| 
			Sông Vàm Cỏ 
			Đông Và Quận Đức Hoà
 
   Trích trong hồi kư "Cuộc Đời Đổi Thay"
 Quư đồng hương Hậu Nghĩa thân mến,
 
 Trong nhiều cuốn Đặc san Hậu Nghĩa mấy năm qua tôi cố gắng viết mỗi 
			năm một bài viết để có sự đóng góp cùng quư đồng hương. Nhưng tôi 
			không có viết nhiều về quận Đức Hoà như lần nầy.
 
 Từ quận Dĩ An tỉnh Biên Hoà tôi được lịnh thuyên chuyển của Vị Tư 
			Lịnh Quân Đoàn III về quận Đức Hoà trước ngày Tết đầu năm 1974 đến 
			cuối tháng Ba Dương lịch năm 1975.
 
 Khi về quận mới tôi không thấy ngại ngùng nhiều do sự đổi mới v́ tôi 
			lại gặp vị Lữ Đoàn trưởng TQLC cũ là Đại tá Tôn Thất Soạn. Nhưng tôi 
			cảm thấy bơ vơ và buồn lắm v́ c̣n quyến luyến quận D́ An nơi tôi đă 
			làm việc khá lâu. Đây là tâm trạng chung của nhiều người khi đến chỗ 
			mới ḷng c̣n lưu luyến người xưa và cảnh cũ.
 
 Tôi c̣n nhớ buổi chiều ngày 25 Tết sau lễ bàn giao buổi sáng, ông 
			Phó Quận trưởng Cảnh, ông Xă trưởng Lư Văn Mạng và ông nguyễn Văn 
			Hoà tự là Hoà Râu, Trưởng Ban Tài chánh đến nhà của Quận trưởng ở để 
			thăm vợ chồng chúng tôi mới đến và hỏi chúng tôi cần sự giúp đờ ǵ. 
			Tôi trả lời là ngôi nhà tôi mới tới cũng rộng răi thênh thang như 
			ngôi nhà chúng tôi đă ở Dĩ An, tiện nghi và cơm nước cũng có mấy em 
			Nghĩa Quân lo rất đầy đủ chu đáo. Nhưng chỉ buồn v́ xa các con và 
			chưa quen biết được ai. Ba ông bèn hỏi rằng sao ông bà không cho con 
			cháu theo. Tôi có nói khôi hài rằng vùng đất nầy cũng dễ sợ lắm v́ 
			nghe nói Đức Hoà có rất nhiều Rắn và cũng không thiếu ǵ Việt cộng.
 
 Quận Đĩ An của tôi th́ không nhiều Rắn và cũng không c̣n nhiều Việt 
			cộng như ở quận Đức Hoà thường hay bị pháo kích bằng súng cối 82 ly 
			vào Chi Khu Đức Hoà và các đồn bót thường hay bị Việt cộng đánh phá.
 
 Trong nhiều năm qua quận Dĩ An rất thanh b́nh, dân chúng làm ăn phát 
			đạt và b́nh yên từ Quận lỵ đến thôn xă, nên chúng tôi thường cho 
			phép các rạp hát mở cửa đêm để đồng bào xem các đoàn Cải lương với 
			Đào Kép thượng thặng nổi tiếng. Tôi thường chở vợ con coi hát và đi 
			dự lễ cúng Đ́nh Thần đến nữa đêm rất b́nh an và đồng bào cũng rất 
			vui được biết Quận trưởng và vợ con cũng hoà ḿnh trong các lễ hội 
			với đồng bào không phải như mấy năm trước.
 
 Những sản phẩm và món món ăn đặc biệt của quận Đức Hoà
 
 Tại quận nầy có rất nhiều rắn Hổ đất rất to và trông rất dễ sợ khi 
			chúng ngóc cao đầu lên và phùng mang để tự vệ. Nhưng loại rắn nầy 
			cũng là món nhậu nổi tiếng của địa phương, như món rắn hỗ xút bánh 
			tráng, rắn hỗ xúc cháo đậu xanh vv…Mà người dân thường nhậu với rượu 
			đế hay rượu nếp thang rất hấp dẫn đến quên thôi. Mỗi khi tôi đến dự 
			các buổi tiệc trong xă, ấp để thưởng thức các món đặc biệt nầy th́ 
			các ông xă hay nói đùa là mời ông Quận và các anh em nhậu một bửa 
			thật ngon và nhứt định không say không về. Nhưng thật ra tôi chỉ phá 
			mồi chứ độ rượu của tôi có là bao đối với các ông làng xă kỳ cựu ?
 
 Ngoài ra tại Đức Hoà có loại cá nhỏ hơn cá thia thia, sanh sản rất 
			nhiều nơi các bưng và rạch nhỏ. Người ta dùng lưới mùn để vớt lên 
			rửa sạch đem um rồi cuốn bánh tráng phơi sương ăn với thịt ba rọi 
			luột và rau sống rất ngon miệng, ăn hoài vẫn c̣n khoái khẫu.
 
