Nhớ Mãi Một Chuyến
Ði
MX Mai Văn Tấn
Năm 2007 anh Vượng và tôi có duyên được hân hạnh tham dự
ngày sinh nhật binh chủng 2 lần. Lẩn đầu tháng 7/2007 tại Atlanta do hội TQLC
Georgia tồ chức cho Tổng Hội. Lần thứ 2 tháng 10/2007 tại
Des Moines do hội TQLC
Iowa tổ chức. Lần này bất ngờ không dự tính trước. Thượng tuần tháng mười, tôi
được điện thoại từ nhà Mai Lệ Huyền muốn mời tôi và anh Vượng ( Trung Tá Ðỗ Ðình
Vượng ) đến tham dự cho vui. Qúy vị ở
Des Moines nghĩ đường từ Indiana đến
Des Moines không quá xa. Khoảng hơn 6 tiếng lái xe có thể đi được. Thật khó nghĩ
cho tôi lái xe một mình lái xe 6 tiếng cũng ngại lắm.. Tôi bèn trả lời anh Cang
và anh Huyền tôi sẵn sàng đi với điều kiện anh Vượng cùng đi với tôi. Anh nên
điện thoại thẳng mời anh xem anh trả lời sao. Tôi nghĩ anh Vượng đã quá tuổi “
Thất thập cổ lai hi” chắc ngại đường xa không đi, để tôi có lý do chính đáng từ
chối. Không ngờ anh Vượng còn hăng hái nhiệt tình hơn tôi, anh bèn gọi điện
thoại cho tôi hỏi tôi có đi không, còn anh sẵn sàng đi không có gì trở ngại. Tôi
không còn lý do thối thoát nên đến ngày lễ sinh nhật tôi và anh Vượng đến
Des Moines cùng nhau trên một xe.
Ngày thứ bẩy lúc 16:30H trung tuần tháng mười tổ chức lễ sinh nhật binh chủng
TQLC tôi và anh Vượng phải bằt đầu đi lúc 7 giờ sáng để đến
Des Moines khoảng 3
giờ chiều cùng ngày..
Đa số những người trên 70 rất ngại lái xe đường xa. Ngược lại anh Vượng càng già
càng thích lái xe, miễn là có người có gan ngồi bên là anh lái, Anh lái suốt lộ
trình từ Indiana đến Des Moines không cần tôi lái thay. Khi tôi muốn anh nghỉ ngơi
thì anh bảo "Mày cứ ngồi yên để tao lái cho". Hồi tôi còn nhỏ tôi thường gọi
những ông già này là “già gân”. Ðừng nhầm lẫn “già dịch” là ông già phi thường
làm những chuyện mà già gân không dám làm. Ông là người cẩn thận chuẩn bị kỹ
càng trước khi xuất hành. Lấy đường đi từ Computer, chuẩn bị thức ăn thức uống
trên xe đủ cho 2 người. Ði với anh Vượng nhiều lần nên tôi chẳng chuẩn bị gì cả
vì biết tính anh nhiều.. Trên đường lái xe khoảng 3 tiếng nghỉ một lần để đổ
xăng hoặc đi vệ sinh. Mặc dầu chuẩn bị cẩn thận, nhưng khi vào Exit để đến nhà
anh Huyền chúng tôi hơi lầm lẫn đường Martin Luther King và đường 19, hai đường
mỗi đường một chiều, nhưng về hướng Ðông nhập lại thành 1 đường 2 chiều. Nếu đi
theo Martin Luther King theo chiều được chỉ định thì chúng ta đến phi trường,
phải đi đường 19 theo chiều sẽ gặp đường Martin Luther King nhập thành 1 đường 2
chiều mới dẫn đến nhà anh Huyền. Chúng tôi đến nhà anh Huyền vào luôn driveway
bên hông nhà đến đậu trước garage sau nhà. Chúng tôi gọi anh Huyền bằng cửa sau.
