đoạn văn chót bài viết của CH Nguyễn Bác
Ái để có vài lời tâm sự với Thiếu Tướng cũng như với bè bạn xa gần.
Kính Chào Th/Tg.
Hôm nay mặc dù Th/Tg đă không c̣n hiện hữu, nhưng lời Th/Tg vẫn c̣n vang vọng đâu đây thuở tôi c̣n làm Tổng Hội Trưởng cũng như nhiều lần gặp gỡ sau này. Th/Tg thường nhắc nhở riêng với tôi “ Với anh em trong binh chủng Ái nên sống và đối xử với nhau như t́nh anh em trong một nhà”. Thưa Th/Tg, những lời Th/Tg sẽ vẫn măi theo em như lúc Th/Tg c̣n sống. Riêng cá nhân em, em sẽ cố gắng sống trong tinh thần này. Em nghĩ tất cả các anh em MX cũng đă và đang làm như vậy. Mong rằng với t́nh thương yêu và đoàn kết tất cả mọi dị biệt sẽ được san bằng.
Nguyện cầu cho linh hồn Th/Tg được b́nh yên nơi cơi vĩnh hằng.
Xin tạm biệt Th/Tg
Anh Ái, lời huấn dụ của ông thật ngắn gọn sao tôi nghe chừng quá
khó để có thể làm theo? Tôi nghĩ “Một cánh én không làm nổi mùa
xuân, nhưng nó báo hiệu rằng mùa xuân đang trở về”. Có phải vậy
không hỡi những người anh em tốt của tôi?
Dù có thế nào chăng nữa tôi cũng mong anh, tôi và những anh em ngày nào c̣n chung màu cờ sắc áo sẽ cùng nhau cố gắng làm những ǵ chúng ta có thể trong những tháng ngày c̣n lại để không phụ chút niềm riêng ông đă ủy thác này. Chúng ta chỉ xin gửi đến ông lời tạm biệt v́ sẽ có ngày chúng ta gặp lại ông kia mà… Chia tay hôm nay để c̣n gặp gỡ mai sau…Tôi đang h́nh dung nụ cười thật hóm hỉnh bao dung khi ông nh́n tôi qua làn kính trắng lúc ông lên thăm anh em Cọp biển Oregon vào những ngày cuối hạ. Ông bảo tôi:
“ Chú mày lúc nào cũng có thể đùa lại c̣n định phá cả tôi đấy à? Ở ĐH Dallas tôi c̣n nhớ là chưa phạt chú mày đấy nhé?”
Nhưng những ngày ông lưu lại ở nhà Ái ông đă quên béng đi việc phạt tôi. Tôi vẫn cứ đùa và ông vẫn cứ cười với những mẩu chuyện không đầu, không đuôi kéo dài cho đến nửa đêm khi Th/Tg phu nhân dục ông đi ngủ v́ đă quá giờ thường lệ.
Thế rồi vào ĐH Oregon năm 2012, ông đă cùng người bạn đường trở
lại. Anh em cọp biển Oregon lại có dịp gặp ông và đây cũng là lần
ĐH-TQLC cuối cùng mà ông tham dự. Bây giờ nghĩ lại tôi thấy anh em
cọp biển Oregon đă rất may mắn khi được tiếp đón ông lần cuối .
“.. Làm người ở lại bao giờ cũng buồn…Như nụ Qùynh Hương chẳng
c̣n ngát hương..”
Không, sống gửi, thác về …ông vẫn măi măi là nụ Quỳnh hương ngát
thơm trong ḷng tôi cũng như trong ḷng những anh em c̣n yêu màu áo
rằn biết thủy, biết chung …bây giờ và măi măi…
Oregon ngày cuối đông 2014
MX Nguyễn Đức Hùng
__._,_.___
Your email settings: Individual Email|Traditional
Change settings via the Web (Yahoo! ID required)
Change settings via email: Switch delivery to Daily Digest | Switch
to Fully Featured
Visit Your Group | Yahoo! Groups Terms of Use | Unsubscribe
__,_._,___
Reply, Reply All or Forward | More
Me
To Dien Dan CopBien,Dien Dan MX,Dien Dan MXRC, and 1 More...
Today at 4:28 PM
Tiễn Đưa
Đ/T Ngô Văn Định và anh TH/T Phạm Cang đă đến bên tôi tṛ chuyện
sau một thời gian dài không gặp. Trước khi chia tay hai vị chúc tôi
về lại Oregon vui, b́nh yên và không quên nhắn nhủ tôi cố giữ ǵn
sức khỏe để anh em c̣n gặp lại nhau trong tháng ngày c̣n lại….nếu có
thể...
