WESTMINSTER - Tin Bác Sĩ Quân Y Nguyễn Văn Thế,
có pḥng mạch tại đường Bolsa, giữa ḷng Little Saigon, tạ thế sáng
21 tháng 2 khiến nhiều người xúc động, dù họ không là thân bằng
quyến thuộc của ông.
Những người “homeless” ở khu Bolsa nói về vị ân nhân chung là bác sĩ
quân y Nguyễn Văn Thế, vừa qua đời sáng Thứ Hai, 21 tháng 2.
Tiếp xúc với phóng viên nhật báo Người Việt qua điện thoại, nữ ca sĩ
Thanh Mai bảo rằng, bà “rất buồn, rất thương tiếc,” v́ theo bà,
trong cộng đồng ḿnh “rất hiếm ai có được tấm ḷng hay trái tim như
thế!”
“Phải nói bác sĩ Thế là người có trái tim Bồ Tát!” Ca sĩ Thanh Mai
chia sẻ.
Rồi bà kể lại một câu chuyện khiến bà “rất ngạc nhiên, cảm kích, và
nhớ măi.”
Đó là lúc bà mới từ Pháp sang Hoa Kỳ, chân ướt chân ráo, chưa có bảo
hiểm sức khỏe, con gái của bà bị té, và bị chiếc ṿng cẩm thạch bể
đâm vào tay chảy máu rất nhiều. Bà được một người quen giới thiệu
đưa con đến gặp Bác Sĩ Thế.
“Bác sĩ tự tay rửa vết thương, tự tay cắt và may lại, rồi không lấy
tiền ǵ hết!”
“Lúc đó tôi rất lấy làm lạ,” ca sĩ Thanh Mai kể, v́ “ḿnh không quen
biết ǵ với bác sĩ hết!”
Ca sĩ Thanh Mai cho rằng, có thể Bác Sĩ Thế cũng không nhớ là đă
giúp bà, và sau này bà cũng không có dịp phải nhờ đến ḷng tốt của
bác sĩ nữa, nhưng “điều ông đă làm, tôi thực sự không bao giờ quên
được.”
Không riêng Thanh Mai, trong số những người thương tiếc Bác Sĩ Thế,
c̣n có một nhóm người khác, rất đặc biệt!
Họ ở mọi lứa tuổi, đến từ những nẻo đời khác nhau, và có những quá
khứ rất cá biệt, nhưng đời sống đă vô t́nh đưa đẩy họ đến gặp nhau ở
hàng hiên của tiệm bánh ḿ Lee's Sandwiches, trên một góc của Bolsa,
gần đối diện pḥng mạch của Bác Sĩ Thế phía bên kia đường.
Đó là nơi họ thường xuyên tụ tập để chia sẻ nỗi niềm mà chỉ có những
người “homeless” - vô gia cư - như họ mới có thể hiểu được.
Và buổi chiều được tin Bác Sĩ Nguyễn Văn Thế từ trần, họ có thêm một
điều nữa giống nhau: Cùng chung một niềm thương tiếc.
Họ đứng tụm vào nhau, nét mặt buồn rầu, tư lự, nhưng cùng đua nhau
kể, như sợ nếu không kể th́ sẽ mất cơ hội nói về một vị lương y mà
họ hết sức quư mến, và chịu ơn.
“Bác Sĩ Thế chết rồi! Em mới nghe tức thời thôi!” Một người nói.
“Buồn lắm! Buồn như mất một cái ǵ lớn lắm lận!” Người khác tiếp
lời.
“Tụi tôi ở đây là người không nhà! Bác sĩ giúp cho anh em ở đây
nhiều lắm!” Một người đứng tuổi giải thích với phóng viên Người
Việt.
Một người trẻ tuổi, tên Ba, kể: “Ông giúp cho bữa ăn. Chiều chiều,
anh em nào đói bụng, không có tiền ăn, tới đây, bác sĩ cho anh em
mỗi đứa 5 đồng.”
Một người trẻ tuổi tên Cường tiếp lời: “Mà không phải bác sĩ giúp
năm bữa nửa tháng thôi đâu, giúp nhiều năm lắm lận!”
“Giúp nhiều năm rồi, năm, bảy năm rồi. Có lúc tụi em kéo đến pḥng
mạch gần hai chục đứa!”
“Thoạt đầu, sau giờ làm việc, tụi em kéo vào pḥng mạch hết, sau này
tụi em nghe mấy bệnh nhân nói sao bác sĩ cho mấy anh em không nhà
(homeless) vô nhiều quá, sợ dơ pḥng mạch, tụi em sợ bác sĩ mất
khách, cho một anh em vào thôi rồi mang tiền bác sĩ cho đưa ra cho
các anh em khác.”
Như sợ các bạn nói hết, một người khác tên Châu cắt ngang: “C̣n em
nè, em là ngày nào em cũng tự vô trong chỗ ổng khám cho bệnh nhân
luôn, chính tay bác sĩ cho em lúc 10 đồng, lúc 5 đồng, đi ăn.”
