Page 226 - DSST2020
P. 226

222


              động nghe tôi nức nở kể lể. Một giọt nước           binh chứ không chết.  Và bây giờ anh  đã
              rơi xuống tay tôi, ngửng đầu lên, tôi thấy          được chuyển vào Nam gần một năm rồi, bà
              nước mắt đã đầm đìa trên khuôn mặt bà. Bà           vẫn đi thăm anh đều đều.

              ôm lấy đầu tôi giọng nghẹn ngào:                        Đêm nay, trong căn nhà nhỏ bé của tôi
                      _ Ôi, con dâu của mẹ, lỗi tại mẹ tất        đã tràn đầy sự ấm cúng của một gia đình
              cả, nếu ngày ấy mẹ không mờ mắt vì sự xa            đoàn tụ. Chiếc giường của tôi không còn
              hoa mà Hồng Thắm mang đến cho mẹ, thì               rộng mênh mông, lạnh lẽo và đáng sợ nữa.
              mẹ đã không bỏ đi một tấm chân tình của             Tôi hy vọng đêm nay sẽ là đêm đầu tiên, kể
              con đối với Vũ Yên. Thấy Yên đi lính để             từ ngày tin anh bị mất tích, tôi có một giấc

              phản đối sự lựa chọn vợ cho nó của mẹ, cô           ngủ yên bình, không mộng mị, và nếu có,
              ta đã bỏ đi lấy người giàu sang hơn. Như            thì đó là một giấc mộng đẹp chứa chan hạnh
              thế lại là may, Hồng Thắm không phải là             phúc, trong đó có mẹ, có anh, có tôi và có
              kẻ chịu yên phận, để đến khi lấy nhau rồi,          con.
              cô ta bỏ đi chẳng phải là bất hạnh cho Yên               Phải chăng là định mệnh đã không còn
              hay sao. Uyên ơi, mẹ thật có lỗi với con,           nghiệt ngã với tôi nữa, đã run rủi cho tôi
              với thằng Yên, con đừng giận mẹ nữa. Đã             theo Điệp đi thăm nuôi, để biết được anh
              có lần Yên nó nói xa gần với mẹ là nó có            vẫn còn đó, tình yêu của tôi vẫn còn đó và

              yêu một cô và sẽ cưới cô đó làm vợ, nhưng           với sự chúc phúc của mẹ chồng tôi, hạnh
              chờ mãi không thấy nó đưa cô ấy về, ba mẹ           phúc của chúng tôi sẽ mãi mãi được vĩnh
              tưởng nó chỉ bồ bịch qua loa, nên không             cửu. Yên ơi, chờ em nhé anh, em và con sẽ
              thúc giục nó. Có ngờ đâu người đó lại là            đến thăm anh, sẽ đợi chờ anh đến ngày anh
              con. Lần này gặp lại nhau, mẹ chúc cho hai          được  trả  tự  do,  còn  bây  giờ,  mẹ  con  em
              con sẽ mãi mãi bên nhau hạnh phúc. Hãy              đang nhớ anh vô cùng và cũng yêu anh vô

              để cho mẹ được nhận thằng bé Vũ Hàn về              cùng, Yên ạ.
              cho có bà, có cháu nghe con. Kỳ thăm nuôi
              tới mẹ mong con sẽ dắt bé Hàn đi cùng mẹ                                                          Tường Thúy
              thăm Yên. Chắc Yên nó sẽ vui lắm khi gặp                                               Tucson – AZ - 2016
              lại được vợ con của nó. Con không từ chối
              chứ?
                    Được gặp lại anh, đó là ước mơ thầm

              kín nhất, tha thiết nhất mà tôi hằng ấp ủ
              trong tim, làm sao tôi có thể từ chối.
                   Sau đó bà kể với tôi khoảng thời gian
              Yên mất tích đến ngày hôm nay. Khi nhận
              được  hung  tin  về  Yên,  ba  anh  buồn,  trở
              bệnh  rồi  mất.  Hơn  một  năm  sau  ngày

              30/4/75, bà  nhận được giấy đi thăm nuôi
              anh ở ngoài Bắc, hóa ra Yên bị bắt làm tù
             _______________________________________________________________________
                                         ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020
   221   222   223   224   225   226   227   228   229   230   231