Anh sửng sốt nói đi sao hay thế lúc đó khoảng 2 giờ chiều. Chúng tôi ngồi nói
chuyện với anh Huyền thấy anh hơi phát tướng, lúc nào cũng bận rộn với các cháu
không nghỉ tay nhưng không thấy xuống cân một tí nào cả. Chị Huyền mời chúng tôi
dùng nước ngọt, ăn dưa hấu cho mát ruột trong khi chờ đợi cò Hiền, Phạm Cang và
Thân (Viễn thám). Một lúc sau anh Thân đến, dầu cho chân đau lái xe khó khăn
nhưng cũng đến mừng anh Vượng. Anh Thân gốc TÐ4 TQLC lúc anh Vượng là TÐT. Anh
Vượng đến đây có nhiều người đón tiếp nồng hậu vì ở
Des Moines có nhiều người gốc
TÐ4 TQLC khi anh Vượng đương kim TÐT gồm có anh Thân, Hoà ,Thọ… Sau đó một lúc
cò Hiền ăn mặc quân phục TQLC đến cùng vào trò chuyện chờ đợi Phạm Cang. Nhưng
Phạm Cang gọi đến nói bận sửa soạn nơi hành lễ sẽ gặp nhau tại quán cơm Việt
nam. Chúng tôi 5 người đến nhà hàng VN gọi canh chua, cá kho tộ thì Phạm Cang
đến. Sau người ăn uống vui vẻ, ông cò quận 5 đứng dậy trả tiền rất là đàn anh và
rất vui vẻ làm phận sự đàn anh. Ăn xong tôi và anh Vượng phải đi đến nhà Thân để
chở Thân đến dự lễ vì Thân chân đau lái xe khó khăn. Chúng tôi hẹn sẽ trở lại
nhà anh Huyền để cùng đi đến chỗ làm lễ. Cò quận 5 và anh Huyền về lại nhà. Phạm
Cang một mình đi lo cho buổi lễ sinh nhật binh chủng được chu toàn.
Ðến nhà Thân, chị Thân cũng biết anh Vượng, hai bên nói chuyện vui vẻ, nhân tiện
mời chị Thân cùng đi. Chị Thân nói chị không thích đi những buổi hội như thế.
Tôi được anh Thân chỉ chỗ đi tắm trước. Tắm xong nghe chị Thân và anh Vượng có
nhắc đến bà nào đó tôi không để ý. Nhưng thấy anh Vượng hỏi tới tấp, tôi bèn
diễu "Ðại bàng Việt trì nghe nói có đàn bà là xông tới". Sau đó anh Vượng đi tắm
vì lúc đó đã quá trễ để trở lại nhà anh Huyền. Anh Vượng điện thoại cho anh
Huyền hẹn sẽ gặp chỗ hành lễ,. Anh Huyền phán “ Các ông vui đâu chuốt đó phải
không ?” Hai bên cùng cười.
Tại chỗ hành lễ, gặp lại anh Huyền, Cang, cò Hiền,
anh Nguyễn Ðăng Hoà, Hảo (Hội trưởng), Nguyện, Hai... cũng như Lê Văn Thành từ Chicago đến vời một người
bạn và nhiều MX khác mà tôi không nhớ mong quí vị thứ lỗi cho, Kế đến Ðại Bàng
Saigon và bà xã cùng con gái con rể đến từ Iowa City. Tất cả gặp nhau tay bắt
mặt mừng nói cười vui như Tết.. Trong khi các bà tự nguyện thực hiện những món
ăn đủ loại đem đến mỗi lần tổ chức, bàn tay các bà lúc nào cũng quan trọng. Bởi
thế người ta thường nói "Một người đàn ông thành
công bên cạnh có bóng dáng một người đàn bà."
