Page 223 - DSST2020
P. 223
219
_ Á, đau, té bây giờ. Rồi, thịt em thơm _ Nếu chúng ta có con thì chắc anh sẽ
như múi mít. dễ ăn nói với mẹ anh hơn, hay là mình chờ
Xoa xoa chỗ vừa nhéo anh, tôi áp mặt vào đến khi nào em mang thai thì anh sẽ đưa em
lưng anh cười: về, được không? Ái chà, sao cô vợ tôi dở
_ Có thế chứ. quá vậy, hay là tại anh không giỏi đây, anh
Ôm anh chặt hơn, tôi thấy hạnh phúc tràn cười, lại nụ cười tinh quái, làm lại nhe?
đầy trong tim. Tôi đỏ mặt:
Và chúng tôi đến nhà thờ. Hôm nay nhà _ Anh này…
thờ vắng vẻ không có ai, anh dắt tay tôi đến Hạnh phúc tưởng chừng như vô tận,
quỳ trước tượng Chúa, cúi đầu, run run anh nhưng, một lần nữa, định mệnh lại nhúng
khấn nhỏ: tay vào cuộc đời của tôi, khi người bạn của
_ Lạy Chúa, chúng con là người ngoại anh mang đến cho tôi cái tin sét đánh:
đạo, con đã yêu người con gái này. Hôm Trong một cuộc hành quân, anh đã bị mất
nay chúng con đến đây xin Chúa chứng tích.
dám cho tình yêu của chúng con. Con là Trước cái tin hãi hùng này, tôi đã chết
Đoàn Vũ Yên xin cưới Trần Nhã Uyên làm lên, chết xuống .Hạnh phúc lại bỏ tôi mà đi,
vợ, cúi xin Chúa ban phước lành xuống cho khi tôi đang háo hức chờ anh về để dành
chúng con. Amen. báo cho anh một sự ngạc nhiên thích thú:
Rồi trước tượng Chúa, chúng tôi lồng tôi đã có thai. Bây giờ anh đi rồi, lần này
vào ngón tay nhau những chiếc nhẫn xinh anh đi thật rồi, tôi phải sống làm sao đây
xinh, nhỏ nhắn. Dù không có một đám cưới với những ngày tháng không có anh. Yên
rình rang, không một lời chúc tụng ồn ào, ơi.
nhưng anh đã cho tôi một niềm hạnh phúc “ Mất anh rồi, xa anh rồi, hoa đã tàn, nhụy
tột cùng. Tôi kiễng chân lên hôn anh trong đã phai, chiều hôm nay trời thanh vắng, em
làn nước mắt ràn rụa. Từ nay tôi đã là người đi về, về vớí ai…”
đàn bà của anh rồi. Yên ơi, em nhớ anh quá, bây giowfanh ở
Anh là người lính, sau những ngày hạnh đâu hả Yên!!
phúc bên nhau, anh lại phải trở về đơn vị. * * *
Và tôi bây giờ đã sống trong tâm trạng của
Điệp, của những người vợ lính, nghĩa là đã Mọi người đã về hết mà tôi thấy Điệp vẫn
có những ưu tư, những lo lắng cho người ở còn đứng đó, nhìn theo bóng chồng với
ngoài tuyến đầu lửa đạn, khi tình hình chiến khuôn mặt ràn rụa nước mắt. Tôi ôm nhẹ
sự trên toàn quốc càng ngày càng sôi sục, vai bạn khẽ nói:
trận chiến càng ngày càng khốc liệt hơn. _ Về thôi Điệp, mình đi nhe.
Cuộc tình chúng tôi kéo dài được hơn ba Điệp lấy tay gạt những giọt nước mắt
năm, đã nhiều lần anh dự định đưa tôi về để trên mặt, nương theo tay tôi bước đi, nhưng
xin lỗi ba mẹ anh, anh bảo: thỉnh thoảng vẫn quay nhìn lại đằng sau, dù
cô biết chắc là Bạch không còn ở đó. Hai
_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020