Chuyến Đò Sông Hương

Có những lần hành quân nơi xứ Huế
Đoàn quân về tạm trú làng Kim Long
Một buổi chiều, trở về sau chiến trận
Lính xuống đò, cô lái chở sang sông
Cô gái đẹp miền Hương giang núi Ngự
Nón bài thơ che mất vẻ thẹn thùng
Dường như cô giấu nỗi niềm tâm sự
Lính mãi nhìn…cô lái đò lúng túng
Dòng sông xanh biếc… đò lững lờ trôi
Cơn gió nhẹ gợi nỗi buồn man mác
Có phải vì cô… anh lính bồi hồi
Thương nàng hay nhớ vợ... lính hoang mang
Đò đưa khách qua sông... chiều về bến
Đời lính chiến, triền miên ngoài chiến trận
Nơi sa trường đôi lúc cũng buồn tênh
Vì nước anh chấp nhận đời lận đận
Anh mong nước nhà sớm được thanh bình
Cùng vợ con sống cuộc đời êm ấm
Đấy là mộng ước tình yêu chúng mình
Nhưng giặc còn, ngày về… ôi xa lắm
Lính chỉ mong cuộc đời thật bình thãn
Như đò đưa khách... chiều đậu bến sông
Cùng vợ con hưởng kiếp sống thanh nhàn
Không ước vọng cao xa, chẳng đèo bồng .

Chiến hữu Nguyễn Minh-Châu
( Thân mến tặng các chiến sĩ SĐ TQLCVN )