Page 159 - DSST2020
P. 159
155
Ngay khi vừa dứt đợt không kích, không chính vào thành phố làm tâm điểm. Đại Đội
để cho địch trở tay kịp, các đơn vị nhất loạt 1 phòng thủ bên trái, Đại Đội 4 phòng thủ
cùng xông lên một lượt. Hàng trăm đôi chân bên phải, tiếp giáp là ĐĐ2 và 5, BCH/TĐ và
của đàn “Trâu điên” hừng hực khí thế, cuồn ĐĐ/CH đóng dài theo hai dãy phố chính.
cuộn như sóng biển, tràn qua khỏi bờ tường
thành. Địch quân hốt hoảng vội vàng bỏ Gần một tuần sau, mới thấy có người
chạy. dân trên đường trở về nhà, có cả người Việt
Nam và Trung Hoa, họ là cư dân đã sống lâu
Dưới bóng chiều tà, vừa qua đúng hai đời ở Campuchia.
ngày và một đêm, những người lính Trâu
Điên TQLC/VN đã “đội pháo mà đi trong Chưa đầy ba tuần sau ngày tái chiếm lại
lưới đạn”, mới đuổi được những thằng VC thành phố, Ban 2 Tiểu đoàn đã ghi nhận và
cuối cùng ra khỏi thành phố Prey- Veng. phối kiểm được những nguồn tin của người
dân cho biết: Cách đây khoảng 20 cây số về
Sau khi lục soát, ta tịch thu được rất hướng Đông Bắc đang có một lực lượng
nhiều vũ khí và lương thực của địch. Bắt đông quân VC và Khờ- me đỏ tập trung ở đó.
sống nhiều tù binh, trong số đó có cả những
người mang thương tích nặng, bị địch bỏ lại Lập tức các tiểu đoàn được đặt trong
(người viết chỉ biết được như thế thôi). Riêng tình trạng báo động.
Đại Đội 1 có: Ch/Uý Công TrĐT/12 và Đêm nay mưa rơi nhẹ hạt, bầu trời tối
người hiệu thính viên bị thương nặng cùng đen như mực, quanh khu vực đóng quân của
với vài người khác bị thương nhẹ, rất may chúng tôi là những căn nhà sàn cũ nằm cách
không có ai bị tử thương. Tôi được lệnh lên nhau thưa thớt, khu vực chưa có điện nên
thay Ch/Uý Công làm TrĐT/TrĐ12. chìm trong bóng đen âm u. Quanh đây loài
ếch nhái, nhất là con ễnh ương sống ở những
Đã qua mấy ngày thành phố im tiếng
súng nhưng vẫn vắng bóng người trở về nhà, ao đìa sát ngay bên nhà, gặp mưa chúng thi
nhà nhà đóng cửa im lìm. Trên đường chỉ nhau kêu lên như tiếng của những khúc ngân
thấy bóng dáng của những thanh niên, đàn ai oán, u uất nghe thật não ruột, khi nhìn ra
ông trên tay cầm đủ loại kiểu súng di chuyển bóng đêm, tôi rợn người đến nổi da gà, vì tôi
qua lại, quần áo họ mặc trên người không sẵn có tính sợ ma? Phải chăng cái đáng sợ
đồng nhất, hình như ai có gì thì mặc cái đó, nhất trong chiến tranh vẫn là bóng tối!
có người mặc cả nguyên bộ pyjama tay cầm Đột nhiên, có một ngọn lửa phựt lên mỗi
súng đi trong đoàn quân. Các xe chuyển lúc một cao, ở ngay trước mặt phòng tuyến
quân thì đủ loại đủ kiểu, có cả xe du lịch của TĐ/16 làm tiền đồn. Tiếng kêu la thất
Mercesdes mầu đen còn bóng loáng, chở thanh, hốt hoảng của người dân. Tôi bật dậy
mấy người ngồi trong tay đưa súng ra ngoài, ra khỏi võng, thì nghe có tiếng gọi gấp rút
trông rất khí phách? Tôi tự hỏi: “Không biết của Nhân trong máy:
đây có phải là một quân đội không?” Lại còn
có mấy anh thanh niên đến gạ hỏi lính nhà Tây Đô, đây Tây Sơn gọi, có căn nhà
ta: “Anh có bán lựu đạn, nón sắt và áo giáp gần chỗ tôi phát hỏa, tôi cho anh em tiếp cứu
không?” được không?
Tiếng Tây Đô không do dự, trả lời
Trong thời gian trấn giữ thành phố, Tiểu
Đoàn2/TQLC thiết lập một phòng tuyến dọc ngay:
theo trục Nam Bắc, lấy trục lộ giao thông
_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020