Page 200 - DSST2020
P. 200
196
Bình, lại bỗng quay về đúng lúc để đình chỉ
phiên tòa và cứu tôi khỏi bị đi trình diện
diêm vương Hadès. Mỗi lần nhớ lại chuyện
nầy tôi không khỏi rùng mình.
Trong thời gian tù đày đó có bao giờ
tôi “dám” mơ ước được dự dạ tiệc với bao
nhiêu sĩ quan các cấp trong quân đội Pháp,
trên đất Pháp, trong khung cảnh tráng lệ,
sang trọng. Nhìn quanh tôi, những bộ đại lễ
của sĩ quan các cấp, các binh chủng, những
trang sức và xiêm y hết sức thời trang của
quí vị phu nhân khả ái, và cả đến đồng phục
của đám thanh niên thiếu nữ xinh đẹp đang
len lỏi giữa đám đông quan khách kẻ dâng
rượu, người mời bánh, tôi ngơ ngác ngỡ
mình đang làm “figurant” trong phim
Sissi !...Giữa rừng hoa thơm phức phấn
son, xiêm y sang trọng, bà xã tôi trông
chẳng giống ai với chiếc áo dài “truyền
thống” một màu xanh da trời nhạt, không
thêu rắn, vẽ rồng và tóc bới “củ nừng tèo”.
Thế nhưng bả đã thu hút sự chú ý của mọi
người, chỉ vì đối với họ bà xã tôi là hình
ảnh của miền Nam Nước Việt những năm
tháng yên vui thanh bình thịnh trị mà họ đã
từng sống qua, một hình ảnh thân yêu
vương nhiều kỷ niệm mà họ vẫn chưa quên
và không làm sao tìm lại được trên vùng đất
Auvergne nầy.
Đời sống vẫn có lắm điều bất ngờ thú
vị, mình chẳng hề tưởng tượng được. Trước
đây, khi chúng ta còn đang dở sống dở chết
trong tù cải tạo, có ai nghĩ mình sẽ thành
Tây, thành Mỹ, con cháu thành tướng,
thành tá trong quân lực Hoa Kỳ?... Có
những giấc mơ -và ác mộng - mình không
dám mơ nhưng lại thành sự thật chẳng ai
ngờ. Đông Vân.
_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020