 C̣n một thứ nữa là tại ấp B́nh Thuỷ xả Đức Hoà người dân có nuôi 
			nhiều cá Tra trong hồ được cho ăn bằng cám hay gạo tấm nên cá rất 
			sạch không có mùi hôi như cá bán ngoài chợ, ăn ngon không thua ǵ cá 
			Bông lau.
 
 Có một lần ông Bảy điền chủ có tiếng tăm tại xă Đức Hoà có mời vợ 
			chồng con cái chúng tôi, ông Phó Cảnh và ông xă Mạng dùng một bửa 
			cơm gạo Nanh chồn ăn với cá Tra kho và cá Tra nấu canh chua. Một bửa 
			cơm thuần tuư quê hương ngon độc đáo mà tôi c̣n nhớ măi đến ngày 
			nay.
 
 Nơi cuối chợ Đức Hoà có bến Kinh gọi là kinh Cầu cá rất vui. Khi 
			rănh rỗi tôi thường tới bến kinh nầy vào buổi chiều xem cảnh mua bán 
			tấp nập và nhộn nhịp của các vựa mía và thơm. Mỗi buổi sáng đông đảo 
			ghe thuyền vội vă rời bến đến trưa, chiều chở đầy mía và thơm về bến 
			để các bạn hàng từ Sài G̣n và Chợ Lớn đến chở đi bán tại các chợ búa 
			bằng xe Camion nhỏ hoặc bằng xe Lambretta ba bánh.
 
 Người ta thường gọi tổng quát là Thơm trái màu vàng lợt, nhưng có 
			loại mắt có gai và màu vàng sậm gọi là Khóm có vị ngọt dịu hơn trái 
			thơm thường. C̣n loại Khóm đặc biệt hơn nữa gọi là Khóm Cam v́ h́nh 
			dạng tṛn như trái cam cở to. Loại Khóm cam nầy rất hiếm có, mỗi 
			luống chỉ có vài trái nên không có bán nơi chợ. Chủ vườn chỉ để ăn 
			hoặc biếu cho khách quí.
 
 Đức Hoà có nhiều vườn mía vỏ rất cứng để làm đường ăn nên tại đây 
			cũng có nhiều ḷ đường tiểu công nghệ. Những tiểu công nghệ tạo 
			nhiều công việc làm cho dân địa phương Đức Hoà.
 
 Sông 
			Vàm Cỏ Đông Thơ Mộng.
 
 Hàng dừa cau trăng mờ soi bóng
 Vàm Cỏ Đông đ̣ thả xuôi ḍng
 Tiếng ḥ lảnh lót nghe thấm thiết !
 Cô đ̣ biết ai mỏi ṃn trông ?!
 
 Trích bài thơ “ Vàm Cỏ Đông “ Nguyễn Minh-Châu
 
 Lần nầy tôi xin nói về hai cảnh đời trái ngược trên ḍng sông Vàm Cỏ 
			Đông và Cầu An Hạ bắc qua xă Lương Hoà, thuộc quận Bến Lức là quê 
			Ngoại của vợ tôi nằm trong tỉnh Long An. Tôi cũng xin nhắc lại là 
			lúc xưa quận Đức Hoà thuộc tỉnh Long An. Sau nầy v́ vấn đề chiến 
			lược và b́nh định lănh thổ nên Quân khu 3 lập thêm tỉnh Hậu Nghĩa và 
			Tỉnh trưởng kiêm kiêm Tiểu khu trưởng cũng như Quận trưởng kiêm Chi 
			Khu trưởng.
 
 Về mặt địa lư th́ sông Vàm Cỏ Đông dài 150 km, chảy từ biên giới Cao 
			Miên qua các địa danh như quận Châu Thành, Bến Cầu, Ḥa Thành,Bến 
			Kéo, G̣ Dầu thuộc tỉnh Tây Ninh rồi tới Trảng Bàng tỉnh Hậu Nghĩa và 
			chảy tiếp xuôi hướng Đông Nam, chảy qua ranh giới cực Nam của quận 
			Đức Hoà giữa xă Lương Hoà quận Bến Lức của tỉnh Long An.
 
 Sông Vàm Cỏ Đông và Sông Vàm Cỏ Tây hợp lưu vào cửa Soài Rạp đổ ra 
			biển. Sông Vàm Cỏ Đông có nhiều nhánh sông nhỏ nên rất thuận tiện 
			cho việc lưu thông bằng đường thủy để vận chuyển hàng hóa và vật 
			liệu từ các nơi về Tây Ninh hay ngược lại từ Tây Ninh đến những nơi 
			khác, điển h́nh là tại cảng Bến Kéo rất tấp nập.
 
 Tôi có người bạn rất thân là cựu Trung tá Trần Văn Na làm việc tại 
			Pḥng II Bộ Tổng Tham Mưu của QLVNCH đă thường kể cho tôi nghe về 
			cảnh đẹp và thơ mộng của con sông Vàm Cỏ Đông nầy. Anh Trung tá Na 
			là người được sanh ra tại Tha La quận Trảng Bàng cũng thường kể 
			chuyện chèo thuyền câu cá trên sông và đi du thuyền vào những đêm 
			trăng sáng, lúc ông ấy c̣n trẻ và đất nước c̣n thanh b́nh.
 
