Page 105 - Dac San Song Than 2023
P. 105

TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIET NAM

                                         TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM

              sau.  Tôi bảo phải chờ cho ĐĐ2 lên ngang hàng yểm trợ bên phải rồi mới cho Trung Đội vượt
              qua khoảng trống...
                 Khoảng 10 phút sau súng địch bỗng nổ vang rền.  Trung Đội  “tiền thám” của ĐĐ1 giờ đang
              bị  khống chế dưới hỏa lực địch nên đành nằm im chịu trận tại chỗ giữa khoảng đất trống.  Qua
              sự phối trí hỏa lực bên  phòng tuyến địch, tôi ước lượng  đơn vị  của chúng không hơn cấp TĐ.

                 Rồi tin không vui đưa đến: Thiếu Úy Nguyễn Na, ĐĐ Phó ĐĐ1, qua máy truyền tin báo cho
              tôi biết Trung Úy Dàng, ĐĐT, đã bị tử thương do 1 viên đạn xuyên qua ngực bên trái.  Tôi nghẹn
              ngào, lòng nặng trĩu, thương cho một cấp chỉ huy trẻ đã ra đi trong lúc nầy, lúc mà sự hiện diện
              của Dàng rất cần thiết. Tôi bắt đầu lo và bảo Thiếu Úy Na tạm thời phối trí các trung đội trong
              thế phòng thủ tại chỗ và chờ lệnh. Để có thể làm giảm áp lực địch đang đè nặng trên tuyến
              ĐĐ1, tôi yêu cầu Đại úy Huệ, TĐP, ra lệnh  cho ĐĐ2 tiến chiếm phía Đông của MT E.  Riêng ĐĐ3
              thì gửi ngay một trung đội di chuyển lên bố trí tăng cường bảo vệ bên sườn trái cho ĐĐ1.  ĐĐ4
              làm thành phần trừ bị cho TĐ.
                 Bóng chiều tuy chưa tắt hẳn nhưng dưới rừng già cảnh vật sao quá âm u. Khoảng cách giữa
              ta và địch không đủ an toàn để có thể yêu cầu pháo binh hay phi cơ đến yểm trợ.
                 Thấy ĐĐ1 nằm im trong thế thủ,  một đơn vị địch từ phía Tây của MT E di chuyển đến với ý
              đồ tấn công vào sườn trái của ĐĐ1, nào ngờ bị trung đội của ĐĐ3 nổ súng và chận đứng.  Nhắm
              không tấn công nổi, chúng rút lui vài phút sau đó, bỏ lại 2 xác mặc quần đùi và 2 khẩu AK.
                 Bên phía Đông MT E, một trung đội của ĐĐ2 đã lợi dụng bóng đêm và yếu tố bất ngờ, bám
              sát gần vị trí phòng thủ của địch nhưng đã bị phát giác và chận đứng bằng hỏa lực. Tôi bàn với
              Đại Úy Huệ lệnh cho  ĐĐ2 ngưng tấn công và nên phòng thủ tại chỗ vì anh em đều mệt mỏi,
              không thể để bị thiệt hại thêm, vả lại ta không nắm vững địch sẽ làm gì khi chúng có ý đồ tấn
              công vào sườn bên trái của ĐĐ1, may nhờ có trung đội của ĐĐ3 đẩy lui.
                 Khoảng 21:00 G tiếng súng địch thưa dần. Tình hình có vẻ yên lắng, thỉnh thoảng vài tràng
              AK của địch hướng vào vị trí của ta như chỉ để thăm dò.  Nhờ đó tất cả thương vong của ĐĐ1 và
              ĐĐ2 được chuyển về phía sau cho toán quân y của Bác Sĩ Hải (Trần Hùng Hải) lo liệu và chữa
              trị.
                 Mũi tấn công của ĐĐ2 bên phía Đông MT vừa rồi, có thể gây cho địch hoang mang về khả
              năng quyết tâm tấn công của ta vẫn còn tiếp tục.  Hơn thế nữa, nếu có thành phần nào của
              chúng đã tăng cường tham dự trận đánh đêm qua tại Suối Bà Thới mà giờ rút lui về đây, chắc
              chắn sẽ chưa hết kinh hoàng về khối bom đạn bất ngờ từ trời cao ập xuống...

                 Tôi đến nơi tập trung số thương vong vừa được mang từ chạm tuyến về để hỏi thăm tình
              trạng nặng nhẹ của các anh em bị thương ra sao.  Dưới ánh hỏa châu lập lòe và ánh đèn pin
              nhạt nhòa mờ ảo, Bác Sĩ Hải và toán quân y chia nhau khâu vá, băng bó các vết thương, làm hô
              hấp nhân tạo cho những ai hơi thở đang yếu dần, an ủi, khuyến khích cho anh em bị thương
              lên tinh thần và tăng thêm niềm hy vọng.   Họ miệt mài với nhiệm vụ “lương y như từ mẫu”,
              thậm chí đôi lúc không màn để ý đến những tràn đạn AK  thỉnh thoảng nổ vang chát chúa trên
              đầu.  Họ đáng được vinh danh là “những anh hùng thầm lặng,” và tôi hãnh diện có họ ngoài
              mặt trận như trong lúc nầy. Tôi lặng lẽ bước qua gần đó, dở ra từng chiếc poncho để nhìn mặt
              lần cuối 3 anh em đã hy sinh.  Những chiếc poncho đã từng cùng họ qua biết bao mưa nắng dãi
              dầu, giờ đây cũng được quấn quanh hình hài lạnh lẽo bất động cho “trọn tình trọn nghĩa”.  Ai
              không đau khi nghĩ đến giây phút cuối cùng ngã xuống, có người chỉ còn kịp thốt lên hai tiếng
              yêu thương “Mẹ ơi!..Em ơi!..”. Và tôi đã nghiêm chào vĩnh biệt họ trong bóng tối giữa rừng già...

                 Vừa mờ sáng hôm sau, các toán khinh binh TQLC đã bắt đầu thám thính và xâm nhập vào


               TRANG 93                          ĐẶC SAN SÓNG THẦN  2023
   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110