Buổi lễ được tổ chức tại một nhà kho có lẽ là kho hàng tiệm Nail supply của con
gái và con rể Phạm Cang. Bên cạnh dựng một lều dài để thức ăn và chỗ ngồi cho MX
an nhậu…Thật là tươm tất tuy đơn sơ nhưng không kém phần trang trọng.

Sau phần nghi
lễ chào cờ Việt Mỹ, một phút mặc niệm các chiến sĩ và những người
nằm xuống vì hai chữ Tự Do. MX Phạm Cang tổ chức chào mừng quan
khách và các MX đến tham dự. Sau đó MX Hảo (Hội trưởng) trình bày sự lớn mạnh của Sư Ðoàn
TQLC. Kế đến phần chiếu hình ảnh trong SÐ/TQLC thời gian chiến đấu cho sự lớn
mạnh của SÐ. Trong số hình ảnh có hình Ðại Bàng Ðồ Sơn và ban tham mưu Lữ Ðoàn
258 trong lúc tiến chiếm Cổ thành Quảng Trị. Sau hết là phần cảm tạ của ban tổ
chức và cắt bánh sinh nhật. Ban tổ chức kính mời quan khách, tất cả MX, qúy phu
nhân, các cháu dùng bữa ăn thân mật tự lấy thức ăn và thức uống để sẵn. Mọi
người hân hoan vui vẻ trò chuyện xưa, chuyện nay không ngớt gây nên âm thanh ồn
ào vui nhộn như một ngày lễ hội lớn…

Trước khi ra về, Ðại Bàng Saigon từ giã anh em, vì bệnh đau lưng không thể ngồi
lâu nên không thể vui với anh em qua đêm. Anh có nhã ý mời anh Lê Văn Thành và
bạn anh, tôi và anh Vượng trên đường về ghé nhà dùng cơm trưa thân mật trước khi
chia tay. Nhân tiện mời tất cả MX ở Des Moines có rảnh đến dùng cơm tại nhà nhưng
phải báo trước bao nhiêu người để chị và cháu Thảo chuẩn bị. Một lời mời nhiệt
tình và đáng qúy của một cấp chỉ huy trong binh chủng được nhiều người kính mến.
Anh Hoà cũng như anh Thân mời tôi va anh Vượng về nhà nghỉ, nhưng anh Huyền
quyết định một là ở nhà Pham Cang hai là ờ nhà anh không đi đâu khác. Thân có
nhã ý đem con cá hoặc nấu cháo hoặc nướng để chiêu đãi anh em tại nhà Phạm Cang,
nhưng anh Vượng từ chối nói thức ăn ăn không hết đem cá theo ai làm vì không có
thời gian.
Trước khi tiệc bắt đầu tan, tất cả anh em hẹn đến nhà Phạm Cang để vui một đêm
trước khi chia tay. Anh Hoà có nhã ý mời anh em đến nhà anh ăn sáng trước khi
rời Des Moines. Ăn sáng bằng gì thì giữ “bí mật” nhất định không “ bật mí”.
Về nhà Phạm Cang tất cả anh em gồm Thân, Hoà, Huyền, Thành và bạn Thành, Hai, cò
Hiền, anh Vượng, tôi và nhiều người tôi không biết tên. Anh Cang tuyến bố uống
tại chỗ và nằm ngủ cũng tại chỗ ( basement). Mọi người vui vẻ quây quần bên nhau
để uống mừng ngày xum họp. Cò Hiền nói ông ta khoá 10 Ðalat mà chỉ có Trung Tá.