 Hai bên bờ sông có những hàng dừa, cau và bụi rậm rất sầm quất, có 
			nhiều bóng mát cho khách du thuyền nghỉ ngơi và ngắm cảnh, nhưng 
			cũng rất thuận lợi cho các đơn vị Việt cộng địa phương tạm ém quân 
			và trú ngụ. Trong những năm chiến tranh lực lượng Việt cộng coi ḍng 
			sông nầy như là con đường huyết mạch để tiếp tế hoặc chuyển quân ban 
			đêm bằng những chiếc thuyền nhỏ. V́ lư do chiến lựợc mà quận Đức Hoà 
			bắt buộc phải xây dựng một đồn canh do ít nhứt một Đại đội Địa 
			Phương Quân trấn giữ để kiểm soát thông lưu. Đồn canh nầy gọi là đồn 
			Cầu An Hạ nằm sát đầu cầu bên lănh thổ Đức Hoà. Bên kia là xă Lương 
			Hoà của quận Bến Lức.
 
 Nhiều lần tôi đă nhờ trực thăng chở tôi, trưởng Ban 3 và nhân viên 
			truyền tin để thám sát hoặc bao vùng hành quân và yễm trợ khi hữu sự 
			cho các đơn vị ĐPQ và NQ hành quân nơi các kinh rạch hay dọc theo 
			theo bờ sông Vàm Cỏ Đông để truy lùng địch quân.
 
 Từ trên máy bay trực thăng nhin xuống thấy ghe thuyền chở hàng hoá 
			và những chiếc đ̣ ngược xuôi tấp nập và nhộn nhịp rất vui lúc ban 
			ngày. Nhưng ban đêm ḍng sông trở nên vắng lặng nhứt là những đêm 
			không trăng sao rất tăm tối tỉnh mịch làm cho ḿnh có cảm giàc hăi 
			hùng. Trên sông nầy về đêm những chiếc tàu tuần của Hải quân sông 
			ng̣i thường hay bị địch bắn bằng B 40 từ hai bên bờ sông. Có một lần 
			BCH đến thăm một đồn NQ sát bờ sông trong vùng xă Hoà Khánh bằng 
			chiếc tàu Fom của Giang đoàn HQ sông ng̣i, khi đến địa điễm VC 
			thường bắn B 40 những xạ thủ trên tàu phải bắn đại bác 20 ly và đại 
			liên xối xả vào hai bên bờ sông hầu VC không thể ngóc đầu lên bắn 
			phá chúng tôi.
 
 Đồn cầu An Hạ
 
 Cây cầu An Hạ đă bị Việt giựt sập từ lâu và đến khi tôi về cây cầu 
			vẫn chưa được sửa lại nên anh em binh sĩ phải bắc tấm ván dài để qua 
			lại bên kia xă Lương Hoà mua thức ăn tiện lợi hơn là vào chợ Đức Hoà 
			bằng con đường độc đạo đất đỏ và hai bên toàn đồng lầy đầy cỏ dại và 
			lau sậy. Mỗi lần BCH Chi khu muốn ra thăm anh em hay thanh tra đồn, 
			NQ phải mở cuộc hành quân nằm đường và rà ḿn bẫy v́ bọn VC có thể 
			gài ḿn và giựt dây cho nổ khi xe Jeep chạy qua.
 
 Đồn An Hạ giữ nhiệm vụ rất quan trong nên mỗi ngày phải có một bán 
			Tiểu đội có mặt tại bến đ̣ để lục soát ghe thuyền, hàng hoá và có 
			khi khám xét cả khách đi đ̣ nếu có ǵ nghi ngờ.
 
 Lính gác cầu nơi đây rất bị căn thẳng tinh thần về đêm v́ Việt cộng 
			có thể tấn công đồn bất cứ lúc nào vào giữa đêm khuya lúc các chiến 
			sĩ ngủ ngon giấc. Nhưng ban ngày lại rất thanh b́nh và nhộn nhịp. 
			Mấy em lính trẻ thường hay tṛ chuyện và chọc ghẹo các cô lái đ̣ trẻ 
			đẹp trong lúc làm phận sự tại bến.
 
 C̣n những em lính gác trên cầu cũng rất vui khi nh́n ghe thuyền và 
			những chuyến đ̣ ngang và đ̣ dọc qua lại tấp nập, rồi thỉnh thoảng 
			buông vài câu chọc ghẹo các cô gái. Cũng đở buồn cho đời Lính mà em 
			!
 
 Vàm Cỏ 
			Đông nước trong xanh biếc
 Cô lái đ̣ có biết hay không ?
 Anh đứng gác trên cầu nh́n xuống
 Sáng đến chiều không mỏi ṃn trông .
 
