Đôi Nạng Gỗ

Quê hương ta bị cách chia đôi ngả
Giặc Bắc gian tà đánh phá phương Nam
Tham gia cứu nước dẹp loài man trá
Anh vào quân ngũ diệt lũ tham tàn

Đă nhiều năm lăn xả ngoài trận tuyến
Nơi nào có địch có dấu chân anh
Không hề quản ngại một đời chinh chiến
Giúp nước b́nh an…cứu khổ dân lành

Anh chẳng biết ǵ cuộc đời t́nh ái
Một hôm lính thương cô gái cùng làng
Hẹn ngày về xây dưng tương lai
Hớn hở ôm ấp mối t́nh sáng lạn

Anh mong ngày nào đất nước thanh b́nh
Chúng ḿnh xây dựng cuộc đời sánh đôi
Đấy là mộng ước của đôi nhân t́nh
Chấm dứt cuộc đời buồn tẽ đơn côi

Rủi thay ! nơi chiến trường anh bị đạn
Một chân anh đă bỏ lại sa trường
C̣n đôi nạn gỗ nay trao tặng nàng
Làm quà cưới ngày xây mộng uyên ương

Gĩa từ vũ khí…cuộc sống b́nh thường
Chẳng bao lâu giặc vào gây tan tóc
Phế binh ở lại bao nỗi đau thương
Anh mủi ḷng nhớ một thời ngang dọc

Giờ đây lăn lóc kiếm sống từng ngày
Chống gậy đầu đường, khi nơi xó chợ
Căm hờn, tủi nhục cuộc đời đắng cay
Nước nhà tan nát… anh hùng sa cơ !

Chiến hữu Nguyễn Minh Châu –TĐ3 soibien
( Thân tặng các anh hùng TPB QLVNCH )