“Hồi đó, em ở dưới đường Main, em ở tù về, không có tiền trả tiền
ṭa, tới ngày trả tiền ṭa mà không có tiền th́ phải vô lại tù. Em
th́ không có ai giúp v́ em homeless, em nói: ‘Bác Sĩ Thế, giờ con
c̣n thiếu 50 đồng tiền ṭa.’ Bác sĩ nói không sao, rồi cho em 50
đồng, rồi cho em tiền đi tắm rửa, rồi cho tiền đi ăn uống nữa.”
Một người đứng tuổi từ tốn cho biết bác sĩ tốn tiền với họ nhiều
lắm, “ngày hơn cả trăm bạc,” v́ “có bữa tụi tôi kéo đến mấy chục
người.”
“C̣n em, cách đây mấy tháng em bị chó cắn, chó cắn em ngay cái ngực,
c̣n cái thẹo nè, cắn đau lắm. Em kéo vô pḥng mạch, ông băng cho em,
cho thuốc em uống, dặn em hoài, là phải uống thuốc một ngày hai lần,
c̣n cho thêm 20 đồng nữa.” Một người nói.
Người khác kể lể: “Chiếc xe của bác sĩ đi, đậu đằng sau, mỗi ngày em
rửa em chùi sạch bóng, em rửa xong bác sĩ cho em 20 đồng. Em nói chỉ
làm giúp để cám ơn bác sĩ, không nhận tiền, nhưng bác sĩ không chịu,
bắt em lấy tiền v́ biết hoàn cảnh của tụi em.”
“Ai cần ǵ ông cũng giúp, ai đau ổng khám bệnh cho. Nghèo th́ khám
không lấy tiền, rồi c̣n cho thuốc, c̣n dặn phải uống thuốc cho đúng
giờ mới hết!”
Họ lắng nghe câu chuyện của nhau, rồi cùng nghĩ về vị ân nhân vừa
qua đời.
Một người cất tiếng: “Tụi em biết ông bịnh, v́ pḥng mạch đóng cửa
hoài, vậy mà nghe tin ông mất, sững sờ, buồn quá!”
“Người đâu mà tốt quá không biết, tốt c̣n hơn Bồ Tát nữa, Bồ Tát đâu
có giúp tụi em được ǵ đâu!”
Một người tên Ba nói: “Lâu lâu, nhớ bác sĩ, em bước qua đường nh́n
pḥng mạch coi bác sĩ về chưa. Rồi hôm nay th́ nghe tin ông chết!”
“Tụi tôi nghèo, nhưng đang tính góp tiền mua cho bác sĩ một ṿng
hoa, rồi đi viếng...” Người đứng tuổi vừa nói vừa lắc đầu.
Nắng tắt, từ bên hông tiệm Lee's Sandwiches, mọi người chợt cúi đầu
rồi lại ngước mắt lên, hướng về phía pḥng mạch Bác Sĩ Thế.
Có thể, một số trong họ sẽ t́m cách đến để thăm bác sĩ ở nhà quàn,
có thể họ sẽ đến để đưa ông đến nơi an nghỉ cuối cùng.
Và sau đó, họ thôi, sẽ không c̣n bao giờ được nhận từ ông những săn
sóc mỗi khi bệnh tật hay đói ḷng.
Họ sẽ nhớ măi nụ cười hiền hậu của ông, những đồng tiền ông dúi vào
tay họ cho những bữa cơm chiều.
Nhưng hơn tất cả, điều mà họ sẽ nhớ nhất chính là cử chỉ của Bác Sĩ
Nguyễn Văn Thế - những cử chỉ củng cố cho họ niềm tin, và nhắc nhở
họ, rằng ḷng nhân là một điều có thật.
Hà Giang/Người Việt
Bài viết trên hiện c̣n được posted tại:
http://www.film4asia.com/forum/showthread.php?t=173572
Ước mong trong số đông bác sĩ người Mỹ gốc Việt hiện đang hành nghề
tại Orange County, CA., có thêm năm ba vị nữa có tấm ḷng và trái
của Bác Sĩ Thế?
PĐSan
2011
Lời
Cảm tạ của gia đ́nh BS Nguyễn Văn Thế
Điếu văn BS Nguyễn Văn
Thế
Lương Y Bồ Tát Giuse
Nguyễn Văn Thế
Thương
Tiếc Bác Sĩ Nguyễn Văn Thế
H́nh ảnh
về đám tang BS Nguyễn Văn Thế
Lễ Phủ Quốc Kỳ cho BS Nguyễn Văn Thế
2010
Viết vội cho
em tôi Cao Xuân Huy
Đời lính của Cao Xuân
Huy
Cao Xuân Huy - Tại sao?
Vĩnh biệt Cao Xuân Huy
Cao Xuân Huy - Vài
mẩu chuyện -
Bài đọc
Cao Xuân Huy - Phù du như
bọt biển Thuận An
Cao Xuân Huy - Người ở lại Thuận An
Cao
Xuân Huy từ chuyện tháng Ba gẫy súng
Ông Gẫy
Súng đă " lên tàu "
Vui
buồn biết ngỏ cùng ai ?
Lễ Phủ Kỳ cho MX Cao Xuân Huy
Lễ hỏa táng MX Cao
Xuân Huy
Audio về Cao Xuân Huy - Bài 1 -
2 -
3
Video
- Cao Xuân Huy, ngày cuối...
Video - Vĩnh biệt Cao Xuân Huy