 Em mộc mạc nhưng dáng trang đài
 Vành nón nghiêng che dáng thơ ngây
 Khi gặp anh em dừng ngó xuống
 Để anh nh́n mắt đen mày dài .
 
 Đă bao lần anh đến làm quen
 Anh thương em chất phác hiền hoà
 Cầu cây lắc lẻo anh qua lại
 Em hẹn hoài mà thẹn chẳng qua .
 
 Chúng ḿnh quen nhau đă lâu rồi ?
 Có thương anh em đừng khách sáo
 Anh hănh diện em người Vàm Cỏ
 Nước thanh b́nh tính chuyện mai sau .
 
 Nguyễn Minh Châu
 
 Việt cộng pháo kích đánh đồn, và vợ chồng tôi thoát chết v́ 
			đạn 82 ly
 
 Đây là chiến thuật cố hữu của bọn Việt cộng nằm vùng. Và tại quận 
			Đức Hoà tôi đă một lần bị thất bại nặng nề trong sự nghiệp làm Quận 
			trưởng của tôi trong tám năm dài đă qua.
 
 Sau khi tôi mới về Đức Hoà được hai tháng th́ được nguồn tin t́nh 
			báo đáng tin cậy của Đại uư Dậu Trưởng Ban 2 Chi khu là chúng sẽ 
			dùng ít nhứt một Đại đội địa phương để đánh úp đồn Nghĩa quân giữ 
			cầu Láng Ven bắc ngang trục lộ chính đi về tỉnh lỵ.
 
 Tôi và ban Tham mưu Chi khu cùng ông Xă Trưởng Hoà Khánh Nguyễn Văn 
			Sáng bèn đến quan sát đồn và t́m cách tăng cường hàng rào chặn và 
			cảnh giác anh em NQ hăy cẫn thận và mỗi đêm nên đặt ít nhứt một toán 
			tiền đồn hầu phát giác trước hành động của chúng. Nhưng tôi cũng 
			nghi ngờ là ông Trung đội trưởng NQ sẽ không thi hành đúng chỉ thị 
			của BCH Chi khu v́ thật ra quân số quá ít do một số vắng mặt bất hợp 
			pháp và đào ngũ nên về đêm các NQ nằm co hết trong đồn mới đủ phiên 
			gác.
 
 Chúng tôi thanh tra đồn cầu Láng Ven xong th́ đúng như nguồn tin là 
			một tuần lễ sau một Đại đội VC kéo đến tấn công vào lúc 1 giờ khuya 
			là giờ các em NQ ngủ ngon giấc. Chúng bắt đầu nổ súng tấn công bắng 
			súng B40, súng Trung liên và AK 47 vào đồn. Trung đội Nghĩa quân với 
			quân số và hoả lực yếu hơn bị thất thủ v́ một số bị thương và chết, 
			một số thoát thân chạy đựoc ra ngoài. Lúc bấy giờ bọn VC hoàn toàn 
			kiểm soất trận địa và đặt chất nổ phá sập nhịp giữa cầu Láng Ven.
 
 Cùng lúc chúng tấn công cầu Láng Ven, một khẩu súng cối 82 ly đặt 
			ngoài b́a ấp B́nh Thuỷ thuộc xă Đức Hoà pháo dồn dập mấy chục quả 
			đạn vào Bộ chỉ huy Chi khu để khuấy rối hầu ngăn chận pháo binh yễm 
			trợ. Khi vợ tôi vừa d́u tôi đi khập khểnh vào cửa hầm chỉ huy xong 
			th́ một trái đạn nổ không xa chúng tôi, bà vội vă nằm xuống khi chưa 
			trở về tới căn hầm trú ẩn trong nhà th́ một trái đạn tiếp theo nổ 
			ngoài cửa hầm truyền tin, nên chúng tôi được vô sự. Sáng hôm sau 
			nh́n thấy quả đạn đă nổ bên cạnh hầm một thước và miển đạn chặt đứt 
			ngang bụi trúc ngoài cửa hầm. Nếu chúng tôi chậm 1 phút th́ chắc 
			chắn là vợ chồng bị tan xương rồi.
 
 Trong khi tôi đă được an toàn trong hầm huy chỉ huy để điều khiển 
			pháo binh bắn trái sáng và bắn chận quanh đồn nhưng mất liên lạc 
			truyền tin với Trung đội NQ, nên tôi rất bối rối v́ vừa lo cho số 
			phận của anh em NQ và lo cho vợ tôi và các con bên nhà không biết 
			sao ?. Sau khi tiếng súng đă yên BCH Chi khu mới liện lạc đựợc vô 
			tuyến và Trung đội trưởng NQ báo cáo là cây cầu Láng Ven bị sập. Sự 
			việc đă an bài, tôi vội vă trở về nhà xem vợ và các con ra sao th́ 
			được biết gia đ́nh tôi được b́nh yên vô sự. Sáng hôm sau vợ và các 
			con tôi di tản về nhà tư tại Thi xă Thủ Đức ở luôn.
 
