Page 34 - Dac San Song Than 2023
P. 34

TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIET NAM

                                         TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM

              vòng đai ngoài, phòng thủ bãi bốc, để dồn đám đông hỗn tạp vào giữa, vì VC cũng đang bám
              theo.
                  Khi chiếc LCU thứ nhất bắt đầu vừa ủi bãi, thì đám đông hỗn tạp ùa tới tàu, rồi cảnh hỗn
              loạn đã xẩy ra, mọi người đã tranh nhau lên tầu. Chiếc LCU chiụ quá mức trọng tải nên bị mắc
              cạn nằm yên và khi thuỷ triều xuống dần thì tầu càng bị lún sâu. Chiếc LCU thứ hai cố gắng tiến
              vào để tìm cách kéo chiếc thứ nhất ra bằng dây cáp, nhưng mọi nỗ lực đều vô vọng mặc dù các
              chiến sĩ Hải Quân đã rất tận tình, bất chấp hiểm nguy trước hoả lực địch.
                  Nếu không bị hoảng hốt và giữ được trật tự, lớp lang như đẵ sắp xếp, chỉ cần một phần ba
              số người chiụ rời khỏi tầu, thì phần còn lại trên tầu đã được bốc đi. Cuối cùng, trước tình hình
              hỗn loạn, chiếc tầu LCU thứ hai buộc lòng phải rút đi sau khi đã mang theo được thuỷ thủ đoàn
              của chiếc LCU thứ nhất, còn tầu thì nằm lại.
                  Chiều  đã xuống, BCH nhẹ SĐ/TQLC đã gọi bất cứ mọi hệ thống vô tuyến nào có thể xen vào
              được để xin tiếp tục gửi tầu HQ đến bãi bốc, nhưng mọi trả lời nhận được đều bi quan và tuyệt
              vọng…
                  Một chiếc trực thăng cô đơn nào đó đã bay cặp theo bờ biển từ hướng Đà Nẵng qua ngang
              các lực lượng trên bờ rồi sau đó vội vàng trở ngược lại về hướng Đà Nẵng mất dạng (sau này
              tôi được biết chiếc trực thăng nói trên đã chở Đ/Tá Lê Đình Quế, TMT/SĐ/TQLC, trong nhiệm
              vụ tìm cách liên lạc và tiếp tế cho LĐ147 /TQLC).
                  Trước khi trời tối tôi đã báo cho Th/Tá Cang biết sẽ không còn phương tiện nào đón nữa,
              tuy nhiên tôi yêu cầu LCM 8 tiếp tục di chuyển tới lui ngoài khơi để duy trì liên lạc với các đơn
              vị trên bờ.

                  Đêm 26-3-75
                  Lúc 2345 giờ, tôi thấy nhiều trái hoả hiệu xanh, đỏ, vọt lên trên không gian! Tôi gọi Thiếu
              Tá Cang để hỏi thăm tình hình. Sau vài câu trả lời vội vã, Cang đã xin đóng máy vì tình hình rất
              nghiêm trọng. Tôi chúc Cang và các anh em được nhiều may mắn…
                  Chiếc LCM 8 vẫn âm thầm di chuyển ngoài khơi…còn nước còn tát. Viên thuyền trưởng vẫn
              điều khiển con tầu không mệt mỏi. Trong giờ phút nguy kịch, viên thuyền trưởng và người
              phụ tá vẫn kiên trì thi hành nhiệm vụ trong tinh thần kỷ luật rất đáng khen.  Có lẽ vào giờ phút
              ấy, chỉ có chiếc LCM 8 là chiếc tầu đơn độc còn lạc lõng xa nhất về phía Bắc của hải phận miền
              Nam.

                  Ngày 27-3-75
                  Khoảng 0300 giờ sáng ngày 27-3-75, viên thuyền trưởng báo sẽ có một chiến hạm đến đón
              tôi và BCH nhẹ về Đà Nẵng, tầu này đang tiến về vị trí của chiếc LCM 8. Họ đã thông báo cho
              nhau ví trị bằng đèn báo hiệu và hoả hiệu.
                  Tôi yêu cầu truyền tin gọi các đơn vị trong bờ lần nữa và đó cũng là lần cuối cùng khi không
              còn đơn vị nào trả lời trên máy truyền tin. Trong bờ cũng không còn một trái hoả hiệu  nào soi
              sáng, tất cả đều yên lặng và đen tối một mầu…
                  Từ tầu LCM 8 chúng tôi phải leo lưới đổ bộ để lên một chiếc dương vận hạm (LST) vì trời
              tối nên không ai rõ là loại tầu gì. Tầu chở chúng tôi quay đầu .. ..xa dần về hướng Nam, qua cửa
              Tư Hiền và… tôi cảm thấy lòng mình đau xót khi phải bỏ lại sau lưng biết bao chiến hữu thân
              yêu trước sự bó tay và bất lực!
                  Tôi khâm phục sự can đảm và lòng hy sinh của các anh em.




                                                 ĐẶC SAN SÓNG THẦN  2023                           TRANG 22
   29   30   31   32   33   34   35   36   37   38   39