Page 262 - DAC SAN SONG THAN 2024
P. 262

TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM

                                           Mình Ơi! Em Muốn




                     -Mình ơi em muốn…                          cái  giống  gì  mà  lại  tự  xưng  “mình”  với  mọi
                     -Mình  muốn  gì  thì  gì  anh  cũng  chiều  người. Con nít xưng “mình” với người già, đàn
              mình hết, nhưng mình đừng đánh thức anh dậy  bà xưng “mình” với đàn ông xa lạ và ngược lại,
              để uống thuốc ngủ là được rồi.                    cả  một  cái  xã  hội  không  còn  tôn  ti  trật  tự  gì
                     -Mình  chọc  em  hoài,  em  muốn  nghe     nữa!
              mình gọi: “mình ơi!”                                     Một đứa trẻ hà-lội trên sân khấu thi “tài
                     -Mình  làm  anh  hết  hồn,  mình  muốn     năng siêu trí tuệ nhí” nói:
              nghe tiếng gọi “mình ơi” thì…                            -Chào  mọi  người  (chào  cả  nhà),  mình
                     “Mình ơi đi mãi quên lời…                  tên là Hồ Văn Tặc….
                     Em yêu tiếng gọi của mình, mình ơi!”.             Một khán giả già, thuộc thế hệ sinh ra và
                     Mình ơi! Mình mình ơi!                     lớn lên ở đất Thăng Long, cái xứ ngàn năm văn
                     Khi nghe ca sĩ Ý Lan, Ngọc Hạ và ca nhạc  vật, khẽ thở dài:
              sĩ  Diệu  Hương  cất  cao  theo  tiếng  gọi:  “Mình      -Văn  minh,  văn  hoá  trời  thu  sạch,  đạo
              ơi!” thì sắt cũng phải mềm, đá cũng phải chảy  đức cương thường đảo ngược ư?
              nước  vì  cảm  động,  những  con  tim  81  muốn          Rồi từ thành thị đến thôn quê, lên tận
              quay  trở  lại  ngay  tuổi  18  để  đáp  lời  tiếng  gọi  vùng  cao,  đâu  đâu  cũng  “mình”,  không  còn
              tình yêu: “mình ơi!”                              phân biệt được ai với ai. cứ làm như “mình với
                     Nhưng  khi  thấy  trên  TV,  những  diễn  ta tuy hai mà một, ta với mình tuy một mà hai”.
              viên,  diễn  giả  khi  thưa  chuyện  với  khán  thính  Một  chú  bé  trai  thích  “lai-chim”  (livestram”,
              giả thuộc đủ mọi lứa tuổi, đủ mọi thành phần,  làm “giu-tu-be”, kiếm “viu”, đến hỏi một bà già
              mọi trình độ mà diễn viên này tự xưng: “mình,  xa lạ đang cho lợn ăn:
              tụi  mình,  tụi  này”  với  khán  thính  giả  thì  tôi   -Cho mình hỏi nhà mình nuôi được mấy
              muốn vả vào cái mặt vuông màn hình vài cái.       xon lợn?
                     Thuở xưa (1950), thày Hiệu Trưởng Nhữ             Thằng phỏng vấn trẻ con xưng mình rồi
              Đình  Chu  và  thày  cô  Nguyễn  Hữu  Lãng  bắt  gọi bà già là “mình”!
              chúng tôi “tiên học lễ, hậu học văn”, phải dùng          Trời cao, dất dày ơi!
              đại danh từ sao cho chính xác, cho đúng vai vế           Nhưng  thôi,  chẳng  rỗi  hơi  bàn  chuyện
              với  người  đối  diện, trong  đó  có  “mình” thuộc  dài chữ nghĩa của cái nơi “Xuống Hố Cả Nút”,
              ngôi thứ hai số ít:                               nhưng  từ  khi  Hoa  Kỳ  nhập  “khẩu”  những  cái
                     “Mình”  là  danh  xưng  đại  danh  từ  ngôi  mồm  “bức  xúc,  tham  quan,  quá  trình,  nói
              thứ hai số ít, tiếng gọi dành cho đôi nam nữ bày  chung”  v.v..  thì  cộng  đồng  Việt  tị  nạn  bị  lây
              tỏ tình cảm yêu thương nơi chốn riêng tư, thí  ngôn  ngữ  nói  bậy  như  lây  cô  vi,  cô  vít,  virus
              dụ như:                                           corona (vc).
                     -Mình ơi em có tin mừng…                          Đại danh từ “mình” từ trong nước theo
                     -Mình ơi em muốn…                          làn sóng “cầu thực” ra hải ngoại, lây lan khắp
                     -Mình ơi anh yêu mình v.v..                nơi,  bị  dùng  bừa  bãi,  bất  kể  đối  tượng  là  ai.
                     Còn  nói  chuyện  nơi  công  cộng,  trên   Thay vì dùng chủ từ “tôi, chúng tôi” một cách
              radio,  TV,  vì  phép  lịch  sự,  để  tôn  trọng  khán  lịch sự, nghiêm trang, thì các đương sự cứ xưng
              thính  giả,  thì  phải  dùng  những  đại  danh  từ:  “mình”  với  mọi  người  một  cách  vô  tâm,  vô
              “Tôi, chúng tôi”.                                 ý…thức trên radio, TV tiếng Việt
                     Ngày nay, dưới Xã Hội Chủ Nghĩa, những            Trong  chương  trình  quảng  cáo  dược
              “đỉnh cao trí tệ”, tệ đến nỗi không biết mình là  thảo trị táo bón của BS Phạm, một nữ nhân “hồ
             _________________________________________________________________________________________
                                         ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2024 _TRANG   260
   257   258   259   260   261   262   263   264   265   266   267