Nh́n theo hai chiếc bóng xiêu đổ trong ánh nắng cuối chiều của
hai vị chỉ huy cũ mà ḷng tôi nghe bùi ngùi thương cảm. Mới ngày nào
c̣n tung hoành ngang dọc trên khắp miền quê hương đất nước với màu
áo rằn mà bây giờ th́ đă từng người lần lượt ra đi. Lần này th́ tôi
cùng các bạn về lại nơi đây để tiễn đưa người anh cả cũng là cánh
chim đầu đàn của chúng tôi Th/T Bùi Thế Lân về lại cùng các bạn và
các chiến hữu của ông trong miền miên viễn.
Ở nơi đây tôi chỉ muốn ghi nhận lại những h́nh ảnh tiễn đưa người
anh cả của chúng tôi bằng những cảm nghĩ chân thành của ḿnh chứ
không phải qua lăng kính với những bức h́nh của những người thân
trong gia đ́nh ông, với khuôn mặt đau buồn của người bạn đường ông
long lanh nước mắt.
Ánh đèn vàng hiu hắt…Khói trầm cay đôi mắt...Bây giờ ông đă lặng
yên nằm đó… thôi cười… thôi lo lắng cho các đứa con TQLC của ông.
Nào là thằng 8 đă yên b́nh, thằng 2 đă zulu an toàn về điểm hẹn, nào
là thằng 3 đă bắt tay được với thằng 6… Nỗi lo lắng của một thời mà
ông đă cùng vui buồn sớt chia với những thằng em áo rằn bên trời quê
hương ngút ngàn bom đạn qua lời tâm t́nh của CH Nguyễn Phục Hưng “
V́ quư trọng và muốn bảo vệ sinh mạng cho các anh em áo rằn ông đă
dám không làm theo lệnh thượng cấp trong những ngày cuối của một Hạ
Lào tan tác ngày xưa”. Cũng cùng tâm t́nh này, CH Nguyễn Bác Ái đă
gửi đến ông những cảm nghĩ cuối cùng tuy rằng đơn thuần và giản dị
nhưng nó đă chất chứa không biết bao nhiêu là sự kính trọng và biết
ơn của một người quân nhân không trực tiếp làm việc dưới quyền ông.
Đó là những cảm nghĩ của CH Nguyễn Bác Ái nói riêng và của đa số các
anh em có mặt ngày hôm đó nói chung. V́ sau đó các anh Đạt, Minh,
một vài người trong binh chủng bạn cũng như vài vị mặc thường phục
đă cho tôi biết đó là một bài chia xẻ đă chuyên chở được phần nào
những điều mà họ đă nghĩ và muốn nói.
“…..Quư vị sẽ thật bất ngờ khi biết rằng trong vùng hành quân, một vị Tướng trong tay có trên dưới 10 ngàn quân mà khi ra ngoài đường đă bị một cụ bà chận lại ôm chân đ̣i nợ v́ cho rằng lính của ông thiếu nợ quán của bà không trả tiền và v́ họ đă di chuyển nên bà không biết đâu để đ̣i họ. Câu chuyên này là có thật và đă xảy ra ở quận Hương Điền nơi đóng quân của BTL/SĐTQLC. Lúc đó ông đă vui vẻ móc tiền túi ra thanh toán cho bà cụ và c̣n bảo với bà là có thể v́ công vụ khẩn cấp các quân nhân ấy phải di chuyển bất ngờ nên mới xảy ra sự việc này. Ông c̣n hứa với cụ bà là những chuyện như thế sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Sau đó ông c̣n căn dặn tôi là hăy giữ kín việc này v́ sợ các thuộc cấp quan tâm lo sẽ bị khiển trách….“
….để rồi từ đó tôi hiểu rằng sau làn kính trắng và khuôn mặt lúc
nào cũng đăm chiêu, khắc khổ, nhưng lại chứa đựng một trái tim thật
bao dung và cảm thông với những binh sĩ của ông”…
Trên đường về lại Oregon, tôi ngồi lặng im trong xe nh́n ra bên
ngoài, những cánh rừng thông xanh tươi hai bên đường vẫn chạy dài
ngút ngàn… Ngọn núi Shasta vẫn quanh năm tuyết phủ… và trên cao
những đỉnh núi vẫn mây khói nhạt nḥa… Ḷng tôi chợt đăm đắm ch́m
vào những cảm nghĩ ngậm ngùi “…Làm người ở lại bao giờ cũng buồn…Như
nụ Quỳnh Hương chẳng c̣n ngát hương…” Lời của bài hát Tiễn Đưa chợt
hay chi lạ trên đường về mù sương. Thôi người anh cả, hăy nhận nơi
đây những lời của bài hát này để thay cho lời đưa tiễn cuối cùng của
thằng em, một thằng lính trong muôn vàn thằng lính c̣n may mắn sống
sót trong cuộc bể dâu để giờ này c̣n có dịp đến đưa tiễn người anh
cả của ḿnh đi một đoạn đường…một nơi… ai cũng phải đến…Làm người ở
lại có bao giờ vui…
Cuối cùng tôi xin mượn đoạn văn chót bài viết của CH Nguyễn Bác
Ái để có vài lời tâm sự với Thiếu Tướng cũng như với bè bạn xa gần.