Tôi bèn nói với ông cò “Tôi mà được như anh thì Thiếu tá tôi cũng chịu. Anh nhìn
thấy TQLC có ai sướng hơn anh và Trung Tá Tính không”. Anh Vượng đi ngủ trước,
Phạm Cang dành cho một chỗ riêng duy nhất. Không biết vì anh Vượng cấp bậc cao
nhất hay ngủ ngáy nhất đây. Anh Cang nói các anh ngủ ở đây chỗ tôi ngủ hàng đêm,
nhưng hôm nay tôi nhường cho các anh lên tầng trên ngủ với bà xã.. Bà xã anh
Cang mang thức ăn vào nhân dịp tôi chọc chị cho vui “Anh Cang nói hôm nay ngủ
với chị làm chị mừng quá phải không” Chị Cang có lẽ mắc cỡ, biến mất cho đến
ngày hôm sau mới gặp. Tất cả mọi người có vẻ quá đã, anh Hoà , anh Thân, anh Hai
về nhà. Còn lại tôi, anh Huyền, Cang , Cò Hiền, Thành, và bạn Thành nói chuyện
tiếp cho đến khi mọi người ngà hết tôi và anh Huyền tiếp tục nói chuyện chơi đến
1 giờ sáng anh Huyền mới về, hẹn sáng mai khởi hành 8 giờ sáng đến nhà anh Hoà
ăn sáng.
Cò Hiền trước khi ngã lăn, bèn ca bài
“ Một cái mả cao, hai cái mả thấp
Ai đem xây đắp xác bướm với cành lan”………….
Bài này anh và Trung Tá Trước Pháo Binh trình diễn nhiều lần mỗi khi có tiệc.
Bây giờ nghe anh hát lại tôi không biết là lần thứ mấy, nhưng tôi thuộc lúc nào
cũng không hay.

Sáng hôm sau thức giấc khoảng 5giờ 30 sáng, anh Cang pha sẵn cà phê cho mọi
người. Tất cả uống cà phê ngoài deck nhà anh Cang. Buổi sáng trời hơi lành lạnh,
uống một hớp cà phê nóng trong lòng tỉnh táo và cảm thấy hạnh phúc tràn đầy. Tất
cả dự định dời nhà anh Cang lúc 8 giờ sáng để đến nhà anh Hoà ăn sáng. Anh Huyền
cũng lái xe đến đúng giờ. Mọi người gồm anh Cang, Huyền, Vượng, Thành và bạn
Thành, cò Hiền và tôi cùng đến nhà anh Hoà..

Ðến nhà anh Hoà rất khang trang và lớn. Trước trồng hoa đủ loại trông rất nên
thơ. Anh Hoà mời tất cả chụp hình trước nhà để kỷ niệm., sau đó mới vào nhà..
Nhà rộng rãi anh Hoà muốn hướng dẫn tôi, anh Vượng anh Thành và bạn anh Thành đi
xem tất cả phòng từ trên đến basement. Anh Cang, Huyền và cò Hiền được trình
chiếu rối nên ngồi uống trà. Tôi bèn nói chới với anh Hoà, xem như vậy anh có
tính tiền giờ cho tôi không. Sau màn trình diễn tất cả ngồi vào bàn ăn để ăn
điểm tâm.
Bây giờ mới “ bật mí “ăn sáng với cháo đậu xanh, hột gà muối với cá cơm kho khô.
Tất cả ăn ngon lành vì lạ miệng và đều khen quá ngon. Trong khi ăn nghe tin Bùi
Bồn cũng đến ngày hôm qua. Anh Hoà gọi điện thoại, khoảng nửa tiếng sau vợ chồng
Bùi Bồn cùng với vợ chồng người bạn đến. Tất cả ngồi vào bàn dùng cháo do anh
chị Hoà chiêu đãi. Anh Hoà bây giờ rảnh rỗi, chỉ lo cho các cháu. Râu tóc được
cạo sạch sẽ và vén khéo chứ không xồm xoàm như khi ở TQLC. Anh chị dọn nhà cửa
gọn gàng bắt đầu hưởng tuổi già an nhàn bên đàn cháu ngoan. Không còn tranh danh
đoạt lợi với ai, anh có sở thích viết văn và làm thơ. Anh có tặng mỗi anh môt
cuốn sách do anh viết.
