Page 3 - TQLC Tango Nguyen Thanh Tri
P. 3

Người đầu tiên tôi đặt câu hỏi là một MX trẻ nhất, đang sở hữu một bộ sưu tập các
               kỷ vật TQLC quý giá, đã và đang mang tất cả khả năng và tâm huyết để gây dựng đoàn
               Young Marines, đó là Ó Biển Lý Khải Bình.

                       Mũ Xanh Lý Khải Bình:
                       -Vào dịp tôi dẫn các em trong đoàn Young Marines đi tham dự đại hội TQLC tại
               Houston 7/2004, Tango đã đến thăm và an ủi các em như một ông nội, các em vui cười
               nhưng tôi cảm động muốn khóc! Đây là lần đầu tiên tôi được tiếp xúc với Tango, nghĩa cử
               của ông tăng thêm sức mạnh cho tôi để tiếp tục hướng dẫn thế hệ 2&3/TQLC. Tại sao
               chúng ta không viết những kỷ niệm “vui buồn TQLC” để thế hệ sau xem như một tấm
               gương? Viết cả ưu lẫn khuyết, gương lành thì theo, gương vỡ thì tránh để lớp trẻ họi hỏi
               cho khá hơn. Bây giờ nếu các anh không nói, mai mốt đây các anh “đi rồi” thì chúng tôi
               biết hỏi ai?
                       Khiếp quá! Tuổi trẻ có khác, tôi mới hỏi có một câu mà anh bạn trẻ này đã muốn
               “các anh đi” cho rồi! Thôi, từ giã bạn trẻ Lý Khải Bình, tôi đi kiếm ông nào già già một tí
               mà hỏi, bất ngờ đụng ông có râu, người về từ Houston, đang hiện diện trong phòng họp
               TQLC Nam CA, đó là Ó Biển đầu đàn.

                       Mũ Xanh Nguyễn Văn Phán:
                       -Nếu có yêu tôi thì sao không nói bây giờ? Đừng để ngày mai...
                       Anh Phán Râu là “tu sĩ”  kiêm ca sĩ nên mở đầu câu chuyện về Tango là một lời hát
               có ý nhắn nhủ, ủng hộ ý kiến của tôi là nên viết… Anh vốn là bậc thượng thừa môn phái
               “bến củ” nên dù “tu tại gia hay tu tại bar” anh đều đắc đạo, “đê tử” khá đông.  Ó-Biển đầu
               đàn -Trung Tá Nguyễn Văn Phán sửa giọng nói tiếp:
                       - Tạu làm Đại Đội Trưởng cho Tango từ hồi còn ở TĐ.1/TQLC. Nếu nói về ưu
               khuyết của Tango thì phải mất vài trang giấy, tau sẽ ghi lại và gửi cho mi sau, bi chừ chỉ
               có thể vắn tắt như thế này: “Mỗi khi đụng độ, dù nặng hay nhẹ, Ổng luôn bình tĩnh và ung
               dung trong bất cứ tình huống nào, điển hình như trong trận Phước Tân, Tây Ninh năm
               1966, địch đang pháo kích dữ dội mà Ổng vẫn đứng quan sát.. ”
                        Tr/Tá Phán (Khóa 9TĐ) đang diễn tả thì một niên trưởng khác, Khóa 8TĐ là Đệ-
               Đức Trần Kim Đệ ngắt lời:
                        - Không những bình tĩnh mà Ổng Tango còn phán đoán rất nhanh tình hình địch để
               gọi hỏa lực yểm trợ phản pháo giúp cho thuộc cấp yên tâm ...
                        Ngồi kế bên Th/Tá Trần Kim Đệ là Th/Tá Quách Ngọc Lâm (K12TĐ), nguyên là
               ĐĐT/ĐĐCH của Tango cũng lên tiếng góp thêm ý:
                       - Quý anh khen Tango tựa như khen phò mã tốt áo đấy nhá, bất cứ cấp chỉ huy tác
               chiến nào cũng hành động như vậy cả, trừ những anh xách cạc.. táp mà lên tá, huống chi
               MX Tango đi từ Trung Đội Trưởng đến Tiểu Đoàn Trưởng, Lữ Đoàn rồi Tư Lệnh Phó.
                       Điều đó thì đúng, nhưng với riêng tôi, vì khả năng đánh đấm bình thường nên Tango
               giao cho tôi coi Đại Đội Chỉ Huy, trước khi Ông rời Tiểu Đoàn để lên Lữ Đoàn, Tango hỏi
               tôi có cần chi? Thú thật là nếu tôi mà chỉ huy tác chiến thì đồng đội “bị vạ lây”, vì thế sau
               này Ổng gọi tôi về giữ Ban 4/LĐ. Ai đã từng ở TĐ1/TQLC hồi đó đều biết Tiểu Đoàn
               Trưởng Tango chú ý đến từng cá nhân thuộc cấp và gia đình họ. Khi bà xã tôi sanh, chưa
   1   2   3   4   5   6   7   8