 Tôi nghĩ rằng tôi c̣n có một căn nhà riêng do lực lượng Đại Hàn xây 
			cất cho để ở lúc tôi làm việc tại Dĩ An. C̣n biết bao nhiêu gia đ́nh 
			chiến sĩ ĐPQ và NQ không nhà cửa phải sống nương náu theo chồng nơi 
			đồn canh thật là nguy hiểm đến tánh mạng cho họ khi bọn VC đến tấn 
			công.
 
 Lúc bấy giờ tôi thật buồn vô cùng v́ không đủ quân số trừ bị của TĐ 
			327 ĐPQ để tăng cường cho cầu Láng Ven mấy đêm trước đó. Tôi cảm 
			thấy tức tối và hổ thẹn với đồng bào v́ Cầu Láng Ven bị sập th́ xe 
			cộ lưu thông phải đ́ ṿng xa hơn để đến tỉnh lỵ. Hai ngày sau một 
			Đại đội Công binh chiến đấu đến sửa chửa cấp tốc trong một ngày và 
			nhân cơ hội nầy chúng tôi xin vật liệu để tăng cường hệ thống pḥng 
			thủ và thiết lập thêm một đồn phụ bên kia cầu. Từ đấy về sau Trung 
			đội Nghĩa Quân khác đến thay thế được lên tinh thần do vị trí pḥng 
			thủ được kiên cố hơn nên bọn VC không dám đến khuấy rối nữa. Sau đó 
			BCH Chi khu cho Tiểu Đoàn 327 ĐPQ của cố Thiếu tá Phúc hành quân 
			thường xuyên vùng xă Hoà Khánh và phục kích đêm đă gây nhiều thiệt 
			hại nhân mạng cho bọn chúng.
 
 Theo lời của ông Sáng Xă trưởng Hoà Khánh có nhắc nhở tôi là trước 
			khi tôi vế Đức Hoà bọn VC địa phương đă đến tấn công trụ sở của xă 
			nầy hai lần cách đó vài năm, nhưng đều bị lực lượng Cảnh sát của 
			Phân cuộc và các chiến sĩ NQ của phân chi khi cùng các viên chức xă 
			do ông Sang chỉ huy chống trả mảnh liệt. Chúng bị thiệt hại nặng nề 
			phải rút đi.
 
 Chiến thuật phản pháo.
 
 Tôi được tin của Ban 2 và Ban 3 Chi khu cho biết là mỗi lần pháo 
			kích 82 ly vào Chi khu toán súng cối của VC luôn luôn đặt tại ngoài 
			b́a bờ tre ấp B́nh Thuỷ v́ bên ngoài là cánh đồng lúa, c̣n bên trong 
			ấp nhiều cây cối và nhà cửa xan xát khó quan sát để đều chỉnh. Bọn 
			chúng pháo xối xả rồi gắp rút tháo lui nhanh chóng vào làng v́ bọn 
			chúng cũng biết là Chi khu không dám bắn Đại bác vào thôn xóm gây 
			thiệt hại cho đồng bào.
 
 Những thôn ấp xa xôi của quận Đức Hoà đa số là những vùng xôi đậu 
			nên t́nh báo nhân dân của chúng đều báo cho chúng biết địa điễm của 
			những toán phục kích đêm của NQ quân hay ĐPQ để chúng tránh né và 
			không xuất hiện pháo kích.
 
 Tôi bèn nghĩ ra phương pháp phản pháo thật nhanh hầu tiêu điệt khẩu 
			súng cối của chúng bằng cách lấy chính xác toạ độ địa đễm mà VC có 
			thói quen đặt súng nơi đó. Tôi chỉ thị cho ông Trung đội trưởng Pháo 
			binh mỗi đêm cho nạp đạn sẵn vào một khẩu 105 ly và hướng về nơi đặt 
			súng cối. Khi nghe ba tiếng súng báo hiệu của cḥi canh bên đường 
			cạnh trường Trung hoc th́ Khẩu đội trưởng tự động cho phản pháo bằng 
			đạn nổ chụp ngay khẩu cối của chúng và 5, 10 trái nổ chạm ngoài đồng 
			cách khẩu 82 ly khoản 50 thước.
 
 Kết quả lần bọn chúng pháo kích sau cùng là chúng tôi đă làm bể khẩu 
			súng 82 ly và chúng đă để lại nhiều vết máu của những tên bị chết và 
			bị thương được chúng mang đi. Từ đấy về sau bọn VC không c̣n pháo 
			Chi khu bằng cối 82 ly nữa mà pháo vào Chi khu chúng tôi bằng Hoả 
			tiễn 122 ly từ hướng bên kia sông Vàm Cỏ Đông ngoài tầm bắn của đái 
			bác 105 ly của quận.
 
 Trận phục thù tại đồn cầu An Hạ và cũng là lần thứ nh́ tôi thoát 
			chết.
 
