Page 278 - DSST2020
P. 278
274
sự can thiệp của họ. uý Dược sĩ Anh, phòng Quân Dược Sư đoàn
-Tao ném mày xuống giếng. Đù mẹ, Dù. Dược sỹ Anh ốm cao người Bắc, vẫn
Hải Quân không có loại người như mày. Đồ thường chơi bóng chuyền với tôi và Muôn.
chó chết! Chơi cá độ bằng nồi chè đậu xanh , có lần
Khỏi nói về sự kinh hoàng của tên tôi và Dược sĩ Anh leo rào qua T2 để chơi
Nhơn, hắn mếu máo lạy lục van xin rối rít. bóng chuyền cá độ cho bầu Lễ sau đó bị bộ
Chúng tôi không sợ bọn bộ đội vì trại bao đội rượt đuổi, may mắn là không bị tóm cổ.
bọc bởi hàng rào kẽm gai và dây leo chằng Dược sĩ Anh sau trốn trại ở Bù Gia Mập và
chịt và trời đã tối. Các người khác lặng thinh chết cùng một số anh em khác mà tôi sẽ kể
không ai lên tiếng. Mãi lâu có người tới. Trận chiến với bọn Khmer Đỏ ở biên
khuyên: giới đã dậy lên phong trào trốn trại ngày
-Thôi mấy anh tha cho nó đi, dù sao mình càng đông, trong đó có Nguyễn Thanh Vân
cũng là tù với nhau. Hắn có chết cũng chẳng phi công A37 , sau đó định cư ở Anh Quốc.
ai quan tâm nhưng còn vợ con ở nhà. Dằn Huỳnh Kế Hiếu, Không quân đi trong dịp
mặt một lần là đủ rồi. này. Hiếu trốn trại với sự tính toán mà
Một trận đòn giáng xuống tới tấp, Hiếu vừa không ai ngờ đến, anh đi thẳng vào trại gia
đá vừa hậm hực quát: binh của bộ đội và từ đây thong thả ra ngoài
-Nhớ nghe con, nhớ trận đòn này mà sáng sau khi bước qua bờ hào nhỏ. Chính vì trốn
mắt ra và nhớ đời trại ngày càng nhiều mà bọn cán bộ CS tăng
Chúng tôi ở tròn 3 tháng thì dời trại. cường lính gác và bắt chúng tôi vét hào sâu
hơn nữa, nghĩa là muốn vượt trại phải qua
Thành ông Năm, Hốc Môn 1978-1979 được cái hào rộng và sâu, sau đó bò lên bờ
Chúng tôi trở lại Hốc Môn nhưng ở thành cao vút, qua lớp hàng rào kẽm gai. Và
T3, một T nhàn hạ nhất trong các T. Tôi nơi đây là cái chết của anh Phan Quang
được phân về Đội 2 dãy nhà ngang nằm giữa Kiếm. Kiếm phục vụ ở đơn vị Biệt Cách hay
đội 1 và 4, kế con đường đất và tấm sắt dầy phòng 7 TTM tôi không rõ vì khác đội. Hôm
bắt ngang con mương nhỏ. Căn nhà với mái đó trời mưa lớn, mưa ngay từ chiều, chúng
tôn và chỗ ngủ là những tấm thép dầy, tôi đang ngủ say thì một loạt súng nổ từ phía
không ai dám đặt lưng lên trên đó vào buổi lò rèn, ngay sát đội 2 sau đó là có tiếng chân
trưa vì quá nóng mà thường thì ra ngoài căn chạy qua cái cầu sắt, không phải là 1 mà là
nhà nhỏ sát bên để tán dóc. Căn nhà được 3 người. Nói tóm tắt là có người trốn trại và
dùng làm nơi hớt tóc cho toàn trại và nơi nội vụ đổ bể. Không đầy 5 phút sau tên quản
trao đổi mọi tin tức. Thành Ông Năm chả có giáo Hai Vẹo với cây đèn pin sáng loáng và
việc gì làm, sáng sáng thì ngồi tán gẫu kể lại cùng mấy tên vệ binh đi vào nơi chúng tôi
thời chinh chiến. Tôi quen với anh Của, Đại trú ngụ. Hắn soi từng người một và quan sát
uý phuc vụ Liên Đoàn 5 CB, Đại uý Long, các đôi dép, những ai có đôi dép ướt, có bùn
phi công C130 và các bạn mới: Tạ Văn là bị áp tải lên khung. Thật ra họ chỉ oan
Muôn, Thiếu uý Điạ Phương Quân và Đại uổng thôi, đi tiểu bên ngoài vào đúng thời
_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020