Kính Chào Th/Tg.
Hôm nay mặc dù Th/Tg đă không c̣n hiện hữu, nhưng lời Th/Tg vẫn c̣n vang vọng đâu đây thuở tôi c̣n làm Tổng Hội Trưởng cũng như nhiều lần gặp gỡ sau này. Th/Tg thường nhắc nhở riêng với tôi “ Với anh em trong binh chủng Ái nên sống và đối xử với nhau như t́nh anh em trong một nhà”. Thưa Th/Tg, những lời Th/Tg sẽ vẫn măi theo em như lúc Th/Tg c̣n sống. Riêng cá nhân em, em sẽ cố gắng sống trong tinh thần này. Em nghĩ tất cả các anh em MX cũng đă và đang làm như vậy. Mong rằng với t́nh thương yêu và đoàn kết tất cả mọi dị biệt sẽ được san bằng.
Nguyện cầu cho linh hồn Th/Tg được b́nh yên nơi cơi vĩnh hằng.
Xin tạm biệt Th/Tg
Anh Ái, lời huấn dụ của ông thật ngắn gọn sao tôi nghe chừng quá
khó để có thể làm theo? Tôi nghĩ “Một cánh én không làm nổi mùa
xuân, nhưng nó báo hiệu rằng mùa xuân đang trở về”. Có phải vậy
không hỡi những người anh em tốt của tôi?
Dù có thế nào chăng nữa tôi cũng mong anh, tôi và những anh em ngày nào c̣n chung màu cờ sắc áo sẽ cùng nhau cố gắng làm những ǵ chúng ta có thể trong những tháng ngày c̣n lại để không phụ chút niềm riêng ông đă ủy thác này. Chúng ta chỉ xin gửi đến ông lời tạm biệt v́ sẽ có ngày chúng ta gặp lại ông kia mà… Chia tay hôm nay để c̣n gặp gỡ mai sau…Tôi đang h́nh dung nụ cười thật hóm hỉnh bao dung khi ông nh́n tôi qua làn kính trắng lúc ông lên thăm anh em Cọp biển Oregon vào những ngày cuối hạ. Ông bảo tôi:
“ Chú mày lúc nào cũng có thể đùa lại c̣n định phá cả tôi đấy à? Ở ĐH Dallas tôi c̣n nhớ là chưa phạt chú mày đấy nhé?”
Nhưng những ngày ông lưu lại ở nhà Ái ông đă quên béng đi việc phạt tôi. Tôi vẫn cứ đùa và ông vẫn cứ cười với những mẩu chuyện không đầu, không đuôi kéo dài cho đến nửa đêm khi Th/Tg phu nhân dục ông đi ngủ v́ đă quá giờ thường lệ.
Thế rồi vào ĐH Oregon năm 2012, ông đă cùng người bạn đường trở
lại. Anh em cọp biển Oregon lại có dịp gặp ông và đây cũng là lần
ĐH-TQLC cuối cùng mà ông tham dự. Bây giờ nghĩ lại tôi thấy anh em
cọp biển Oregon đă rất may mắn khi được tiếp đón ông lần cuối .
“.. Làm người ở lại bao giờ cũng buồn…Như nụ Qùynh Hương chẳng
c̣n ngát hương..”
Không, sống gửi, thác về …ông vẫn măi măi là nụ Quỳnh hương ngát
thơm trong ḷng tôi cũng như trong ḷng những anh em c̣n yêu màu áo
rằn biết thủy, biết chung …bây giờ và măi măi…
Oregon ngày cuối đông 2014
MX Nguyễn Đức Hùng
2024
TIỂU SỬ - MX Lương
Trường Thọ 1948 - 2024
2023
Lễ cầu siêu và an vị di cốt MX Lư Khải B́nh tại Little Saigon
Anh Sáu Cổ Tấn Tinh Châu
Tưởng niệm Đ/T Cổ Tấn Tinh Châu
Lễ phủ cờ VNCH cố Đại Tá Cổ Tấn Tinh Châu
2020
Thương
tiếc bạn hiền Lê Đ́nh Bảo
Tiễn biệt Đại Bàng Phu
Nhơn
Kính Anh
Nguyễn Văn Phán
Anh Hai
Nhớ về anh Phán
Tiễn Biệt NT
Nguyễn Văn Phán
Tiễn biệt Đ/U Trần
V. Hên
Tưởng niệm LM
Tuyên Úy Hoàng Văn Thiên
Tiễn anh Trần
Văn Chí
Lễ phủ cờ
ĐB Cao Bằng
Thương tiếc
Đại Bàng Cao Bằng
Tiếc thương Cao
Bằng
Tưởng Nhớ anh Lê
Văn Huyền
2018
Món quà cho bố
Khóc bạn
Kỷ niệm với MX
Trần Văn Loan
Chào tiễn
biệt Trần Văn Loan
Lộc "Đă đi rồi!"