Vì hứa hẹn phải có mặt tại nhà Ðại Bàng Sài Gòn lúc 12 giờ nên tất cả sửa soạn
và rời nhà anh Hoà lúc 10 giờ sáng. Gia đình Bùi Bồn và gia đình anh bạn còn ở
lại nhà anh Hoà. Ðầu tiên chúng tôi gồm anh Thành và bạn anh, anh Vượng, tôi,
anh Huyền, và Cò Hiền cùng đi một lúc. Anh Huyền đang lái xe trên đường đến nhà
Saigon thì xe nổi đèn đò, chắc già lẩm cẩm quên thay nhớt xe. Vào chỗ nghỉ trên
xa lộ, Cò Hiền, anh Vượng, và tôi chờ mãi không thấy anh Huyền ra. Tôi bèn nói
với Cò Hiền bộ anh Huyền xiủ trong đó sao. Cò Hiền bèn nói chắc anh ta đau bụng
gì đó rồi phải mang dây ba chạc vì bụng to nên ra trễ. Sau mười lăm phút anh
Huyền mới ra. Anh nói bỏ một đồng vào máy nhưng mua không được nườc uống mà anh
thích. Máy trả tiền lại có 75 cents chờ mãi không thấy 25 cents nên ra trễ. Sau
đó anh em tiếp tục lên đường. Anh Cang dọn dẹp xong anh cùng con gái, con rể, và
cháu ngoại đến sau. Ðến nhà Ðại Bàng Saigon, ngôi nhà khang trang và rộng rãi
cho anh chị và 2 cháu với một con, giữ rất sạch sẽ và gọn ghẽ.
Ðược anh chị tiếp đãi nồng hậu và thân mật. Ðã dọn sẵn thức ăn tại bàn. Ðại Bàng
Saigon đi tới đi lui mặc quần áo ở nhà với áo tay cụt có bông hoa giống như một
thương gia hơn là một Ðại tá TQLC. Ði đứng chậm rãi nói năng từ tốn, còn bà chị
nói năng vui vẻ cùng với đứa con gái lăng xăng lo đủ mọi điều cho bữa ăn thật
thịnh soạn và đậm đà hương vị quê hương. Ðứa con rể lo nước ai uống nước lạnh,
bia, nước ngọt… phục vụ chu đáo. Thật là bữa ăn thấm tình huynh đệ và đầy hương
vị quê hương. Thành thật cảm ơn anh chị và 2 cháu. Sau đó gia đình Phạm Cang đến
và được đón tiếp sau. Ðúng 2 giờ chiều tôi, anh Vượng Thành và bạn Thành từ giã
gia đình Ðại Bàng Saigon, từ giã gia đình Phạm Cang, anh Huyền và cò Hiền để
chia tay với niềm luyến tiếc , cuộc vui chóng tàn trong khi anh em tình cảm nồng
hậu chưa giãi bầy hết.
Trên đường về Ðại Bàng Ðồ Sơn có gọi điên thoại thăm hỏi cuộc đi chơi và tâm
tình với anh Vượng một chút..
Nhớ mãi sự tiếp đãi nồng hậu của các anh chị Soạn, Pham Cang, cò Hiền anh Huyền
anh chị Hoà và tất cả chiến sĩ MX ở Des
Moines trong lòng bồi hồi xúc động. Thời
gian dài cho đến bây giờ, trải qua bao cuộc bể dâu theo sự thăng trầm của vận
nước. Ngày hôm nay các anh chị còn giữ được tình cảm sâu đậm đối với các chiến
hữu TQLC, bây giờ chỉ còn lại kỷ niệm một thời quá khứ xa xưa. Ðiều này đã làm
cho tôi nhớ mãi một chuyến đi quá nhiều ý nghiã và nguyện sẽ giữ gìn sự đẹp đẽ
này một cách trân trọng.
Indiana vào Ðông 2007
MX Mai Văn Tấn |