Page 131 - DAC SAN SONG THAN 2024
P. 131

TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM

              Sáng hôm sau tôi cho Thọ đưa anh về lại đơn       quả cối trúng cành dương xế về phía tay phải,
              vị.                                               một  miểng  đạn  ghim  vào  mặt tôi.  Miểng  đạn
                     Anh  đi  rồi tôi  vẫn  còn mãi  băn  khoăn,   xuyên vào da thịt ngọt lịm, tôi nghe một luồng
              không hiểu ma đưa lối, quỉ dẫn đường thế nào      hơi lạnh chạy dọc xương sống, máu loang thắm
              mà anh lại chạy xuyên đêm từ 9 giờ tới gần 12     ướt áo trận. Ngồi xuống hố, tôi bỏ nón sắt để
              giờ khuya, qua biết bao nhiêu trạm gác, vị trí    cho người hiệu thính viên dùng băng cá nhân
              đóng quân của TQLC và địa phương quân mà          băng chỗ vết thương.
              không bị bắn lầm. Anh là người miền Nam vùng             Hố  đại  liên  gần  đó,  một  quả  cối  Bắc
              4, biết gì về đường sá ngoài này. Từ Đại Đội 4    quân rớt nổ ngay trước mặt chỉ cách không đầy
              chỗ anh đóng quân đến tiểu đoàn hơn 2 cây số,     sải tay. Anh chiến binh đa tình dạo nào bị trúng
              từ tiểu đoàn đến ngã ba Hải Lăng gần 5 cây số,    một miểng đạn vào mặt. Nhào về phía tôi với
              từ ngã ba Hải Lăng đến cầu Bến Đá 7 cây số. Vị    gương mặt đẫm máu, anh nói trong thảng thốt:
              chi tất cả gần 14 cây số chạy xuyên đêm trong            -Thiếu úy, em bị thương rồi!
              một tình trạng hoảng hốt như vậy, thật không             Một  miểng  đạn  to  đã  múc  mất  một
              hiểu điều gì đã xảy ra. Đêm qua Đại Đội 4 vẫn     tròng mắt để lại một lỗ sâu hoắm trên gương
              bình yên, giấc mơ của anh thật là kỳ quái! Trên   mặt anh. Tôi chỉ tay về hướng gò cát sau lưng
              đời  có  biết  bao  nhiêu  điều  không  có  câu  giải   dẫn về bộ chỉ huy tiểu đoàn nói lớn như hét:
              đáp.                                                     -Chạy về dưới ngay, ban Quân y ở đó,
                     Ngày đặt chân đến Bến Đá tôi có nghe       bác sĩ ở đó...
              những chiến binh CAP kể chuyện về một người              Tôi chưa dứt lời anh đã lao ngay về phía
              lính  TQLC  đa  tình  phải  lòng  một  cô  gái  trong   đó.
              làng.  Có  lẽ  cô  ta  cũng  có  cảm  tình  với  anh     Đảo mắt ngó quanh phòng tuyến, đơn
              nhưng bị gia đình ngăn cản.                       vị tôi vẫn vững tay súng. Tôi yên tâm bảo anh
                     Một đêm anh đến nhà cô nhưng không         hiệu thính viên liên lạc với đại đội nhưng được
              ai  chịu  mở  cửa.  Thế  là  anh  quyết  định  ngồi   anh cho biết chiếc PRC-25 bị trúng nhiều miểng
              ngoài  cửa  cho  đến  sáng  hôm  sau.  Cầm  gói   pháo  nên  bất  khiển  dụng,  không  còn  liên  lạc
              thuốc  CAPSTAN  trong  tay  (hầu  hết  lính  TQLC   được nữa.
              đều hút loại thuốc lá thơm này), anh đọc xuôi:           Vài tiếng đồng hồ sau mặt tôi sưng tấy
                     -CAPSTAN: Chiếc Áo Phong Sương Tình        lên và cả đầu nóng buốt. Tôi gọi Trung Sĩ Nhất
              Anh Nặng.                                         Vương trung đội phó nhưng ông này lãng tai,
                     Rồi sau đó đọc ngược:                      ông  đào  cái  hố  thật  sâu,  đứng  thẳng  cũng
                     -CAPSTAN: Nặng Ân Tình Sớm Phụ Anh         không thấy đầu. Tôi hét thật lớn:
              Chăng?                                                   -Anh Vương, điếc mà sợ súng dữ vậy!
                     Gió đêm sương lạnh, đến sáng thì mệt              Tôi  nhắc  anh  ngó  chừng  anh  em,  tôi
              mỏi rã rời. Anh lặng lẽ vác ba lô về trình diện   xuống ban Quân y để xem lại vết thương.
              đơn vị, lòng thầm trách tình đời bạc bẽo, nhất           Cả phòng tuyến chuẩn bị để tôi đi. Tiếng
              định không ở lại toán CAP. Người thay thế anh     những người lính nói chuyền nhau.
              là Binh Nhất Thọ, đến Bến Đá với tôi trên cùng
              một  chuyến  xe.  Một  chuyện  tình  cờ,  người          -Thiếu úy đi, chuẩn bị.
              chiến binh trẻ đa tình này lại là xạ thủ đại liên        -Thiếu úy đi, chuẩn bị.
              M-60 trong trung đội đại bác 90 ly do tôi điều           -Thiếu úy đi, chuẩn bị.
              động trong những ngày cuối cùng đời lính                 Tôi hét thật lớn "đi" và nhảy ra khỏi hố
                     Trưa ngày 26 tháng 3/1975 trên bờ biển     chiến đấu. Tất cả các chiến binh đều đồng loạt
              Thuận An, tuyến phòng thủ cuối cùng. Cối Bắc      đứng dậy khai hỏa về phía trước để ngăn cản
              quân pháo vào trung đội tôi trên bãi cát, một      những viên đạn địch nhắm vào tôi lúc tôi lao
             _________________________________________________________________________________________
                                         ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2024 _TRANG   129
   126   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136