 Đồn cầu An Hạ có nhiệm vụ rất quan trọng nên bọn VC coi như là cái 
			gai chận ngay yết hầu của bọn chúng nên với mọi cách chúng phải tiêu 
			diệt cho bằng được đơn vị giữ cầu nầy. V́ thế BCH Chi khu rất quan 
			tâm, luôn luôn cho một Đai đội của TĐ 327 ĐPQ trấn giữ. Đại bác 105 
			ly của Chi khu thường bắn quấy rối và trái sáng vào những đêm thật 
			tối trời.
 
 Vào khoảng gần tháng 10 DL năm 1974 một Đại đội địa phương VC và một 
			toán đặc công kéo đến tấn công đồn Cầu An Hạ. Bọn chúng đánh từ 3 
			mặt : hai bên đồn và bên kia sông Vàm Cỏ Đông bằng vũ khí đủ loại. 
			Trong khi đó toán đặc công lội sát vào hàng rào pḥng thủ dưới sông, 
			cắt giây kẻm gai để xâm nhập vào và dùng lựu đạn và chất nổ mang đầy 
			thắt lưng hầu phá sập các vị trí pḥng thủ của đồn.
 
 Nhờ sự canh gác cẫn thận và sự chống trả kịp thời rất dũng cảm và 
			mănh liệt bằng vũ khí cơ hữu của Đại đội giữ cầu với sự yễm trợ của 
			pháo binh Chi khu bắn chận quanh đồn và bắn trái sáng, các chiến sĩ 
			thấy rơ như ban ngày và có thể bắn hạ từng tên một. Sau hai tiếng 
			đồng hồ bị chống trả dữ dội, ĐĐ VC bị đẩy lui để lại nhiều xác chết 
			kể cả những xác c̣n dính trên hàng rào kẻm gai cách chu vi đồn không 
			xa.
 
 Mỗi lần đồn bót bị VC tấn công là Quận trưởng phải có mặt tại đài 
			chỉ huy để liên lạc với đồn trưởng hầu nắm vững t́nh h́nh trận chiến 
			mà yễm trợ, cho nên các chiến sĩ cũng vững tinh thần chiến đấu.
 
 Sáng ngày hôm sau, tôi lái xe Jeep dẫn chiếc xe của Đại tá Tỉnh 
			trưởng đi thăm viếng anh em để khen thưởng, khích lệ các chiến sĩ đă 
			dũng cảm đánh thắng cuộc tấn công của VC đêm hôm qua. Đây là trận 
			phục thù cho trận thất thủ cầu Láng Ven do NQ trấn giữ.
 
 Trước khi đi, vào lúc sáng sớm tôi đă cho một Trung đội NQ mở đường 
			và rà ḿn bẫy kỷ lưởng đến cầu An Hạ. Được báo cáo là con đường đă 
			an toàn và các binh sĩ nằm lại dọc hai bên đường để bảo vệ an ninh 
			cho đoàn xe.
 
 Hai chiếc xe Jeep đi và về đều vô sự. Buổi chiều hôm đó, trên đường 
			rút về Trung đội trưởng NQ báo cáo cho BCH Chi khu biết là có phát 
			giác một quả ḿn chống chiến xa dưới vũng nước bên lề đường ngay 
			trước miễu của cố Đại tá Thành, vị cựu Tỉnh trưởng đă bị tử thương 
			v́ trái ḿn loại nầy mấy năm trước đây. Cả một ngày dưới sức nóng 
			nắng nóng gay gắt, vũng nước khô động lại đưa lộ trái ḿn đă bị xe 
			Jeep cán gẫy ng̣i mà không nổ. Nếu trái ḿn nầy nổ tung th́ tất cả 
			những người trên xe do tôi cầm tay lái, bên cạnh là TT Trân TĐT 327, 
			Trưởng Ban 2 , Ban 3 và nhân viên truyền tin và tài xế sẽ bị tan 
			thây. Nhiều người ở quận tin rằng nhờ sự linh hiển của cố Đại tá 
			Thành đă phù hộ chúng tôi được vô sự.
 
 Trung đội trưởng NQ xin phép tôi cho gở ḿn lên, nhưng tôi từ chối 
			và ra lịnh gài lựu đạn cho nổ. Con đường hư ḿnh sửa lại được hơn là 
			bị VC gài chất nổ phía dưới sẽ gây thương vong cho các anh em NQ. 
			Trái ḿn đă đào phá một lổ tṛn bằng miệng giếng và sâu khoảng hơn 
			một thước.
 
 Lúc nầy TT Tôn Thất Trân về chỉ huy thay thế TT Phúc đi học tham 
			mưu. Hai ông Phúc TĐT trước và ông Trân TĐT sau đều cầm binh rất 
			giỏi nên Tiểu Đoàn 327 đă gây nhiều tổn thất nặng nề cho các đơn vị 
			VC tại quận Đức Hoà trong các cuộc hành quân và phục kích.
 
 Cả hai ông đều hy sinh vào ngày cuối cùng sau khi có lịnh đầu hàng. 
			Ông TT Trân bị VC hạ sát v́ ông chống cự lại khi bị chúng bắt và bị 
			chôn vùi mất xác măi đến năm 2007 mới t́m lại được do người nông dân 
			đă chôn dấu ông chỉ điểm cho gia đ́nh ở Saigon đến lấy hài cốt.
 
