Page 257 - DSST2020
P. 257
253
đang, đàn con dại với nghề trồng mía nấu ATBĐ phong trần như mới từ quân trường
rượu nuôi heo mà ấn tượng còn đeo mãi về ra. Tôi làm ngơ giữa tiếng xì xầm:
một gia đình quá sức vất vả. –Chú rể trông già mà cô dâu thì sao
Nhìn Nguyêt, vợ của Thống mới thấy nhỏ thế?
người con gái đảm đang, nhẫn nhục và thủy Chưa hết, một tiếng nói cố nhét vào
chung theo chồng đúng nghĩa. Mỗi lần ghé tai cô dâu đang ngơ ngác bước lên bến:
qua đều thấy Nguyệt luôn tất bật hai bếp lửa –Cô nầy dám ưa dân “cải tạo”, có
rơm, quần xăn áo bo khi nấu cám heo, khi lột uổng không đây?
lá mía, tay làm miệng nói để dìu dắt đàn con Tội nghiệp thằng Xuân, trong tiệc cưới
dại. Không chỉ riêng Thống-Nguyệt mà cặp dường như thêm có động lực ngầm nào nên
Hảo-Lai, Chuỗi, Dưỡng, Súy, Mão, Thanh tung hứng hết mình như đang thổi bễ lò rèn
đều nhịp nhàng gắn bó với nhau dù địa làm cả nhà ngưng việc vây quanh. Bao
phương phong tỏa, bao vây gay gắt từ sau chuyện đông tây nam bắc được tuôn ra đễ
ngày rời trại Ái Tử Bình Điền. cuộc vui “Tiệc bạn” được nhiều tiếng cười
Một ngày gần cuối năm 81, Huế ròn rã. Tiệc tan sớm vì phải trả đoàn đưa dâu
đương mùa lũ lụt với những cơn mưa tầm tã, về trước trời tối và cũng may trời dịu xuống,
mưa như chưa có bao giờ lớn như vậy. Bên gió lặng, sóng yên. Hai người phụ rể Xuân,
ngoài sông Hương dòng nước dâng cao đến Thống liền tình nguyện hộ tống hai cô phụ
nỗi toàn cánh đồng ruộng, các con đường chỉ dâu Thanh, Mến đẹp như tiên nữ trở lại thành
một màu nước nhấp nhô bạc trắng. Con tàu phố trước khi lên đèn. Không biết sau đó có
rước dâu ngay trước ngõ, chạy trên đường làm nên nỗi chi không mà nghe im re đến chừ
bộ, ngang nhiên đạp nước qua các xóm làng, đó Lộc, Quyên!
trên con đê, băng qua các con đường đất đưa Đến hơn ba mươi năm sau, người Huế
dâu về nhà. Công thằng Xuân thợ rèn, Thống vốn hay thù dai nên khi thỉnh thoảng có bất
A Len khó trả, vẫn còn kể lể đến giờ cái ngày hòa, hai thằng phụ rể nầy hay nhai lại các bài
đi phụ rể chưa có trong lịch sử khi phải lột ca có uẩn khúc hát trong tiệc cưới… Qua
bộ đồ veston mà chui xuống gỡ rong dưới Cơn Mê và Chuyện Tình Buồn đễ “dũa” tôi,
chân vịt và phụ đẩy thuyền khi mắc cạn trong bắt tôi nhớ lại tiếng hát buồn một người tham
cái giá lạnh tê tái. Trời đất sao quá đặc biệt dự ngày ấy….
cho ngày cưới nầy để cơn mưa bão, gió hú ***
mưa rơi làm lời chúc, sóng triều dâng của Người vợ bé bỏng tôi mang về xứ ruộng
cơn đại hồng thủy hiếm có làm tiếng nhạc trong vòng quản chế chỉ sau tiếng cười ngày
mừng, để chiếc tàu thủy thay xe ô tô chạy cưới là cả vực nước mắt tiếp nối theo. Chỉ
phon phon trên đường bộ. Trường học phải vài tháng trước, có những buổi trưa xâm
đóng cửa cho về sớm vì lụt lớn nhưng cô mình vào hang bắt cọp khi anh lái đò ghé chờ
giáo, học trò được dịp tụ lại trên bến tàu hiếu khách ở bến Đông Ba đột nhập tiệm uốn tóc
kỳ nhìn đám cưới nhà binh với chú rể, phụ rể Thuận Thái ở đường Trần Hưng Đạo Huế,
chai mặt tìm em giữa hàng chục con mắt chị
_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020