2016
Tưởng nhớ cựu Đ/U Nguyễn Văn Thạch
Tưởng
niệm NT Trương Đ́nh Khánh
H́nh ảnh tiển biệt MX Hồ Phó Giêng
2015
Đứng lên đi -
H́nh ảnh về tang lễ
NT Nguyễn K. Đễ
Thơ Tưởng niệm
-
H́nh ảnh tiển đưa NT Nguyễn M. Châu
H́nh ảnh Lễ Phát Tang và Phủ Kỳ cho MX Lê Văn Bé
Chào tiễn
biệt đồng đội người lính Mũ Xanh Nguyễn Văn Định
2014
Tiễn MX Trần Kim
Tài
Tiễn biệt MX
Trần Kim Tài
Tang lễ MX Phan Đông
Khóc bạn Phan Đông
Vĩnh biệt
Pháo Thủ
Phan Đông
Vô cùng thương tiếc MX Phan Đông
Vĩnh biệt MX
Phan Đông
Tiễn Anh - MX
Hoàng Quang Xuyên
Tang lễ
Pháo Thủ Hoàng Quang Xuyên
Lễ tưởng
niệm Thiếu Tướng Bùi Thế Lân
Tiễn đưa MX Lê Tấn Lợi
Tiễn đưa Thiếu Tướng Tư
Lệnh
Tưởng nhớ
Tướng Bùi Thế Lân
Long Lân Quy Phụng
Những người
lính Trừ Bị
Vĩnh biệt ĐB Lạng Sơn
Chào vĩnh biệt
ĐB Lạng Sơn
Lễ phủ cờ cố Thiếu Tướng Bùi Thế Lân 1 -
2
Lễ hỏa táng cố Thiếu Tướng Bùi Thế Lân
Tiễn chân MX Cao Ḥa
2012
Một ngày Đông - Tưởng nhớ Nguyễn Xuân Loan
2011
Tang Lễ MX Nguyễn
Minh Phú
Tiển biệt Lâm Đồng Đinh
Xuân Lăm
Lời Cảm Tạ của gia đ́nh Bà
Đinh Xuân Lăm
Lễ Phủ Cờ NT Đinh Xuân Lăm Ngày 24-7-2011
Tưởng nhớ cố
Đại Tá Nguyễn Thế Lương
Vài kỷ
niệm với Y Sĩ Trung Tá Nguyễn Văn Thế
Những Kỷ Niệm Khó Quên về BS Nguyển Văn Thế
Kỷ niệm với Tiểu Đoàn
Quân Y Và TĐT/TĐQY/TQLC Y Sĩ Trung Tá Nguyễn Văn Thế
Lời
Cảm Tạ của gia đ́nh BS Nguyễn Văn Thế
Điếu văn BS Nguyễn Văn
Thế
Lương Y Bồ Tát Giuse
Nguyễn Văn Thế
Thương
Tiếc Bác Sĩ Nguyễn Văn Thế
H́nh ảnh
về đám tang BS Nguyễn Văn Thế
Lễ Phủ Quốc Kỳ cho BS Nguyễn Văn Thế
2010
Viết vội cho
em tôi Cao Xuân Huy
Đời lính của Cao Xuân
Huy
Cao Xuân Huy - Tại sao?
Vĩnh biệt Cao Xuân Huy
Cao Xuân Huy - Vài
mẩu chuyện -
Bài đọc
Cao Xuân Huy - Phù du như
bọt biển Thuận An
Cao Xuân Huy - Người ở lại Thuận An
Cao
Xuân Huy từ chuyện tháng Ba gẫy súng
Ông Gẫy
Súng đă " lên tàu "
Vui
buồn biết ngỏ cùng ai ?
Lễ Phủ Kỳ cho MX Cao Xuân Huy
Lễ hỏa táng MX Cao
Xuân Huy
Audio về Cao Xuân Huy - Bài 1 -
2 -
3
Video
- Cao Xuân Huy, ngày cuối...
Video - Vĩnh biệt Cao Xuân Huy