Page 220 - DSST2020
P. 220
216
thế này đâu, anh hứa với em, anh sẽ tìm lại _Quên, mà quên làm sao được hả Điệp.
em, dù mất bao nhiêu thời gian đi nữa, anh Mày đâu có phải là tao, mày đâu có yêu anh
cũng sẽ tìm lại em, nhất định sẽ tìm lại em, ấy. Tao yêu anh ấy lắm, tao nhớ anh ấy lắm,
tìm lại tình yêu của chúng mình. mày biết không. Sao ông trời lại nỡ bắt tao
Rồi từ đó anh biệt tăm, không một lá phải rời xa anh ấy hả Điệp. Định mệnh xui
thư thăm hỏi, không một lần quay trở về. khiến chúng tao yêu nhau, sao giờ lại tàn
Và như vậy, tôi nghĩ, tôi đã thật sự xa anh, nhẫn chia cách tụi tao. Tao phải làm sao
đã thật sự mất anh rồi. đây Điệp, phải làm sao bây giờ Điệp ơi?
Những ngày tháng đầu, không quen với Tôi gục xuống khóc trong lòng Điệp,
ý nghĩ tình yêu mình bị đổ vỡ, tôi đau khổ, giọng Điệp cũng nghẹn ngào đầy nước mắt,
tôi mất hết nghị lực, mất hết ý chí, tôi nó ôm lấy tôi vỗ về:
buông xuôi tất cả vì nhớ anh, nhớ quay _ Làm sao hả? Phải quên đi thôi, phải
quắt, nhớ vô cùng, nhớ đến điên cuồng. tự mình đứng lên lại, không thể chỉ cứ ngồi
Người tôi gầy rộc hẳn đi với những đêm đây mà kêu gào khóc lóc. Không ai giúp
mất ngủ triền miên, với những ngày lang được mày đâu kể cả tao. Mày phải chứng
thang, lạc lõng trên phố, giữa dòng người tỏ cho họ thấy, mày không phải là một con
đông đúc, để đi tìm lại một bóng hình quen bé nghèo hèn, một con bé chỉ biết kiếm
thuộc, dấu yêu, dù biết là vô vọng. Tôi được vài ngàn tiền kèm trẻ tư gia, sống ở
muốn tìm lại những kỷ niệm xưa? Không, đáy tận cùng của nấc thang xã hội đâu. Mày
không hẳn vậy, cái tôi muốn tìm chỉ chính cũng sẽ là một người cao sang, như con dâu
là Yên của tôi thôi. Tôi thèm được nghe bà ấy. Với kiến thức, với tài năng của mày,
những lời ngọt ngào của anh, thèm được mày sẽ không thua kém ai cả. Muốn được
nhìn thấy anh cười, thèm được ấp bàn tay vậy, thì phải biết bỏ lại sau lưng những gì
mình trong bàn tay ấm áp của anh, và nhất không thuộc về mày, hay chưa thuộc về
là tôi thèm những nụ hôn ngọt ngào, từ bờ mày, hiểu chưa? Hãy đứng lên, mạnh mẽ
môi nồng nàn, cháy bỏng của anh. Tôi nhớ đứng lên, tao chỉ có thể giúp mày được như
lắm, nhớ tất cả những gì thuộc về anh, nhớ thế thôi.
đến rã rời. Trong tim tôi bây giờ chỉ có hình Thế rồi Điệp luôn ở bên tôi, an ủi,
ảnh của Yên và nước mắt. Yên ơi! khuyên lơn, lo lắng và động viên. Điệp đã
Điệp không thấy tôi tới trường, nó đi kéo tôi ra khỏi hố sâu tuyệt vọng, bằng một
kiếm và đã hết hồn khi trông thấy tôi hốc tình bạn vô bờ. Và nhất là Điệp đã giúp tôi
hác: hiểu ra một điều là tôi không thể để cho
_ Uyên ơi, mày làm sao mà ra đến nông mình bị chà đạp, dù người đó là ai.
nỗi này, cơ khổ. Tao đã nghĩ mày khó bước Nỗi đau mất anh của tôi chưa dừng ở
chân vào gia đình đó lắm, nhưng cũng đó.Chưa đầy một tháng, mẹ anh lại đến tìm
không ngờ chuyện lại sảy ra sớm đến như tôi ở trường, bà hằn học trút xuống đầu tôi,
thế. Thôi ráng mà quên đi Uyên à, dù tao tất cả những tội lỗi tày trời:
biết sẽ rất khó cho mày… _ Vì cô, đúng là vì cô mà con tôi rũ bỏ cái
_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020