Page 236 - DSST 2021-2022
P. 236

TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM

              “Anh  thành  thật  cảm  ơn  em  về                “Ừ.”
              những  gì  mà  em  đã  lo  cho  anh.                  Cậu  ta  trở  nên  liến

              Thực ra thì hai chữ cảm ơn, nó có                 thoắng:
              vẻ  gượng  gạo,  khách  sáo  đối  với             “Nếu  em  đoán  không  lầm,  thì
              chúng  ta  kể  từ  lâu  lắm  rồi.   trong đó có cả người yêu của anh

              Nhưng!  Anh không biết phải dùng                  nữa!”
              từ ngữ nào cho nó thật chính xác,                                Khánh tròn xoe đôi mắt:
              hợp lý và sát nghĩa hơn.”                         “Đúng!  Em nói chẳng sai!  Nhưng!
                          Ngừng  lại  vài  giây,  anh           Tại sao em biết được!”
              chậm rãi:                                                        Đứa  bé  trạc  độ  mười

              “Quả thật!  Em lo cho anh quá đầy                 lăm,  mười  sáu,  có  gương  mặt  láu
              đủ, quá chu đáo.  Chính vì thế, nó                lỉnh chợt reo lên:
              đã  gây  ở  trong  anh  một  sự  xúc              “Em biết ngay mà!           Thảo nào, em

              động vô biên.  Làm sao anh có thể                 cứ thấy anh buồn buồn.  Sao anh
              quên  được  những  ân  tình  mà  em               không đem chị ấy đi theo!”
              đã dành trọn vẹn cho anh!  Những                                 Ngần ngừ trong giây lát,
              ân  tình  đó  hầu  như  đã  thấm  sâu             Khánh nhỏ giọng:

              vào huyết quản, vào tim não, vào                  “Chung qui cũng chỉ vì hoàn cảnh
              từng thớ thịt ở trong anh kể từ lâu               cùng điều kiện không cho phép!”
              lắm rồi.  Không bao giờ anh quên!   “Kể ra thì cũng buồn anh nhỉ!”

              Không bao giờ!  Anh có thể khẳng                                Khánh       nghiêm         nghị
              định với em là như thế.”                          không nói.  Lát sau anh mới lại lên
                                                                tiếng hỏi:
                              Khánh  quay  sang  hỏi            “Còn em thì sao!”

              cậu bé có thân hình gầy gò, mảnh                                Nó  nhe  răng  cười  hồn
              khảnh ở bên cạnh:                                 nhiên:
              “Em tên gì!”                                      “Em thì chỉ có cu ki một thân, một
              “ Em tên Bình.  Còn anh!”                         mình.    Sao  cũng  được!          Thật  ra,

                             Khánh đáp cụt ngủn:                em mồ côi cha mẹ ngay từ hồi còn
              “Khánh.”                                          nhỏ.  Sống với gia đình người bác
              “Hình như suốt từ tối đến giờ anh                 ruột  kể  từ  năm  em  vừa  lên  tám.
              không ngủ thì phải!”                              Gia  đình  bác  em  thì  nghèo  khổ

                             Khánh lắc đầu:                     cũng giống như mọi gia đình khác
               “Anh ngủ không được!”                            ở tại vùng  này.   Người dân ở đây
              “Chắc anh nhớ nhà phải không!”                    chỉ biết lam lũ, quần quật với công

                             Khánh gật đầu:                     việc  đồng  áng,  kiếm  củi  mà  vẫn

              ___________________________________________________________ ______________________________________________________________ ___________________________________________________________
              THÁNG 5/2022                    ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2021-2022                          TRANG 234
   231   232   233   234   235   236   237   238   239   240   241