TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM

 

 

Tâm t́nh Người lính của TĐ 8

(Gửi lời th́ nói..)

      Tôi về quê, gặp lại nhiều bạn bè của từng giai đoạn, bạn học, bạn đồng nghiệp, bạn chơi, bạn nhậu, và cũng chẳng thể nào quên những người bạn lính. Thế mà ngày xưa các cụ dám nói: ‘Bạn nhà binh, t́nh nhà thổ!’ Câu nói nghe mới bạc bẽo làm sao! Đó là thời xa xưa, chứ bây giờ t́nh chiến hữu sâu đậm, nặng t́nh, nặng nghĩa lắm các cụ ạ.

Ở quê tôi, nhiều nhất vẫn là dân Trâu Điên TĐ 2/TQLC v́ đợt đăng lính Năm 1972 tới 13 anh, và hầu như về TĐ 2 gần như trọn vẹn, giờ c̣n lại có các Anh Phong, Hùng, Dũng, Quang, vv.

Dù biết Thạch cũng dân TQLC. Cùng ấp với tôi, nhưng phải đến khi đọc Nguyễn Đức An viết, tôi mới biết Thạch là dân Ó Biển.

Thạch kể tôi nghe, khi ra trường, được chọn qua TĐ 8 Thạch buồn lắm! Không phải Thạch không thích tiểu đoàn này, mà v́ sự thật sau những ngày thụ huấn ở quân trường xong, Thạch đă qua đơn vị nào đâu mà thích với chả không thích! Buồn là v́ Thạch đi lính chung với nhau trong một ấp có tới 13 người, th́ duy chỉ có ḿnh Thạch là về TĐ 8, c̣n lại hầu hết các bạn đều về bên TĐ 2 Trâu Điên. Ở cùng ấp, chơi với nhau từ bé, biết nhau lâu như vậy, kèm theo hơn 3 tháng quân trường sống với nhau, giờ chia xa, hỏi sao lại chẳng buồn?

Ra tới đơn vị, đang buồn t́nh nằm chờ phân phối tiếp tế ra tiểu đội th́ mắt Thạch sáng rỡ, bên sân bóng chuyền đơn vị, các bạn đang chơi. Ôi ba tháng nay học ḅ, học bắn, cái môn thể thao mà Thạch ưa thích trong đời sống dân sự, đă không có thời gian để chơi! Nay nh́n thấy là chân tay ngứa ngáy, chẳng cần đợi ai rủ rê, Thạch quăng ba lô bên cạnh sân rồi nhảy vào sân xin chơi cùng các bạn.

Phải nói là Thạch cũng là tay chơi có hạng nếu so với các bạn cùng đơn vị. Phát banh, chuyền banh, đập banh, ở vị trí nào Thạch cũng chơi say mê và hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Đứng ngoài coi, Đại úy Tiền chấm ngay tay lính mới ṭ te này, phải rút tay này về tiểu đội biệt kích, để vừa chiến đấu, vừa gia nhập đội bóng đại diện đơn vị TĐ 8 đi thi đấu với các đội bóng của các đơn vị bạn.

Sau trận đấu chơi bữa đó, Đại úy Tiền gặp Thạch, hỏi tên tuổi và tŕnh Đại bàng Phu nhân cho Thạch nằm lại tiểu đội biệt kích. Kể từ ngày đó, sau những cuộc hành quân, khi đơn vị được mời đi đấu ở đâu, Thạch cũng được đại bàng cùng với Đại úy Tiền, Trung úy Lượng chở đi chơi banh. Không kể banh chuyền mà cả banh đá, Thạch đều có năng khiếu về cả hai bộ môn này, nên rất hợp gu Phu nhân. Đấy là kể về những ngày đơn vị ra nghỉ dưỡng quân, c̣n lại Thạch vẫn làm tṛn nhiệm vụ người lính, theo đơn vị suốt những ngày hành quân nơi mặt trận Quảng Trị từ giữa những năm cuộc chiến c̣n ác liệt nhất.

“Nếu gặp Đại bàng Phu nhân, anh cho em gửi lời chào và hỏi thăm. Anh cứ nói thằng Bắc Kỳ trong toán biệt kích là chắc chắn đại bàng biết, v́ trong toán biệt kích, duy nhất ḿnh em Bắc Kỳ mà.” Thạch nói với tôi như vậy, rồi tôi hỏi cái vụ Nguyễn Đức An kể lại đêm t́m bắt mấy tay đề lô bôi sơn để nguỵ trang trên đồi cát năm nào. Thạch nói đó đó, khi bắt được mấy thằng đó, bên an ninh phải nhờ em ‘thông dịch’ v́ nó nói tiếng Bắc mà mấy anh ấy không hiểu nổi.

Giờ em vẫn c̣n tí áy náy, nhưng lúc đó em đă chọn đúng. Thạch kể lại, ở đơn vị mấy người đi trước họ vẫn thường nấu cơm cho em ăn, nhân bữa ra nghỉ dưỡng quân hứng t́nh, em đi chợ mua được mấy món nên em tranh làm bếp. Anh biết đấy, em dân giết mổ heo gia truyền mà (cười), nên ba cái vụ nấu nướng em cũng là tay đầu bếp số dzách. Em mới chế biến một vài món đặc biệt, mấy bạn nghe mùi cũng đă thấy ngon, nằm gần mặt trời, em mới nói với mấy người cũng ưu ái mang mấy đĩa lên kính biếu Đại bàng ăn lấy thảo, ông ăn thấy ngon miệng hỏi ai nấu, và muốn kêu em về nấu ăn cho ông. Em từ chối, v́ cứ đơn giản nghĩ em đi lính là để chiến đấu chứ đâu có để nấu ăn, lúc đấy em c̣n trẻ mà! Ấy vậy mà ông không dùng lệnh nhà binh bắt em thi hành, hay đ́ em v́ em không vâng lệnh, thế em mới kính phục ông chứ. Sự thực ông ấy rất chịu chơi, quư lính và coi lính như anh  em, chứ anh nghĩ coi, mấy tay đi lính không gốc gác, gửi gấm ǵ, mà được đại bàng để ư, cho ở gần cũng quư lắm chứ. Không phải sợ chết đâu, anh biết mà, lính TQLC th́ chỗ nào không nguy hiểm chỉ trừ ở BTL. Nhưng em cũng ngán ở gần mặt trời quá, nên xin từ chối. Giờ nghĩ lại cũng áy náy với ông ấy. Anh có gặp, cho gửi lời kính thăm đại bàng.

TVM. 2/09.

 



Mọi tin tức, bài vở  muốn đăng trên website TQLC/VN xin email:
  bixitrum@yahoo.com