 Đây là một trường hợp điển h́nh của cố TT Trân. Trong mấy mươi năm 
			chiến tranh tương tàn giữa hai miền Nam Bắc có biết bao nhiêu chiến 
			sĩ QLVNCH đă bị thương tàn phế và rất nhiều anh hùng đă gục ngă nơi 
			chiến trường. Những người c̣n xác được mang về với vợ con để được an 
			táng tại Nghĩa trang Quân đội. Và cũng không ít chiến binh bị mất 
			xác rồi bị chôn vùi đâu đó thật đau thương. Họ là những chiến sĩ vô 
			danh, những Anh hùng
 Không lưu tên tuổi.
 
 Mai em 
			có về thăm mièn đất ấm
 Hăy nhặt giùm anh nắm đất bên đường
 Chỉ con cháu ḿnh màu đất quê hương
 Đất tẩm nhiều máu của người lính chiến .
 ----
 ------
 Mai em có về thăm miền đất ấm
 Thăm giùm anh nấm mộ hoang bên đường
 Của những anh hùng chiến sĩ đáng thương
 Trọn cuộc đời hiến thân cho tổ quốc.
 
 Trich hai đoạn trong bài thơ “ Mai Em Về “ Nguyễn Minh-Châu
 
 Buổi cơm thân mật Hậu Nghĩa
 
 Tôi có kể lại câu chuỵên trái ḿn không nổ cho bà cố ĐT Thành và 
			cháu Hương, ái nữ của hai ông bà nghe trong buổi cơm tối vào tháng 8 
			DL 2008 do chị Mă Sanh Nhơn và hai vợ chồng cháu Nguyễn Vạn B́nh và 
			Mă Phương Liễu đăi phái đoàn Hậu Nghĩa, gồm có ĐT Soạn vị Tỉnh 
			trưởng sau cùng, ông Nguyễn Thành Toán Hội trưởng, ông Quận Ngô 
			Trảng Bàng, ông Thiếu tà Cảnh sát Cúi, ông bà TT Đổ XDNT Hậu Nghĩa 
			và vợ chồng chúng tôi tham đự. Cháu Liễu là ái nữ của ông bà Mă Sanh 
			Nhơn, cựu Tỉnh trưởng Hậu Nghĩa kiêm Trung đoàn Trưởng TRĐ 49 của Sư 
			đoàn 25 BB trước kia.
 
 Hai cháu B́nh Liễu ở chung với chị Mă Sanh Nhơn trong ngôi nhà rất 
			đẹp nhưng có tới 3 tầng. Từ ngoài vào cửa phải lên nhiều bậc thang 
			nên phài kê tấm ván để di chuyển rất khó khăn cho chiếc xe lăn điện 
			của tôi. Khi vừa vào tới từng dưới tôi hỏi ngay cháu Liễu pḥng ăn ở 
			đâu, Liễu chỉ trên lầu. Tôi lắc đầu ngay và nói xin lỗi chị Nhơn cho 
			tụi em thăm chị một chút rồi xin kiếu v́ xe lăn điện nặng lắm không 
			thể bê lên lẩu được đâu. Nhưng cả chủ nhà và khách đều nhứt định 
			muốn vợ chồng tôi ở lại dùng cơm.
 
 Tất cả đều nghĩ ra kế khiêng tôi lên lầu bằng cách để tôi ngồi trên 
			cái ghế do bốn ông Hậu Nghĩa khiêng lên rồi sẽ khiêng xuống sau khi 
			buổi tiệc tàn. Tôi thật hổ thẹn vô cùng v́ bao nhiêu cặp mắt châm 
			châm nh́n vào tôi v́ sợ tôi té. Đêm hôm ấy tôi cũng sợ xảy ra tai 
			nạn thật v́ cứ tưởng tượng như tôi ngồi trên cái ghế với một chân 
			c̣n vững chắc và ba chân c̣n lại đă lỏng lẻo v́ quá cũ kỷ.
 
 Lư do tôi sợ là v́ chỉ có ông Hội trưởng của tôi c̣n tương đối khoẻ 
			mạnh. Ông Đổ và ông Cúi th́ ốm yếu lưng c̣m, ông Quận Ngô th́ bị 
			bịnh run tay và mái đầu đă bạc phơ. Lỡ ba ông cũ kỷ nầy bị cụp xương 
			sống th́ tôi biết nói làm sao với mấy bà vợ ?
 
 Bửa ăn thật ngon do tài nấu ăn khéo của chị Mă Sanh Nhơn. Chị không 
			muốn đăi chúng tôi ở nhà hàng. Chị muốn do tay chị làm và có không 
			khí gia đ́nh tốt hơn.
 
 Nhưng đây là lần đầu tiên tôi đi ăn một bửa tiệc thật kỳ cục ! Tôi 
			buồn lắm !
 Ngày xưa Tổng Thống Thiệu có nói rằng “ mất nước là mất tất cả “ Hôm 
			nay tôi nhận thấy rằng mất sức khoẻ cũng chẳng c̣n ǵ !
 
