TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM

 

ỨC

 

Ngày 30/4/1975 tôi mới 12 tuổi .
Nhưng ngày ấy tôi không khôn ngoan như các em cùng tuổi bây giờ .
Tôi không có một gia đ́nh hoàn hảo nên má tôi phải gởi tất cả anh em tôi về quê ở với bà nội để đi làm lấy tiền nuôi chúng tôi .
Mỗi ngày chúng tôi đều phải tự đi t́m thêm thức ăn, tôi th́ đi câu cá, em gái tôi th́ đi hái rau, anh ba thí đi bắt chuột hay đi trôm cá.  cuộc sống thật b́nh dị .
Khi Radio phát lên , VNCH đầu hàng vô điều kiên  . . .tất cả hoảng loạn, mọi tin tức về người  "Việt Cộng " cứ thổi phồng lên . . . Bà nội bắt chúng tôi vào nhà gài cửa lại ( tôi dùng từ gài cửa v́ thật ra cánh cửa chỉ lả một khung băng  tre mỏng manh với những tấm lá dừa dung để lợp nhà ở những vùng quê ) mà sao tôi cảm thấy an toàn vô cùng, cả ngày chúng tôi không dám mở cửa v́ sợ Việt Cộng bắt .Nghĩ lại ngày xưa với suy nghĩ trẻ thơ thật buồn cười !
Năm đó tôi đang học Đệ Lục ( lớp 7 bây giờ ) nhưng phải nghĩ v́ tất cả thầy cô giáo không dám đi day, và nhưng tiết học được thay băng những giờ chính tri, kể cả thầy cô giáo đều buộc phải học chinh trị, nên có rất nhiều người bỏ nghề hoặc t́m đường cho cuộc sống mới .
Tương lai tưởng chừng mù mịt .
Sau đó má tôi về và dắt tôi lên Saig̣n, ( ngày xưa với tôi được lên Saig̣n là mừng lắm, hảnh diện với bạn bè cung trang lứa ). Sau này tôi cố gắng đi học lại và đi làm ở một xí nghiệp may.Tôi đă trải qua thời kỳ khó khăn, là Công Nhân Viên mỗi tháng đựoc 1/2kư thịt mà c̣n phải bốc thăm, hay chen lấn nơi cửa hàng gạo, xếp hàng dài đề được mua vài kư gạo, nếu tháng nào không đủ gạo th́ bù bằng bột ḿ hay bo bo .
Vậy đó và chúng tôi vẫn phải sống .
Cám ơn v́ tôi có một người mẹ rất nhân hậu, bà không biết chữ v́ ngày xưa ông Ngoại nói "con gái đi học để viết thư cho trai" nên các di và má đều không được đi học .Má sống chan hoà t́nh thương, ai nhờ má làm ǵ má đều giúp ( má nấu ăn rất ngon ) mổi khi nhà có ǵ ăn má đều chia cho mọi người. Có lân tôi phản ứng th́ má tôi nói " người ta ăn th́ c̣n ḿnh ăn th́ hết đó con " lúc đó tôi không hiểu . .  . bây giờ th́ tôi hiểu . .  . và tôi cũng cố gắng san xẻ những gí có thễ , không giúp được bằng tiền th́ giúp băng tấm ḷng của ḿnh .
Má tôi chết rất trẻ , bà chỉ mới 50 tuổi, năm 1989 c̣n quá khó khăn, thuốc men không nhiều như bây giờ và lúc đó tất cả anh em chúng tôi đều rất nghèo .
Từ Saig̣n về Sađéc hơn 100 cây số mà khi mẹ mất tôi không về được để nh́n mặt mẹ lần cuối .Đây là nỗi ân hận đă theo tôi hoài bao nhiêu năm và có lẻ đến suốt cuộc đời .
Thắm thoát mà đă ba mươi mấy năm trôi qua thât nhanh ! tôi bây giờ đă là một phụ nữ có 2 cô con gái , các con tôi cũng không có được gia đ́nh hoàn hảo, chúng tôi chia tay nhau sau bao nhiêu năm khó khăn vất vả .
Cuộc sống là như thế, không ai có quyền chọn lựa tương lai cho ḿnh, đâu ai muốn ḿnh sinh ra trong một gia đ́nh nghèo khó, không ai muốn ḿnh sống mà không hạnh phúc  đúng không ?
Nhưng có lẻ ông trời không lấy đi của ai tất cả . .  .
Tôi đă gặp anh ,một người lính của QLVNCH, là Trâu Điên của TQLC ..  .
Tôi yêu anh v́ ở anh cũng có t́nh người, anh chia xẻ, anh đông viên tôi rất nhiều, chúng tôi đến với nhau bằng nhưng vụn vở của cuộc đời, mong những yêu thương sẽ là chất keo gắn kết chúng ta lại , anh nói với tôi như vậy .
Anh kể cho tôi nghe về những gian khổ mà anh trải qua, tôi kể cho anh về tuổi thơ của ḿnh, rồi khóc, rồi cười . . .anh xiết tay tôi thật chặt như chia xẻ , tôi cảm nhân được sự ấm áp từ anh .
Hiện tai tôi và anh cách nhau nủa ṿng trái đất,tất cả như sự thử thách cuối cùng dành cho chúng tôi vậy ,
Các con tôi không hiểu , chinh xác hơn tuổi trẻ bây giờ không hiểu những khó khăn gian khổ mà chúng ta trải qua . Chúng được sông đầy đủ, tiếp cận những tiến bộ, có thể ngồi tại nhà vẫn biết thông tin khắp thế giới và chúng không hiểu rằng có những cái phải trả giá và suốt đời luôn ân hận .
Một năm cũ đă hết rối, mong là tất cả sẽ qua đi .Cuộc sống mỗi người không do ḿnh chọn lựa nhưng mỗi người có thể cố gằng sống vui vẻ th́ niềm vui sẽ đến ( anh hay nói như vậy với tôi ). Cám ơn anh, ông xă, cám ơn những hạnh phúc và niềm tin anh đă mang đến cho em .
Cầu mong mọi điều an lành sẽ đến với tất cả mọi người, dù sống ở đâu hăy sống bằng trái tim của ḿnh . . .hạnh phúc và b́nh an .
Chúc một năm mới AN KHANG - THỊNH VƯỢNG .

Bà xả " Trâu Điên Dang "
Một ngày cuối cùng của năm 2008 tại VN .
 

 



Mọi tin tức, bài vở  muốn đăng trên website TQLC/VN xin email:
  bixitrum@yahoo.com