Page 219 - DAC SAN SONG THAN 2024
P. 219

TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM

                     -Thưa anh, (tức Trần Ba) “thiên cơ bất     là những nỗi đau vô cùng tận. Hơn nữa Trần Ba
              khả lậu”, nhưng vì em vô cùng quý trọng anh,      nó  đang  ở  trên  cao,  đang  nghe  tao  nhắc  lại
              nên em nghĩ rằng phải nói ra, dù sau này em       chuyện xưa, chuyện 51 năm về trước, làm sao
              gặp  điều  không  may.  Anh  (tức  Trần  Ba)  phải   tao dám phịa chuyện?
              hết  sức  thận  trọng,  đề  phòng  bất  trắc,  nếu       *Hình  như  Quang  Dũng  phật  lòng  về
              không thì trong vòng 10 ngày tới anh sẽ gặp đại   câu  hỏi  của  tôi  nên  anh  “mày  tao”,  điều  này
              nạn,  có  thể  mất  mạng,  em  báo  cho  anh  biết   chứng tỏ anh nói là thật lòng nên tôi vội vàng
              trước để đề phòng.                                xin lỗi:
                     Quang Dũng thở dài rồi nói tiếp:                  -Xin  lỗi  anh,  vì  lời tâm sự  của  Trần  Ba
                     -Sau  khi  nghe  anh  Cảnh  Sát  nói  thế,  làm tôi phát hoảng, xin anh nói tiếp.
              không khí bữa ăn sáng không còn ồn ào, nhưng             -Chiều ngày 5/4/72 Tiểu Đoàn tao đáp
              ai  đã  là  lính  đánh  giặc  thì  cũng  đôi  lần  gặp   xuống Phú Bài, GMC chở tiểu đoàn tao về chỗ
              những lời “tiên tri” như thế này rồi, đôi khi sai,   Cao  Bằng  LĐ.369  của  Đại  Tá  Chung  để  hoạt
              đôi khi đúng. Dù sai hay đúng, đã là lính cầm     động trong khu vực Mỹ Chánh.
              súng ra trận thì không có quyền đề phòng gì cả,          Ngày  6/4/72  một  đơn  vị  Địa  Phương
              mà chỉ việc tuân lệnh cấp chỉ huy, dù nhìn thấy   Quân  bị  VC tấn  công,  ông  Cao  Bằng  lệnh  cho
              cái  chết  trước  mắt.  Chúng  ta  đã  từng  chứng   tao bảo đưa cánh B đi tiếp viện. Nhớ lời tiên tri
              kiến  trong  chiến  trận  như:  Binh  Nhất  A  xung   của  người  cảnh  sát,  thay  vì  đưa  cánh  B  của
              phong vào mục tiêu, chưa tới nơi đã gục ngã,      Trần  Ba  đi  tiếp  viện  theo  lệnh  Cao  Bằng,  tao
              tức thì Hã Sĩ B tiến lên, nhưng vẫn gục ngã giữa   dẫn 3 đại đội đi tiếp viện còn Trần Ba với 1 đại
              đường,  trung  đội  trưởng  ngó  vào  Trung  Sĩ  C   đội ở lại để làm trừ bị. Chuyện tiếp viện chẳng
              ngoắc  tay,  thế  là  C  phóng  tới,  không  có  đề   có gì khó, VC bỏ chạy để lại 10 xác. Chắc mày
              phòng con mẹ gì cả. Tuy vậy để trấn an thằng      hiểu quyết định của tao đề Trần Ba ở lại làm
              em,  buổi  chiều  hôm  ấy  (4/4/72),  vợ  chồng   trừ bị.
              Quang  Dũng  mời  vợ  chồng  Trần  Ba  qua  ăn           Nghe  giọng  Quang  Dũng  sôi  nổi  như
              cơm,  nhà  hai  thằng  cùng  trong  trại  gia  binh   đang điều quân rồi muốn chửi thề nên tôi cần
              TĐ.5/TQLC  (cạnh  suối  Lồ  Ồ,  Dĩ  An),  4  con  gái   giảm “nhiệt độ” của anh xuống bằng cách nhắc
              của Trần Ba và thằng Quang Dũng con của anh       lại chuyện của tôi:
              vẫn  vui  đùa.  Sau  một  hớp  rượu  cay,  Trần  Ba      -Quang  Dũng,  tôi  hiểu  quyết  định  của
              ghé tai anh nói nhỏ:                              anh đầy lý và tình, tôi cũng đã có lần làm như
                     -“Đại  Bàng!  Em  thương  vợ  em  quá,     anh. Đại Đội Phó của tôi mới cưới vợ trước khi
              nếu có chuyện gì thì em sẽ đem vợ em theo”.       đi hành quân, Chính than buồn, nên khi nhảy
                     Tôi tưởng nghe lầm, nghe không rõ lời      trực  thăng  vào  kinh  Cái  Thia,  tôi  sắp  xếp  cho
              Quang Dũng nên vội ngắt lời:                      Chính nhảy sau cùng với trung đội súng nặng,
                     -Anh Lịch, anh còn nhớ rõ không mà nói     nhưng Chính vẫn lên tuyến đầu và rồi tử trận,
              thế…                                              để lại mẹ già và..
                     -Mày* không tin lời tao nói phải không?           Quang  Dũng  ngắt  lời  khi  tôi  chưa  nói
              Tao là thằng Hồ Quang Lịch, đã 87 tuổi rồi, mày   hết câu, anh bảo:
              cũng đã 82, chúng ta có thế quên chuyện hôm              -Sao  giống  trường  hợp  của  tao:  Ngày
              qua, nhưng chuyện sống chết mấy chục năm về       7/4/72, tiểu đoàn tao nhận 5 ngày tiếp tế để
              trước thì nó hằn sâu trong đầu, trong tim, vì đó   hành quân lục soát. Mờ sáng ngày 8/4/72 xuất


             _________________________________________________________________________________________
                                         ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2024 _TRANG   217
   214   215   216   217   218   219   220   221   222   223   224