 Ta ngồi 
			soi bóng giữa đêm Đông
 Ngắm nh́n thân xác se thắt ḷng
 Tay xưa cầm súng nay đă mất
 Hai chân cũng liệt có như không !
 
 Trích bài thơ Soi Bóng - Nguyễn Minh-Châu
 
 Các anh em chiến hữu ĐPQ, NQ, CSQG, XDNT, LLNDTV và các viên chức 
			Quận, Xă và Ấp thân mến,
 
 Trong 21 năm chiến tranh điêu tàn bọn CS chủ trương lấy nông thôn 
			bao vây thành thị, cho nên chúng thường xuyên đánh phá các Xă Ấp.
 
 Để bảo vệ hậu phương được vững chắc mà các thành phần chiến sĩ đia 
			phưong, lực lượng bán quân sự và nhân viên Quận, Xă và Ấp phải chiến 
			đấu không ngừng cả ngày lẫn đêm để b́nh định lănh thổ, đem lại an 
			ninh cho đồng bào.
 
 Rất nhiều người trong mọi thành phần đă bị thương và gục ngă nơi 
			chiến trường ở hậu phương mà ngày nay hầu như họ bị lăng quên. Họ 
			thật sự là những anh hùng vô danh và thầm lặng.
 
 Tôi 
			thương anh lính Nghĩa Quân
 Ngày đêm diệt giặc giữ yên xóm làng
 Cuộc sống vất vả nghèo nàn
 Nhưng anh vui vẻ giữ làng quê hương .
 
 Tôi thương anh lính Địa Phương
 Bính định lănh thổ phố phường an khang
 Thân anh cũng lắm gian nan
 Quyết tâm diệt cộng dă man đê hèn .
 
 Tôi thương chiến sĩ Áo Đen
 Xây dựng thôn ấp thân quen dân làng
 Mặc dầu không được vơ trang
 Nhưng bọn cộng sản nể nang anh nhiều .
 
 Chiến sĩ thầm lặng mến yêu
 Các anh không được kể nhiều công lao
 Qua lời báo chí hô hào
 Nhưng dân quí mến đâu nào có quên .
 
 Muôn đời dất nước nhớ tên
 Các anh đáng được ghi lên bảng vàng
 Ngày nào đất nước b́nh an
 Ta về thăm lại xóm làng năm xưa .
 
 Chiến hữu Nguyễn Minh-Châu
 ( Chiến sỉ áo đen cũng gồm có viên chức Quận, Xă và Ấp )
 
 Quư đồng hương quận Đức Hoà và tỉnh Hậu Nghĩa thân mến,
 
 Miền Nam thân yêu đă bị mất đến nay gần 35 năm. Lúc bấy giờ những 
			chiến sĩ và nhân viên c̣n trẻ đă từng cộng tác với tôi nay chắc cũng 
			gần sáu mươi, c̣n những người cao niên hơn th́ nay cũng quá thất 
			thập rồi mà nước nhà vẫn c̣n Cộng sản. Khi đất nước được tự do dân 
			chủ chúng ḿnh trở về chắc là buồn lắm !
 
 Tôi 
			mong về thăm làng xă cũ
 Bao nhiêu c̣n, bao nhiêu đă khuất
 Ai c̣n sống chân yếu lưng c̣m
 Ôm nhau mừng nước mắt rưng rưng !?
 
 Trích bá thơ “ Tôi Mong Về “ – Nguyễn Minh-Châu
 
 Trước khi chấm dứt bài viết nầy tôi xin nghiêng ḿnh tưởng niệm 
			những Anh hùng vị quốc vong thân và xin chia sẽ nỗi ḷng đắng cay 
			của gia đ́nh họ. Bên nây xứ Mỹ hội Gia đ́nh Nghĩa vẫn c̣n tiếp tục 
			gởi quà Tết hằng năm về cho Phế binh và cô nhi quă phụ để anh em và 
			gia đ́nh đón mừng Xuân mới và tôi nghĩ rằng các anh chị em cảm thấy 
			được an ủi phần nào và hiểu rằng cuộc đời bất hạnh của anh chị em 
			không bị lăng quên.
 
 Anh và 
			tôi cùng chung một kiếp số
 Anh cụt một gị, tôi mất một tay
 Từ tháng Tư ấy vận nước đổi thay
 Ḿnh bị bỏ lại cuộc đời tăm tối .
 
 Cộng sản đoạ đày chiến binh vô tội
 Anh có nhiều tiền t́m đường vượt biển
 Tôi nghèo ở lại đói khổ triền miên
 Nhưng t́nh Hậu Nghỉa tôi c̣n nhung nhớ .
 
 Trích bài thơ “ Anh và Tôi “ Nguyễn Minh-Châu
 
 Nguyễn Minh Châu cựu QT Đức Hoà
 San José, CA ngày 1 tháng 10 DL 2008
 
 |