Page 256 - DSST2020
P. 256
252
bột Bích Chi vào thăm- lòng se thắt thấy được từ thuở năm cuối quân trường cho phép
người bạn Viễn Thám TQLC nầy nằm trên mặc đồ dân sự và khi nhìn tôi lam lũ với bộ
chiếc giường bệnh, ống chân bị còng số 8 áo quần thủy lợi dính bùn, hắn nói:
vào thanh giường với một công an áo vàng -Đất nước mất và mày cũng mất cuộc tình đó
ngồi canh bên cạnh. Lúc nầy Nghiệp TĐ6 luôn sao? Làm người phải có chung thủy, tôi
được thả và trên đường về Sài Gòn, anh ghé trung không thờ hai chúa, mi chỉ tao người
Quy Nhơn nhắn cho gia đình Hiền hay. Bà tình SP đi để tao biết thế nào là cái thức thời
mẹ già được tin khóc thương con quá liền mới vượt cả giá trị tình yêu.
cùng ông anh của Hiền thay phiên ra săn sóc. Khi chương trình HO ra đời, mỗi ngày
Nhờ nhanh trí, mặc chiếc áo y công vờ làm trên bến tàu Gia Hội tôi đều gặp những người
người quét dọn nhà thương nên ở lại được bạn tù từ Bình Điền như Châu Rọt, Lê Ngà,
suốt thời gian 2 tháng để lo cho Hiền trước Đức Đen, Thân, Xuân, Sanh , ai cũng nôn
khi bị dẫn giải lại lên Bình Điền. (Nay bên nao trông ngóng, tìm hiểu, điền đơn, chạy
xứ Nữ Thần Tự Do, Hiền ở Florida được dịch vụ thì Thống Vĩnh Lại lại nói:
ghép luôn hai trái thận do một em bé 12 tuổi –Mấy anh đi hết thì ai ở lại đấu tranh cho dân
hiến tặng, danh tánh được giữ kín nên thư chủ ở quê nhà. Tôi ở lại với thầy Nguyễn
cảm tạ chỉ được gởi qua bệnh viện nhờ Mạnh Đôn lập phong trào.
chuyển). Qua tới Mỹ khá lâu, tôi viết thư dặn dò,
Trở về địa phương trong sự xót xa yêu phân tích, tạo thuận lợi cho gia đình, khi đó
thương của cha mẹ và người thân, tôi bị bất Thống mới nộp đơn và ra đi trôi ngót, dù
đắc dĩ quay lại nghề làm ruộng. Mỗi ngày các chậm.
tổ đội điều đi đào đất, lấp hố, nhổ cỏ lúa, đạp Lần đầu tiên tham dự hội ngộ ATBĐ toàn
nước- thỉnh thoảng gặp anh Hảo, Chuổi, quốc tại Denver Colorado, tôi thật sự xúc
Dưỡng, Thống, Sầm, Toan cùng trại Ái Tử- động khi nhìn lại được những người bạn tù
Bình Điền trên đồng ruộng. Ai cũng cười từng sát cánh nhau từ Thanh Hóa, Nghệ
nhạt với nhau và lắc lắc cái đầu, khó nuốt Tĩnh, Ba Lòng và cuối cùng là Bình Điền.
thật. Tại địa phương nầy, số đông bạn tù mà Nỗi mừng vui khó tả khi nhìn lại Mạnh Cao,
có thân nhân VC ra trại sớm được sung vào Phước Lùn, Cương, Trực Ốm, Thục Râu,
làm chức sắc hợp tác xã nhờ có chữ nghĩa, Cường Đốc Sơ, Phiếu F5… Niềm hạnh phúc
không trực tiếp ngoài ruộng như số anh em khó tả vì không nghĩ rằng có một ngày chúng
“học dở, lâu về” như chúng tôi. Những ngày ta lại được đoàn tụ từ khi ra tù nơi chỉ có tình
lễ lớn, công an địa phương mời ra tập trung đồng đội cùng chia sẻ hiểm nguy, gian khổ
vì sợ nổi dậy. Đêm phải ngủ lại, ngày thì đào để vươt qua. Những năm tháng dài bên nhau
gốc lấy củi nấu xôi, heo cho chúng ăn mừng hầu như mỗi chúng tôi đọc rõ nhau từng phút
lễ. Thống Vĩnh Lại và tôi mãi chua chát, tính giây trong cái thiên thu ngày tháng.Thống
chuyện đi Nam sinh sống. Denver với mái ấm gia đình nề nếp hạnh
Một hôm Ngô Chi về tận làng thăm, hắn phúc hôm nay cũng không xóa vết những
ăn mặc lịch sự với bộ đồ veston mang về ngày trước ở Vĩnh Lại với người vợ đảm
_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020